Chương 13: Ý Chí Vô Địch!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dự Án: Chư Thiên Thần Mẫu! Tại Hạ Giới Khứ Hồi Thần Vị!

Chương 13: Ý Chí Vô Địch!

Tiến Độ Chương: 13/100 - Quyển 1.

Tác Giả: Dương Hà (Dương Dương).
______

Ngày cập nhật: 6:20 - 30/10/2022.

Số từ: 1521 từ.

Tag: #Nữ_Đế #Tiên_Hiệp #Huyền_Huyễn #Tiểu_Thuyết #Tự_Sáng_Tác #Do_Not_Reup
#No_Couple #Độc_tôn_nữ_thần.
_____
Một phen Huyền Ngọc trấn áp quần hùng, lại thêm thực lực của nàng lại kinh thiên động địa. Các tu sĩ còn sót lại tự nhiên sẽ không đắc tội với nàng, đành tâm ngậm chặt miệng của bản thân không để việc này lộ ra ngoài. Sống để bụng, chết mang theo!

Còn về phía Huyền Nghĩ, nàng thở ra một ngụm trọc khí. Bỏ lại những ánh mắt kinh hãi, kính nể và hâm mộ lại phía sau. Ánh mắt nàng trở lại dáng vẻ lãnh đạm quen thuộc hướng vào bên trong bảo khố của Vô Hạn Thần Cung!

Vô Hạn Thần Cung tự nhiên không phải khi không lại nắm giữ đại lục Thần Diễn vô số niên đại, tích lũy nội tình bên trong đủ sức khiến vô số thế lực dẫn đến gió tanh mưa máu để tranh đoạt.

Bảo khố của Vô Hạn Tuần Cung chính là đặt tại bên trong một tiểu thế giới, cơ hồ là do Vô Hạn Lão Tổ một vị thành thần trong năm xưa vận dụng pháp lực thần thông, mở ra một tiểu thế giới. Tiểu thế giới này cũng chính là bảo khố của Vô Hạn Thần Cung.

Vừa bước vào đã lấp lóa lên vô số hoàng kim chí bảo, vô số thần đan diệu dược, thiên tài địa bảo gần như lấp đầy một cái tiểu thế giới. Ánh sáng chói lóa cơ hồ khiến cho Huyền Ngọc nhịn không được nheo mày một cái. Tuyệt nhiên những thiên tài địa bảo này không rơi trên mắt nàng, nàng bay vào bên sâu bên trong tiểu thế giới. Một cột ngọc xuyên thẳng vân tiêu, bên trên vô số linh văn, đạo quang đang nở rộ. Dường như đem tiểu thế giới này sinh ra một ít sinh cơ.

Nàng hướng thẳng cột đá bay thẳng lên phía trên. Hiển hiện ra trong làn ánh sáng trắng là một viên đá nhỏ. Viên đá vô số hào quang tỏa ra, linh văn, đạo văn cùng hòa gia cố viên đá này! Đây chính là thứ quý báu chân chính tại tòa bảo khố này! Vô thượng trân bảo! Ý Chí Đại Lục! Vô Địch Ý Chí!

Rất nhiều người qua quá trình rèn luyện tạo ra cho bản thân một cái tâm ý vô địch. Đem thực lực bản thân tăng lên rất nhiều. Nhưng tâm ý vô địch này gọi là hậu thiên vô địch. Vĩnh viễn không thể chân chính vô địch. Cùng Vô Địch đại đạo cơ hồ không sinh ra liên kết bất kì cái gì. Thế nhưng Vô Địch Ý Chí thì khác, nó là đạo thạch do đại đạo Vô Địch ngưng tụ ra. Vô số thế giới cũng chỉ sinh ra mười viên vô địch ý chí. Đây cũng là nguyên do mà Vô Hạn Thần Cung đứng vững chắc suốt mấy cái thời đại trên đại Lục Thần Diễn. Thế nhưng cảm ngộ Vô Địch Ý Chí mỗi thời đại chỉ có một người có thể cảm ngộ ra, vì vậy không khỏi khiến Vô Hạn Thần Cung dần lụi bại. Đây cũng là một trong những lý do lớn khiến Vô Hạn Thần Cung biến mất khỏi dòng lịch sử.

Huyền Ngọc lại không tương đồng, xét về tâm cảnh cũng linh hồn. Hiện nay ở hạ giới nàng chính là vô địch tồn tại! Công kích linh hông hay công kích tâm cảnh căn bản không gây ra thương tích cho nàng.

"Vậy Vô Địch Ý Chí này liền để ta sử dụng đi?"

Nhận lấy Vô Địch Ý Chí, trong tay nàng mảnh đạo thạch sinh ra vô số cộng hưởng! Rồi hóa thành lưu quang nhập vào bên trong mi tâm của nàng. Đạo thạch hóa vào bên trong trán của linh thể bên trong Huyền Ngọc. Ôn dưỡng linh thể cường đại hơn, đồng thời linh thể cũng ôn dưỡng này ngày càng phát triển.

Nhìn từ bên ngoài vào, Huyền Ngọc không có gì thay đổi. Thế nhưng có sự khác biệt chính là hiện tại nàng chính là một tồn tại vô địch tại đại lục Thần Diễn, dù là Chí Tôn cũng chưa chắc có thể cùng nàng tranh phong. Khí tức của nàng càng thêm thâm ảo vô cùng.

"Vô Địch Ý Chí quả nhiên không thể xem thường."

Nàng nhìn lại thiên tài địa bảo phía sau, dù không rơi vào trong mắt nàng, nhưng nếu đem về cho Thiên Thần Giáo sở dụng thì chắc chắn không đến trăm năm, Thiên Thần Giáo chính là đệ nhất thánh địa tại đại lục Thần Diễn vậy.

Nàng phất tay áo, từ bên trong tay áo nàng thu vào toàn bộ thiên tài địa bảo bên trong tiểu thế giới, tay áo của nàng như một túi càn khôn vô hạn, hút toàn bộ thiên tài địa bảo mà cơ hồ không gây ra nhiều nhặng gì. Chỉ là vác thêm nhiều đồ một chút.

"Cũng không tệ lắm"

Ánh mắt nàng hiện ra một tia vui vẻ, nụ cười mỉm trên môi càng làm nàng thêm xinh đẹp vạn phần. Chỉ là nụ cười không lưu lại được lâu. Chỉ trong tức khắc nó đã biến mất. Nàng trở lại là một thiên nữ trong Thiên Thần Giáo, một nữ tử cao cao tại thượng, dưới một người trên vạn người! Và là một tôn vô địch tồn tại!

Từ từ hiện ra trước mắt nàng là một hư ảnh quen thuộc. Hư ảnh thần niệm chả một nữ tử trung thành với Vô Hạn Thần Cung. Cô ấy mở miệng nói:

"Đa tạ cô... Đã giữ yên cho tổ địa của chúng tôi..."

Huyền Ngọc ánh mắt vẫn nhắm nhẹ không mở, hướng về phía nữ tử kia lên tiếng:

"Đây là ta hứa với ngươi tự nhiên sẽ hoàn thành. Không cần đa lễ."

Nữ tử kia ánh mắt cảm động vô cùng, nàng chính là một thần niệm cùng bảo vệ Thần Cung nhưng cự tượng kia lại mạnh hơn nàng vô số lần. Mỗi lần muốn tiến vào tổ địa thăm hỏi tổ tông, nàng tốn không ít công sức. Mà giờ đây nó đã bị đánh nát, tự nhiên tổ địa cũng sẽ do một tay Băng Linh bảo vệ, mà càng hay hơn là nàng chờ không biết bao lâu cuối cùng cũng xuất hiện.

"Cô...cô đã luyện hóa Vô Địch đạo thạch... Cô chính là cung chủ mới của Vô Hạn Thần Cung..."

Huyền Ngọc ánh mắt không chút nào bất ngờ, hỏi:

"Vậy ta phải làm gì?"

Nhận thấy Huyền Ngọc không từ chối trách nhiệm cung chủ. Ánh mắt của Băng Linh vô cùng xúc động. Nàng chính là đệ tử trung thành nhất của Vô Hạn Thần Cung đương nhiên muốn một lần nữa bái kiến cung chủ, một lần nữa tái hiện vinh quang của Vô Hạn Thần Cung! Nay đã có cung chủ vậy thì... Vô Hạn Thần Cung sẽ một lần nữa tái hiện tại thế gian!

"Đệ tử Băng Linh bái kiến tân nhiệm cung chủ!"

Huyền Ngọc cảm thấy cũng có chút thú vị, nâng Băng Linh đứng dậy:

"Ta không nói sẽ tái hiện Vô Hạn Thần Cung tại hạ giới"

"Vậy..."

Nhận thấy câu trả lời của Huyền Ngọc, Băng Linh có chút thất vọng. Nàng chờ không biết đã bao lâu vậy mà....

"Nhưng ta sẽ đem nó đến vũ trụ."

"Tại đó Vô Hạn Thần Cung sẽ uy chấn vô số thế giới!"

Băng Linh lần này hiểu rồi, tân nhiệm cung chủ của nàng chính là muốn đem Vô Hạn Thần Cung phi thăng về sau. Tại thượng giới uy chấn vạn giới!

"Băng Linh....đa tạ cung chủ!"

Nàng khóc rồi, khóc rất nhiều. Tâm nguyện của vô số đệ tử cuối cùng cũng có hi vọng hoàn thành rồi. Một màn này thế nhưng lại vô tình đem một đoạn nhân quả giáng lên người Huyền Ngọc. Thế nhưng Huyền Ngọc không mảy may lo lắng. Vì khi nàng trở lại Thần Vị, chính là thời khắc Vô Hạn Thần Cung uy danh vạn thế!

Bất quá không phải bây giờ, nàng hàn huyên cùng Băng Linh một khoảng thời gian rồi nhanh chóng rời đi. Để Băng Linh ở lại bảo vệ Vô Hạn Thần Cung, nàng cũng kích hoạt đại trận một lần nữa đem Thiên Huyền Sơn Cốc giấu vào hư không, biến mất khỏi thế gian. Để khi nàng phi thăng chính là ngày nàng đem toàn bộ Vô Hạn Thần Cung theo!

Còn về nàng trở lại Thiên Nữ Thần Lâu, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía xa xăm. Tiếp tục di chuyển. Lần này nàng tạm thời gác lại chuyến đi tìm bí cảnh thượng cổ. Hướng về Thái Hoàng Thần Triều, tham dự sự kiện trăm năm một lần! Thiên Kiêu Triều Hội!

"Hi vọng lần này Thiên Kiêu Triều Hội không quá nhàm chán"
_______
Dự án chỉ cập nhật trên hai nền tảng:

<+> Facebook: Dương Hà
<+> Wattpad: @MunkorWhalens
_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro