46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bài xích

Từ sauđó Tống Triết liền nghe lời ở đây làm thí nghiệmthân thể, bởi vì phải nghiên cứu thuốc thử trì hoãn,mà trên người Tống Triết cũng không có loại thuốckia, cho nên trong khoảng thời gian này Hắc Yến đều sẽtiêm vào cho y cùng loại thuốc trên người Tả XuyênTrạch, sau đó mới có thể chậm rãi nghiên cứu lại thửnghiệm từng chút. Nhưng mà thứ này ngược lại khôngphải là đặt ở trên tim của y, mà là trực tiếp tiêmvào đến trong máu, bởi vì không có thiết bị cho nêndược tính sẽ không theo thời gian trôi qua mà gia tăng,chỉ phát tán một đoạn thời gian sẽ từ từ rút lui.Nhưng Hắc Yến rõ ràng không có lúc nào buông tha y, hầunhư mỗi lần đều mượn cớ dùng thực nghiệm cho y tiêmvào, như vậy thuốc trong cơ thể Tống Triết liền càngđể lâu càng nhiều, nhưng mà người này tự chủ luônluôn rất mạnh, những thứ này ngược lại cũng sẽkhông tạo thành cho y quá nhiều phiền phức.

Biệtthự Hắc Yến rất nhỏ, phòng thí nghiệm xây dưới đất,đi thang máy thẳng xuống sau đó sẽ thấy phòng thínghiệm to lớn thiết bị hoàn mỹ, nơi đó có rất nhiềubác sĩ cùng bảo vệ thân mặc tây trang màu đen, trừ lầnđó ra còn có rất nhiều người bị bắt tới, đủ mọiloại da đều có, bọn họ yên lặng đợi ở bên trongcăn phòng thuỷ tinh chế tạo, ánh mắt dại ra, thoạt đầuvừa nhìn giống như là bên trong cất giữ tiêu bản rấtlớn.

Ôn Bạchtrong khoảng thời gian này cũng giữ lại, một mặt làtrợ giúp Hắc Yến tiếp tục nghiên cứu của ông, vềmặt khác cũng là muốn ở lại chỗ này chiếu cố TốngTriết, đương nhiên cậu không thể làm lộ liễu nhưvậy, mà là âm thầm hỗ trợ hoặc tránh cho Hắc Yếncho y dùng thuốc gì quá liều hoặc âm thầm cho y điềutrị thân thể, miễn cho Hắc Yến làm thí nghiệm suy sụp.Hắc Yến đối với cậu ta không có chút hoài nghi nào,giống như Tống Triết nói vậy, Ôn Bạch là một thiêntài y học, Hắc Yến đối với cậu ta là rất xem trọng,hơn nữa đã từng nhiều lần mới cậu ở lại giúp ôngta luôn, nhưng Ôn Bạch cũng có bận chuyện của mình, cậuta dù sao lại còn có một phòng phám bệnh, Hắc Yến đốivới từ chối của cậu cũng không tức giận, lựa chọnyên lặng theo dõi kỳ biến, nhưng là lòng muốn thu nhậnngười này vào dưới trướng của mình cũng chẳng baogiờ thay đổi qua.

Nhữnghành động này của Hắc Yến đều trong dự liệu TốngTriết, liền mặc cho người này tiêm thuốc vào cho y sauđó tạo điều kiện cho ông ta thí nghiệm. Nhưng mà y cókhiết phích, cho nên bàn thí nghiệm cùng máy móc đều làmới tinh, y ở phòng khách cũng đều muốn quét dọn sạchsẽ, bình thường ăn cái gì đó cũng vô cùng chú ý. Sángmỗi ngày y đều phải xem báo mới một lần, ít nhấtuống một ly trà, lá trà là Hoàng Nha [1 hoàng là vàng,nha là mầm] tốt nhất, lúc không có thí nghiệm y thíchra ngoài đi dạo một vòng, nhìn ngắm phong cảnh, nếukhông thì ở trong phòng của y thông qua điện thoại liênlạc thủ hạ xử lý một ít công việc cần thiết, thảnhthơi thật giống như là đang nghỉ phép.

A Nhãđã từng mắt lạnh nhìn y nói một câu, "Chưa từngthấy qua vật thí nghiệm được nuông chiều như vậy."

TốngTriết lại cười nói một câu, "Đó là bởi vì tôi vốnnuông chiều."

A Nhãliền "Hừ" một tiếng quay đầu bước đi, giận đùngđùng đi tìm Hắc Yến, hỏi, "Hắc Yến, ông sẽ khôngsợ hắn liền lạc thủ hạ hoặc liên lạc ông nội hắnphái người qua đây tìm?"

HắcYến chỉ cười không nói, ông nhìn người luôn rấtchuẩn, biết người đàn ông này trước lúc thuốc thửtrì hoãn điều chế được cũng sẽ không có bất kỳđộng tác gì, nhưng mà để phòng ngừa sau này làm raviệc qua cầu rút ván ông ở trong cơ thể y tiêm mộtloại thuốc độc, loại thuốc độc này độc tính rấtchậm, cần tuần hoàn hai tháng mới có thể phát tán, ôngchuẩn bị hai tháng sau cho y rót vào thuốc thử giải độcthì sẽ trộn lại một lần thuốc độc, như vậy có thểkéo hai tháng, cũng sẽ không sợ người này bỗng nhiêntrở mặt.

TốngTriết đương nhiên biết Hắc Yến tìm cách, y đối vớilần này không thèm để ý chút nào, tuỳ ông ta đi, mỗingày nhàn nhã dạo chơi mà qua như trước, ngoại trừ mỗilần thí nghiệm sau đó phải tê liệt ở trên giường tudưỡng mấy ngày nhìn qua tương đối suy yếu ngoài rabình thường căn bản nhìn không ra thân thể y có vấn đềgì.

Thỉnhthoảng lúc không có chuyện gì làm y còn có thể cùng HắcYến ngồi chung một chỗ uống trà nói chuyện phiếm, haingười kia bề ngoài đều là tuyến đường ôn nhã, bởivậy ngồi chung một chỗ nếu không có mùi vị giươngcung bạt kiếm trái lại có vẻ trò chuyện với nhau thậtvui, ngược lại đemA Nhã tức giận không nhẹ, đối Tống Triết cũng càngphát ra chán ghét.

"Tôivẫn rất kỳ lạ, nếu Tả Xuyên Trạch đối với ôngquan trọng như vậy, vì sao ông còn muốn ở trên ngườicậu ấy thả cái thứ linh tinh đó?" Hôm nay TốngTriết liền cùng người kia ngồi ở sân thượng nóichuyện phiếm, trên đỉnh đầu bọn họ nhô ra một ô dùche nắng thật to, lúc này phương Bắc khí trời đang từtừ trở nên lạnh, mà nơi này ánh dương quang lại vẫnnhư cũ nóng rực. Y đặt ly trà xuống mỉm cười nhìnngười đối diện, "Cậu ấy nếu có một ngày thậtsự trở nên không thể khống chế thậm chí tử vong,cuối cùng đau lòng cũng nhất định sẽ là ông, đươngnhiên, điều kiện đầu tiên là ông thực sự biết đaulòng là gì."

HắcYến lắc đầu mà cười, "Nghe ý của cậu tôi hình nhưkhông có thất tình lục dục*."

[*thấttình bao gồm: hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục. Lục dụcbao gồm sáu loại dục vọng do: mắt, tai, mũi, lưỡi,thân và ý niệm mà ra. Thất tình lục dục chỉ nhữngham muốn và trạng thái tình cảm của con người]

TốngTriết đang hai tay, ôn hoà nói, "Ông phải biết khi mộtngười ở một mặt nào đặc biệt có thiên phú thìngười đó ở những mặt khác chú ý sẽ giảm đi nghiêmtrọng thậm chí thiếu hụt, mà ông chính là một ví dụrất điển hình, nhưng mà ông cũng không phải thiếu mất,chỉ là còn không có gặp được loại tình huống có thểkhiến nó chạm vào tận đáy lòng mà thôi."

HắcYến suy nghĩ một chút, cười nói, "Có lẽ đi."

TốngTriết gật đầu, " Như thế quay lại trọng tâm câuchuyện trước, ông tại sao muốn đối với cậu ấynhư vậy?"

HắcYến không đáp lại nói, "Chuyện tôi cùng nó cũng khôngphải một đôi lời là có thể nói rõ, cậu ngược lại,nếu cậu thông minh như vậy sẽ không tự mình đi đoánnhư vậy đi?"

"Tôiđoán ——" Tống Triết mắt xếch trong trẻo nhưng lạnhlùng hơi híp một cái, mỉm cười nhìn ông, chầm chậmnói, "Lúc trước ông cũng không biết tác dụng thuốcnày bá đạo như vậy, cũng không biết kết quả xấunhất sẽ làm cậu ấy đến chết, cho nên ông bâygiờ mới vội vàng tìm Tả An Tuấn, ông ... Chẳng lẽmuốn đem máu Tả An Tuấn thay cho cậu ấy sao?"

HắcYến ngước mắt nhìn người trước mắt, cho dù ở dướiánh mặt trời nóng rực trên người người đàn ông nàycũng tản ra một tầng hơi thở âm lãnh, giống như rắnđộc, vô cùng nguy hiểm.

"Trạchlà trân bảo của tôi, chớ nhìn dáng vẻ hiện giờ này,nó lúc nhỏ đối với tôi là rất ỷ lại, hai ngườichúng tôi trong lúc đó không có bất kỳ kẽ hở nàokhiến cho người lạ chen chân vào," sau một hồi trầmmặc Hắc Yến mới mở miệng, giọng nói và vẻ mặt vẫnkhông có gì thay đổi, "Tôi biết nó hiện giờ rấtmuốn giết tôi, nhưng mà không quan hệ, nó sớm muộn cómột ngày sẽ quay lại bên cạnh tôi, bởi vì nó chỉthuộc vể một mình tôi."

Ông takhông có nói cũng chưa nói là không đúng, chỉ nói mộtđống lời nói lộn xộn, nhưng mà Tống Triết lại tinhtường biết ý tứ của ông ta, cũng đã nhận ra ngườinày độc chiếm mãnh liệt. Người này tính tình luônluôn nhẹ nhàng, khi ông nói ra những lời này sẽ mang đếntương phản mãnh liệt, cho dù bản thân ông ta đối vớilần này hồn nhiên không hay.

Vậyrốt cuộc sau cùng hắn sẽ thuộc về ai đây ... TốngTriết khoé môi nhếch nụ cười nhạt như cũ, con ngươitrong trẻo nhưng lạnh lùng trầm xuống chút.

HắcYến không đợi y mở miệng liền đứng lên hướng bêntrong đi, nói, "Đi thôi, đến lúc, tôi ngày hôm nay cònphải tiêm vào cho cậu một ít thuốc."

TốngTriết liền cũng đứng dậy theo, tuy rằng mỗi lần dượctính đều tiêu tán rất nhanh, nhưng y mơ hồ đã nhận rakhác biệt, y có thể cảm nhận được thuốc trong cơ thểkhông bị khống chế, hơn nữa mỗi lần tiêm vào sau đólúc dược tính biến mất càng ngày càng dài, mặc dù chỉlà sự khác biệt nho nhỏ, nhưng y vẫn có thể cảm nhậnđược. Y nghĩ Hắc Yến ngoại trừ điều chế thuốc thửtrì hoãn ngoài ra còn đang tiến hành thí nghiệm người,nói ví dụ như —— chỉ thông qua ngoại lực tiêm vàolà có thể khiến cho một người một lần triệt đểmất đi không chế.

Y nghĩchuyện này có khả năng rất lớn, mà y rõ ràng trởthành vật thí nghiệm này, xem ra có cơ hội y phải đitìm Ôn Bạch thương lượng một chút cách đối phó mớiđược, Tống Triết híp mắt một cái, chậm rãi đi vào.

Thờigian vội vội vàng vàng mà qua, mắt thấy lại qua mộttháng. Tả Xuyên Trạch mỗi ngày vẫn như cũ sống kiêungạo, không có Tống Triết bên cạnh chướng mắt xácthực khiến cho hắn nhàn rỗi một đoạn thời gian, thếnhưng như thế sau qua nửa tháng hắn liền có chút buồntẻ vô vị, dù sao ngày nhàn rỗi dễ buồn chán, không aicùng hắn đấu võ mồm trong lúc nhất thời lại khiếnhắn có chút không quen, nhưng mà không quan hệ, lại muốnđến trăng tròn rồi, hắn tin tưởng người đàn ông kianhất định sẽ đi ra.

PhùngMa ngoại trừ làm sát thủ ngoài ra cũng có buôn bán bênngoài, cho nên hôm nay Tả Xuyên Trạch được mời đi tiệcrượu thương mại cỡ lớn, trong đại sảnh sáng rực ănuống linh đình, trang phục đẹp đẽ, hắn chậm rãi bướcđi vào, trong nháy mắt liền hấp dẫn toàn bộ chú ý.

Hắncũng không thèm để ý, một mình tìm một chỗ ngồixuống, từ từ uống rượu.

"Thưangài, một mình sao?" Lúc này một giọng nữ dễ nghetruyền đến, Tả Xuyên Trạch nhướng đôi mi đẹp mắt,chỉ thấy đứng trước mặt hắn môt cô gái tóc dàixinh đẹp, cô gái này mặc một bộ lễ phục dạ hộimàu đen, đường cong gương mặt rất tinh xảo, trong conngươi xinh đẹp lộ ra cổ khí chất lãnh ngạo* [lãnh =lạnh, ngạo = kiêu ngạo], vừa nhìn chính là một ngườiđẹp lạnh nhạt.

TảXuyên Trạch quan sát nhìn cô một hồi, nghĩ người phụnữ này lớn lên coi như cảnh đẹp ý vui, liền gật đầunói, "Phải, một mình."

Ngườiđẹp kia khoé miệng nhướng lên mỉm cười, "Nếu nhưvậy, cùng uống một ly rượu thế nào?" Cô nói xongcũng không nhìn phản ứng của hắn, tự mình ở bên cạnhhắn ngồi xuống. Cô không phải người trong giới, chưatừng nghe qua danh tiếng Tả Xuyên Trạch, nhưng cô thíchngười này, từ ánh nhìn đầu tiên liền khơi gợi yêuthích, cô quen cao ngạo cũng quen tự phụ, mong muốn thứgì liền phải lấy được trong tay, cho nên cô bắt đầuhành động.

TảXuyên Trạch đưa tay rót một ly rượu đưa cho cô, cườinói, "Được."

Dángtươi cười nơi khoé miệng hắn làm cho cô thất thầnmột cái chớp mắt, sau đó nhanh hoàn hồn tiếp nhận lyrượu, ý nghĩ muốn chiếm của cô càng thêm trôi dậymãnh liệt. Vì vậy liền bắt đầu cùng hắn bắt chuyện,cố gắng có thể hiểu càng nhiều về hắn hơn, nhưngbọn họ nói chuyện sau một lúc cô vẫn là không có nhìnthấu người này, hắn giấu quá sâu, giống như một đoànsương mù dày đặc, cô xuyên thấu qua con ngươi cực đencái gì cũng đọc không ra. Điều này làm cho cô phi thườngđau lòng, liền không chút suy nghĩ liền nghiêng thân quamuốn đi hôn hắn.

TảXuyên Trạch từ lúc đầu chỉ biết người phụ nữ nàytìm cách cùng mục đích, người vậy hắn thấy nhiềurồi, hắn sẽ không vì bọn họ thay đổi cũng sẽ khôngđộng lòng ở lại, tính tình hắn hiện giờ mặc dù cóthể chịu đựng ở chỗ này nói chuyện phiếm đơn thuầnlà lần trước săn người đẹp bị Tống Triết cắtđứt, mà hôm nay cũng không phải trăng tròn một kẻchướng mắt lại vừa đúng không ở chỗ này, cơ hộitốt như vậy không nắm chặt thật sự là đáng tiếc.Hẹn họ? Đó là cái thứ gì? Cùng hắn một chút quan hệcũng không có. Chỉ là hắn còn chưa có bắt đầu hànhđộng chỉ thấy người phụ nữ này chủ động đưa tớicửa, hắn lạnh nhạt nhìn môi đỏ mọng càng ngày cànggần, cũng không có từ chối.

Ngườiđẹp thấy thế cho là hắn đối với mình cũng có hứngthú liền càng thêm chủ động, hai tay cũng đi quấn ômlấy cổ của hắn, ngẩng đầu lên liền muốn hôn qua.

TảXuyên Trạch biểu tình không đổi, lúc người này cùngmình càng ngày càng gần thì hắn từ trên người cô tanghe thấy một mùi nước hoa nồng nặc, hắn không khỏithở dài nói, "Tôi vẫn tương đối thích hương trà."

Ngườiđẹp ngẩn ra, ngừng động tác nhìn chằm chằm vào hắn,hỏi, "Cậu nói cái gì?"

TảXuyên Trạch khoé miệng câu lên nụ cười mê chết ngườikhông đền mạng như trước, thấp giọng nói, "Tôi nóilà, vẫn là hương trà dễ ngửi," hắn dừng một chút,từ từ đem cánh tay người này trên người gạt ra, cườinói, "Còn có, không nên tuỳ tiện đụng tôi, cơ thểcủa tôi hình như chống lại tôi."

Ngườiđẹp vừa ngẩn ra, "Có ý gì."

"Ýchính là thân thể tôi hình như không thích cô đụngchạm." Tả Xuyên Trạch vừa nói vừa cười đứng lên,ném những lời này cũng không quay đầu lại đi, ngườiphụ nữ này vừa rồi đụng hắn trong nháy mắt khiếncho hắn bỗng nhiên nổi lên một loại cảm giác khó chịumãnh liệt, giống như đáy lòng kháng nghị nghiêm trọng,lớn tiếng nói: Không phải loại cảm giác này. Theo đóngay cả thân thể cũng nổi lên bài xích, một chốc trongđầu hắn lại vang lên một giọng nói dịu dàng ——

Trạch,dùng mạng sống của em nhớ kỹ tất cả cảm giác tôicho em.

Đây làgiọng nói nghe được sau cùng ngày đó trước khi hắnngất đi, tuy rằng hắn ngay lúc đó ý thức từ lâu rơivào hỗn loạn, nhưng chẳng biết tại sao giọng nói nàylại vô cùng rõ ràng truyền vào trong tai, cho tới bây giờcũng không có quên.

Chếttiệt, Tả Xuyên Trạch vừa đi ra phía ngoài vừa chửibới dưới đáy lòng, đều là liên quan đến tên khốnnạn kia, loại ý niệm kỳ quái này trước khi biến mấttôi sẽ không đi săn người đẹp, tôi cũng muốn nhìnlực ảnh hưởng của anh có thể kiên trì bao lâu!

Lang Trìvốn cho là chủ nhân nhà gã ngày hôm nay nhất định sẽcùng người đẹp kia đi mướn phòng, ai biết mắt thấytình trạng liền muốn bước vào, chủ nhân nhà anh lạikhông giải thích được đứng dậy đi, anh không khỏidưới đáy lòng cảm khái, chủ nhân nhà anh quả nhiên đãbắt đầu vì đại công tử Tống gia thủ thân rồi sao,điều này thật sự là không thể tin, lẽ nào kỹ thuậtTống Triết thực sự tốt như vậy sao? Anh một bên dướiđáy lòng oán thầm một bên cung kính đi theo phía sau hắnra khách sạn.

Mà đúnglúc này một chiếc xe quân đội ở trước mặt bọn họ"Két" một tiếng ngừng lại, từ trên xe đi xuống haingười mặc đồ lính, bọn họ đi tới trước mặt TảXuyên Trạch dừng lại, một người trong đó nói rằng,"Ngài Tả, Tống tư lệnh chúng tôi cho mời."

Tác giảnói ra suy nghĩ của mình: Ừ, trải qua bỏ phiếu, Tả AnTuấn cùng Doãn Mạch lấy ưu thế tuyệt đối thắng được... so, các bạn hiểu được ... Những thứ khác tôi sẽdành thời gian bao lưu bản thảo đi, tôi kỳ thực thậtsự rất muốn đổi một bối cảnh viết văn.

Nói haingày này bởi vì một ít nguyên nhân cá nhân tâm tình vẫnkhông phải tốt, tôi không biết viết có loạn hay không,nếu như loạn các bạn nhất định phải nói cho tôibiết, tôi tận lực sửa, xế chiều hôm nay bị bạn cùngphòng mạnh mẽ kéo ra ngoài đi dạo phố, qua nghiệmchứng, lúc tâm tình không tốt đi dạo phố là một lựachọn tốt, bởi vì sẽ mệt không có sức lực nghĩ mấychuyện lộn xộn.

——

[1]Hoàng nha: có hai tầng hàm nghĩa, thứ nhất chỉ têntrà, tức màu váng búp trà; thứ hai chỉ thuật ngữ dưỡngsinh. Trà Hoàng nha chủ yếu có hoàng nha* [牙răng]Tứ Xuyên Monsanto và hoàng nha* [芽mầm]An Huy Huoshan.

Thuậtngữ dưỡng sinh: Ở trong quá trình vắng người, thậtbẩm sinh hướng tới một nơi chậm rãi sản sinh cũng hộitụ đến cùng nhau, giống như mới vừa tạo ra hoàng nha.

Tâmlinh người hư tịnh, phát hiện tâm đạo nhận thứcchính xác, vẫn lại không vui, như cỏ cây nảy sinh trênmặt đất, ngoài màu sắc vàng lợt, ngoài chất lượngtinh khiết, cho nên gọi hoàng nha. Hoàng nha tức là chânduyên, ngày làm đầu hướng về tinh hoa, bẩm sinh bêntrong phát sinh một mạch, như cỏ cây bắt sinh mầm vàng,tràn ngập sức sống. [Nguồn baike]

———

Đổ mồhôi hột vs cái chú thích ghê =.=


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro