PN 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phiênngoại 6: Hai nhóc ác ma (3)

Bảnthân hai anh em tụi nó sau đó liền dừng lại ở chỗnày, trải qua mấy ngày quan sát nữa bọn nó cũng đạikhái hiểu tình huống căn bản, đầu tiên là người phụnữ kia, bà là một trong tình nhân đông đúc của ngườiđàn ông này, thanh xuân của bà phần lớn đều haotốn ở trên người người đàn ông này, cũng biết mìnhcó thể có một ngày sẽ mất đi tất cả trước mắt,đến lúc đó chính là bơ vơ không nơi nương tựa, đãnghĩ thu nuôi một đứa bé, vậy mới có cục diện bâygiờ, mà bà tựa hồ không nghĩ tới hai đứa nhóc nàythông minh như vậy, bà nghĩ nếu như tương lai hai đứanhóc này có thể giúp đến người đàn ông kia, địa vịcủa bà cũng sẽ phải nâng cao, dù sao hai đứa nhỏ làbà nuôi nấng lớn lên. Vì vậy đối hai anh em tụi nócàng thêm chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ.

Trởlại người đàn ông kia, người này họ Mã, tất cả mọingười gọi ông ta là anh Mã, nhưng mà ông ta ở trong giớicòn có một danh hiệu gọi là cụt một tay, đương nhiênông ta không có khả năng thực sự chỉ có một cánh tay,danh hiệu này là bởi vì ông ta ở Dạ Mị cùng một nhânvật truyền kỳ trong giới gọi nhịp [1] mà phát sinhtranh chấp bị thương, lúc đó một cánh tay của ông tachỉ còn chút da thịt dính lại, người quen của ông tavội vàng đem ông vào bệnh viện, hỏi nguyên do mới biếtchuyện đã xảy ra, cũng là ngạc nhiên không thôi, từ đóánh mắt người trong giới nhìn ông ta mang theo mộtchút sợ hãi, bởi vì dù sao không có bao nhiêu người dámcùng ngượi nọ gọi nhịp, nhưng lại có thể còn sống.

Tinđồn bên ngoài cũng rất nhiều, có người nói là ngườinọ chẳng đáng giết ông ta, có người lại nói là ngượinọ đối với dũng khí của ông rất tán thưởng, cho nênkhông có giết. Mà ông ta đối những thứ này chẳng quantâm, sau khi xuất viện liền đem cánh tay xăm tràn đầyhình xăm, danh xưng cụt một tay truyền ra lúc đó.

"Chúcòn nhớ rõ ngày đó là trăng tròn, lúc đó bọn chú ởgóc hành lang thị trường Dạ Mị gặp nhau, thì nổi lêntranh cải, sau đó xảy ra đánh nhau," người đàn ôngkia ngồi ở trên ghế sa lon, nói về chuyện cũ năm xưacho hai đứa nhóc, "Người nọ gần như đã đứng ởđỉnh thế giới rồi, bản lĩnh đương nhiên không cầnphải nói, chú hết toàn lực cuối cùng vẫn là bịthương một cánh tay."

"Wow,chú ơi chú thật là lợi hại." Hai anh em tụi nó nghesay mê, vội vàng ca ngợi.

"Cậuta a," người đàn ông cười nói, "Cậu ta chính làtruyền kỳ trong truyền kỳ, mười sáu tuổi thượng vị,địa vị trong giới một mực không thay đổi, nếu nhưcác con có thể có cơ hội gặp cậu ta một chút cũngbiết chênh lệch rồi, đương nhiên, Phùng Ma Tả XuyênTrạch không thể có thể tuỳ tiện thấy như vậy, cho dùthấy cũng sẽ không còn sống giống như chú vậy." Ôngta nói xong câu đó thì đi nhìn bọn nó, vốn còn tưởngrằng có thể thấy sùng bái trong mắt hai đứa nhóc đó,kết quả sùng bái không có, rốt cuộc có ... Đồng tìnhthương hại?

"Cáccon nhìn chú như vậy là có ý gì?"

Haiđứa chớp mắt nhìn ông, lại đưa mắt chuyển quacánh tay tràn đầy hình xăm ông ta phơi ra cho bọn nónhìn.

"Ýtrời." Cẩn nói lẩm bẩm.

Dụcgật đầu, lại bỏ thêm một câu, "Số phận."

Ngườiđàn ông bị bọn nó làm cho đầu mọc nấm, "Các connói cái gì?"

"Khôngcó gì, chúng con mệt, muốn đi ngủ." Hai đứa cùng nói,lại tràn đầy đồng tình nhìn cánh tay một chút, lúcnày mới lên lầu ngủ, nghĩ thầm cánh tay của chú là đãđịnh trước cùng chú vô duyên.

Ngườiđàn ông nghi hoặc nhìn bọn nó, cũng không có hỏi nhiều.Sinh hoạt vẫn như cũ mà qua, ông ta phát hiện hai đứanhóc kia đối các loại đồ chơi trẻ con đồ ăn vặt vàkhu vui chơi gì đó tuyệt đối không cảm thấy hứng thú,ngược lại thì đối những chuyện trong giới rất quantâm, hơn nữa chuyện phát sinh ở sòng bạc, liền vô tìnhhay cố ý muốn bồi dưỡng bọn nó, cho mình sử dụngtốt, hai đứa nhóc này cũng là thiên tài hắc đạo khógặp như ông ta trông mong ban đầu.

Đươngnhiên bọn nó hiện giờ dù sao cũng năm tuổi, có một sốviệc cũng không phải bọn nó có thể tiếp nhận, ví dụtràng cảnh có chút máu tanh, ví dụ như câu lạc bộ SM ởtầng năm Dạ Mị.

Ngườiđàn ông kia nhìn hai đứa ngồi chồm hổm dưới đất,mỉm cười đi tới, "Được rồi, đều đi ra rồi, đãkhông sao."

Haiđứa hiển nhiên là bị tràng cảnh máu tanh vừa rồi hùdoạ, lạnh rung ngồi chồm hổm dưới đất, chẳng biếtđang nói thầm gì đó, người đàn ông đến gần mộtchút, chỉ nghe giọng nói đứt quảng từ dưới đấttruyền đến.

"Cẩn,vừa rồi những người đó thật là rất thê thảm."

"Đúngvậy rất thê thảm, chúng ta sau này nhất định không nênbiến thành như vậy."

"Ừ,sau này nếu ai ăn hiếp chúng ta, chúng ta liền đem kẻ đóbiến thành như vậy."

"Đúng,đem kẻ đó biến thành dáng vẻ kia!"

"..." Ngườiđàn ông im lặng nhìn đứa trẻ trên đất, thầm nghĩtình nhân của ông ta rốt cuộc nhặt về là loại gì?

Màở Phùng Ma xa thành phố, Tống Triết cúp điện thoại,mặt mang cười nhạt ngồi ở trên ghế sa lon, mắt xếchtrong trẻo nhưng lạnh lùng hơi híp, không biết suy nghĩgì, Tả Xuyên Trạch vừa tắm rửa xong, mặc một cái áongủ đi ra, trên ngực còn có thể thấy giọt nước chảyxuống, hắn nhìn khoé miệng Tống Triết cười, "Làmsao vậy."

"Khôngcó việc gì lớn," Tống Triết cười nói, "Chính làHiên Viên Ngạo vừa gọi điện thoại mà nói người nọngày hôm nay dẫn bọn nó đi câu lạc bộ ở tầng năm DạMị, lại đi chợ đen rồi trận quyền anh ở tầng ngầm,sau đó lại đi thị trường, mà hôm nay thị trường vừavặn có người bán đấu giá bộ phận, hơn nữa còn làvừa lấy ra."

Conngươi yêu mị của Tả Xuyên Trạch hơi híp một cái,không có hỏi Hiên Viên Ngạo vì sao không có ngăn cản,bởi vì người nọ từ lúc tìm đến vợ sau đó cũng rấtít quay về Dạ Mị, trên cơ bản đều là thủ hạ củaanh ta xử lý, hắn suy nghĩ một chút, hỏi, "Bọn nóhiện giờ ở đâu?"

"Khôngbiết, bọn nó ra Dạ Mị, anh vẫn không có hỏi thủ hạmột mực theo sau bọn họ," Tống Triết nói, "Nhưng màbọn họ dù sao vẫn quay về ngôi biệt thự kia."

TảXuyên Trạch liền "Ừ" một tiếng đi thay đồ, mangtheo Lang Trì và mấy tên thủ hạ liền lên trực thăng,Tống Triết theo sát phía sau, chẳng qua lại không có lêntrực thăng của hắn, mà là mang theo thủ hạ của mìnhmột lần nữa lên một chiếc, không biết đi làm gì.

Vìvậy tối hôm đó ở bên trong biệt thự mấy người họvừa ngủ thì bị một trận tiếng vang đánh thức, ởđây mái nhà có thể dùng để làm sân bay, mà trực thăngnày rõ ràng cho thấy dừng ở trên đầu bọn họ, ngườiđàn ông kia cả kinh, lập tức mặc xong quần áo, cầmsúng lục liền lên tầng cao nhất, trên đường còn khôngquên đem đèn trời mở lên, ông ta bước nhanh xông lên,cửa trực thăng vừa vặn mở, từ phía trên đi xuốngmột người, áo đỏ tóc dài, gương mặt rất là yêunghiệt.

Ngườinọ trong nháy mắt liền cừng đờ rồi, há miệng, mộtchữ đều nói không nên lời. Tả Xuyên Trạch quét mắtnhìn ông ta một cái, hướng ông ta đi đến, người nọsợ đến lui về phía sau một bước dài, dập dầu nóilắp ba lắp bắp, "Ngài Tả Tả Tả, xin hỏi có chuyệngì gì gì sao?"

"Cũngkhông có việc gì lớn," Tả Xuyên Trạch từ bên cạnhông ta lướt qua, chậm rãi xuống lầu, "Chính là muốntới cùng ông đòi một ý kiến."

Ngườinọ tưởng cánh tay, vội vàng giải thích, "Tôi tôi tôicái gì cũng chưa nói, đều trong giới truyền, tôi xuấtviện cho cánh tay này đầy hình xăm chính là muốn nhắcnhở bản thân ghi nhớ thật lâu, thật đó."

TảXuyên Trạch lại quét mắt nhìn ông ta một cái, "Cánhtay gì?"

Ngườinọ ngẩn ra, nghĩ thầm chẳng lẽ không phải chuyện này?Đó là việc gì? Mấy người vừa nói chuyện vừa đixuống lâu, đến lầu hai thì vừa vặn gặp phải mộtngười phụ nữ, bà hoang hoang mang mang dường như muốnđi vào một gian phòng, Tả Xuyên Trạch đối với bà nângcằm lên, Lang Trì sau lưng hiểu rõ lập tức tiến lênngăn cản bà, Tả Xuyên Trạch nhìn cũng không nhìn bà,tiếp tục hướng dưới lầu đi, chỉ nói, "Xem tốtngười phụ nữ của ông."

Bảnthân người nọ nói vâng, đem bà kéo ra phía sau, theo ôngxuống lầu, Tả Xuyên Trạch xuống lầu sau đó phân phóđem đèn mở toàn bộ liền ở phòng khách ngồi xuống,gì cũng không nói, hai người kia đứng ở một bên, khôngbiết làm sao, Tả Xuyên Trạch thấy người nọ cầm điệnthoại chuẩn bị âm thầm gởi tin nhắn nhân tiện nói,"Không cần liên hệ thủ hạ của ông, gọi cũng khôngcó ích." Không phải Tống Triết đi làm gì sao.

Ngườinọ cả kinh, "Có ý gì?"

TảXuyên Trạch không đáp, nhìn trên lầu vẫn không có độngtĩnh gì, đưa mắt nhìn sang dàn âm thanh trước mặt, phânphó nói, "Mở âm thanh, chỉnh âm thanh lớn nhất."

Ngườinọ đương nhiên không dám chống lại, vội vàng đi mở,trong nháy mắt toàn bộ gian nhà đều tràn đầy âm thanhđinh tai nhức óc, Lang Trì hướng trên lầu nhìn nhìn, cúiđầu đối Tả Xuyên Trạch nói gì đó, người sau gậtđầu, hắn liền đi đem âm thanh đóng lại.

Haingười kia càng thêm quái lạ, Tả Xuyên Trạch cũng khôngđể ý tới phản ứng của bọn họ, mà là nhìn thang lầuđi xuống hai đứa nhóc mặc đồ ngủ hoạt hình tínhchất mềm mại, hỏi, "Tỉnh?"

Haingười kia cũng hướng bên kia nhìn lại, chỉ thấy Cẩnxoa mắt lim dim buồn ngủ, lôi kéo Dục trong tình trạnggiống vậy, bước nhỏ đi tới, nói oán trách, "Quấyrồi mộng đẹp của người khác là không đạo đức."

Giọngnói của Dục cũng mềm mại không rõ, "Ừ, không đạođức."

TảXuyên Trạch liếc mắt nhìn bọn họ, nhướng mi mộtchút, "Oh?"

Giọngnói này mang theo một chút nghiền ngẫm, hai anh em tụi nólập tức thanh tỉnh triệt để, trong nháy mắt thay bằngkhuôn mặt mỉm cười ngọt ngạo, vui sướng nhào tớitrước ôm hắn, nhu thuận gọi, "Daddy ~"

Ngườiđàn ông kia trong nháy mắt ngây ngốc tại chỗ, kinh hãi,nhất thời thốt ra, "Chúng bây không phải là không biếtmình họ gì sao?"

TảXuyên Trạch cúi đầu nhìn bọn nó, còn chưa mở miệngthì thấy hai đứa một đứa kéo một tay của hắn, mặtnhỏ tràn đầy hoang mang, vô tội nhìn người đàn ôngtrước mặt, nói đồng thanh, "Chú a, chúng con làm sao cóthể không biết mình họ gì chứ? Chúng con rõ ràng họTả mà," dứt lời còn đồng loạt nâng mặt lên nhìnhắn, "Đúng không, Daddy."

TảXuyên Trạch nghĩ thầm trở về lại tính sổ, liền đưamắt một lần nữa chuyển hướng người ứa mồ hôilạnh trước mặt, lười biếng hỏi, "Hai đứa con traicủa tôi mấy ngày hôm trước bỗng nhiên mất tích, tôitìm thật lâu đều không tìm được, không nghĩ tới dĩnhiên lại ở chỗ này, ngài Mã, không giải thích mộtchút sao?"

"Này... này ..." Người nọ quả thực sợ choáng váng, runrun rẩy rẩy nói, "Đây là hiểu lầm, hiểu lầm ..."

"Oh,hiểu lầm," Tả Xuyên Trạch nhướng mi một chút, nghephía bên ngoài truyền tới tiếng xe hơi, ý bảo Lang Trìmang hai đứa nhóc đi ra ngoài trước, lúc này mới nói,"Bao gồm ông dẫn bọn nó đi câu lạc bộ Dạ Mị cùngchợ quyền anh?"

"Này... này ..."

Bênnày hai đứa đi ra biệt thự lên xe, nhìn thấy TốngTriết, lập tức ngọt ngào nhào tới, "Father."

TốngTriết ừ một tiếng, nhìn mắt ngập nước của hai đứa,cười nói, "Muốn để cho ta hỗ trợ biện hộ giúp,được thành công chạy trốn giáo huấn của Daddy cáccon?"

Haiđứa lập tức gật đầu.

TốngTriết lại mỉm cười nhìn bọn nó một hồi, khoanh taytao nhã, "Không bàn nữa."

Vaihai đứa trong nháy mắt sụp xuống, lúc này Tả XuyênTrạch đem chuyện còn lại giao cho thủ hạ cũng lên xe,ngồi ở phía trên lười biếng nhìn đôi song sinh.

Đôisong sinh lập tức nhào qua, nói giọng mềm mại, "Daddy,chúng con nhớ người a."

"Ngàyhôm nay doạ chết chúng con rồi."

"Huhu, chính là, tràng cảnh kia thật sự là quá kinh khủng,thật là nhiều máu."

"Huhu hu, không muốn nói đâu, doạ chết rồi, Daddy ..."

TốngTriết mỉm cười nhìn hình ảnh trước mặt, nhìn gươngmặt Tả Xuyên Trạch không thay đổi, nghĩ thầm cuốicùng người mềm lòng nhất định chính là hắn. Y lạiđưa mắt nhìn sang đôi song sinh, nhìn khuôn mặt đángthương vô tội của hai đứa này, cũng có chút bất đắcdĩ, đoán chừng hai đứa nhóc này thật đúng là trờisinh làm ác ma.

Tácgiả nói ra suy nghĩ của mình:

Bàivăn này không sai biệt lắm liền tới đây, cảm ơn đạigia một đến một tới ủng hộ.

Lạinói một hồi nữa đưa vài thứ tiểu phiên ngoại, ngàymai mở quy định, hứng thú cậu có thể nhìn, đến lúcđó thấy văn án.

Saucùng, bắt đầu ngày mốt thì ngày đó mở văn mới TảAn Tuấn, hứng thú cậu nhớ lại đến nhìn hắc ~~~ nóitương ~~

——

[1]Gọi nhịp trong hí khúc:

Giữahí khúc đem tiết tấu cuối cùng đổi thành lời nói, đểdẫn vào giọng hát phía dưới đi lên. Dùng hành độngquy định tiết tấu xướng đoạn* (một đoạn hát hoànchỉnh trong hí khúc) phía dưới cũng gọi là gọi nhịp;hiện nay đề cập đến nhiều chuyện khiêu khích, mộtloại chuyện thách đấu không phục.

Híkịch là các loại hí kịch truyền thống của Trung Quốcvà các loại kịch hát địa phương, kết hợp múa hát đểdiễn một cốt truyện

———

HoànPN rồi, xong tất cả rồi (ノД')・゜・。

Ôimừng quá (/ω\)

Nóichứ edit hoàn lâu rồi, hí hí, úm để đăng lên từ từthôi, giờ chỉ cần đi beta cho xong hết là OK (ღ˘⌣˘ღ)


Hẹnmấy thím chương đầu tiên bên Bảo hộ nhé (≧◡≦)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro