Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày đầu tiên Bao Tiểu Na trực ca đêm.

Cô được phân vào bộ phận buồng phòng trên tầng sáu khách sạn Tử Hoàng, cùng trực với cô còn có cô bạn Tiểu Lệ. Có điều chưa được mấy hồi Tiểu Lệ đã chuồn vào phòng nghỉ của nhân viên, để mặc Tiểu Na một mình ngồi trực trước quầy phục vụ. Cô chơi trò "Đấu địa chủ" trên QQ để giết thời gian, ngặt nỗi chơi ván nào thua ván nấy. Tiểu Na tiếc tiền không muốn nạp thẻ hộ thân có chức năng chỉ thêm điểm mà không bị trừ điểm trên QQ, nên cô đành thoát khỏi trò chơi nhàm chán, rồi truy cập vào trang Tianya đọc mấy tin lá cải.

Loại mascara mới dường như khiến cô không yên tâm cho lắm, chỉ sợ dùng lâu lại lem nhem như mắt gấu trúc, bởi vậy thỉnh thoảng cô lấy chiếc gương nhỏ ra soi, dù nửa đêm chẳng ai thèm ngó ngàng đến dung nhan của cô nhưng thói quen ấy vẫn không bỏ được. Đang lúc soi gương định quệt thêm lượt son dưỡng, cô chợt thấy một gương mặt phụ nữ xa lạ lướt qua gương. Tiểu Na hoảng hốt quay ngoắt lại. Cô thấy một cô gái mặc chiếc váy hai dây màu đỏ đang lấy tay che tóc mái, ưỡn ẹo bước từ hành lang thang máy đến gần. Cô ta trang điểm rất đậm, hồ như muốn nhờ son phấn để che đi tuổi tác thật của mình. Dẫu vậy, Tiểu Na vẫn nhanh mắt phát hiện những dấu vết chân chim rất mảnh và quần mắt thâm đen mà bất kể dùng bao nhiêu kem che khuyết điểm cũng không thể giấu nổi.

Có điều, môi cô ta quả thật rất đẹp, tiếc là lại tô son đỏ chót. Giữa đêm khuya khoắt thế này, hình ảnh của cô ta dễ khiến người ta liên tưởng đến nữ quỷ hút máu với khóe miệng nhỏ máu ròng ròng thường thấy trên phim ảnh. Khi cô ta bước đến gần, Tiểu Na ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc. Tiểu Na chẳng buồn hỏi han gì nhiều, cho cô ta đi vào luôn. Trong ngành dịch vụ này, đây là hành vi mặc nhiên được thừa nhận. Thậm chí một số khách sạn còn dắt mối giúp khách, giới thiệu gái bao tự do, tiền đi khách kiếm được chia bảy phần cho gái bao, còn ba phần là phí môi giới của khách sạn.

Tiểu Na chậm rãi ngồi thẳng lưng, dán mắt theo dõi người phụ nữ bước vào phòng 606 .

Cô xé vỏ gói snack, nhét tai nghe MP4 vào tai, hai tay chống cằm nhìn ngây ngốc vào hành lang không bóng người. Có lẽ chiếc đèn tường hình tam giác bắt đầu bước vào giai đoạn xuống cấp nên chỉ tỏa ra thứ ánh sáng lờ mờ, cả dãy hành lang nhuốm màu vàng vọt, âm u. Thảm trải sàn dài ngút tầm mắt đỏ thẫm một cách khác thường, khiến người ta nảy sinh ảo giác rùng rợn. Thật tình cờ, chiếc MP4 lại đang phát bài Chấp nhận số phận của Vương Uyển Chi, màn độc thoại mở đầu bài hát mang màu sắc hơi ma quái. Trong bầu không khí dễ nảy sinh ám thị ấy, Tiểu Na chợt nghĩ chiếc váy của cô gái nọ vừa giống như hoa đỗ quyên màu đỏ máu thê thiết nở rực cả trời đất, lại vừa giống như người thiếu phụ bơ vơ nơi lầu son gác tía ngồi thẫn thờ giữa cảnh khuya mà chầm chậm chải tóc, thoa son điểm phấn trước gương, từng giọt huyết lệ bi thương nhỏ xuống vụ, khóc cho sự vô thường của cuộc đời.

Bài hát bỗng bất giác dừng lại, một tiếng thét sắc nhọn muốn rách màn nhĩ bỗng vang lên khiến Bao Tiểu Na rùng mình ớn lạnh. Ngồi im nghe ngóng, cô thấy bốn bề vẫn yên ắng như tờ. Cô vội vàng cầm chiếc MP4 trên bàn lên nhìn phát hiện chiếc MP4 đã tự động tắt màn hình từ bao giờ. Đột nhiên, cô lại nghe thấy tiếng gào thét điên cuồng của người phụ nữ lúc trước. Bao Tiểu Na quẳng chiếc MP4 xuống, lao như tên bắn đến nơi phát ra tiếng hét, có lẽ là từ phòng 606 .

Vừa ngó vào, Tiểu Na thấy cô gái bán hoa đang bò rạp sau cửa phòng, cô ta vừa khóc vừa gào thét, không phải cô ta không muốn bỏ chạy mà bắp chân cô ta chi chít bảy, tám dấu răng, dấu nào cũng sâu hoắm và đầy máu. Nhìn thấy Bao Tiểu Na, cô gái bán hoa cố sống cố chết bám lấy chân Tiểu Na như chết đuối vớ được cọc, móng tay để dài của cô ta như sắp đâm thủng da thịt Tiểu Na. Bao Tiểu Na hoảng loạn cởi áo khoát ngoài phủ lên người cô ta, rồi bấm chuông gọi bảo vệ. Lúc này, gã khách thuê phòng 606 vẫn ngồi ở mép giường như thể chẳng buồn để ý có người đang nhìn mình. Khi thấy Bao Tiểu Na gã khách quay lại cười với cô, bờ môi khô nẻ đến nứt toát từ từ nhếch lên, để lộ hàm răng vàng khè, kẽ răng còn vương tơ máu. Nghĩ anh ta là kẻ mắc chứng tình dục bệnh hoạn, Tiểu Na sợ đến mức hai hàm va vào nhau lập cập.

Đúng lúc này, gã đàn ông đột nhiên giơ cao con dao gọt hoa quả trong tay lên liên tục đâm vào cơ thể mình, nhát thì chọc, nhát thì cứa, trong chớp mắt máu thịt đã hòa vào nhau, trông gớm ghiếc vô cùng. Vậy mà gã không hề cảm thấy đau, miệng vẫn ngoác rộng cười ha hả như thể đang hưởng thụ khoái cảm mà cực hình này mang lại. Gã quay sang nhìn Bao Tiểu Na và bảo: "Thấy chưa? Bây giờ ta trả hết nợ rồi nhé! Ta không sợ mi nữa." Gã lẩy bẩy đứng dậy, đi từng bước về phía cô. Bao Tiểu Na cuống cuồng bỏ chạy. Không còn khán giả, gã đàn ông tiếc rẻ hạ dao xuống, bóp khoảnh thịt có hình xâm trên đùi, miệng lẩm bẩm: "Ta chỉ muốn mời mi ăn thịt. Thịt ta thơm lắm...".
Rồi một tiếng "Rầm" vang lên, gã đàn ông bạo hành bản thân đỗ gục xuống. Từ nay trở đi, gã không còn cơ hội mời ai ăn thịt người nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro