Chương 13: Một tháng, nhất định phải phẫu thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong viện điều dưỡng, ánh sáng mê ly tràn đầy phòng bệnh.

“Tiểu Nhu!” Dụ Thiên Tuyết nóng lòng đi vào phòng bệnh, đúng lúc chứng kiến một người đàn ông mặc áo blouse đang chậm rãi đắp chăn cho một cô gái, săn sóc mà ôn nhu, cô khẽ kinh ngạc “Bác sĩ Lam!”

Đã trễ thế này, cô không nghĩ anh vẫn còn ở lại chỗ này cùng Tiểu Nhu.

“Chị…” Thiên Nhu nghe được thanh âm quen thuộc, đầu bị quấn băng gạc quay về phía phát ra tiếng nói. Bàn tay sờ soạng tìm kiếm chị gái, so với Thiên Nhu khi năm tuổi càng linh lung nhu nhược.

“Thiên Tuyết, cô đã đến rồi.” Bác sĩ Lam thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cô đã tới.

Dụ Thiên Tuyết vội vàng gật đầu, đem đồ để xuống cô chạy đến trước giường bệnh cầm tay em gái: “Thật sự xin lỗi buổi tối chị có chuyện, nếu không có thể tới sớm một chút, Tiểu Nhu em cảm thấy như thế nào?”

Thiên Nhu lắc lắc đầu, nhẹ nhàng cắn môi nói: “Hôm nay bác sĩ Lam giúp em tháo băng gạc ra, trắc nghiệm một chút độ nhạy cảm với ánh sáng… Kết quả không tốt lắm.”

Dụ Thiên Tuyết căng thẳng trong lòng, sờ sờ tóc của em: “Tiểu Nhu, em ngoan ngoãn, trước nghỉ ngơi một chút, chị cùng bác sĩ Lam nói chuyện, có được hay không?”

“Dạ” Thiên Nhu gật gật đầu, cầm chặt tay cô, cúi đầu nói nhỏ “Chị ơi, tay chị thật mát.”

Dụ Thiên Tuyết chóp mũi chua xót, thu xếp ổn thỏa mọi thứ cho em gái xong, ổn định lại tâm tình đi theo bác sĩ Lam ra phía ngoài.

“Giác mạc là do bạn bè tôi ở nước ngoài tìm giúp, hiện tại còn ở Hồng Kông, mấy ngày nữa mới có thể chuyển đến thành phố Z” Tiếng bác sĩ Lam trầm thấp chậm rãi, ánh mắt chăm chú nhìn cô gái bên cạnh, nghiêng người đến gần để cô nghe rõ ràng hơn “Nếu như thuận tiện trong vòng một tháng có thể làm giải phẩu, Thiên Nhu mù quá lâu, gần đây tình hình chuyển biến xấu, thật sự nếu không làm, khả năng đời này Thiên Nhu sẽ không thể nhìn thế giới này lần nữa.”

Dụ Thiên Tuyết lẳng lặng nghe, tay vịn lan can, cảm giác nguội lạnh theo lòng bàn tay truyền vào thân thể.

“Một tháng… Nhất định phải làm, đúng không?” Cô cắn môi cố nói cho hết câu.

“Như vậy đương nhiên là tốt nhất” Bác sĩ Lam gật gật đầu, nhìn trên khuôn mặt nhỏ nhắn nét u buồn nên dừng lại một chút, thấp giọng hỏi “Làm sao vậy? Thiên Tuyết, sắc mặt cô thoạt nhìn rất tệ.”

Dụ Thiên Tuyết kinh ngạc, lấy tay che mặt, lắc lắc đầu: “Không có…Tôi không sao.”

“Bác sĩ Lam, cám ơn anh giúp tôi tìm ra giác mạc cho Thiên Nhu! Tôi biết rõ hiện tại có biết bao nhiêu người cũng đang chờ giác mạc, hoàn cảnh như tôi cùng Thiên Nhu căn bản có chờ cũng không đến lượt mình, cố ý lưu cho chúng tôi, chuyện tốt như vậy tôi nghĩ cũng không dám nghĩ đến! Bác sĩ Lam… Tôi thật sự không biết phải tạ ơn ngươi như thế nào.” Dụ Thiên Tuyết thành khẩn nói từng lời.

Lam Úc cười cười, ôn nhu nói: “Tôi không phải đã nói rồi sao? Cô không cần phải luôn miệng gọi bácsĩ Lam bác sĩ Lam, nếu thực sự xem tôi là bạn thì đừng nói đến việc cảm tạ như thế nào, bất quá tôi nghe nói cô gần đây xảy ra một số việc… Đã nảy sinh vấn đề gì?”

Nhắc tới cái tên đó, Dụ Thiên Tuyết trong lòng run lên, mở to mắt.

“Xin lỗi, tôi nói sai sao?” Lam Úc hỏi.

Dụ Thiên Tuyết vội vàng lắc đầu, cô không muốn cùng bất luận ai thảo luận chuyện có liên quan đến Trình Dùng Sinh, sự phản bội của anh cùng nổi thống khổ của cô, mà những chuyện đó cô đều không muốn để cho người khác biết rõ.

“Bác sĩ Lam, việc phẫu thuật của Thiên Nhu hãy nhanh chóng sắp xếp, vấn đề tiền bạc tôi sẽ nghĩ biện pháp, sẽ không giống như mấy lần trước bởi vì thiếu tiền mà hủy bỏ việc phẩu thuật.” Cô hít sâu một hơi, ánh mắt trong trẻo, vội vàng nói rõ.

Lam Úc mím môi nhìn cô, có chút đau lòng.

Thiên Nhu mù tới nay cô đã nỗ lực ròng rã ba năm, không phải là không có cơ hội, không phải là không có giác mạc thích hợp, chỉ là mỗi một lần bởi vì vấn đề tiền điều trị không đủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác đoạt đi cơ hội hồi phục thị lực của em mình, anh nhớ rõ cô gái nhỏ này luôn cố gắng sống, dù là mắt đỏ bừng trong lòng thống khổ khuất nhục, cũng thủy chung kiên trì không sợ bị đánh ngã.

P/S:Sorry tất cả mọi người vì tuần qua ta đã không cập nhật truyện , nay ta sẽ cập nhật 3 chap nữa nha. "Cú đầu tạ lỗi" mong mọi người bỏ qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro