60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghi ngờ

TảXuyên Trạch ra khỏi nơi Tống Triết ở, liên lạc thủhạ đi thẳng đến thành phố X trên đảo tư nhân phụcận Cự Kình bang, nơi này là trung tâm Cự Kình bang, tấtcả tư liệu trong bang gần như đều ở trong đây.

Lang Trìcung kính đứng ở một bên, nhìn chủ nhân ở trên ghếcạnh biển nhàn nhã phơi nắng, đem rượu đỏ chậm rãirót vào ly đế cao ở trên bàn bên cạnh, nói, "Thứquan trọng bên trong Cự Kình bang đều đã tới tay."

TảXuyên Trạch "Ừ" một tiếng, hỏi, "Tra được TrácViêm cuối cùng dùng cổ thế lực nào chưa?"

"Cònchưa," Lang Trì cung kính trả lời, trầm ngâm một chútnói, "Hành động lần này của thiếu chủ Trác gia thậtsự là quá nhanh, cơ hồ là trong nháy mắt liền đem CựKình bang tiêu diệt, tạm thời còn nhìn không ra hắn tađến tột cùng là dùng cổ thế lực kia, nhưng mà lầnhành động này đến nhìn thì, cổ thế lực kia tuyệtđối không thể khinh thường."

TảXuyên Trạch gật đầu, ánh mắt chuyển hướng phía bếntàu loại nhỏ, nơi đó lại tới một du thuyền, ánh mắtyêu mị của hắn hơi híp một cái, thấy rõ người tớisau đó khoé miệng trong nháy mắt câu lên nụ cườinghiền ngẫm, chậm rãi nói, "Xem ra tôi có thể hỏingười kia một chút."

Lang Trìngẩn ra, theo phương hướng của hắn nhìn sang, chỉ thấytrên bến tàu đi xuống một đám người, đứng đầu làhai người một người trong đó là người phương Tâythân hình cao lớn, mà người còn lại là một thiếu niênmười bảy mười tám tuổi, thiếu niên này rất thanh tú,bên vành tai phải đính một viên bảo thạch, chính làTam thiếu gia Tống gia, Tống Hi. Mà phía sau bọn họ chínhlà mang theo một đội lính đánh thuê Nam Phi, mỗi ngườitrang bị hoàn mỹ.

Ngườiphương Tây cao to kia nhìn thấy Tả Xuyên Trạch một láttrong mắt nhất thời hiện lên một tia sáng kinh diễm,mới lập tức quan sát tỉ mỉ hắn, sau đó rõ ràng nhớtới trong giới một vị nhân vật truyền kỳ cùng cáchăn mặc rất giống hắn, nghiêng đầu hỏi Tống Hi bêncạnh, nghiệm chứng xong sau đó vẻ mặt nhất thời runsợ. Tống Hi nhìn thấy hắn cũng là ngẩn ra, lập tứcvẻ mặt rực rỡ đi tới, há miệng, vừa muốn đem tiếng"Chị dâu" gọi ra liền thấy con ngươi yêu mị củahắn híp một cái, hơi thở tà ác mười phần, vội vàngđổi giọng, cười khan nói, "Thì ra ngài Tả đã ởđây, thật là đúng lúc là đúng lúc, ha ha."

"Khôngđúng lúc," Tả Xuyên Trạch nghiền ngẫm nhìn cậu, nhìnthẳng tới đem cậu run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra mớichậm rãi mở miệng, "Tôi vốn là tới nơi này chờTrác Viêm, không nghĩ tới còn chưa đợi được hắn ta,ngược lại chờ được cậu, hắn cùng cậu quan hệ thếnào?"

TốngHi cười gượng, biết vị chị dâu nhà cậu rất lợihại cũng rất thông minh, nhưng tin tức lão đại nhà cậulại không thể dễ dàng tiết lộ như vậy, chỉ nói,"Không có gì, chính là bạn bè bình thường, ha ha."

"Oh?"Ánh sáng đáy mắt Tả Xuyên Trạch càng thêm nghiền ngẫm,hắn từng nghe Tống Triết đề cập qua em trai thứ ba nhày là làm tình báo cho một tổ chức, toàn cầu chỉ códanh hiệu Hắc Vũ mà thôi, bây giờ người này lại xuấthiện ở nơi này, còn là lúc Cự Kình bang vừa bị diệt,điều này thật sự là trùng hợp, con ngươi yêu mị vừachuyển, cười nói, "Cậu là người của Hắc Vũ?"

TốngHi thiếu chút nữa bị nước miếng mình sặc chết, thầmnghĩ quả nhiên không gạt được, chỉ có thể cườigượng, cười ngây ngô, nổ lực cười, cuối cùng khoémiệng đều có chút co quấp.

TảXuyên Trạch liền xác nhận ý nghĩ của mình, xem ra TrácViêm hẳn là cùng Hắc Vũ không thoát khỏi liên quan, tuyrằng trong giới truyền lão đại Hắc Vũ và lão đại tổchức vệ sĩ là cùng một người, đều là Doãn Mạch,nhưng Trác Viêm am hiểm nhất chính là nguỵ trang, nóikhông chừng anh ta mới là lão đại Hắc Vũ phía sau màn,mà lần này Cự Kình bang bị diệt hẳn là anh ta sử dụngthế lực Hắc Vũ. Tả Xuyên Trạch đem sự tình đạikhái làm suy đoán một cách đơn giản, thầm nghĩ TrácViêm vẫn thật là thâm tàng bất lộ.

Hắnsuy nghĩ một chút, hỏi, "Trác Viêm lúc nào đến?"

TốngHi ho khan, ăn ngay nói thật, "Sắp."

TảXuyên Trạch liền tiếp tục ngồi ở biệt thự không xatrên bờ cát phơi nắng, ánh mặt trời rực rỡ đánh vàotrên người hắn, trực tiếp đem bộ đồ màu đỏ chiếuxạ đến càng thêm chói mắt. Lang Trì rõ ràng đã nhậnra đường nhìn nóng rực phía sau, anh hơi nghiêng đầu,lập tức liền thấy đội lính đánh thuê lúc này đangđứng một hàng, nháy mắt cũng không nháy nhìn ngườitrên ghế, quả thực hận không thể có thể sử dụngánh mắt đem quần áo chủ nhân nhà anh xé bỏ. Anh âmthầm thở dài một tiếng, thầm nghĩ hèn chi cứ nghe TốngTriết nói muốn đem chủ nhân nhà anh nhốt, một ngườibày ra trêu hoa ghẹo nguyệt như thế, chỉ cần là ngườicó chút chiếm hữu đoán chừng cũng sẽ muốn như vậy.Đương nhiên điều kiên tiên quyết là anh cũng không biếtchủ nhân nhà anh từ nửa năm trước cũng đã bị TốngTriết nhốt qua, hơn nữa lồng sắt kia còn được làmtương đối xa xỉ xa hoa.

TảXuyên Trạch đương nhiên không biết thủ hạ của hắnđang suy nghĩ cái gì, đối đường nhìn sau lưng cũng tựđộng không nhìn, hắn híp mắt nhìn mặt biển xanh thẳm,nơi đó mơ hồ lộ ra một chấm đen, sau đó rất nhanhhướng nơi đây lái tới, khoé miệng của hắn câu lên,thoạt nhìn nhân vật chính phải thu hoạch a.

Chiếcdu thuyền càng ngày càng gần, rất nhanh thì tới bếntàu, Trác Viêm cười híp mắt đi xuống, đi thẳng đếncái ghế bên cạnh hắn ngồi xuống, đỉnh đạc cầm lấyrượu đỏ trên bàn hắn còn chưa đụng tới nhàn nhạtuống một ngụm, rồi mới hướng hắn nhướng mi mộtchút, "Xem ra những thứ kia đều không sai lệch bị cậucướp sạch hết a."

TảXuyên Trạch vốn cũng muốn đi lấy ly rượu, lúc này bịanh ta đi chặn trước cũng không thèm để ý, ngược lạiLang Trì sau lưng nhìn thấy quay đầu phân phó thủ hạ đibiệt thự lại cầm một cái ly đi ra, cung kính rót rượu.

TảXuyên Trạch đưa ly đế cao quơ quơ, cười nói, "Tôibiết anh muốn hỏi cái gì." Ban đầu sau khi người nàyđem Cự Kình bang diệt cũng đánh chủ ý tuyến đườngan toàn hoàng kim ở đây, ai ngờ lại bị hắn đoạttrước, đương nhiên là không rõ khúc chiết trong đó.

"Oh?"Trác Viêm nâng mi một chút, cười híp mắt hỏi, "Nhưvậy đáp án câu hỏi là gì?"

"Đoạnthời gian trước Cự Kình bang vốn là muốn cùng tôi thảoluận một khoản buôn bán, kết quả nửa đường bị mộttrận điện thoạt cắt đứt ..." Tả Xuyên Trạch khôngthèm để ý đem sự tình cùng anh ta nói một lần, dựatheo đầu óc thông mình của Trác Viêm rất nhanh thì suynghĩ ra nguyên do trong đó, nhất thời chỉ có thể thầmnghĩ một tiếng gian trá, nhưng mà người này cũng khôngphải người chịu thua thiệt, mượn cơ hội này cùng TảXuyên Trạch đạt thành một hiệp nghị, lúc này mới hàilòng thay đổi trọng tâm câu chuyện, tiến tới hạgiọng, nhìn có chút hả hê cười, "Câu có biết haykhông Tống Triết đối với cậu ..."

Dừngmột chút, anh ta không có nói tiếp, nhưng anh ta tin tưởngngười này đã hiểu ý của anh trong lời nói. Thuốc thửlà anh ta nghiên cứu, nhưng mà quan hệ cụ thể của haingười kia tiến triển tới trình độ nào thì anh ta cũngkhông phải rõ ràng, chỉ có thể thử dò xét một chút.

TảXuyên Trạch không thèm để ý chút nào gật đầu, tuỳ ýnói, "Biết, ánh mắt người đàn ông kia nhìn tôi luônluôn không thêm che giấu."

TrácViêm chợt nhớ tới đã từng ở trong thuốc thả thêmmột chút vật liệu tăng tính hứng thú, đáy mắt cóchút hả hê lại sâu một tầng, "Bị con rắn độc đểmắt tới tôi chỉ có thể chúc cậu nhiều may mắn."

TảXuyên Trạch vừa uống một ngụm rượu đỏ, hai mảnhmôi mỏng còn mang theo một chút chất lỏng ướt át,thoạt nhìn vô cùng mỹ lệ, hắn nghe Trác Viêm nói xongsau đó chợt nhớ tới đối thoại trước khi đi cùngTống Triết, môi đỏ tươi chậm rãi câu một nụ cườinghiền ngẫm, cả người khó khăn lắm lại tăng phần tàkhí, chỉ nghe hắn không nhanh không chậm nói, "Ngườithắng cuối cùng còn không biết là ai đâu ..."

TảXuyên Trạch hàn huyên cùng Trác Viêm một hồi, lại phânphó người đem công việc sau này làm tốt, lại ngẩngđầu nhìn sắc trời đã ban đêm, màu mặt trời buổichiều đốt đỏ một góc trời, hắn suy nghĩ một chút,thầm nghĩ nếu đã đến phụ cận thành phố X không bằngphải đi dạo Dạ Mị, ở nơi đó ngủ một đêm ngày mailại về, đơn giản phân phó thủ hạ đem du thuyền láihướng bến tàu thành phố X, điều kiện đầu tiên làhắn cũng không biết người khiến hắn ghét kia lúc nàyở ngay Dạ Mị.

Bêntrong Dạ Mị một người nào đó ở tầng trệt đúng lúcở trong ghế lô cao cấp, ông chủ Hiên Viên Ngạo đangngồi cạnh cùng người đàn ông mặc đường trang uốngrượu, "Nghe nói thú cưng nhà anh gần đây cùng DoãnMạch đánh túi bụi a?"

Giọngđiệu của anh ta không giống như là bàn luận vấn đềkhông liên quan cùng mình, Tống Triết "Ừ" một tiếng,trên mặt mang theo nụ cười nhạt trước sau như một,quay đầu nhìn anh ta, "Thế nào, cậu muốn cắm mộtchân? Nhưng mà cậu muốn đứng ở bên nào đây?"

"Bênnào đều cũng có thể," Hiên Viên Ngạo uống rượu,mắt thâm thuý hơi híp, trên người hơi thở cuồng dãnồng nặc, chậm rãi mở miệng nói, "Bọn họ đánh nhưthế nào tôi mặc kệ, chỉ cần không vạ lây cá trongchậu* là được." [người vô tội gặp tai hoạ]

"Oh?"Tống Triết hứng thú, nhướng mi nhìn anh ta, "Ngườinào bên cạnh siêu sao kia có thể lọt vào mắt của cậu?"

Bờ môixinh đẹp của Hiên Viên Ngạo câu lên một nụ cườimỉm, chỉ nói, "Cậu đây không cần phải xen vào, chỉcần bọn họ chớ tổn thương cậu ta là được, nếunhư làm bị thương cậu ta ..." Anh ta nói đến đây liềndừng lại, hơi thở cuồng dã quanh thân phát tán đậmhơn một phần, thoạt nhìn đặc biệt nguy hiểm.

TốngTriết biết ý kế tiếp của anh ta, cũng không nói gì, nụcười trên mặt mảy may không đổi, Hiên Viên Ngạo cũngkhông lại tiếp tục đề tài này, hai người lại hànhuyên những cái khác, Hiên Viên Ngạo nhận một cú điệnthoại, chỉ "Ừ" một tiếng liền cắt đứt, quay đầunhìn y, "Cậu cùng cậu ta ngay hôm nay có hẹn?"

TốngTriết cười để ly rượu xuống, nói ôn hoà, "Khôngcó."

HiênViên Ngạo nhướng mi một chút, bình tĩnh nói, "Đóchính là cậu đoán chắc cậu ta ngày hôm nay sẽ tới nơinày."

TốngTriết cười cười, từ chối cho ý kiến. Hiên Viên Ngạoliền cười thở dài một tiếng, "Xem ra cậu ta đờinày rốt cuộc đừng nghĩ chạy trốn khỏi lòng bàn taycủa cậu."

TốngTriết vừa cười một chút, hỏi, "Em ấy hiện giờ ởđâu?"

"Ởnhà hàng dưới lầu ăn cơm."

"Oh,trùng hợp như vậy, vừa vặn tôi cũng còn chưa có ăncơm." Tống Triết nói đứng lên, chậm rãi đi ra.

TảXuyên Trạch nhìn người đàn ông vào cửa đi thẳng đếntrước mặt hắn ngồi xuống, sau đó hướng người phụcvụ vẫy tay chọn món ăn, đồng thời rất không kháchkhí tính vào sổ của hắn, trầm mặc sau một lúc lâurốt cuộc mở miệng nói, "Tống đại công tử, tôikhông nhớ rõ nói qua muốn mời anh ăn cơm."

TốngTriết không thèm để ý ồ một tiếng, hỏi, "Có liênquan gì?"

TảXuyên Trạch biết lại tiếp tục đề tài này vô dụng,xoay chuyện con ngươi, nhướng mi cười nói, "Về đềnghị buổi sáng, không biết Tống đại công tử suy tínhthế nào?""

Lúc nàybữa cơm vừa lúc lên bàn, Tống Triết cầm lấy bộ đồăn, cười nói, "Tôi cũng còn đang trong suy nghĩ."

Đáymắt con ngươi cực đen của Tả Xuyên Trạch nhuộm mộtchút ý cười, "Vậy anh có thể phải suy nghĩ thật tốta, vừa lúc bây giờ đang ở Dạ Mị, lần đầu tiên củaTống đại công tử dứt khoát cũng tính ở chỗ này,liền mở gian phòng lần trước, thế nào?"

TốngTriết tiếp lời, "Sau đó chọn ở nơi phòng tắm, thuậntiện lại bỏ thêm dùng chút bôi trơn, hửm?"

Ý cườiTả Xuyên Trạch càng đậm, "Anh luôn luôn rất hiểutôi, như thế nào, mau suy nghĩ một chút."

TốngTriết nhàn nhạt uống một ngụm rượu, để ly rượuxuống, dịu dàng nói, "Được rồi."

Conngươi cực đen của Tả Xuyên Trạch vốn sâu không thấyđáy nổi lên một chút tia sáng, nhìn qua vô cùng yêu mị,"Tống Triết, anh cần phải nói giữ lời."

TốngTriết gật đầu, "Đó là đương nhiên."

Haingười liền đơn giản giải quyết bữa tối, Tả XuyênTrạch lôi kéo Tống Triết lên lầu liền, đây là lầnđầu tiên chủ động đi nắm tay của Tống Triết, TốngTriết nhìn tay giao nhau, mắt xếch trong trẻo nhưng lạnhlùng nổi lên một tia sáng khác thường, lập tức khôiphục như thường.

Bọn họmở chính là gian khách phòng lần trước, tiến vào tiệntay đem cửa đóng lại, thủ hạ của bọn họ ở ngoàicửa hai mặt nhìn nhau, thủ hạ Tống Triết thầm nghĩđại thiếu gia bọn họ sẽ không thực sự cam tâm tìnhnguyện bị ăn đi? Nhưng mà lấy trình độ thiên vị đốingười kia thật đúng là khó mà nói. Còn Lang Trì lạinghĩ chủ nhân nhà anh chẳng lẽ ăn thịt người khôngđược lại bị ăn ngược lại đi? Không thể trách anhnghĩ như vậy, dù sao có vô số sự thật tàn khốc xảyra trước mặt.

TảXuyên Trạch đương nhiên không quan tâm lòng Lang Trì nghĩcái gì, hắn tiến vào đã đem Tống Triết ở trên cửahôn, Tống Triết cũng không giãy dụa, chế trụ đầu củahắn cùng hắn kịch liệt hôn môi, hai người từ lúcquen biết đến giờ đã qua hơn một năm, độ phối hợpthân thể rất cao, tuy rằng đêm qua đã dây dưa qua, nhưnghôm nay chỉ hôn môi đã đem ham muốn ngủ say trong cơthể trong nháy mắt khơi dậy, tách ra thì hơi thở haingười đều có chút không ổn. Tả Xuyên Trạch ở hầukết y nhẹ nhàng cắn một cái, lôi kéo tay y liền vàophòng tằm, sau đó lần thứ hai hôn môi cùng mộtchỗ, tay cũng sờ lên nút buộc đường trang của y, từnghạt cởi ra, chậm rãi đem y phục của y cởi sạch sẽ.Tống Triết từ đầu đến cuối phối hợp cũng rấtcao, điều này làm cho hắn thật cao hứng, liền cũng điqua cởi đồ của mình, lại đem Tống Triết kéo qua tiếptục tinh tế hôn y, hôn từ cằm y chậm rãi xuống phíadưới, môi ướt át chậm rãi rơi vào trên ngực của y,lưu lại một chút dấu vết mập mờ, tay của hắn cũngbắt đầu hạ xuống một chút, cầm thứ phía dưới đãcó tinh thần. Tả Xuyên Trạch cũng là một cao thủ điêuluyện, ở phương diện này thậm chí so với Tống Triếtcòn tài ba hơn, chỉ là hắn vẫn bị vây ở vị trí bịăn, không có biện pháp biểu diễn, hiện giờ rốt cuộccó công dụng.

TốngTriết thở dốc một tiếng, cúi đầu cách hơi nước mờmịt nhìn môi người này ở trên người mình dạo chơi,gò má đường cong lưu loát ưu mỹ, làm người ta timđập thình thịch. Mắt xếch trong trẻo nhưng lạnh lùngtrong nháy mắt chìm xuống, cúi đầu để sát vào bên taicủa hắn, nhẹ nhàng mà hôn một chút, thấp giọng nói,"Hey, dáng vẻ chủ động của em thật đúng là mê ngườia."

Giọngnói của y trong trẻo nhưng lạnh lùng trầm thấp mang theomột chút khàn khàn, vài phần mờ ám vài phần nguy hiểm,gợi cảm mười phần. Tả Xuyên Trạch đối cái giọngnói này lại quen thuộc cực kỳ, mỗi khi người này đắmchìm vào nếu muốn phải đòi lấy càng nhiều thì đềulà loại giọng nói này, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìny, nhướng mi một chút, còn chưa mở miệng đã bị ngườinày chặn ngang qua, sau đó nụ hôn nóng rực cũng rơixuống.

TốngTriết đối cơ thể này hiểu rõ đại khái nếu so vớibản thân Tả Xuyên Trạch cũng phải hiểu rõ, lúc nàychuyên tìm nơi nhạy cảm ra tay, Tả Xuyên Trạch liền rấtnhanh mềm nhũn ở trong lòng y, thở dốc liên tục. TốngTriết liền đưa hắn ôm ra đặt ở trên giường lớn xahoa, cúi người đè lên, Tả Xuyên Trạch giữa thở dốckéo một tia lý trí, giữa khàn khàn mang theo một chút hổnhển, "Tống Triết ... Anh rõ ràng đồng, đồng ý rồi..."

TốngTriết cười ở trên môi hắn cắn một cái, đưa tay đilấy bôi trơn, khàn khàn nói, "Tôi nói đồng ý, lạikhông đặc biệt là hôm nay." Dứt lời dò vào một ngóntay, tinh tế khai thác.

TảXuyên Trạch nhịn không được mắng một tiếng khốnnạn, nhưng đã đến phần này hắn cũng không giãy dụanữa, đưa tay ôm lấy cổ của y cùng y hôn, vẫn còn phẫnhận ở trên môi y hung hăng cắn mấy cái.

TốngTriết cũng không ngại, giơ lên chân của hắn liền vọtvào, thoả thích cướp đoạt tất cả.

TảXuyên Trạch rên rỉ một tiếng, con ngươi mở ra hơi nướcnhìn y, Tống Triết nhận thấy được ánh mắt của hắn,cúi đầu ở trên trán hắn hôn một cái, thấp giọngnói, "Một ngày nào đó sẽ làm em như nguyện, thếnhưng ngày hôm nay em thật sự là rất mê người, tôikhông khống chế được."

TảXuyên Trạch liền lại mắng y một tiếng khốn nạn, nhắmmắt lại tuỳ y đi, hai người ở trên giường phóng đãngsau một lúc ngủ thật say, chỉ là ngủ thời gian cònsớm, đến hừng đông lại đều tỉnh. Tả Xuyên Trạchnhìn gương mặt gần trong gang tấc, híp mắt một cái,hơi thở đậm nguy hiểm, Tống Triết đương nhiên cảmnhận, liền buộc chặt cánh tay đưa hắn vây khốn vàotrong lòng, cúi đầu ghé vào lỗ tai của hắn hôn mộtcái, giọng nói đày thoả mãn, "Không ngủ? Ah, nếukhông đi dạo thị trường [1]?"

TảXuyên Trạch híp mắt suy nghĩ một chút, đối với lầnnày không có dị nghị, hai người liền rời giường mặcxong quần áo đi ra ngoài. Thủ hạ của hai người nhìnthấy bọn họ lập tức liền cứng lại, Tả Xuyên Trạchđồ đỏ trên người tuỳ tiện che, cổ áo mở rộng,dấu vết trên ngực nhìn một cái không xót gì, mà đườngtrang Tống Triết tuy rằng che ngực, nhưng trên cổ lạimang theo một chút dấu vết, là cái gì cũng không cầnnhiều lời.

Haingười này sau khi rời khỏi đây trực tiếp hướng thangmáy đi, nhưng thật ra đem người phía sau làm cho sốtruột làm ra một thân nội thương, đáy lòng của mọingười không nhịn được rít gào, loại tình huống nàyrốt cuộc là người nào trên người nào?! Thủ hạ củaTống Triết nghĩ thầm đại thiếu gia nhà bọn họ trinhtiết rốt cuộc giữ được không a a a! Mà Lang Trì lạinghĩ chủ nhân nhà anh rốt cuộc thành công không a a a!

Vì vậyđoạn đường cùng nhau đi này, trước mặt hai ngườisắc mặt bình tĩnh, mọi người sau lưng nhưng thật raoán khí tận trời, gọi người thẳng đến nhượng bộlui binh.

TảXuyên Trạch xuống tới bên trong phòng tầng ngầm thịtrường, còn chưa chờ Tống Triết ngồi xuống liền lườibiếng mở miệng nói, "Tống đại công tử, tôi nhớlúc trước gặp mặt anh nói phải mua gì đó cho tôi đểchịu lỗi, kết quả ngày đó tôi không có vừa ý, ngượclại là anh mua cho tôi vòng chân chết tiệt này, khôngbiết hứa hẹn kia vẫn có tính hay không?"

TốngTriết ở bên cạnh hắn ngồi xuống, mỉm cười nhìnhắn, "Em nghĩ muốn cái gì?"

TảXuyên Trạch con ngươi yêu mị híp một cái, khoé miệngcâu lên nụ cười nghiền ngẫm, tiến đến bên tai y thấpgiọng nói, "Tôi muốn đường trang của anh."

TốngTriết ngẩn ra, vẫn chưa nói gì chợt nghe thấy ngườinày tiếp tục nói, "Tôi muốn anh cởi ra thả tới sânkhấu đi bán, sau đó sẽ mua lại cho tôi."

TốngTriết bất đắc dĩ nhìn hắn, chỉ biết người này cònchưa có nguôi giận, cũng biết sự tình tuyệt đối khôngcó đơn giản như hắn nói vậy, nhưng y vẫn gật đầumột cái, dịu dàng nói, "Được."

Tác giảnói ra suy nghĩ của mình: Khụ, được rồi, tôi vẫnkhông có quyết định để cho Tả Tả phản công ...

Nói vềchương này lúc bắt đầu đang khúc cùng khối băng tiếpnối, tôi thông báo một chút phần bài văn nhỏ, dướichương mới đầu giới thiệu sơ lược chút bán đườngtrang Tống Triết, là có thể tiếp tục phát triển kịchtình, ân, vậy mau kết thúc.

——

[1]:Hiện giờ cũng có càng ngày càng nhiều thị trường siêuthị loại lớn xây thành trung tâm thương mại, ở truyềnthống tiêu thụ vật dụng hàng ngày, sản sinh dựa trêncơ sở hình thức tươi mới, dẫn tới tiêu dùng liên kếtcho thuê, dành ra một tầng lầu cho mướn vật phẩm phụcsức, thức ăn nhanh, dây chuyền điện thoại di động v.vlàm cho người tiêu dùng không ra thị trường, là có thểhưởng thụ một trung tâm mua sắm truyền thống. Đượcgọi là "President Chain Store" [chủ tịch chuỗi cửahàng]

Khônggiống với các cửa hàng khác, đa số dưới tình huốnglà chỉ hàng hoá (dịch vụ) độc quyền, các cửa hàngchuyên bán hàng. [nguồn baike]

———

Ờ thìchương sau sẽ có phản công :v

Côngnhận anh Triết ảnh chiều Tả Tả ớn luôn hà :3

Vàkhông ngờ anh Ngạo lại cp với anh quản lý [OMG]

Và cuốicùng là hình như cp của ảnh ngược đó ;_;


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro