Cục cưng , anh cư nhiên rất yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dư Thuần cọ cọ trong ngực anh , môi nhỏ hôn lung tung , Ninh Bách ôm thắt lưng cô , giọng khàn khàn

'' Cục cưng ''

Dư Thuần quần áo xộc xệch 

'' Ân ... Bách , em muốn ra ngoài chơi''

Ninh Bách hôn lên má cô ,

''Cục cưng , em muốn đi đâu ''

Dư Thuần đứng dậy 

'' Ngô... Bách  em muốn đi tiệm bánh ngọt ''

Ninh Bách ôm cô hướng ra xe , hôn cô mấy cái

'' Được , chúng ta đi ''

Dư Thuần ngồi trong lòng Ninh Bách , líu ríu nói chuyện 

'' Sau này có thể ăn bánh ngọt ở nhà hay không ?''

Ninh Bách trong mắt đều là yêu thương cưng chiều 

'' Được '' 

Xe của Ninh Bách dừng trước Thủy San nhà hàng bánh ngọt lớn , Dư Thuần dựa vào lồng ngực hắn tùy ý hắn ôm vào  , Dư Thuân ngón tay di chuyển trên lồng ngực hắn 

'' Sau này có phải anh cũng không cần em không ?''

Ninh Bách xoa đầu cô'

'' Đứa ngốc , anh làm sao có thể không cần em hả ''

Dư Thuần áp má vào lồng ngực Ninh Bách 

'' Sau này em già rồi sẽ xấu đi anh sẽ bỏ rơi em ''

Ninh Bách ôm hôn cô mấy cái

'' Cục cưng , anh cư nhiên rất yêu em , không thể không cần em ''

Dư Thuần ngồi ngay ngắn bắt đầu ăn món bánh của mình , Ninh Bách trong mắt đều là yêu thương nhìn cô , khuôn mặt góc cạnh cùng đôi mắt dài hẹp kia đã khiến người khác si mê , bây giờ ánh mắt ấy lại đầy sự ngọt ngào , hỏi ai mà không thích chứ . 

Dư Thuần ngồi trong lòng hắn , mơ mơ màng màng trở về nhà . Ninh Bách vỗ lưng cô

'' Buồn ngủ thì ngủ đi ''

Dư Thuần không trả lời lập tức nhắm mắt , lúc trở về Ninh Bách không nỡ gọi cô dậy đành mang cô lên phòng , hôn lên trán cô một cái sau đó rời ra . Phi Ưng ở trong thư phòng tay gõ trên bàn phím lạch cạch . 

'' Cậu xem tình hình ở Dạ Đế đi ''

Ninh Bách ngồi xuống đôi mắt dài hẹp nguy hiểm lướt lên màn hình laptop 

'' Bọn chúng ra tay rồi hả ''

Phi Ưng đưa cho Ninh Bách một sấp giấy

'' Cậu lo tốt một chút , mục tiêu chắc chắn là cậu hoặc là chị dâu nhỏ ''

Ninh Bách nhíu mày , sau đó gõ lạch cạch vài cái 

'' Gọi Âu Dương Mịch về đây''

Ninh Bách tắm rửa sạch sẽ , mặc một chiếc quần thun dài . để ngực trần đi ra , da thịt mát lạnh áp vào người Dư Thuần khẽ mở mắt 

'' Uưm Bách ''

Ninh Bách đem chăn che ngang eo cô , tiện tay tăng điều hòa lên 

'' Không lạnh sao hả ''

Hai tay Dư Thuần quấn lấy cổ của Ninh Bách , Ninh Bách cưng chiều đem cô vào lòng

'' Cục cưng , sau này sẽ có người thay anh ở cạnh em , anh không thể ở cùng một chỗ với em , ở công ty rất nhiều việc''

Dư Thuần mở trừng mắt 

'' Tại sao không thể ở cùng một chỗ với em , ... ô Ô ô''

Nói xong Dư Thuần bật khóc lớn , Ninh Bách một trận đau lòng ôm cô

'' Cục cưng ngoan , là anh không tốt đừng khóc''

''Ô ô , Bách em nghĩ anh không cần em nữa huhuaaa''

Ninh Bách lau nước mắt cho cô tay ôm chặt thắt lưng cô

'' Cục cưng anh làm sao có thể không cần em , ngoan , đừng khóc''

Khuôn mặt nhỏ toàn nước mắt cọ vào lòng ngực hắn , Ninh Bách ôm cô đi rửa mặt

'' Cục cưng , ngoan , anh sẽ không bỏ em''

Dư Thuần khuôn mặt hồng hồng , cọ vào lòng ngực Ninh Bách . 

'' Cục cưng ''

Dư Thuần ngước mắt thì thấy đôi mắt nóng bừng của hắn , môi nhỏ hôn lung tung . Ninh Bách đem đồ trên người cô cởi sạch 

'' Ngô ... Bách , nhẹ ''

Ninh Bách hôn lên má cô , vừa dùng sức

'' Cục cưng . thích không ''

Dư Thuần thở dốc 

'' Bách là cầm thú ''

Ninh Bách hôn lên môi nhỏ của cô

'' Sau này không cho phép xem phim lung tung ''



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sung