Chap 32 - Tiểu Mộc Biết Yêu Rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Singapore-

Cuối cùng cả ba ngýời ðã tới nõi sau một chuyến bay dài mệt mỏi, Lân Thiên, Lục Uyên và Tiểu Mộc ðã ðứng dýới sảng khách sạn thýợng lýu bậc nhất nõi này. Họ lấy chìa khóa 2 phòng VIP mà Long Hiệp ðã ðặt phòng từ trýớc. Ðến trýớc cửa phòng, anh bắt ðầu lên tiếng:

" Ðây là thẻ của phòng 301, Lục Uyên và Tiểu Mộc sẽ ở phòng này. Còn anh sẽ ở phòng kế bên của hai ngýời" Nói xong, anh ðýa chìa khóa cho hai ngýời con gái rồi cả ba ði vào phòng của mình.

Sau khi thý giãn bằng một giấc ngủ ngon lành của hai cô gái, Lục Uyên nhìn ðồng hồ ðã 4h30 chiều rồi. Cô nói với Tiểu Mộc:

" Em chuẩn bị ði. Chị gọi anh Lân Thiên nói anh ấy 5h chúng ta sẽ ði dạo phố"

" Dạ, em nghĩ dạo phố ở Singapore chắc vui lắm chị nhỉ?" Tiểu Mộc cýời tít mắt.

" Ðúng rồi. Mau ði chuẩn bị ði cô nýõng. 5h mà chýa xong anh Lân Thiên sẽ cho hai chị em mình ở lại khách sạn không cho ði dạo phố nữa ðâu ðó"

Nghe Lục Uyên nói, Tiểu Mộc ðã chạy tức tốc lấy ðồ rồi býớc vào phòng tắm. Còn Lục Uyên lúc ðó ðang cầm ðiện thoại ðịnh gọi cho Lân Thiên thì anh ðã gọi ðến:

" Alo, em nghe ðây!"

" Sao rồi? Ngủ có ngon không?" Lân Thiên dùng giọng nhẹ nhàng hỏi thãm cô.

" Õ... Sao anh biết em và Tiểu Mộc ngủ chứ?" Lục Uyên ngẩn ngõ trýớc câu quan tâm của anh.

" Em không ðể ý sao!? Khóa cửa thiết kế mở khóa bằng thẻ, ngoài mở khóa nhý vậy còn có thể dùng chìa khóa mở ðýợc mà. Em thử býớc ra ngoài phòng nhìn lỗ khóa kế bên xem"

Nghe anh nói, Lục Uyên bắt ðầu býớc ra cửa phòng xem thử. Ðúng nhý anh nói có một lỗ khóa ðó. Cùng lúc ðó cuộc gọi ðã bị anh cúp máy. Lục Uyên nhìn ðiện thoại tính gọi lại vì chýa kịp báo với anh về cuộc dạo phố lúc 5h chiều thì cô bị một bàn tay to lớn ôm cô từ phía sau lýng. Lục Uyên quay lại thì ðã thấy mình ðýợc ôm gọn trong lòng anh rồi. Cô ngýớc mặt lên thì ðã chạm tráng với ðôi mắt phýợng hoàng khiến vạn ngýời mê ðang nhìn cô, ðôi môi cũng nở nụ cýời chết ngýời ấy. Anh thấy cô ðang nhìn anh không chớp mắt, anh bắt ðầu lên tiếng:

" Nữ Výõng của anh, em ngắm ðủ chýa?"

Giọng nói ấm áp xen lẫn chút trêu chọc ðã khiến cô hoàng hồn lại. Anh buông cô ra rồi hôn nhẹ lên trán, cô nói:

" Lân Thiên, tại sao anh có chìa khóa phòng của em? Mà phòng này mở khóa bằng thẻ thì có chìa khóa ðể làm gì ?"

" À! Khách sạn này thiết kế nhý vậy ðể khi có nguy hiểm hay bị mất thẻ phòng thì có thể dùng chìa khóa ðể mở. Lúc anh lấy thẻ ở dýới sảng, anh ðã lấy thêm chìa khóa phòng của em ðể có nguy hiểm gì anh có thể kịp mở cho tụi em."

" Nhýng... Lúc em ngủ có nguy hiểm gì ðâu thì mắc gì anh qua phòng em mở cửa?"

" Anh chỉ qua xem hai ngýời ðã nghỉ ngõi chýa thôi mà, anh thấy hai ngýời ðang ngủ ngon nên anh cũng yên tâm về phòng"

" À, chút xíu thì quên. 5h chiều nay chúng ta cùng ði dạo phố nha, Tiểu Mộc sẽ ði cùng. Anh về phòng chuẩn bị ði"

Nói xong, Lục Uyên quay ngýời ði vào phòng, cô chỉ kịp býớc ðýợc 1 býớc ðã bị anh kéo lại ép sát vào týờng. Tính bá ðạo ngang ngýợc của anh lại trổi dậy, anh nói:

" Nói xong là ði vậy sao? Em không thấy mình quên gì à?"

" Hửm? Thì em nói xong rồi còn quên cái gì nữa ðâu." Lục Uyên mở ðôi mắt to tròn khó hiểu nhìn anh. Còn Lân Thiên nhìn cô tay chỉ chỉ lên má của anh ra hiệu. Cô biết anh muốn gì nên liền nhón chân hôn một cái trên má, cô nói :

" Rồi ðó, ðýợc chýa? Em vô phòng ðây"

" Chýa ðýợc, còn bên này nữa" Anh xoay mặt sang bên kia. Lục Uyên liền lắc ðầu thuận ý anh mà nhón chân hôn má anh thêm một cái nữa.

" Ðều hai bên rồi ðó, tha cho tui ði vào phòng " Lục Uyên nói xong liền nghĩ sẽ ðýợc býớc vào phòng và thoát khỏi anh nhýng không nhý những gì cô muốn, anh cúi ngýời xuống trao cho cô nụ hôn nhẹ nhàng.

Tiểu Mộc tắm xong ði ra từ phòng tắm ðảo mắt xung quanh ðể tìm chị nhýng không thấy ở trong phòng. Tiểu Mộc liền býớc ra khỏi phòng ðể ðịnh qua phòng anh trai mình xem có chị ở ðó không thì... ' Cạch' tiếng cửa phòng 301 ðã mở trýớc mắt Tiểu Mộc là hình ảnh ngọt ngào của chị và anh trai mình. Trong khi ðó, vì có tiếng býớc chân ði ra nên hai ngýời theo phản xạ giật mình nhìn về hýớng có tiếng ðộng thì thấy Tiểu Mộc ðang ðứng ðó miệng không ngừng cýời khúc khích. Tiểu Mộc thấy hai ngýời nhìn mình nên ðã vội býớc vào trong phòng không quên ðể lại một lời nói:

" Hai anh chị cứ tiếp tục ði, em không làm phiền nữa nha. Hihi"

Lúc ðó, cả hai ngýời không còn quấn quít với nhau nhý lúc ðầu mà mỗi ngýời býớc vào phòng của mình. Một ngýời thì bình thýờng nhý không có gì xảy ra, một ngýời tai mặt ðỏ bừng nhý trái cà chua. Tiểu Mộc nhìn chị Lục Uyên biết rằng chị ấy ðang ngại nên trêu chọc thêm vài câu:

" Õ chị Lục Uyên mặt chị ðỏ rồi kìa. Chị không khỏe trong ngýời sao!?"

" Con bé này! Biết chị ðang ngại rồi mà còn ở ðó chọc chị. Thôi chị ði tắm ðây" Lục Uyên nhìn Tiểu Mộc nói.

Ðúng 5h, cả ba ðã diện ðồ và tập trung ở trýớc cửa phòng rồi cùng ði dạo phố. Khung cảnh xung quanh nõi cả ba ngýời họ ði dạo thật ðẹp khiến ai kia nhìn không chớp mắt, những biểu cảm ðó ðã lọt vào mắt của Lân Thiên và Lục Uyên khiến hai ngýời còn lại nhìn nhau cýời. Sau 1 tiếng ði dạo cả ba ðã cảm thấy ðói nên ðã ghé vào nhà hàng thýợng lýu gần ðó ðể dùng bữa tối.

Sau khi ðã no bụng, cả ba lại tiếp tục vui chõi ở ðất nýớc xinh ðẹp này. Tiểu Mộc vì không muốn kì ðà cản mũi của hai ngýời kia nên xin phép ði tham quan một mình. Lân Thiên thấy vậy liền ðồng ý và không quên dặn dò:

" Tiền Singapore chắc anh chỉ em cũng ðã hiểu. Ði cẩn thận, có gì cần hãy gọi cho anh"

" Dạ. Em biết rồi. Em ði ðây. Chúc anh chị ði chõi vui vẻ" Tiểu Mộc nói xong thì tung tãng ði hýớng khác.

Tiểu Mộc ði ðến thýõng mại mua ðồ ãn vặt, ði trên ðýờng một tay cầm ðiện thoại chõi game một tay cầm túi ðồ, vì chãm chú vào ðiện thoại mà Tiểu Mộc ðã ðụng trúng ngýời con trai khác ðang ði ngýợc chiều với cô ðã làm cô ðánh rõi túi ðồ và ngã xuống ðýờng. Cô liền ngồi dậy cất ðiện thoại ði và nhặt lại ðồ ãn vặt. Trong lúc nhặt, ngýời con trai mà cô ðụng trúng cũng nhặt giúp cô rồi ðỡ cô ðứng dậy. Tiểu Mộc nhìn ngýời con trai ðó, cô tính trách anh nhý vì vẻ ðẹp thanh tuấn của anh ấy khiến cô bị thu hút.

Thấy cô gái nhìn mình không chớp mắt, anh liền hỏi:

" Xin lỗi em nha, do anh ði không cẩn thận nên va vào em. Em có bị sao không?"

" Dạ. Không sao ạ"

Nghe cô gái ðó nói không sao, anh thở phào nhẹ nhõng nhýng nhìn kĩ lại thấy cô gái trýớc mặt anh cực kì ðáng yêu luôn. Khi nhìn kĩ cô gái ðó bỗng tim anh bị loạn nhịp, anh chỉ biết cýời rồi xin webchat của Tiểu Mộc và ngỏ lời ði chõi cùng. Tiểu Mộc cũng ðồng ý vì cô nghĩ có ngýời rành ở ðây sẽ giúp cô khỏi bỡ ngỡ khi ði một mình.

Còn Lân Thiên và Lục Uyên hai ngýời ði ðến khu vui chõi, ði xem phim. Sau khi xem xong, ðúng lúc Tiểu Mộc gọi cho Lân Thiên, anh nhấc máy :

" Alo, anh nghe"

" Anh với chị ði chõi vui không? Anh còn muốn ði ðâu chõi nữa không?"

" Ừm. Rất vui. Bây giờ cũng tối lắm rồi, em ở ðâu anh với chị qua ðón rồi chúng ta về khách sạn"

" Dạ. Anh chị thấy vui là ðýợc rồi không cần qua ðón em ðâu vì em ðã về khách sạn rồi. Em ðang ở dýới sảng vì không có thẻ nên em không vô phòng ðýợc"

" Ðýợc. Anh chị về nhanh thôi"

Nói xong, anh liền cúp máy và cùng Lục Uyên ði về khách sạn. Về ðến nõi, ba ngýời cùng về phòng của mình nghỉ ngõi sau một buổi ði chõi. Lục Uyên thay ðồ rồi vệ sinh cá nhân xong lê giýờng ngủ trýớc vì ðã thấm mệt. Còn Tiểu Mộc ðã chuẩn bị xong ðể ði ngủ nhýng nằm lãn qua lãn lại vẫn không ngủ ðýợc. Tiểu Mộc ðang nhớ lại khoảnh khắc ði chõi với anh chàng siêu ðẹp trai nhýng không soái thần bằng anh trai mình. Nghĩ lại tim cô cũng bắt ðầu loạn nhịp, cái cảm giác ðó lạ lắm, cô liền lấy ðiện thoại ra thấy nick anh chàng ðó còn online nên cô bắt chuyện trýớc.

' Anh chýa ngủ sao?'

' Chýa. Còn em sao vẫn chýa ngủ?'

' Hừm, tại hõi khó ngủ chút.'

' Hihi ngủ ði trễ rồi, không thôi lại có quầng thâm trên mắt sẽ không còn xinh nữa ðâu'

' Dạ. Em ði ngủ ðây. Ngủ ngon'

'Ừm. Ngủ ngon'

Sau một lúc, Tiểu Mộc cũng ðã ðặt ðiện thoại qua một bên rồi chìm vào giấc ngủ. Cô mong rằng ngày mai lại ðýợc gặp chàng trai ấy, chàng trai khiến tim cô ðập loạn nhịp khi ở bên cạnh anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro