10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lee Sanghyeok cựa mình, chưa kịp mở mắt đã cảm thấy bản thân cứng ngắc như tượng. Ngước lên nhìn người trước mắt đang ngủ say còn ở trần anh suýt đã la lên

" Jihoon ah..."

"..."

" Em giữ anh chặt quá"

"..."

" Sáng nay anh còn có tiết"

Xác định người kia không có phản hồi tưởng rằng Jeong Jihoon chưa tỉnh giấc, Lee Sanghyeok chầm chậm gỡ cánh tay nó ra khỏi thắt eo mình

Jeong Jihoon vẫn là luôn thích làm trò trêu anh. Từ lúc đối phương khẽ trở mình nó đã bị đánh thức tuy nhiên vẫn muốn xem phản ứng của anh trước tình huống ấu trĩ này

" Nằm yên"

Lee Sanghyeok nghe vậy cũng không dám phản kháng, yên vị để thằng nhóc giam mình vào trong lòng

" Em ôm anh như vậy, có chút nóng"

" Nóng thì cởi quần áo, hay không thích em ôm?"

" ?"

Lee Sanghyeok đẩy người kia ra, mặt mày nhăn nhó chạy đi mất. Jeong Jihoon nhìn anh bị mình chọc đến đỏ người nằm vắt tay cười khoái chí

" Ơ kìa, dỗi à? Cửa chưa có mở khoá đâu Lee Sanghyeok"

" Mở cửa"

" Chịu, tay chân đau lắm, có biết hôm qua để anh gối tay em tê lắm không?"

Lee Sanghyeok sắc mặt liền thay đổi, nghe Jeong Jihoon nói vậy cũng mon men lại gần, trong lòng bỗng dưng sinh ra cảm giác tội lỗi

" Có mỏi lắm không"

Jeong Jihoon dù quen với cái thói tin người vô hạn của anh nhưng lần nào cũng không khỏi bất ngờ

" Không tê lắm"

" Cả đêm mà không tê lắm, Jihoon lúc nào cũng nói dối anh"

" Biết người ta không thật lòng còn đâm đầu vào"

"...anh thích em"

-Vì hôm qua em đã nói nhỡ đâu mà...

" Ừ ừ biết rồi"

" Jihoon còn đau đầu không?"

" Hết"

" Còn cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

" Hết"

" Nói tử tế"

" Em hết rồi"

" Sáng nay em có tiết không?"

" Có nhưng lười đi"

" Vậy để anh về giảng lại cho em, hôm nay nghỉ ngơi đi"

" Anh giảng cũng không nghe"

" Lý do?"

" Sợ anh lại khóc lóc như lần trước"

" C-cái đó là tại em chứ?! Ngoan ngoãn khoá cửa cẩn thận không tiếp mấy bạn nữ ngoài kia thì..."

Jeong Jihoon phì cười, phòng của nó, gái của nó, được sự cho phép của nó thì mới được ra vào làm gì có chuyện tùy tiện đâu

" Anh ghen à?"

" Thích em chắc chắn sẽ ghen"

" Vậy mỗi lần anh ghen cứ nói với em, em hôn cho phát là hết"

" Đồ quỷ Jeong Jihoon, đừng có trêu anh, không thích thì nói luôn người ta còn xách dép đi về"

" Đâu, Lee Sanghyeok cứ thích em đi, em thích nhìn anh ghen"

" Có mau im không"

" Vâng vâng"

" Nhìn cái gì, mở cửa anh còn tới lớp"

" Không nghỉ cùng em à?"

" Không được"

" Em ốm rồi"

" Đừng có nhiễu, em vừa bảo không vấn đề gì cơ mà?"

" Chịu, không mở"

" Đừng có bướng"

" Đừng có mắng em"

" Đừng có trẻ con"

" Thì anh đừng già nữa, muốn đi thì bứt đuôi của anh để lại đây"

"..."

Sau đó bị Lee Sanghyeok mắng vẫn phải thả anh đi, Jeong Jihoon nằm lăn lóc trên giường không bao lâu chán nản lại tiếp tục ngủ mất, trước khi anh đi còn khoá của cẩn thận như đối phương đã nói

...

Lee Sanghyeok tuy nói vậy nhưng cứ chốc chốc lại nhắn tin hỏi han Jeong Jihoon kiểm tra xem thằng nhóc có ăn uống đầy đủ không

Fahri_lsh
Em ăn sáng chưa?
Không được bỏ bữa nghe không?

Chovy
Chả thích ăn

Fahri_lsh
Nghe lời anh, dạ dày em bây giờ rất yếu còn suốt ngày rượu bia muốn chết hay gì?

Chovy
Đừng có nói nặng với em

Fahri_lsh
Không nói nữa
Vậy ăn sáng đi

Chovy
Chả thích?

Fahri_lsh
Anh mắng cho đấy nhé

Chovy
Anh là cái gì mà đòi mắng em?

Fahri_lsh
...
Hiểu rồi

Chovy
Này
Ơ
Đùa, lại dỗi à?
Em ăn mà?

Fahri_lsh
Ừ ăn đi

Chovy
Hết dỗi thì ăn

Fahri_lsh
Nhiễu sự, ăn đi

Chovy
Tí anh qua nữa không?

Fahri_lsh
Tí hẹn đi ăn với Minseokie rồi

Chovy
? Phải đến
Không thì bỏ bữa
Cắt tay, treo cổ, tự tử

Fahri_lsh
Hâm à?
Tí anh qua

Chovy
Ừ đấy thế có phải nhanh không

...

" Lee Sanghyeok"

" Muốn cái gì, đừng có bóp đau"

Jeong Jihoon mặt chán nản nằm nghịch mấy cái đuôi ngoe nguẩy của anh, lâu lâu dỗi bẩn mới dựt lông đuôi người ta

" Chả chú ý đến em, em làm gì anh mà anh lại dỗi?"

" Dỗi khi nào? Ngồi yên để anh làm bài"

" Chả nghe? Chả thích?"

" Anh về nhé?"

" Bước ra khỏi cửa đừng có trách anh tại sao anh bị em cưỡng hôn"

" Đi mà hôn mấy đứa ngoài kia"

" Em làm gì mà anh ghen, khó chiều"

" Ai bắt ?"

" Hình như dạo này em chiều anh quá nên anh hư đúng không? Ngày trước thì dạ vâng các kiểu"

"..."

" Cẩn thận là tôi đè em ra đấy nhé?"

" Ăn nói kiểu gì đấy?"

" Trôn, cứ bắt em phải cáu"

" Ai làm gì em? Bày trò"

Jeong Jihoon nhất quyết phá rối không tha cho Lee Sanghyeok, cứ sáp sáp người ta ôm ấp đủ kiểu rồi nói mấy câu ngớ ngẩn

" Đố anh biết tại sao trái đất lại tròn"

" Tại sao?"

" Tại vì có Jeong Jihoon làm tâm điểm"

" Ừ, hài vậy"

"...? Đây có phải chuyện hài đâu"

" Thế à?"

" Ý anh là trông em giống thằng hề lắm hả?"

" Tại anh thấy cũng funny..."

"..."

Jeong Jihoon rúc đầu vào trong lòng anh, gối đầu lên đùi người nhỏ hít hít hà hà

" Đừng có nghịch, chơi chưa đủ hay gì"

" Thử hôn em cái xem nào"

Vừa dứt lời, Lee Sanghyeok cúi xuống ôm lấy hai má nó đặt lên trán một nụ hôn. Hình như là trêu anh nhiều quá bị anh trêu lại hay sao í

Jihoon thấy lạ, xịt keo mất mấy giây sau đó yên lặng úp mặt vào bụng anh, tay vòng qua hông Lee Sanghyeok ôm lấy

-Chết mẹ, Lee Sanghyeok biết phản công rồi, phải đề phòng thôi...

Hôn xong còn xoa đầu Jeong Jihoon cười một cái rõ yêu

" Đừng có ôm chặt quá, tức bụng anh"

" Biết rồi"

" Ai?"

" Em biết rồi, tưởng mỗi anh mới hôn được em à?"

Jeong Jihoon bệnh sĩ

" Thế thôi..."

" Nói vậy chứ đừng có mà suy nghĩ vớ vẩn nghe chưa?"

Sĩ nhưng vẫn không muốn người ta buồn

" Ừ ừ"

" Anh ừ với ai?"

" Em"

" Nói anh ừ với em, mà không, phải nói với em ạ"

" Tại sao?"

" Tại em thích"

" Còn anh không thích"

" Chứ anh thích cái gì mới chịu ngoan?"

" Anh thích em"

"...biết rồi"

" Thêm chữ ạ vào, nói người ta mà không biết nhìn lại mình à?"

" Rồi ạ"

Nghe lời anh như vậy liệu đã thích anh chưa?

Jihoon nhỉ...? Từ " em" cũng nói ra rồi mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro