🎄 Christmas Song ☃️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: illusive_hours
Edit: Pepwwppi


___

Chapter 1: Christmas Song
Chương 1: Bài Ca Giáng Sinh
___

Quay lại số - bài hát Giáng sinh...

Tiếng chuông từ đâu vọng lại, một cơn gió lạnh thổi vào mặt hắn cho đến khi mũi hắn bắt đầu đỏ lên. Nhưng thay vào đó, hắn có thể cảm thấy hơi ấm trong gió.

Nghe nhạc được phát từ các cửa hàng đi ngang qua. Nhìn chung, đó là cùng một bài hát được phát đi phát lại trong một dịp nào đó.

Vào đêm Giáng sinh này mọi người trang trí các tòa nhà và cây cối bằng những bóng đèn nhiều sắc màu.

Nhưng chắc là nó mức quá lung linh, lấp lánh khiến Jihoon nghĩ đến ai đó.

'Ahhh... tại sao tôi lại hành động như thể mình đang yêu thế kia?'

Cảm giác muốn gặp mặt đối mặt khiến trái tim đau đớn khi nhận ra rằng điều đó là không thể. Nhưng ít nhất nó cũng khiến tình cảm của hắn rõ ràng hơn, dù bản thân hắn vốn đã nhận thức rõ về mình.

Hắn thích anh Kim Hyuk Kyu.

Jeong Jihoon và Kim Hyuk Kyu-hyung đã ở cùng một đội trong hai năm – chỉ hai năm thôi. Và bây giờ hắn không còn ở bên Hyuk Kyu-hyung nữa. Tất nhiên Jihoon muốn ở bên người kia. Nhưng do nhiều việc nên tâm nguyện của hắn không thực hiện được.

Nếu là điều ước với ông già Noel thì có lẽ mong muốn của hắn sẽ được thực hiện?

"Nhưng nó chẳng có ích gì đâu! Ông già Noel thực sự đang ở đâu cơ chứ?"

Hắn tiếp tục bước đi khi ánh mắt vẫn dõi theo đám đông. Trong ngày lễ như thế này là khoảng thời gian tràn ngập tình yêu. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi bạn nhìn vào bất cứ nơi nào bạn cũng sẽ thấy những cặp đôi yêu nhau. Một số trêu chọc nhau một cách vui vẻ. Một số đang yêu nhau sâu sắc và đầy tha thiết.

Đôi mắt hẹp dài của hắn liếc nhìn một cặp đôi đang đi cùng nhau đeo băng đô nhung hươu đỏ. Lập tức, môi hắn nhếch lên một nụ cười thích thú.

'Họ không xấu hổ với người khác sao?'

Jeong Jihoon đặt ra một câu hỏi trong đầu. Hắn không ghen tị với những cặp đôi đó. Nhưng ngay cả khi đó, hắn không thể không nghĩ rằng nếu đó là anh ấy và anh Hyuk Kyu thì liệu họ có đeo cái này trước mặt người khác không? Những người khác sẽ có khuôn mặt như thế nào khi họ nhìn thấy anh ấy mặc một thứ như thế này? Và quan trọng nhất, Hyuk Kyu hyung trông như thế nào với chiếc gạc tuần lộc trên đầu?

Nhưng càng nghĩ đến hình ảnh đó trong đầu, tim hắn lại càng đau.

Jeong Jihoon thở dài tiếc nuối. Hắn tiếp tục đi bộ một mình trên vỉa hè.

Trong khi đi ngang qua những cửa hàng dễ thương bán đồ lặt vặt. Jeong Jihoon không ngần ngại bước vào trong quán ngay lập tức. Hắn dừng lại trên một cái giá có nhiều loại búp bê. Có cả động vật và nhân vật hoạt hình nổi tiếng.

Jeong Jihoon nghĩ Kim Hyuk Kyu-hyung thích búp bê. Thực ra hắn cũng không chắc lắm. Chỉ khi họ phải mua thứ gì đó trong trò chơi hoạt động của đội cũ. Búp bê luôn là một trong những lựa chọn của Hyuk Kyu-hyung. Vì vậy, hắn cho rằng bên kia sẽ thích búp bê.

Nhưng nghĩ lại thì, nếu hắn mua búp bê cho anh Hyuk Kyu bên kia liệu có vui không? Có lẽ Kim Hyuk Kyu-hyung muốn một món quà có thể được sử dụng nhiều hơn trong cuộc sống hàng ngày? Có lẽ bên kia đã nhận được rất nhiều búp bê từ người hâm mộ và không muốn nhiều hơn nữa? Càng nghĩ về điều đó, Jeong Jihoon càng trở nên không chắc chắn.

Hãy tự hỏi bản thân rằng thứ mà chỉ hắn mới có thể cho Hyuk Kyu-hyung là gì? Có bất cứ điều gì hắn có thể làm cho bên kia? Liệu Jeong Jihoon có thể làm cho những người thân yêu của mình hạnh phúc hay không?

Jihoon cứ nghĩ cho đến khi đầu hắn đau như búa bổ. Cho đến khi cuối cùnghắn chọn một con gấu bông màu trắng trên kệ để trả tiền và gói quà.

Dù không biết khi nào mới có cơ hội tặng cho anh Hyuk Kyu...

Dù không biết Giáng sinh này có gặp nhau hay không...

Jihoon với hộp quà trên tay. Hay không đoán trước được điều gì.

Nếu hắn thổ lộ lòng mình cho Kim Hyuk Kyu-hyung biết nó sẽ như thế nào?

Hắn hình dung anh trai mình mỉm cười bẽn lẽn khi thừa nhận rằng anh cũng cảm thấy như vậy với hắn. Sau đó, họ ôm nhau nồng nhiệt trong đêm Giáng sinh và tiếp tục dành thời gian cho nhau vào ngày hôm tiếp theo sau đó.

Nhưng đó chỉ là một đoạn kịch lãng mạn trong đầu hắn.

Jeong Jihoon đoán được câu trả lời của Kim Hyuk Kyu-hyung sau nhiều lần tỏ tình. Và mặc dù đó là một câu trả lời khiến hắn hối hận. Nhưng Jeong Jihoon sẽ không ghét đối phương vì lý do tàm phào này. Hoặc thậm chí nếu cuối cùng Kim Hyuk Kyu-hyung ghét hắn sau chuyện kia xảy ta thì Jeong Jihoon dù sao cũng không thể ghét người kia cho được.

Nhưng nếu có thể, hắn hẳng sẽ không muốn chuyện như vậy xảy ra.

Jeong Jihoon không phải kiểu người tin vào những lời cầu nguyện. Càng ước nguyện trên các vì sao, hắn càng nghĩ điều đó thật lố bịch đầy vô nghĩa. Vì trên thực tế, những vì sao trên bầu trời mà bạn nhìn thấy chỉ là một hành tinh gần giống với Trái đất phải không, nó có thể to hoặc nhỏ hơn một tí? Và tại sao bạn phải thực hiện một điều ước trên những hành tinh đó cơ chứ?

Nhưng dù vậy, hắn vẫn muốn có Kim Hyuk Kyu ở bên. Muốn tiếp tục nhìn thấy mặt đối phương, cho dù phải ngoảnh mặt đi, vẫn muốn trêu chọc đối phương. Hắn muốn chia sẻ những câu chuyện mà hắn đã gặp phải.

Anh ấy không cần phải yêu hắn. Nhưng miễn là hắn tiếp tục có Kim Hyuk Kyu-hyung trong cuộc sống như thế này, thế là đủ.

Nghĩ ngợi, hắn nhìn lên bầu trời. Bởi vì hắn thực sự không biết phải làm gì lúc này và cho sau này...

Người đi đường giữa 19 tuổi Jeong Jihoon muốn tồn tại trong mắt người đội trưởng hơn mình 5 tuổi nên đã vô tình làm ra những hành động thu hút sự chú ý ngay từ lần đầu gặp mặt. Can thiệp vào chuyện của người khác không phải là bản chất vốn có của hắn. Nhưng mà người đó là Kim Hyuk Kyu, thay vào đó, Jihoon càng mong muốn bản thân có thể trở thành một phần trong cuộc sống của người kia.

Jeong Jihoon đã nói trong một cuộc phỏng vấn rằng hắn nhút nhát và ít nói hơn khi tiếp xúc với người lạ. Nhưng hắn đã có thể dễ dàng và thoải mái nói đùa với anh Hyuk Kyu ngay từ lần đầu tiên họ gặp nhau.

Jihoon thích những người tử tế và Kim Hyuk Kyu là một trong danh sách những người anh tốt bụng của Jeong Jihoon. Bên kia đã thể hiện hoàn hảo với tư cách là anh cả và đội trưởng của đội. Hơn nữa, sự hào phóng vô bờ bến đó càng khiến anh được lòng những người xung quanh. Tất nhiên, bao gồm cả Jihoon nữa!

Hắn hiểu rằng mọi người đều thích những người tử tế. Và hắn không gặp vấn đề gì nếu bất kỳ ai trong danh sách anh em tốt bụng của hắn khi họ đối xử tốt với người khác.

Nhưng với Kim Hyuk Kyu thì không...

Sự ích kỷ chưa từng có đã tạo ra sự bối rối trong lòng hắn hơn bao giờ hết. Cũng giống như lòng tốt vô bờ bến tiếp tục làm phiền Jeong Jihoon. Kim Hyuk Kyu khiến hắn cảm thấy tốt bằng cách chăm sóc lẫn nhau và khiến hắn cảm thấy tức giận vì bên kia không làm điều đó với một mình hắn.

Đã có lúc hắn nghĩ rằng lòng tốt của Kim Hyuk Kyu-hyung sẽ thu hút sự chú ý của ai đó. Đột nhiên, một ý nghĩ tồi tệ như để Hyuk Kyu-hyung biến thành một kẻ xấu tính hoàn toàn nảy ra trong đầu hắn một cách vô thức.

Cứ như thể hắn càng biết rõ Kim Hyuk Kyu-hyung, thì Jihoon lại càng không biết chính mình.

Jeong Jihoon nhìn xuống đồng hồ từ màn hình điện thoại. Năm phút nữa là nửa đêm và đó là một ngày mới giống như Giáng sinh mới.

Tin nhắn của Si Wu xuất hiện với âm thanh thông báo.

[Khi nào cậu sẽ trở lại?]

[Chờ một chút!], Jihoon gõ lại.

Giáng sinh này, hắn cũng dành thời gian thi đấu cho đội nhà như mọi năm. Nhưng khác ở chỗ năm nay không có anh Hyuk Kyu như trước. Đó là lý do tại sao hắn đi dạo bên ngoài trong khi các thành viên còn lại đang ăn mừng.

Nhân tiện, hiện giờ anh Kim Hyuk Kyu đang làm gì nhỉ?

Theo những gì hắn thấy, Hyuk Kyu-hyung có mối quan hệ rất tốt với đồng đội mới. Có lẽ bởi vì ban đầu đối phương và người chơi đi rừng như Hong "Pyosik" Chang Hyun cũng đã thân nhau từ trước. Đối với những người chơi khác, Jeong Jihoon không chắc anh trai mình thân thiết với họ như thế nào. Nhưng Hyuk Kyu-hyung đã từng nói rằng anh ấy rất thích những người đồng đội mới của mình. Có lẽ ngay bây giờ, phía bên kia có thể đang tận hưởng Giáng sinh với đồng đội mới của anh ấy.

Nghĩ rằng Kim Hyuk Kyu-hyung đang cười và cười với ai đó không phải mình. Jeong Jihoon càng nghĩ lại càng cảm thấy tim mình đau nhói.

'Không thể chịu đựng được nữa!' Nếu hắn không làm gì đó, hắn thật sự rằng chắc chắn rằng mình sẽ chết mất.

Lập tức, hai chân dừng bước. Điện thoại đã được lấy ra lại ngay sau khi bỏ vào túi. Một ngón tay mảnh khảnh cuộn tìm tên của người đã ở trong đầu hắn từ lâu. Nín thở trong tích tắc và nhấn gọi trước khi đưa nó lên tai mình.

Âm thanh chờ cuộc gọi vang lên với nhịp điệu chậm rãi, không giống như trái tim hắn đang điên cuồng đập như một bản nhạc rock sôi động.

"Xin chào?"

Chỉ âm thanh khàn khàn từ đầu dây khiến hắn cảm thấy như mình đã được sống lại.

"Kim Hyuk Kyu-hyung."

Jeong Jihoon thì thầm gọi người kia. Hắn nhìn xuống hộp quà trên tay khi trong đầu nghĩ đến câu nói gì đó. Hắn không biết phải nói gì với bên kia.

"Huh?" Hyuk Kyu-hyung ở phía đầu dây bên kia bình tĩnh lắng nghe.

Hắn phải nói, hanuphải nói gì đó. Hắn phải nói hết lòng mình với bên kia.

Không phải vì lễ hội sắc màu. Đó cũng chả phải vì chính bầu không khí yêu thương này đã khiến hắn quyết định bộc lộ tình cảm của mình? Mà là vì muốn Kim Hyuk Kyu mãi mãi ở bên cạnh mình.

Em muốn chắc chắn rằng anh sẽ không biến mất khỏi cuộc đời của em...

chỉ muốn nhìn anh một mình, em không muốn để ý đến bất kì ai khác...

Em muốn anh ngừng lại việc đối xử tốt với mọi người mà chỉ cần tốt với mỗi mình em.

Nhưng hắn không muốn nói dài dòng. Đó hoàn toàn không phải là tính cách của Jihoon. Và hắn cũng không muốn bị coi là một người hay khoe khoang.

Jeong Jihoon cố gắng ghép lại một câu hoàn chỉnh trong đầu, mặc dù đang có quá nhiều suy nghĩ đang hỗn loạn trong đầu hắn. Cố gắng để có được những từ tốt nhất từ ​​khối đen rối rắm trong đầu mình.

Người thanh niên hít một hơi thật sâu vào phổi. Những ngón tay mảnh khảnh siết chặt chiếc điện thoại trong tay... và nói điều cuối cùng mà bộ não của tôi lọc ra

"Em thích nó!"

"..."

Khi kim đồng hồ di chuyển chỉ vào số mười hai. Mọi người xung quanh họ đều thốt lên câu chúc mừng Giáng sinh. Những người yêu nhau trao nhau hơi ấm qua những cái ôm thăm thiết và nụ hôn nồng nhiệt. Nhưng không khí vui vẻ tươi cười lại dày vò trái tim âm ỉ của Jeong Jihoon.

"Em thích anh!"

Khối u trong lồng ngực đập dồn dập cho đến khi nó cọ xát vào trái tim và bắt đâu đâu đớn. Đầu dây bên kia im lặng đến mức Jeong Jihoon cảm thấy sợ hãi. Hắn lén lút nuốt nước bọt qua cổ họng khô khốc. Cho dù không khí xung quanh vẫn như cũ, nhưng đột nhiên hắn cảm thấy càng lúc càng khó thở.

Ngay lúc hắn định hỏi thì bên kia có nghe mình nói gì không. Người ở đầu dây bên kia đã can thiệp vào trước lời của hắn.

"Bây giờ em đang ở Seoul phải không?"

"Vâng." Jihoon trả lời. Hắn không biết sự hiện diện của mình ở Seoul có liên quan gì đến câu chuyện trước đó mà bản thân đã nói. Hay là Kim Hyuk Kyu-hyung muốn chuyển chủ đề để gián tiếp từ chối hắn?

"Em có thể gặp anh không?"

"Anh định từ chối em à?", Jeong Jihoon lo lắng hỏi. Hắn không hiểu những gì mà Hyuk Kyu-hyung sẽ truyền đạt. Hắn không biết bên kia thực sự muốn gì. Jihoon muốn sự rõ ràng! Nếu Hyuk Kyu-hyung muốn từ chối thì nên thẳng thắn hơn mới phải.

"KHÔNG"

Jeong Jihoon nhướn mày. Câu trả lời của Kim Hyuk Kyu khiến hắn thật sự khá bất ngờ. Hắn đợi người kia giải thích thêm, nhưng tiếp theo đó chỉ có sự im lặng.

Không phủ nhận, vậy nghĩa là...

"Bây giờ em đang ở đâu?"

Câu hỏi của Kim Hyuk Kyu-hyung kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ của chính mình.

"Gần tòa nhà GenG." Jeong Jihoon đáp. Bao nhiêu suy nghĩ trong đầu tan biến vào hư vô.

"Chúng ta hãy đi đến tòa nhà!"

Hắn nghe thấy và cảm nhận đầu dây bên kia hình như sắp cúp máy nên vội vàng nói: "Chờ đã."

"Huh?"

"Em thích anh!" Jihoon không biết điều gì đã thôi thúc hắn nói lặp lại câu đó. Nhưng hắn chỉ muốn chắc chắn rằng Hyuk Kyu-hyung hiểu những gì hắn thật sự muốn truyền đạt.

"Anh biết." Jihoon nghe thấy tiếng cười khúc khích ở đầu dây bên kia, "Để dành đến khi chúng ta gặp nhau!"

Jihoon im lặng một lúc trước khi chỉ đáp lại một tiếng "Vâng!"

Kim Hyuk Kyu-hyung cúp máy. Jihoon đút điện thoại vào túi quần.

Đôi gò má trắng nõn nhuốm một màu đỏ dịu dàng đến tận mang tai.

Đôi mắt mảnh mai của anh nhìn hộp quà trên tay, khóe miệng cong lên thành một nụ cười tươi rói.

___fin___

Fic Thái nè nhà mình oiiii:33

Chưa tới Giáng sinh nhưng mà có fic Giáng sinh để đọc. Cũm keooo:33

Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang bản dịch đi bất kì nơi nào. Xin cảm ơn!

Link gốc: https://archiveofourown.org/works/40819242/chapters/102281736#workskin

___
Pepwwppi
___
29.06.223

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro