Light burn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Hyeonjoon ốm rồi
Vào hôm tổng kết về Hyeonjoon đã sốt nhẹ. Bạn thỏ nói với Jihoon mình sẽ về nhà nghỉ ngơi rồi bỏ dỡ bữa tổng kết. Jihoon đã lo đến mức không thể ngủ được.

Nó nhắn Hyeonjoon hỏi bạn thỏ còn sốt không, nhưng đợi mãi mà bên kia không trả lời nên Jihoon phải gọi ngay cho bạn. Nhưng mẹ bạn thỏ lại là người cầm máy.

"Dì ơi, con là Jihoon đây ạ. Doran bớt sốt chưa ạ?"

"Aigoo Jihoon đấy hả con. Đừng lo lắng qúa, Hyeonjoon vừa uống thuốc hạ sốt rồi. Dì để nó về phòng ngủ sớm rồi, sốt nhẹ thôi Jihoon, ngày mai Hyeonjoon sẽ khoẻ thôi."

Mặc dù mẹ Hyeonjoon với một tông giọng quả quyết đã trấn định lại một Jihoon đang cực kì căng thẳng và lo lắng, nhưng Jihoon lúc này rất muốn được ở bên cạnh bạn trai, nên Jihoon liền hỏi sau khi cảm ơn mẹ thỏ:

"Con biết rồi ạ, cảm ơn dì.

Nhưng mà dì ơi, mặc dù giờ hơi trễ rồi nhưng mà con có thể lên thăm Doran không ạ? Con thăm bạn xong con sẽ về liền, không làm phiền đến bạn nghỉ ngơi đâu ạ."

"Được chứ, không có phiền gì đâu con. Nếu muộn quá con ở lại nhà dì luôn nhé."

"Dạ, còn cảm ơn dì. Hai mươi phút nữa con có mặt ở nhà dì ạ."

Jihoon còn không kịp thay đồ ngủ, vơ vội áo khoác và vội phi đến nhà Hyeonjoon.

Sau khi chào dì, Jihoon đi đến cửa phòng Hyeonjoon, nhẹ nhàng đóng mở cửa, bước từng bước một đi đến bên giường. Ánh trăng chiếu sáng như một tấm màn che, cho phép cậu nhìn rõ khuôn mặt đang ngủ.

Bé ngoan, giống thỏ quá đi.

Jihoon cúi xuống và đưa tay phải ra, chạm vào trán người đang ốm, đồng thời đặt tay trái lên trán mình, ước lượng nhiệt độ gần như nhau, cuối cùng cơn sốt đã hạ, trái tim cồn cào của Jihoon cuối cùng cũng đã êm hoà lại.

Jihoon đi đến bên cửa sổ, kéo rèm lên, rồi rón rén về lại phía giường. Sợ đánh thức Hyeonjoon nên không dám ôm thỏ vào lòng, chỉ lẳng lặng nằm bên cạnh, cố ý thở đều một nhịp với người, một lúc sau thì chìm vào giấc ngủ.

Jihoon thấy mình đang ở trên một đám mây trắng lớn, ở đó có rất nhiều thỏ và mèo con, những con sứa trong suốt bay lượn trên bầu trời. Hyeonjoon như nàng bạch tuyết, bao quanh là các bé động vật, tươi cười như hoa khi nhìn thấy Jihoon.

Thấy Hyeonjoon vui vẻ, Jihoon cũng cảm thấy tốt hơn. Nó đi đến bên cạnh thỏ, ôm thỏ vào lòng, giả vờ trách móc:

"Hết bệnh rồi hửm? Chỉ chơi với mấy con mèo thỏ này thôi à?"

Hyeonjoon không nói gì, chỉ kéo Jihoon về phía trước, và không dừng lại cho đến bên đường. Một chiếc xe buýt đang đỗ trước biển báo dừng, với những quả bóng bay màu hồng và những dải ruy băng sặc sỡ buộc trên đó, đặc biệt còn có ca sỹ Kim Sejeong yêu thích của bạn thỏ cũng ở trong xe buýt.

Trong lúc nghi ngờ, Jihoon nhìn thấy bạn thỏ bắt lấy cây đàn guitar xuất hiện từ hư không, và quay sang hát tặng cho Jihoon nghe cùng với chị Sejeong. Jihoon không thể không nghĩ đến cái lần họ chơi game cùng nhau trong một quán nét, Hyeonjoon đã mơ mộng nói về buổi cầu hôn trong mơ sẽ diễn ra như thế nào.

Não yêu đương của Jihoon bây giờ chỉ có ĐỒNG Ý! ĐỒNG Ý! ĐỒNG Ý!!! CHOI HYEONJOON MÌNH LẤY NHAU ĐI. Nhưng bên tai tiếng ai đó gọi mình càng ngày càng lớn. Dù vạn lần không muốn nhưng cuối cùng vẫn rời khỏi giấc mộng đẹp đẽ này.

Định bụng liền muốn tìm người tính sổ, nhưng khi Jihoon mở mắt ra và nhìn thấy người trước mặt, như bị dội hai tấn nước mà tỉnh lại.

Giờ cậu cũng thấy mình hơi sốt.

Bởi vì vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy Hyeonjoon quỳ ở trên giường, còn đang đội chăn thỏ Judy lúc hai người đi Disney mua, còn có hai cái tai thỏ trên vai ngoan ngoãn cụp xuống, đáng yêu vô đối.

Hyeonjoon không đeo kính, chắc chắn ấy vừa mới ngủ dậy. Thỏ chan dụi dụi mắt và nhẹ giọng hỏi Jihoon:

"Jihoon ơi, Jihoon ơi. Mình còn đang mơ sao? Sao cậu lại ở nhà mình?"

Jeong Jihoon nhìn trái nhìn phải, sờ sờ trán bé yêu, sau khi xác định người kia đã hạ sốt, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó nói ra nội tâm của mình:

"Choi Hyeonjoon, đáng yêu!"

Hyeonjoon đỏ mặt và lấy tay bịt miệng bạn vì sợ Jihoon lại nói ra những điều kinh thiên động địa.

Jihoon nhìn thỏ nhỏ của mình với mật tràn ánh mắt. Cậu gỡ tay Hyeonjoon ra khỏi miệng mình, nắm tay bạn thật chặt, véo má thỏ nhỏ, cưng chiều khen:

"Doran đáng yêu nhất trên đời ~ Sao lại chưa có ai nói như vậy hả?'

Choi Hyeonjoon càng nghe càng đỏ mặt, xấu hổ hỏi:

"Thật không?"

Jeong Jihoon trả lời với giọng điệu rất tích cực:

"Thật mà!"

Bé gãi gãi đầu, xấu hổ cười và quay trở lại chủ đề ban đầu:

"Tại sao Jihoon lại ở nhà mình?"

"Không phải do bé ốm sao? Mình lo lắng lắm, cho nên tới xem Hyeonjoon đỡ hơn chưa."

Hiếm khi Jihoon thẳng thắn trả lời mà không vòng vo tam quốc.

Sau khi nghe câu trả lời, Hyeonjoon nhìn hai má đỏ bừng của Jihoon, không nhịn được cười khanh khác như chuông bạc, lộ ra hai chiếc răng thỏ, vui vẻ đùa:

"Aiya sao mặt Jihoon đỏ như vậy, hình như không phải mình ốm đâu, là cậu đó ~"

Jihoon muốn đáp lại là do Doran dễ thương qúa nên mặt mình mới đỏ, nhưng chợt nhớ đến giấc mơ bị gián đoạn nên nói:

"Bởi vì mình mơ thấy Doran nuôi rất nhiều thỏ và mèo, đưa mình lên một chiếc xe buýt đẹp đẽ, cùng Kim Sejeong hát cho mình nghe, còn nói muốn lấy mình làm chồng."

Đoạn cuối con mèo nó nó bịa

"Nè, muốn nuôi nhiều động vật nhỏ như vậy thì phải mua nhà có vườn bự thiệt bự có đúng không? Nhưng song ca với chị Kim Sejeong thì chỉ có trong mơ thôi à. Nếu thực sự cầu hôn thì mình hát bài nào hay hơn nhỉ."

Hè hè, Hyeonjoon không phản đối chuyện kết hôn^^ Tức là cậu ấy cũng muốn kết hôn! Cậu ấy muốn lấy mình!!!

Nghĩ đến đây, Jihoon vui mừng khôn xiết.

Nó lựa chọn cắt ngang một bạn thỏ đang chìm đắm trong suy nghĩ đám cưới nên hát gì bằng một cái ôm, dụi dụi tóc vào cổ đối phương, khiến Hyeonjoon cười khúc khích.

"Cậu Jihoon, đừng làm loạn nữa, mình ngứa quá~"

"Doran à, đừng bị ốm nữa nhé, mình lo lắm."

Hyeonjoon sau khi nghe xong cũng ôm chặt lấy Jihoon, nhẹ nhàng đáp lại sự quan tâm của bạn trai:

"Ưm, mình biết rồi. Cảm ơn bạn trai đã quan tâm đến mình như vậy. Chúng ta hãy cùng nhau khỏe mạnh nhé."

Trong lúc ôm, Chobibo đẩy thỏ chan xuống giường, dùng hai tay chống lại, để có thể nhìn rõ ràng con thỏ nhỏ phía dưới. Hai người nhìn nhau vài giây, ngầm hiểu tiến đến hôn một nụ hôn dài.

Sau đó, Hyeonjoon nghe người yêu nói:

"Doran, tối hôm qua anh nhớ mình chốt cửa rồi ^^."


Không thể để đói choran được. Hôm nay là một bữa no.

Nguồn: https://xinjinjumin6990108.lofter.com/post/769de97a_2b9bd68bc
Tác giả: Joyooo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro