Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A?"

Vòng eo mảnh khảnh của Phương Hinh bị lòng bàn tay lạnh lẽo chạm vào, cô kinh ngạc quay đầu lại, bắt gặp đôi mắt đen sâu thẳm của Hàn Mặc.

Phương Hinh còn chưa kịp hỏi thăm, Hàn Mặc đã hôn lên môi cô, triền miên mà mãnh liệt.

.

"Ưm..."

Phương Hinh không thể không nhắm mắt lại, hai tay ôm lấy cổ Hàn Mặc rồi nhẹ nhàng đáp lại.

Đầu lưỡi của hai người chạm vào nhau, quấn lấy nhau trong miệng, rất nhanh sau đó đã kéo ra sợi nước bọt màu trắng như tơ.

Bởi vì một chân Phương Hinh vẫn còn trên lan can bằng gỗ, bàn tay không thành thật của Hàn Mặc rất dễ dàng di chuyển đến nơi riêng tư của cô.

Trên chân mang một lớp tất mỏng màu trắng, đầu ngón tay Hàn Mặc ấn lên môi âm hộ đầy đặn mềm mại, hai ba cái đã nặn ra vài giọt mật.

"Ưm a..."

Phương Hinh nhịn không được rụt người lại, chân buông xuống vừa vặn kẹp tay Hàn Mặc giữa hai chân, một cơn khoái cảm từ bụng xông lên đầu, cô không nhịn được dán vào ngực Hàn Mặc.

.

Hàn Mặc dừng lại nụ hôn sâu, mũi chạm vào mũi Phương Hinh, thở hổn hển cười khẽ: "Có nhớ chồng không?"

Vừa dứt lời, Hàn Mạt lại cắn một cái lên cằm Phương Hinh, Phương Hinh ngẩng cổ lên theo bản năng, nhỏ giọng thì thào: "Không nhớ đâu, ừm..."

"Anh rất nhớ vợ." Hàn Mặc hào phóng bày tỏ nỗi nhớ nhung, nụ hôn rơi xuống như mưa, từ cổ đến xương quai xanh, hai tay anh đang muốn kéo cổ áo của Phương Hinh xuống, lại bị Phương Hinh giữ lại.

"Không được." Phương Hinh lắc đầu, cong cong đôi mắt cười lém lỉnh: "Hôm nay người ta có buổi công diễn, xe của vũ đoàn sẽ tới đón em đi diễn tập."

Vừa nói, Phương Hinh vừa xoa tóc Hàn Mặc lần nữa tỏ vẻ an ủi.

"Chẳng phải xe vẫn còn chưa tới sao?" Hàn Mạch dứt khoát ôm ngang Phương Hinh, sải bước đi về phía ghế sô pha trong phòng khiêu vũ.

"Ai da, chồng, anh làm gì vậy?" Phương Hinh đá hai chân, bàn tay nhỏ nhắn đánh nhẹ lên vai Hàn Mặc, vừa nũng nịu vừa trách móc.

"Còn có thể làm cái gì nữa?" Hàn Mặc đặt Phương Hinh ngồi xuống sô pha, ngồi xổm xuống tách hai chân Phương Hinh ra, lớp vải che đậy vườn hoa bí mật kia đã sớm ướt một vòng tròn không đồng đều.

"Xé rồi..."

Hàn Mặc mạnh mẽ xé toạc quần tất của Phương Hinh, mới phát hiện ra Phương Hinh chỉ mặc một chiếc quần lót màu trắng tinh, môi âm hộ màu hồng phấn phồng lên, trên làn da mịn màng còn đọng lại mật ngọt dinh dính bóng loáng.

Phương Hinh gập hai đầu gối lại, kinh hoảng nói: "Đừng lộn xộn, sắp đến giờ xuất phát rồi."

Hàn Mặc như không nghe, không nói một lời đã vùi đầu vào âm hộ của Phương Hinh, đầu tiên là dùng chiếc lưỡi linh hoạt của mình liếʍ môi âm hộ, sau đó dùng đầu lưỡi vén môi âm hộ bên ngoài của Phương Hinh lên, tham lam mút lấy mật hoa đang chảy không ngừng.

Phương Hinh không bao giờ tưởng tượng được tổng giám đốc Hàn Mặc cao quý sẽ liếm âm hộ của cô, khoái cảm ấm áp được truyền điện khiến đầu óc cô đột nhiên trống rỗng, ham muốn dục vọng lan khắp cơ thể cô, cô xụi lơ dựa về ghế sô pha sau lưng, "hư hư a a" thở hổn hển nói: "Đừng, ưm..."

Hai ngày liên tiếp đều có đàn ông ăn âm hộ của cô, cảm giác này như bay trên mây vậy.

Chỉ chốc lát, đũng quần của Hàn Mặc dựng lên một cái lều lớn, anh cởi thắt lưng, kéo khóa quần xuống, lấy dương vật ra khỏi quần lót, leo lên ghế sô pha, xoay người đè Phương Hinh xuống dưới cơ thể, dương vật tím đen to lớn của anh cứ như vậy vỗ vào mặt Phương Hinh.

Phương Hinh theo bản năng mím chặt môi nhưng quy đầu kia đã chạm vào người cô, Hàn Mặc không quan tâm Phương Hinh có muốn hay không, anh bẻ hai chân của cô ra, dùng sức liếm và ăn âm hộ căng tràn, còn dùng hàm răng vuốt ve âm vật đáng yêu mê người, ngón tay cũng liên tục khiêu khích âm đạo.

"A..." Phương Hinh đau đến nhíu mày, dục vọng bừng bừng, vừa mở miệng, một cái quy đầu to lớn đột nhập vào trong miệng ẩm ướt của cô, lúc này chuông điện thoại vang lên...

Là điện thoại thúc giục của đoàn múa!

"Chị Phương Hinh, xe đã đỗ ở cổng trang viên rồi, chị chuẩn bị xong chưa?"

Giọng nói trẻ trung từ tính phát ra từ loa của điện thoại di động, đây là Khương Xuyên Trạch, một nam sinh viên đại học mới được nhận vào làm trợ lý.

Phương Hinh vội vàng kìm nén tiếng thở dốc dồn dập của mình, cô mím môi hít một hơi thật sâu, quy đầu sưng to của Hàn Mặc vẫn để bên trong môi, khiến cô khó có thể mở miệng.

.

"Chị Phương Hinh?"

Giọng nói của Khương Xuyên Trạch lại truyền đến tai cô, Phương Hinh lo lắng cau mày, lấy tay che mic, oán trách nói: "Mặc, đừng làm loạn nữa... a..."

Hàn Mặc cố ý dùng sức cắn âm vật Phương Hinh, một dòng nước mật chảy "ào" ra, Phương Hinh không khỏi run rẩy cả người, dương vật lớn thuận tiện xông vào khoang miệng.

"Hừm..." Hàn Mặc sảng khoái hừ một tiếng, đầu lưỡi không thành thật vươn tới âm đạo Phương Hinh, nhẹ nhàng ra vào.

"A ưm..." Phương Hinh híp mắt ưỡn thẳng hông, ý thức được Hàn Mặc sẽ không dừng lại, đành phải ngậm dương vật thô to trong miệng nói vào điện thoại...

"Tiểu Khương, mọi người chờ một chút..."

Phương Hinh há to miệng hết mức có thể, nước miếng không thể khống chế chảy xuống khóe miệng, cô muốn duy trì hơi thở đều đặn nhưng giọng nói kiều mỵ lạ thường cùng với giọng điệu nhăn nhó mất tự nhiên khiến người ta có suy nghĩ kỳ quái.

.

Khương Xuyên Trạch sửng sốt một lúc, đột nhiên hiểu Phương Hinh đang làm gì.

Có lẽ cô đang nói chuyện với anh ta khi trong miệng ngậm dương vật.

Người giàu thực sự biết cách chơi.

Anh ta đã xem đám cưới thế kỷ của Hàn Mặc và Phương Hinh trên TV, anh ta đã bị Phương Hinh mê hoặc, người có khuôn mặt xinh đẹp và dáng người thon thả.

Nếu không sinh viên tài năng như anh ta làm sao có thể nguyện ý đến đoàn múa ba lê đảm nhiệm một chức trợ lý nho nhỏ chứ?

Mặc dù Phương Hinh đã kết hôn nhưng anh ta vẫn muốn gần gũi hơn với nữ thần.

Bất tri bất giác, đũng quần Khương Xuyên Trạch phồng lên, anh ta lập tức lấy tạp chí thời trang trên xe che lại, hắng giọng giả vờ thoải mái, mỉm cười nói: "Được."

Phương Hinh vừa định cúp điện thoại thì nghe thấy Hàn Mặc ra lệnh: "Không được cúp máy."

Không đợi Phương Hinh kịp phản ứng, Hàn Mặc đã ôm cô ngồi lên mặt mình.

Chiếc mũi cao của Hàn Mặc bị kẹp giữa khe hở mông nhỏ của Phương Hinh, mà hai tay Hàn Mặc xé rách cổ áo váy múa của Phương Hinh, tùy ý nhào nặn bộ ngực sữa căng tròn nảy nở, đầu lưỡi cũng đưa vào trong âm đạo, mút mật hoa đang chảy cuồn cuộn không ngừng.

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Hàn Mặc, Phương Hinh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ôm lấy đùi của Hàn Mặc, liên tục tìm kiếm đề tài: "Cậu Khương, hôm nay còn có... lịch trình nào khác không? Ồ, ừm..."

Trong lúc nói chuyện, Phương Hinh chỉ cảm thấy toàn thân như có kiến bò, cô điên cuồng vặn eo và hơi nghiêng người về phía trước, dùng bàn tay nhỏ bé cầm lấy dương vật thô to của Hàn Mặc, bắt đầu mân mê nó.

Khương Xuyên Trạch nghe mà máu huyết tuôn trào, hoảng sợ lắc đầu, ý thức được Phương Hinh không nhìn thấy, mới khẩn trương nói: "Không, không có."

Tình hình bây giờ là thế nào đây?

Cô giáo Phương Hinh muốn vừa làm tình với chồng, vừa gọi điện thoại với anh ta sao?

Nhưng trên xe này còn có những người khác mà!

Không biết Phương Hinh lại nhận được chỉ thị gì của Hàn Mặc, tiếng gọi trên giường bên kia càng phóng đãng...

.

"Hứ ứm! Mặc, anh thật xấu xa..."

"Ưm ưm ưm, sảng khoái, sảng khoái..."

"Khương, Khương... ư a..."

Khương Xuyên Trạch có thể tưởng tượng Phương Hinh đang đỏ mặt làm tình với một người đàn ông, bộ ngực sữa cô đung đưa lên xuống, đôi chân nhỏ bé giơ cao...

Không còn cách nào khác, anh ta vội vàng xuống xe chạy trốn đến khu rừng trong trang viên, dựa lưng vào gốc cây lớn và bắt đầu thủ dâm.

"Vợ, vợ mau hỏi trợ lý của em, em rên có dễ nghe không, nhanh lên."

"A!"

.

"Ưm!"

Ngay sau đó, điện thoại di động bên kia truyền đến tiếng "bạch bạch".

Lúc này Khương Xuyên Trạch mới nhận ra rằng tiếng thở hổn hển vừa rồi chỉ là màn dạo đầu, cô giáo Phương Hinh mà anh ta hằng mơ ước giờ mới bị dương vật của người đàn ông tiến vào, anh ta không khỏi tăng tốc độ thủ dâm...

Cùng lúc đó, Hàn Mặc đang đứng bên cạnh ghế sô pha, để Phương Hinh quỳ trên ghế sô pha, dương vật của anh ra vào trong âm hộ hồng phấn, còn không ngừng vỗ mông Phương Hinh: "Mở mông ra, nhanh lên!"

Giọng nói của Hàn Mặc phía trên lớn hơn một chút, Phương Hinh nghe lệnh của anh mà mở mông ra, cái mông nhỏ trắng nõn liền bại lộ ra bên ngoài, Hàn Mặc lau nước dâm lên âm vật, sau đó nhét ngón tay cái vào trong cúc hoa của Phương Hinh.

"A ưm..."

Phương Hinh ngửa cổ, há cổ họng rồi cố gắng thoát khỏi sự xâm nhập của Hàn Mặc bằng cách đong đưa mông, nhưng ngón tay cái của Hàn Mặc ngày càng vào sâu hơn, ngăn chặn cúc hoa.

Nụ hoa bị xâm lấn đột ngột, khóe mắt Phương Hinh trào ra nước mắt, âm hộ bị làm đến nóng bỏng, cô đành phải khóc nức nở cầu xin tha thứ: "Chồng, chồng ơi em không làm được....ư a... sắp bị... sắp bị anh làm hư rồi, nhẹ một chút đi... A!"

Nghe được tiếng Phương Hinh khóc, Hàn Mặc và Khương Xuyên Trạch càng thêm hưng phấn, cúi đầu liếm liếm chung quanh cúc hoa Phương Hinh, rút dương vật trong âm đạo ra rồi hung hăng nhét vào cúc hoa Phương Hinh...

"A a a!"

"Chết tiệt, của vợ chặt, chặt quá."

"Ưm ưm ưm..."

Dương vật của Hàn Mặc bị hút chặt, mỗi một lần ra vào đều lôi kéo toàn bộ thân thể Phương Hinh, may Phương Hinh mẫn cảm, chỉ chốc lát sau liền ướt át, cũng cảm nhận được khoái cảm khi cắm cúc hoa, còn có thể chủ động ấn âm vật của mình.

Toàn bộ phòng khiêu vũ vang vọng tiếng Phương Hinh và Hàn Mặc làm tình, tiếng va chạm, tiếng vỗ tay, tiếng nước chảy, còn có tiếng thô tục của hai vợ chồng...

"Chó cái, đồ lẳng lơ, nâng cái mông của em lên!"

"A.. ưm... chủ nhân xấu xa..."

"Học tiếng chó sủa, nhanh lên, bằng không chủ nhân sẽ không chịch em nữa!"

"Gâu gâu gâu... ưm... ưm..."

...

Gió thổi qua, rừng cây trong vườn kêu xào xạc.

Vào mùa thu lá rụng thành từng lớp, bước chân nhẹ nhàng kèm theo tiếng lá khô gãy vụn.

"Xuyên Trạch, anh có ở đây không?"

Du Ưu, một nữ sinh viên đại học đồng thời cũng là trợ lý đang đi tới, chỉ thấy Khương Xuyên Trạch vẻ mặt si mê, một tay nghe điện thoại di động, một tay lên xuống dương vật cứng rắn thô dài.

"A!"

Du Ưu vội vàng xoay người cúi đầu, ấp úng nói: "Anh, tôi, tôi không nhìn thấy gì cả, anh mau mặc quần vào đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro