PN 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiênngoại 5: Hai nhóc ác ma (2)

Haianh em tụi nó theo hai người kia đến thành phố X, saucùng tiến vào khu biệt thự phía Đông, mảnh khu vực nhỏnày xây ở trên núi, hai toà xây cùng một chỗ, phong cảnhrất tốt, càng hướng về phía trước giá phòng này càngcao, bọn họ ở giữa sườn núi dừng lại, hai đứa ngửađầu hướng phía trước nhìn một chút, phía trên kia cómột ngôi biệt thự của Father thân ái của bọn nó, toàbiệt thự bên cạnh chính là Hiên Viên Ngạo ông chủ DạMị. Đương nhiên, hiện giờ đêm đã khuya, bọn nó cáigì cũng không nhìn thấy.

"Cáccon tên gọi là gì?" Người phụ nữ kia thấy bọn nókhông nói lời nào liền cúi người xuống nương đènđường mỉm cười nhìn bọn nó, hai đứa nhóc này so vớinhững đứa trẻ khác da tốt hơn, trắng nõn nhẵn nhụi,giống như bạch ngọc [1] thượng hạng, ngũ quan bọn nóvô cùng tinh xảo, mắt rất đẹp, con ngươi rất đen,lông mi cong dài, sau khi lớn lên còn không biết sẽ mêchết bao nhiêu người, bà càng xem càng là vui mừng, hậnkhông thể đem tất cả thứ tốt đều nâng đến trướcmặt bọn nó, "Các con ai là anh ai là em?"

"Conlà anh," Cẩn nhu thuận mở miệng, "Con là Cẩn, em ấylà em, gọi là Dục."

Dụcđứng ở một bên, nghe vậy khéo léo gật đầu.

Lúcnày người đàn ông tây trang kia cũng từ trên xe đixuống, cúi đầu nhìn bọn nó, hỏi, "Các con họ gì?"Tuy nói ông ta ở thành phố X có thế lực lớn, giới hắcbạch đều có liên quan đến, người bình thường khôngđộng được ông, nhưng vì để ngừa ngộ nhỡ vẫn làtra rõ cho tốt.

Loạivấn đề này ... Hai anh em tụi nó dáng vẻ mờ mịt lắcđầu.

Ngườinọ sửng sốt, kinh ngạc hỏi, "Không biết?"

Haiđứa nó gật đầu, giọng trẻ con nói, "Không biết."

Ngườinó liền tự lẩm bẩm, "Trên đời này thật là cóngười không biết mình họ gì a ..."

Haianh em tụi nó trong nháy mắt nhớ tới hai vị phụ huynhthật là nghiêm khắc của nhà bọn nó, vai nhất thời rũxuống, làm bộ dạng đáng thương nói, "Đúng vậy ..."

Ngườiphụ nữ bên cạnh không nỡ nhìn, vội vàng tới an ủi,"Không sao, không sao, sau này theo chúng ta sống, thích gìmuốn gì ta mua cho các con."

Haiđứa lập tức nhu thuận gật đầu, Dục nghiêng đầu,ngây thơ hỏi, "Thực sự cái gì đều có thể sao?"

"Đươngnhiên," người phụ nữ nhìn nó dịu dàng, "Con nghĩmuốn cái gì?"

Ánhmắt Dục sáng lên, nói, "Muốn sí ngầu và bàiPoker [2]."

Ngườiphụ nữ ngẩn ra, "Sí ngầu? Bài Poker."

"Đúngvậy," Cẩn ở một bên gật đầu, giọng trẻ con tuyênbố, "Chúng con muốn làm thế hệ vua sòng bạc, dạnggiống như trong phim ảnh đóng vậy."

Ngườiphụ nữ mới ngẩn ra, còn chưa có phản ứng gì chợtnghe người đàn ông bên cạnh nở nụ cười, "Vua sòngbạc cái gì, đó đều là gạt người, các con thấy quasòng bạc chân chính chưa?"

Haianh em tụi nó đồng loạt lắc đầu, sau đó nhìn ông tađầy kính trọng, miệng đồng thanh hỏi, "Chú ơi, chúthấy qua chưa?"

"Đươngnhiên thấy qua," bị người dùng ánh mắt như thế nhìnông nhất thời thoả mãn không gì sánh được, cúi đầunhìn mắt hai đứa nhóc kia vẫn sáng trong suốt như trước,cười hỏi, "Thế nào, muốn đi sao? Chú thường đi vàotrong đó chơi."

Haiđứa lập tức gật đầu, bọn nó vốn chính là vì đisòng bạc để mở mang kiến thức một chút mới nói nhưvậy, đáng tiếc người xung quanh vẫn không dẫn bọn nóđến loại địa phương đó, hiện giờ có cơ hội đươngnhiên sẽ không bỏ qua, nhưng mà nếu là đi Dạ Mị thìcàng tốt rồi.

Ngườiphụ nữ kia lo âu khuyên, "Đừng mang con nít nhỏ nhưvậy đi vào trong đó."

Ngườinọ xua tay, "Có tôi ở đó sợ cái gì, huống chi nếunhư hai đứa kia thật sự có thiên phú nói không chừngtương lai còn có thể cho tôi sử dụng."

Haianh em tụi nó thấy người phụ nữ kia còn muốn khuyên,lập tức tiến lên một người lôi kéo ống quần ngườiđàn ông kia, nói ngọt ngào, "Chú ơi, dẫn chúng con đithôi."

Ngườinọ gật đầu mà cười, "Đi, chú mang bọn con đi DạMị, hiện giờ đang là nửa đêm, nơi đó chính là lúcnáo nhiệt."

Haiđứa trước mắt lập tức sáng ngời, thầm nghĩ trúngtim đen, nhưng còn không quên ngây thơ hỏi, "Dạ Mị làchỗ nào?"

Ngườinọ nở nụ cười, trong lòng cũng thả lỏng chút, thầmnghĩ ngay cả Dạ Mị chưa từng nghe qua, bọn nó cho dù cóphụ huynh đoán chừng cũng không phải lăn lộn trong giới,bởi vì người lăn lộn trong giới dạy con thường dùngcâu nói đầu tiên là: Nếu con không nghe lời ta liền đemcon đưa vào thị trường Dạ Mị bán đi.

Đươngnhiên, Dạ Mị cũng không phải là nơi người bình thườngcó thể đi vào, ông ta cũng là ở trong giới lăn lộn đãlâu đã có địa vị nhất định mới có tư cách đi vào,nghĩ tới đây khoé miệng của ông ta không khỏi nổi lênmột nụ cười đắc ý, cúi đầu kiên nhẫn giải thích,"Là một nơi vô cùng tốt để chơi đùa, các con đi thìbiết."

Haiđứa gật đầu, "Được."

Ngườiphụ nữ kia vốn còn muốn tiếp tục khuyên, nhưng suynghĩ lại một chút hai đứa nhóc này mới vừa theo bà,vẫn là thuận theo ý nguyện của bọn nó cho thoả đáng,mấy người họ liền một lần nữa ngồi lên xe, hướngDạ Mị đi.

Haianh em tụi nó tuy rằng cùng Hiên Viên Ngạo ông chủ DạMị đã quen thuộc, nhưng Dạ Mị là chưa từng đi lầnnào, mỗi lần đi cũng đều là nhà hàng ăn một bữa cơmhoặc trực tiếp vào phòng khách quý, mọi thứ bên ngoàicũng không biết, càng miễn bàn có thể chơi đùa thậttốt, bởi vậy lần nay hai đứa đều rất hưng phấn,trái lại tính tình trẻ con phù hợp với tuổi tác.

Bọnhọ theo người đàn ông kia vào thang máy, đi qua hàng langthật dài, hướng đi về phía sòng bạc.

"Cẩn,Father nói có đúng hay không chính là chỗ này?" Dục cúiđầu nhỏ giọng hỏi.

Cẩngật đầu, "Anh nhớ kỹ ông ấy nói qua ông ấy cùngDaddy lần đầu tiên gặp chính là ở hàng làng sòng bạcDạ Mị, hẳn không sai."

"Oh,thì ra chính là chỗ này a ..." Dục xúc động, tiếp đóhai đứa một bộ dạng cung kính nhìn hai bên tường,trong đầu tưởng tượng ra tình cảnh Father thân ái củabọn nó dùng sức đem Daddy của bọn nó chặn lại trêntường, ánh sáng trong mắt tràn đầy sùng bái. [=.=']

Ngườiđàn ông kia cúi đầu thấy, cực kỳ tự giác đem sùngbái trong mắt bọn nó gán lên trên đầu của mình, lònghư vinh nhất thời chiếm được thoả mãn. Mấy ngườibọn họ rất nhanh đi vào sòng bạc, hai anh em tụi nónhìn sòng bạc thật lớn mà xa hoa trước mắt lập tứcsùng bái há to miệng.

Cẩnnói, "Wow, Dạ Mị quả thật chính là xuất sắc."

Dụcgật đầu, "Đúng, rất giỏi a."

Ngườiđàn ông kia đổi thẻ đánh bạc nhét cho bọn nó mỗingười một ít, sau đó đem số dư lại đều giao chongười phụ nữ, nói, "Tôi ở bên kia thấy được ngườiquen, đi chào hỏi, cô mang theo bọn nó chơi, có chuyện gìthì gọi số của tôi."

Ngườiphụ nữ kia gật đầu, cười lôi kéo bọn nó hướng bêntrong đi, hỏi, "Muốn chơi cái gì?"

Đâyđúng là lần đầu tiên bọn nó tới sòng bạc, cái gìcũng không hiểu, mở to hai mắt thật to nhìn bà, một bộdáng điệu không hiểu gì.

Ngườiphụ nữ lại cười, tính tình tốt nói, "Không sao tadạy cho các con, đi." Bà nói liền dẫn bọn nó đếntrước một cái bàn, để cho đôi song sinh chia ra ngồi ởhai bên bà, nhìn bà chơi trước, một bên chơi một bênkiên nhẫn giải thích cho bọn nó, thực ra bà cũng biếthai đứa nhóc này còn quá nhỏ, nói đối với bọn nóđoán chừng bọn nó cũng là không biết, nhưng bà vẫn làlòng gửi vận may, nghĩ thầm nếu đúng thật là có thiênphú tương lai có thể giúp tới người kia với bà mà nóicũng là tốt, liền tận trách chỉ dạy, người xung quanhsớm bị hai đứa nhóc này hấp dẫn, thấy thế cũng đứnglại ở bên cạnh bọn họ không quấy nhiễu sòng bạc màcòn dưới tình huống hỗ trợ giải thích.

Haiđứa đều là loại hình cực kỳ thông minh lanh lợi, chỉnhìn vài ván cờ liền nắm giữ cơ bản đại khái, hơnnữa những người bên cạnh này giải thích không khácbiệt nhau lắm. Vì vậy Cẩn đề nghị muốn chơi mộtván, trên bàn đánh bạc những người khác nhìn buồncười, tính tình tốt nhẫn nại cùng chơi với nó, ai ngờlại bị nó thắng, mọi người nhất thời quy cho vậnmay nó tốt, sau đó lại chơi vài ván, cũng đều thắng,bọn họ liền mắt choáng váng, không thể tin nhìn nó,thầm nghĩ lẽ nào đứa trẻ này là thiên tài?

Cẩnkhông quan tâm ánh mắt của bọn họ, thấy mình hiểu rõkhông khác biệt liền đi nhìn Dục, Dục liền tiếp nhận,kết quả cũng giống nó, người phụ nữ thiếu chút nữakích động từ trên ghế nhảy dựng lên, bà khôngthể tin nhìn đống đồng xu trước mặt, thầm nghĩ haiđứa nhóc này thật sự có thiên phú phải không?

Haiđứa đương nhiên không để ý tới phản ứng của bà,đưa tay đi kéo tay áo bà, giọng trẻ con nói, "Dì ơi,chúng con không chơi cái này, đi nơi khác đi."

Ngườiphụ nữ kia bị kéo hoàn hồn, ai ai trả lời, vừa đivừa nói chuyện, "Các con sau này liền sinh sống cùngta, phải gọi ta là mẹ biết không?"

Haiđứa liếc mắt nhìn nhau, thầm nghĩ dù sao bọn nó cũngkhông có người mẹ gì đó, liền gật đầu cùng gọi,"Mẹ."

Ngườiphụ nữ lại là một trận kích động, mang theo bọn nóđi một bàn khác, tiếp tục dạy dỗ từ nền tảng, bọnngười trên bàn trước vì không tin tà ma cũng theo sangđây, muốn nhìn một chút hai đứa nhóc này rốt cuộc làcó phải là thiên tài hay không, kết quả không hề lolắng cũng giống như lúc trước, mọi người càng thêmngạc nhiên, đến cuối cùng trong tay bọn nó đồng xucàng ngày càng nhiều, đoàn người sau lưng cũng càng ngàycàng mở rộng, hai anh em tụi nó liếc nhau, cùng mượn cớchơi mệt không muốn chơi nữa, muốn hôm khác chơi tiếp,người phụ nữ đương nhiên cái gì đều tuỳ bọn nó,mọi người vây quanh nhìn một hồi, hỏi bọn nó lúc nàotrở lại thì cũng giải tán.

Haianh em tụi nó thở ra một hơi, nói đùa, nếu như lạitiếp tục chơi tiếp nói không chừng sau cùng đem HiênViên Ngạo dẫn tới, đến lúc đó bọn nó liền triệtđể đừng nghĩ chơi. Người phụ nữ nhìn đồng xu trênmâm mới tăng lên, vẫn đang có chút không dám tin tưởng,bà nhìn hai đứa nhóc khéo léo trước mắt, thầm nghĩhôm nay bản thân thật sự là nhặt được báu vật. Dùsao chẳng qua bà không thể canh giữ ở bên cạnh bọn nó,bởi vì là người thì có ba gấp*. [gấp đi tiểu, gấpđi cầu và gấp xì hơi :v]

Bàđưa bọn nó vào phòng coffee bên trong sòng bạc, để chobọn nó ngồi xuống ở trên ghế, mua cho bọn nó mỗi đứamột ly nước chanh, nghìn dặn dò vạn thăm hỏi nhấtđịnh phải ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này chờ bà, dù saohai đứa nhóc này mới vừa rồi hấp dẫn quá nhiềungười, bà không xác định được có người đánh chủý lên bọn nó hay không, bà giao phó xong lại cho tiền boangười phục vụ để cho gã ta giúp trong nom, lúc này mớivào bên trong toilet.

Haianh em tụi nó còn chưa có chơi đủ, đương nhiên sẽnghe lời ở chỗ này chờ, mà đúng lúc này cằm bọn nóbị người nhéo, người đó mang mủ lưỡi trai, cúi đầutừ trên cao nhìn bọn nó, không thể tin nói, "Thậtđúng là hai thằng quỷ nhỏ các em a."

Haiđứa nhìn người trước mặt, người này cũng là trẻcon, khoảng mười tuổi, lớn lên cũng là vô cùng đángyêu, nhưng mà trong đáng yêu lại tăng thêm một phần đẹptrai, đứa nhóc này dĩ nhiên chính là người thừa kếduy nhất sau này của tập đoàn súng ống đạn dược vàtổ chức Hắc Vũ, Trác Niệm.

Bọnnó lập tức nở nụ cười, "Anh Trác Niệm, anh tại saolại ở chỗ này?" Bọn nó còn nhớ chú Trác Viêm giốngnhư người phụ trách hướng toàn bộ bên ngoài vớinhững trường hợp đánh chủ ý, không được cho TrácNiệm bất cứ loại thẻ hội viện thẻ khách quý gì đó,bởi vậy đứa nhóc này nếu là muốn đi đâu chơi phảitự nghĩ biện pháp đi trà trộn vào.

TrácNiệm ngồi xuống ghế bên cạnh bọn nó, không khách sáocầm lấy nước chanh trước mặt bọn nó uống mộthớp lớn, cười nói, "Khu Dạ Mị này vẫn không làmkhó được anh, ngược lại là các em, anh vừa nhìn thấybên cạnh các em có một người phụ nữ, bà ta là ai a?"

Cẩnnói, "Bà ấy là mẹ của chúng em."

Dụcgật đầu, bỏ thêm một câu, "Là bà ta bảo chúng emgọi như vậy."

Khoémiệng Trác Niệm giật một cái, "Các em nói thẳng làbị lừa có phải hơn không?"

Haingười đồng thời cùng gật đầu, "Đúng vậy, bịlừa."

TrácNiệm mỉm cười nhìn bọn nó, "Hơn nữa còn là cố ýbị lừa đi?"

Haiđứa tiếp tục gật đầu, còn chưa mở miệng ngườiphụ nữ kia liền đã trở về, bà kinh ngạc nhìn TrácNiệm, cố gắng dịu dàng hết mức hỏi, "Cậu bạnnhỏ, ba mẹ con đâu?"

TrácNiệm nâng lên nụ cười đẹp mắt, chỉ vào ngoài cửasổ sát đất sóng bạc, ngoan ngoãn đáp, "Còn ở bênngoài chơi, bọn họ đem con đưa vào đây chờ bọn họ,con thấy hai em trai này thì sang đây cùng bọn nó chơi."

Cẩnlập tức gật đầu, "Đúng vậy, ba mẹ của anh trai vừarồi cũng ở đây."

Dụccũng phụ hoạ, "Anh trai là người tốt."

Bọnnó đương nhiên phải xuôi theo, không thì người phụ nữnày nếu như hiểu lầm Trác Niệm mưu đồ gây rối nóilời khó nghe gì đó chọc giận nhóc kia, cuối cùng xuixẻo chính là bọn nó, bọn nó thì hiểu rõ Trác Niệm,chỉnh người chưa bao giờ thông qua tay của mình, đemngười chỉnh chết cũng không ai biết là nhóc đó làm,bọn nó bây giờ còn dùng người phụ nữ này, đươngnhiên không thể để cho nhóc đó làm thịt.

Quảnhiên người phụ nữ kia nghe bọn nó vừa nói đươngnhiên cũng liền buông lỏng cảnh giác, cùng nhóc hànhuyên vài câu liền lôi kéo bọn nó đi, tiếp đó ở sòngbạc tìm được người đàn ông kia liền cùng nhau rờikhỏi, người phụ nữ dọc theo đường đi đem chuyệnvừa rồi đối với người đàn ông kia nói một lần,người đàn ông kia cũng là cả kinh, ánh mắt nhìn hai đứacũng thay đổi, mang theo điểm tính toán và như có điềusuy nghĩ.

Màgiờ lúc này xa tổng bộ Phùng Ma ở thành phố S, TốngTriết đứng dậy nhận một cú điện thoại, sau khi đểxuống lại cởi quần áo trở lại trên giường, đem TảXuyên Trạch dụi vào trong lòng, cảm giác da thịtdính nhau khiến y cảm thấy vô cùng thoải mái.

Lúcy đứng dậy thì Tả Xuyên Trạch liền tỉnh, thấy y trởvề liền hỏi, "Bọn nó ở đâu?"

TốngTriết ở trên môi hắn hôn một cái, cười nói, "Ởsòng bạc Dạ Mị."

TảXuyên Trạch ngẩn ra, kinh ngạc nhìn y, ý cười nơi khoémiệng của Tống Triết rất sung sướng, "Bọn nó ởnói đó học tập một chút, đều tự chơi vài ván bài,thắng tổng cộng hai mươi ba ván, hai đứa nhóc này thựcsự là có năng lực náo loạn," y nâng lên một lọn tóccủa hắn thả ở trong tay thưởng thức, tiếp tục nói,"Bọn nó hiện giờ đi theo bên cạnh một đôi tình nhânlà bang chủ bang phái lớn nhất ở phía đông thành phốX, tạm thời không gặp nguy hiểm."

"Khuđông thành phố X?" Tả Xuyên Trạch nhất thời nhướngmi.

TốngTriết ừ một tiếng, cười nói, "Trên khu vực đó cómột bang phái bởi vì một bộ y phục bị em bứng trongmột đêm, bang phái đấy mới mượn cơ hội lớn mạnh,anh thật hoài nghi em có đúng hay không cùng khu vực kiaxung khắc."

TảXuyên Trạch không để ý tới lời của y, lười biếnglật cả người, chuẩn bị ngủ tiếp. Tống Triết cũngkhông có hỏi hắn lúc nào đi thành phố X, mà là hàilòng hưởng thụ thế giới hai người khó có được, ômhắn cũng đi theo ngủ thật say.

——

[1]Bạch ngọc:

[2]Bài Poker:

———


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro