1. 🐈‍⬛

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


1.

Kim Hyukkyu đã từng bảo với tôi rằng, cố chấp giữ khư khư lấy thứ không thuộc về mình là hành động dại dột và ngu xuẩn nhất trên đời.

Trẻ con không hiểu chuyện thì vẫn được tha thứ, còn người lớn như tôi, đã biết sai mà vẫn phạm lỗi, dù có trèo núi đao hay nhảy xuống biển lửa, cũng đừng mong nhận được sự khoan dung của bất kỳ ai.

"Tu hú chiếm tổ sẽ có kết cục ra sao?". Câu hỏi bất chợt bật ra từ miệng tôi sau khi xem hết một bộ phim nào đó trên ti vi mà tôi chẳng nhớ nổi tên.

"Đương nhiên là bị phanh phui, bị đuổi đi, bị đày xuống âm ti địa ngục chứ sao, như nữ phụ anh vừa xem đấy". Lee Minhyeong nhìn tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên, như thể nó không hiểu tại sao tôi lại quá để tâm đến một bộ phim mang đậm tính chất giải trí như vậy. Nhưng nó vẫn rất thành thật mà trả lời về vấn đề này.

Đúng vậy. Chính tôi cũng nghĩ đó là cái kết tất yếu.

Nhưng tội lỗi này của tôi dù có bị đày xuống địa ngục, cũng không dám chắc sẽ nhận được sự tha thứ từ Jeong Jihoon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro