Tôi có cơ bụng sáu múi !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6.

Phá án!

Ha ha ha, cậu nhớ ra rồi.

Hóa ra hồi nhỏ Lee Sanghyeok từng học mẫu giáo với Jeong Jihoon.

Lúc đó cậu học mẫu giáo bé, anh học mẫu giáo lớn.

Lúc nào Jeong Jihoon cũng ngốc nghếch chạy lẽo đẽo theo cậu.

Có lần, không biết Jeong Jihoon nhặt được một chiếc đồng hồ ở đâu mà ấp úng nói muốn tặng Lee Sanghyeok .

Lee Sanghyeok vui muốn phát điên, gặp ai cũng khoe, còn chạy đến chỗ giáo viên khoe cái đồng hồ mới của cậu.

Không biết lúc đó vì sao cô giáo lại giận, Lee Sanghyeok sợ nên khóc rất lâu.

Lúc nhỏ không hiểu chuyện, cậu chỉ nghĩ chơi với anh Mèo Cam là sẽ xui xẻo. Từ đó trở đi, Lee Sanghyeok sợ không dám đến gần Jeong Jihoon , luôn trốn tránh anh.

Sau đó thì Jeong Jihoon lên tiểu học. Bọn họ không còn gặp nhau nữa.

Không ngờ là anh Mèo Cam đen thùi lùi béo mập bây giờ lại thành ra thế này, đúng là người đàn ông đã thay đổi sau mười tám năm.

Nhưng.....

Không phải là anh tới để trả thù chứ!!!

Không lâu sau vụ đó, Lee Sanghyeok không dám chơi với anh nữa mà thích chơi với anh Lạc Đà lớp bên cạnh hơn, bởi vì lần nào anh Lạc Đà đọc thơ xong sẽ được cô giáo thưởng cho que kẹo, Lee Sanghyeok chơi với anh ấy là sẽ được chia cho một que.

Nghĩ đến đây.

Lee Sanghyeok xích mông ra ngoài, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.

[Hừ! Bây giờ mình giỏi hơn cái thằng Lạc Đà đó nhiều, mình không chỉ biết đọc thơ mà còn giải được toán cao cấp nữa cơ, điểm chuyên ngành của mình còn đứng đầu cả khoa.]

Thật trùng hợp.

Điện thoại Lee Sanghyeok đặt trên bàn rung lên.

Kim Hyukkyu : Anh thấy em để tóc xoăn đẹp đấy.

Xấu hổ quá.

Xấu hổ đến mức làm rơi con dao xuống đất.

Kim Hyukkyu chính là anh Lạc Đà đó.

.

Quả nhiên, Jeong Jihoon đã tiện thể liếc nhìn điện thoại của Lee Sanghyeok trong lúc cậu đang gắp đồ ăn.

Sau khi đọc được tin nhắn hiện ra trên màn hình, Jeong Jihoon sụp đổ ngay tại chỗ.

[A! A! A! Tan nát rồi! Tim mình tan nát rồi! Thằng ranh con Kim Hyukkyu kia đúng là âm hồn không tan! A! A! A!]

[Nhắn tin mờ ám như vậy, lại còn tóc xoăn đẹp, cậu ta có biết ăn nói không vậy, rõ ràng là đàn em để tóc như nào cũng đẹp hết, dù đúng là để tóc xoăn như này rất đáng yêu. Bao nhiêu năm không gặp mà EQ vẫn không bằng mình! A a a a!]

[Cắn này! Đấm trái! Đấm phải này! Đá chân! Xoay người, đá chân! Nhện chọc ráy tai! Gió lốc hủy diệt bãi đậu xe! Linh dương đá, dê rừng nhảy! Quạ đen ngồi máy bay! Chuột đi qua mê cung! Voi đá chân! Bạch tuộc phẫn nộ! Rìu to chặt cây to! Tức quá tức quá!]

Thật ồn ào.

Lee Sanghyeok xoa lỗ tai. "Đàn anh Jeong, em với Lạc Đà, à không, em với anh Hyukkyu là bạn thôi, là kiểu bạn thân ấy."

"À, bạn thân à, tốt." Anh thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt kiêu ngạo.

[Hừ! Tôi đã nói rồi mà, anh Lạc Đà của em yếu nhớt, không giống tôi lúc nào cũng tập thể hình, có cơ bụng sáu múi! À, hôm nay mình mặc quần áo mỏng như vậy, tí nữa mình sẽ rủ em ấy đi chơi bóng rổ với mình! Mình không chỉ học giỏi mà còn biết chơi thể thao nữa! Jeong Jihoon sẽ không bao giờ chịu thua!]

Nghĩ đến đây, khóe môi Jeong Jihoon xuất hiện nụ cười khó phát hiện.

Lee Sanghyeok cắn miếng bít tết anh đưa cho.

Cái gì cơ?

Cơ bụng á?

Chơi bóng rổ?

.

Tất nhiên là Lee Sanghyeok từ chối rồi!

Lượng tin tức quá tải, cậu phải mất mấy ngày để tiêu hóa.

Nam thần mà cậu thích đã thích cậu từ khi còn nhỏ, nhưng lúc đó, Lee Sanghyeok lại ghét anh rồi chơi với một bạn nam khác, mười mấy năm sau anh thay da đổi thịt tới tìm cậu, hu hu, tình tiết gì mà ngược thế này, cậu phải bình tĩnh lại trước đã.

Cuối cùng, bữa tối kết thúc trong lúc Jeong Jihoon đang tự thôi miên bản thân.

Jeong Jihoon : [Mau đi tính tiền! Như thế thì đàn em sẽ không mời mình ăn được, lần sau em ấy sẽ lại mời mình tiếp!!]

Vừa mới nghe được suy nghĩ này, Lee Sanghyeok vội chạy ra quầy lễ tân thanh toán hóa đơn.

Jeong Jihoon nhìn cậu chạy đi thanh toán mà rơi vào khoảng lặng.

[Không sao không sao, tương lai còn dài, có lẽ đàn em vừa mới biết mình là anh Mèo Cam nên hơi khó chấp nhận thôi, Jeong Jihoon mày bình tĩnh lại đê.]

[Tương lai còn dài, mày phải bình tĩnh, vẫn còn nhiều cơ hội.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro