Chương 12: Toàn Lực Ứng Chiến!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

______Cập Nhật Chương 12______

Dự Án: Chư Thiên Thần Mẫu! Tại Hạ Giới Khứ Hồi Thần Vị!

Chương 12: Toàn Lực Ứng Chiến!

Tiến Độ Chương: 12/100 - Quyển 1.

Tác Giả: Dương Hà (Dương Dương).
______

Ngày cập nhật: 18:45 - 28/10/2022.

Số từ: 1767 từ.

Tag: #Nữ_Đế #Tiên_Hiệp #Huyền_Huyễn #Tiểu_Thuyết #Tự_Sáng_Tác #Do_Not_Reup
#No_Couple #Độc_tôn_nữ_thần.
______

Dự kiến cập nhật chương 13: 30/10/2022.

Dự kiến bão chương (Wattpad): 12/11/2022.
______

Nếu là đối diện với bảy vị Âm Dương cường giả tự nhiên thì Huyền Ngọc không cảm thấy bất kì một tia áp lực nào. Thậm chí thấy hơi nực cười rằng những Âm Dương cường giả kia có thể hướng nàng hạ sát chiêu. Thế nhưng đối diện với cỗ cự tượng này, tận sâu bên trong nàng, một Huyền Ngọc nhỏ bé như được thức tỉnh. Đối với tôn cự tượng này vẫn là cảm thấy áp lực.

Cự tượng này cao quá tám trăm trượng, toàn thân tản mác vô tận hùng uy. Còn có vô số linh văn gia cố thân thể. Liền xem như Âm Dương cảnh đối diện với nó cũng bất quá ba chiêu là tốt lắm.

Nàng ngay lập tức bộc lộ ra toàn thân uy năng của mình. Hỏa diễm bao phủ lấy nàng, một thân bao trùm vào kén lửa. Bạo tẩu ra vô cùng vô tận hỏa lực đem toàn bộ Thiên Huyền Sơn Cốc phần trên mặt đất chấn động. Từng tòa, từng tòa núi lớn nổ ra vô số hỏa diễm cùng dung nham. Cơ hồ đem mọi thứ nhấn chùm vào trong biển lửa.

Trên trời xanh hiển hiện ra một hư ảnh phượng hoàng rộng hằm trăm vạn dặm. Hỏa lực mạnh mẽ lên hàng mấy vạn lần. Nàng từ trong kén bước ra, ánh mắt hiển rõ vô số viêm hỏa, linh hỏa hóa thành đôi cánh cực lớn phía sau kèm theo sáu tòa đuôi phụng. Nàng như một tôn phượng thần tối cao hạ xuống chốn này. Xung quanh nàng không gian bị hỏa lực nung nấu như ngưng thành thực thể, liền xem như cự tượng kia cũng nhận ra được một tia nguy hiểm vậy.

Thế nhưng khí lực của nó ngay lập tức cường hãn lên rất nhiều. Vô số linh văn đem thân thể của nó biến hóa dần dần biến về trạng thái chiến đấu, cơ nhiên mang vài phần giống con người. Ngay cả ánh mắt cũng tràn đầy sát khí.

Cả hai đứng xa xa đối lập nhau, ánh mắt ghim lên người đối thủ. Bên kia cự tượng như đang bàn luận vô cùng ác liệt trong đầu, chăm chú tìm ra điểm sơ hở của Huyền Ngọc và Huyền Ngọc cũng không phải người ngu mà để địch thủ tìm ra sơ hở.

Sau chừng một khắc đối mặt, ánh mắt cả hai động một chút. Ngay lập tức ánh mắt sát cơ nổi lên, cả hai đối với nhau lập tức đồng thời xuất thủ!

Cả hai lấy hết tốc lực cùng khí lực đối chiêu, hai quyền chạm nhau liền ngay lập tức đem không gian trấn thành từng mảng nhỉ rơi xuống!

Ầm!

Hai quyền lần nữa trấn vào nhau, lần này cả hai đều đem sát chiêu hạ xuống. Ngay lập tức hầm ngục bị vỡ nát. Cả hai giữ quyền đối mặt nhau bay thẳng lên tầng trời cao!

Đại trận cũng nhất thời không giữ được lực lượng của cả hai ngay lập tức vỡ nát! Bây giờ, tất cả tu sĩ còn sót lại nhìn thẳng lên bên trên, một bức tượng đá nam tử và một nữ tử đang đối diện với nhau, sát ý cao ngất trời xanh!

Cơ hồ đem tất cả tu sĩ khác áp chế không thể đứng lên nổi. Ánh mắt của họ đối với hai người trên cao kia chỉ có một biểu cảm đó là sợ hãi!

Cả Huyền Ngọc và cự tượng đồng thời xuất thủ. Lần này chính là đem thần thông vào đối chiến! Nàng theo chân vô số tinh tú diễn hóa, lôi đình hóa thân, linh văn cùng linh khí cuồng bạo vạn phần. Một cước này của nàng tựa như thiên phạt đem không khí gần như thiêu cháy toàn bộ, người khác cơ hồ cảm thấy cực kì khó thở!

Cự tượng cũng không phải ăn chay. Đem một thân khí lực hóa thành vạn thần hóa quyền. Từ trong tay xuất ra một quyền chân chính như một tôn Thần Ma, xuất quyền đến đâu không gian chấn động đến đó! Lách cách! Cơ hồ nghe rõ tiếng không gian đổ vỡ vậy!

Một quyền, một cước đối nhau. Một thân khí lực tiêu biến cực nhanh, trước khi hoàn toàn tiêu biến chấn động của nó liền đem tất cả tu sĩ cấp thấp toàn bộ trấn chết! Tu sĩ cấp cao thiếu điều cũng thất khiếu chảy ít máu. Thật sự trận này quá đáng sợ!

Cả Huyền Ngọc và cự tượng vẫn chưa dừng lại. Trên trời xanh vô số thần thông diễn hóa hoàn hảo đến cực điểm, nổ ra chấn động cũng như các Âm Dương cường của ít nhiều chịu không thấu được uy lực!

Thần thông của cự tượng chính là thắng ở khí lực, mỗi quyền, mỗi chiêu nó xuất ra liền xem như Thiên Địa cảnh cường giả có thể ở bên trong đối quyết mà không chết chính là mười phần may mắn.

Thần thông của Huyền Ngọc chính là thắng ở huyền diệu, nhu cương toàn diện, biến hóa vô cùng. Mỗi chiêu tung ra chính là hóa thành vạn loại thần thông, khí thế của một đại tông sư cũng hiển hiện lên bên trên thân thể của nàng!

Oanh!!

Tiếng nổ oanh thiên đem vô số dãy núi đánh thành bụi mịn, đem vô số sinh linh trong phạm vi diệt sát! Đây là cường giả khiêu chiến, ruồi muỗi bên cạnh chính là chịu chết. Coi như Hàn Hạo Long, Tần Hạo, Phong Lâm nhìn một màn này cực kỳ rung động. Thật sự quá mạnh, nếu lần này không phải đem Thần Lâu tới có lẽ họ chết cũng phải một vạn lần là ít!

Tiếng nổ qua đi, khói bụi tạm lắng trên trời cao tiếp tục hiện ra hai nhân ảnh. Cả hai đều chịu thương thế không nhẹ. Cự tượng một tay bị Huyền Ngọc đánh nát. Còn Huyền Ngọc trên người cũng chịu không ít ám thương, hơi thở nặng nhọc.

Thế nhưng khác biệt chính là nàng đang không ngừng khôi phục, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn trở lại giai đoạn đỉnh phong. Vì nàng là Thần Hoàng Thần Thể! Mọi vết thương đối với nàng đều không đáng kể, không phải một chiêu chết ngay thì nàng chính là vĩnh viễn không bao giờ chịu thương thế quá nặng, hỏa diễm cùng nàng tự hồi phục đã vượt xa năng lực hồi phục của thần đan diệu dược rồi!

Cả hai tiếp tục xông vào nhau, tiếp tục động thủ. Nhưng lần này chính là một chiêu định thắng bại!

Một thân lõi năng lượng của cự tượng trong một chiêu này bị dùng hết chín thành! Trên tay ngưng tụ ra vô cùng mạnh mẽ hư ảnh rồng thần, huyết khí xung thiên. Cư nhiên xuất một quyền chính là vô thượng thần ma, vô thượng tồn tại xuất ra một quyền toàn lực. Đem không gian ngưng tụ lại một điểm, quyền này xuất ra đáng với bốn chữ hủy thiên diệt địa!

Huyền Ngọc đối quyền này cũng không mảy may sợ hãi, tự thân thở ra một ngụm trọc khí. Rực tay hỏa diễm đem nàng như hóa thành một thân phượng thần! Thất thải linh quang kéo dài đến mấy trăm vạn dặm liền, từ trong nội thể kéo ra một tia lửa nóng đến cùng cực, vô vạn hỏa lực từ trong linh khí hòa với tia lửa diễn hóa ra một lưỡi đai nhỏ tại gót chân nàng. Một cước phá thiên, cước này nàng xuất ra dọc một đường tiến tới quyền kia của cự tượng đối quyết chính diện! Cước này kéo một đường cắt đôi mặt đất bên dưới lưu lại vô tận thuần hậu hỏa diễm cháy cơ hồ cùng với tuế nguyệt hàng vạn năm, hủy diệt vạn vật! Cước này xứng với bốn chữ này!

Lưỡi cước và cự quyền trấn trụ nhau. Vẫn là cự tượng thua nửa chiêu, một quyền oanh thiên bị một cước của Huyền Ngọc xé đôi, lần lượt hóa thành từng hạt bụi ánh sáng biến mất vào trong hư không. Cước này hướng đến cự tượng, nó không né trực diện đón cước này cũng là sự tôn trọng của nó dành cho địch nhân!

Ầm!!

Cự tượng nổ tung! Bên dưới một lưỡi đao kéo dài hàng nghìn dặm dài! Tạo thành một cái hỏa linh mạch! Chia đôi toàn bộ Thiên Huyền Sơn Cốc! Bất quá vẫn là tổ địa của Vô Hạn Thần Cung không bị tổn hại.

Nàng ánh mắt yếu ớt, hướng phía xa xăm nhìn đến. Thở ra một ngụm trọc khí thu hồi lại toàn bộ khí tức của bản thân. Nghiêm giọng nói:

"Chuyện hôm nay các người chưa thấy bất kì thứ gì cả!"

Kèm theo là một ánh mắt vô tận sát khí đem hơn hai trăm tu sĩ còn sót lại chấn kinh. Kinh hãi cùng ngưỡng mộ khiến số tu sĩ ít ỏi này hướng đến vị này nữ tử rốt cuộc là thân phận gì....

Nàng lạnh đãm nhìn chúng tu sĩ bên dưới hướng Vô Hạn Thần Cung xông vào một lần nữa. Những tu sĩ khác tự nhiên là cũng muốn vào, nhưng sợ là có mạng vào không có mạng ra nên cũng chỉ có thể nhao nhao thoái lui. Để lại tam đại thiếu chủ vô cùng rung động, thần sắc không thể tin nhìn nhau...

"Quả nhiên là Huyền muội..."

"Nhưng mà cái chiến lực bậc này..."

Hàn Hạo Long giọng nói run run, bất giác không tin được tất cả những gì mà hắn nhìn thấy. Huyền Ngọc thật sự quá mạnh!

"Xem ra Thiên Kiêu triều hội kì sau... Liền xem như muội ấy nắm giữ khôi vị rồi..."

Phong Lâm cũng xúc động không thôi. Càng không thể tưởng tượng vị tam sư muội này chiến lực cơ hồ đem mấy trưởng lão Âm Dương cảnh trong thánh địa cũng là không bằng đi.

"Đi! Bí cảnh này ta không cần tham gia nữa! Muội ấy ở đây tức là có thứ có ích với muội ấy! Ta không tiện lưu lại!"

Tần Hạo một bên giọng trầm ngâm nói. Thế nhưng trên mắt vẫn là không khỏi khó giấu giếm một tia rung động cực kỳ.
_______
Dự án chỉ cập nhật trên hai nền tảng:

<+> Facebook: Dương Hà
<+> Wattpad: @MunkorWhalens
______
P/s: Đây là chap bù cho sự thất trách của mình, mong mọi người bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro