chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 14.

6 tháng trôi qua.

Orm Kornnaphat ngồi trong phòng nghỉ ngơi của công ty CH3, đây chính là công ty chủ quản của cô khi cô hoạt động trong ngành giải trí.

Khi cô về đến Thái, cô dành thời gian 1 tuần ở nhà, và làm những công việc thư giãn, rồi cô đi gặp tất cả những người đã từng xuất hiện trong quá khứ của cô, với mong muốn lấy lại ký ức, bao gồm Juepak, Yeena Salas.

Lingling Kwong muốn cô nhớ lại mọi thứ, cô sẽ cố gắng nhớ lại mọi thứ, một cách nhanh nhất.

Cô đi gặp Juepak, rồi Juepak đưa cô đi gặp tất cả các nhân viên của CH3, những người đã từng sát cánh cùng cô trong công việc, từ makeup hairstyle, đến stylish, đến tài xế và bảo vệ của công ty. Rồi Yeena đến gặp cô, cô ấy rất mừng rỡ, ôm lấy cô, và hôn vào môi cô.

Cô dũng cảm tiết lộ cho tất cả mọi người biết, rằng cô đã mất hết trí nhớ, nên hãy giúp cô nhớ lại. Khi cô tiết lộ cái điều mà cả gia đình họ Kornnaphat muốn giấu, Thị trưởng Kornnaphat rất hoảng hốt, sợ cô bị ảnh hưởng danh tiếng.

Nhưng toàn bộ công ty CH3 và Yeena, đều chung tay giấu điều này trước truyền thông, họ cố gắng giúp cô lấy lại ký ức. Biết được điều đó, Thị trưởng Kornnaphat đã bớt lo lắng hơn.

Cô đã chấp nhận, làm theo lời Yeena và Juepak, họ nói cô đi đâu, là cô đi đến chỗ đó, họ nói cô làm gì, là cô làm theo.

Yeena đưa cô đi hẹn hò ở rất nhiều nơi. Yeena nói rằng tất cả những nơi đó, là những nơi cô và Yeena đã từng đến. Juepak đưa cô đi đến các lớp học diễn xuất, cô gặp các giáo viên của mình, cô gặp các đồng nghiệp của mình, cô gặp các đạo diễn, biên kịch, và còn bắt đầu tập luyện những bài hát cũ, những bài hát nhạc phim của chính cô.

Cứ ròng rã như vậy vài tháng……

Và bây giờ kết quả là gì, cô có nhớ được gì không?

Câu trả lời là không.

Cô không thể hiểu nổi rằng con người cũ của cô đã yêu Yeena đến mức độ nào, hiện tại cô thật sự không hề có một chút cảm xúc nào với cô ấy. Yeena có xinh đẹp không? Có chứ. Cô ấy có tài năng không? Có chứ. Cô ấy có lộng lẫy không? Có chứ. Cô ấy có chân thành không? Có chứ.

Yeena là một diễn viên nổi tiếng, fanboy của cô ấy rất nhiều, cô ấy là một người mà chàng trai nào cũng muốn. Nhưng Yeena chỉ hứng thú với phụ nữ.

Và khi Yeena ôm cô, cô cảm thấy không thoải mái, cô ấy hôn cô, cô lại càng cảm thấy không thoải mái. Thậm chí có vài lần Yeena còn rủ cô đến nhà cô ấy và kích động dục vọng của cô, nhưng cô tuyệt nhiên trở nên vô cảm, không muốn động vào cô ấy, cho nên những đêm đó, cô cứ nằm bất động, để Yeena ôm cô ngủ ở bên cạnh.

Orm Kornnaphat không thể hiểu nổi, nên cô hẹn Juepak vào một tối, để nói chuyện cho rõ ràng, cô hỏi Juepak thật kỹ, moi móc mọi thông tin một cách chi tiết, về mối tình của cô và Yeena Salas.

Cô và Yeena gặp nhau trong phim trường, cùng đóng 1 bộ phim, lúc đó cô mới vào nghề nên cô đóng vai phụ, Yeena đóng vai nữ chính. Hai người tìm hiểu nhau, nhắn tin qua lại, rồi Yeena chủ động tán tỉnh cô trước, và cô đồng ý với mọi cuộc hẹn của Yeena, rồi đồng ý yêu cô ấy. Mối quan hệ của cô và Yeena kéo dài 1 năm trời, nhưng số lần gặp nhau chỉ hơn hai bàn tay một xíu, mỗi tháng cô và Yeena gặp nhau khoảng 1 đến 2 lần, vì lịch trình của cả hai đều quá bận rộn, nhưng cô và Yeena đều nói chuyện với nhau mỗi ngày qua điện thoại.

Mối quan hệ của cô và Yeena, bao gồm những cái ôm, những nụ hôn, những cuộc đi chơi hẹn hò bí mật, cô và cô ấy chỉ qua đêm với nhau vài lần ít ỏi.

Và trước tai nạn 3 tháng, Yeena bị công ty chủ quản ép chia tay cô, vì hai người đã bị báo chí bắt gặp và bị chụp trộm, sau đó hai người không còn liên lạc với nhau nữa. Yeena nói rằng sau khi chia tay, cô ấy vẫn nhớ nhung và yêu cô.

Nhưng còn cô thì sao, lúc đó tình cảm của cô đang ở mức độ nào? Juepak nói rằng quãng thời gian sau khi chia tay, cô chỉ làm việc và cũng không thể hiện gì về mặt tình cảm.

Vậy thì có gì đảm bảo chắc chắn rằng, cô có một tình yêu sâu đậm với Yeena Salas?

Chẳng có gì hết.

Tất cả những thông tin chi tiết trên, khi cô hỏi rõ, hỏi kỹ, Juepak mới trả lời. Cô rất bực mình, ròng rã tận nửa năm sau khi cô trở về Thái cô mới biết những thông tin này. Cô đã trách Juepak rất nhiều. Cô bực mình vì Juepak không chủ động kể với cô.

“Chị xin lỗi, chị đã nghĩ rằng Yeena có thể giúp được em phục hồi trí nhớ, dù mối quan hệ của hai người vốn không có gì nghiêm túc vì công việc bận rộn, em biết đó, CH3 rất muốn em nhớ lại mọi thứ để nhanh chóng quay trở lại với con đường diễn xuất, có những dự án đã được định sẵn dành cho em, chỉ chờ em hồi phục và khởi quay thôi”

Orm Kornnaphat cảm thấy quá nực cười, nếu muốn cô trở lại con đường diễn xuất sớm thì cô sẽ tăng cường độ tập luyện là được, cần gì phải nhớ lại ký ức???

Cuối cùng cô cũng đã có một cuộc nói chuyện rõ ràng với Juepak và biết rõ mọi chân tướng sự việc. Rồi ngay hôm nay trong cuộc họp với công ty, cô đã nói rằng cô sẽ tập luyện gấp rút hơn để nhanh chóng cho ra một sản phẩm mới, chỉ cần một tháng nữa thôi, cô chắc chắn sẽ có sản phẩm mới và cô không cần phải nhớ lại ký ức, nên mong tất cả mọi người đừng cố gắng giúp cô điều này nữa.

Cô không còn muốn mọi người giúp cô lấy lại ký ức nữa…

Nửa năm trôi qua, 6 tháng, mà đối với cô, như 6 năm, quá dài, nội tâm cô bị dày vò kinh khủng từng ngày.

Cô chẳng nhớ được gì từ quá khứ…

Mà thứ cô nhớ nhất, là Lingling Kwong.

Tất cả các ký ức về Lingling Kwong, từ ngày đầu gặp cô ấy, cho đến ngày cuối gặp cô ấy vào đêm Valentine, cô nhớ hết không thiếu một ngày nào.

Nửa năm trôi qua, cô không hề liên lạc gì với Lingling Kwong, một tin nhắn cũng không, một cuộc gọi cũng không. Lingling cũng không liên lạc với cô, một câu hỏi thăm cũng không.

Lingling bảo cô rằng hãy nhắn tin cho cô ấy khi về đến Thái, cô không nhắn, Lingling bảo cô rằng hãy gọi điện cho cô ấy nếu có bất kỳ vấn đề gì, cô không gọi.

Cô đã gặp rất nhiều vấn đề, nhưng cô không gọi điện cho Lingling. Vì cô nghĩ rằng, Lingling Kwong ừ thì giỏi giang, ừ thì xuất sắc, nhưng không phải lúc nào cũng đúng, cho nên nếu cô gọi thì Lingling cũng chẳng giải quyết được cho cô đâu.

Lingling Kwong nói rằng cô sẽ nhớ lại ký ức, cô ấy sai rồi. Lingling nói rằng cô sẽ hạnh phúc hơn, cô ấy sai rồi.

Cô ấy hoàn toàn sai, vì ngay lúc này, cô không những không tìm lại được ký ức mà còn đang sống như bị trầm cảm, cô chính xác là không thể hạnh phúc nổi.

Sau cuộc họp với công ty, hiện tại cô đang ngồi ở trong phòng nghỉ của CH3, cô nhìn lên bức tường của căn phòng, trên đó có một khẩu hiệu rất hay, dòng chữ này CH3 đã thiết kế treo lên trên tường để động viên khích lệ các nhân viên làm việc chăm chỉ.

“Đừng đếm những gì bạn đã mất, hãy quý trọng những gì bạn đang có và lên kế hoạch cho những gì sẽ đạt được, bởi vì quá khứ sẽ không bao giờ quay trở lại, nhưng tương lai có thể bù đắp cho mất mát”

Rồi cô lại nhìn về phía góc của căn phòng, có thêm một khẩu hiệu nhỏ nữa

“Công thức của thất bại là làm hài lòng tất cả mọi người”

Orm ngẫm nghĩ, cô đã đánh đổi hiện tại đang hạnh phúc của mình, chỉ để đi tìm cái quá khứ không thể trở lại đó sao, cô đã đánh đổi mong muốn của bản thân, chỉ để đi làm hài lòng người mà cô không yêu sao.

Lingling Kwong hoàn toàn sai rồi, những lời khuyên của cô ấy, thật sự rất sai.

Hóa ra, những vị tiến sĩ, có những lúc sai lầm như vậy.

Orm bật điện thoại lên, cô nhắn tin với Yeena để làm rõ mọi chuyện, cô không muốn gặp cô ấy nữa, vì cô không có một cảm xúc nào với cô ấy cả. Cô nhắn tin cám ơn Yeena vì đã dành thời gian giúp đỡ cô, và cô nhắn tin xin lỗi vì đã làm mất thời gian của cô ấy, cô không thể đáp lại tình cảm của Yeena.

Trong đầu Orm bây giờ, bắt đầu có một vài quyết định, cô không thể để bản thân mình cứ bị mông lung và chịu đựng như vậy hoài được.

Cô muốn khóc, cô muốn tức giận, cô muốn hét lên, cô muốn đập phá đồ đạc, mà cô lại chọn cách kìm nén xuống đáy lòng, cô diễn nét bình tĩnh ở mọi lúc mọi nơi, thậm chí cô còn phác họa một nụ cười tươi giả tạo trên khuôn mặt mình để che giấu mọi nỗi lòng bên trong. Cô biết rằng, cô có làm gì đi chăng nữa, thì cũng chẳng giải quyết được cái vấn đề của riêng cô.

Cô quyết định, rằng cô chắc chắn sẽ quay lại Hồng Kong một lần nữa.

---

Ba tháng trôi qua.

Với sự thông minh và chăm chỉ của mình, Orm đã hoàn thành một bộ phim truyền hình ngắn tập do cô làm nữ chính, thu âm 2 bài nhạc phim. Những bài hát cũ của cô, cô đã tập luyện thành công được một nửa. Tiến độ như tên lửa của cô làm cho chủ tịch của CH3 rất hài lòng.

Cô ra mắt bộ phim của mình, đánh dấu sự trở lại với công chúng sau 2 năm im lặng từ vụ tai nạn, các fan hâm mộ đều mừng rỡ khi nhìn thấy cô khỏe mạnh. Cô cùng đoàn phim đi quảng bá, tham gia nhiều chương trình, các cuộc phỏng vấn, mở những fanmeeting ở những sân khấu khác nhau, những địa điểm khác nhau để quảng bá phim mới.

Rồi thêm hai tháng nữa trôi qua.

Orm thả toàn bộ cơ thể xuống chiếc giường êm ái, hôm nay là ngày cuối cùng trong chuỗi lịch trình quảng bá bộ phim, cô có 2 tuần nghỉ ngơi.

Và cô mới chỉ nằm xuống giường khoảng chục phút, cô bật dậy, lấy cái vali và bắt đầu đóng gói đồ đạc. Cô đã mua vé máy bay đến Hồng Kong chuyến gần nhất, là chuyến lúc 2h đêm, cô đã đi làm thủ tục xong xuôi từ tuần trước để có thể bay thật sớm. Dù hiện tại cơ thể cô đang hơi mệt mỏi, nhưng cô không thể chờ được.

Cô không thể chờ được giây phút được gặp lại Lingling Kwong.

Cô luôn khao khát được nhìn thấy cô ấy, khao khát được ôm cô ấy, khao khát được hôn cô ấy.

Cô nhớ Lingling Kwong chết mất.

Dù cô có nhắn tin, hay gọi điện cho Lingling, thì nỗi nhớ này cũng không có giảm đi được. Cô nhìn ảnh của Lingling hầu như mỗi ngày, ảnh của cô ấy ở trong điện thoại cô rất là nhiều, nhưng nỗi nhớ này vẫn không giảm đi được, cô phải gặp cô ấy một cách trực tiếp.

Cô phải gặp Lingling Kwong cho bằng được, bằng mọi giá.

Chuyến bay từ Suvarnabhumi, Thái, đến sân bay quốc tế Hồng Kong, đã cất cánh.

--

Tại Hồng Kong.

Orm Kornnaphat bấm chuông liên tục vào chuông cửa nhà của Lingling, hiện tại đang là 6h sáng và cô đang ở trong trạng thái cực kỳ sốt sắng.

Cô đã ngủ liền một mạch ở trên máy bay, đến Hồng Kong lúc 5h sáng, giờ cô đã có đủ sự tỉnh táo để đàm phán với Lingling rồi. Sau một vài phút, có người ra mở cửa, nhưng không phải Lingling, mà là Metawin Opas.

- Xin chào, có việc gì không? – Win nở nụ cười thân thiện, anh ấy nhìn thấy Orm, biết rằng là người Thái, nên cất giọng tiếng Thái luôn.

- Tôi muốn gặp Lingling Kwong, có được không ạ?

- Oh, cô là người bạn của Lingling mà tôi đã từng gặp ở cổng – Win chợt nhận ra Orm.

- Đúng rồi.

- Lingling đang đi công tác ở Macao, hiện không có nhà, cô vào nhà đi – Win mở cửa rộng ra, mời chào Orm.

Orm bước vào căn nhà, cô ngó nhìn xung quanh, rồi ngồi xuống ghế.

- Cô tên gì nhỉ, cô bao tuổi? – Win vẫn lưu giữ nụ cười trên môi, anh ấy ân cần hỏi Orm.

- Tôi là Orm Kornnaphat, 23 tuổi.

- Oh, vậy là kém anh 3 tuổi, em muốn uống gì Orm, coffee, nước trái cây, sữa? – Win thân thiện nói với Orm, đi đến quầy bar lấy hai cái ly.

- Hmmm….sữa ạ – Orm ngại ngùng trả lời, việc giao tiếp với Win vào lúc này là điều cô không lường trước được.

- Okay, chờ anh 5’ nhé.

Sau vài phút, Win đem ra 2 ly sữa, Orm thưởng thức nó. Cô liếc thấy Win đã dùng máy pha sữa chứ không phải dùng một sản phẩm đóng gói sẵn. Cô nghĩ thầm trong bụng, hóa ra cả Win và Lingling đều pha sữa rất ngon, và Win thậm chí còn ít tuổi hơn Lingling

Hôm nay Orm mới được nhìn kỹ Win hơn, ngoại hình của anh ấy, sự hiếu khách của anh ấy, như một bông hoa hướng dương rực rỡ, chẳng trách vì sao Lingling chọn anh ấy làm chồng. Anh ấy luôn tươi cười, giọng nói điềm đạm, thật sự rất lý tưởng, trông giống như đại sứ thân thiện vậy.

Thân hình của anh ấy cũng rất là săn chắc và tuyệt đẹp.

Orm phải thừa nhận rằng, cô vừa săm soi Win từ đầu xuống chân, mọi bộ phận trên cơ thể, một cách chi tiết, vì cô quá tò mò.

- Sữa thế nào? – Win ngồi xuống hỏi han.

- Rất ngon.

- Lingling đi công tác từ chiều hôm qua, có lẽ ngày mai hoặc ngày mốt sẽ trở về, em có muốn chuyển lời gì không?

- Không, em sẽ chờ rồi nói trực tiếp với cô ấy.

- Em có số điện thoại của cô ấy rồi đúng không?

- Em có rồi.

- Ừm…em có thể gọi điện cho cô ấy nếu được, Lingling bay sang nước khác nhưng chỉ chuyển vùng thôi, vẫn là số điện thoại cũ – Win nói.

- Vâng, em cám ơn.

- Dù sao thì cũng đã đến giờ ăn sáng rồi, anh đang chuẩn bị một vài món, em có muốn ăn cùng không?

Orm ngạc nhiên vì lời mời, cô chớp mắt nhìn Win, anh ấy vẫn đang cười. Orm đã nghĩ rằng, chắc hẳn Win đã từng tham gia một cuộc thi thân thiện nào đó, anh ấy có thể chưng diện một nụ cười liên tục như một chuyên gia vậy.

- Toàn là đồ ăn Thái thôi, chắc hẳn sẽ hợp khẩu vị với em – Win nhẹ nhàng nói tiếp.

- Anh là người Thái ạ? – Orm tò mò hỏi, cô thấy Win nói tiếng Thái rất sõi.

- Đúng rồi, anh là người Thái, năm học đại học anh dành được 1 suất học bổng ở Hồng Kong nên đã đến đây học đại học, rồi gặp Lingling, anh nhờ cô ấy mà biết nói tiếng Quan thoại tốt hơn, tuy ở đây nhưng anh vẫn thường xuyên ăn đồ Thái. Thực ra anh vốn nấu ăn tệ lắm, nhưng mà ở với Lingling thì học dần - Win cười.

- Ồ vậy ạ?

- Chờ anh chút nhé, đồ ăn sắp xong rồi.

Orm ngồi ở bàn, chờ Win hoàn thành xong mấy món ăn trưa, cô bất ngờ vì tính cách của Win. Anh ấy thân thiện, giọng nói dễ chịu, luôn tươi cười, biết pha sữa ngon, biết nấu ăn.

Anh ấy khá giống Lingling Kwong.

Hóa ra, đây là hình mẫu lý tưởng của Lingling hả, cô ấy muốn cưới một người như vậy làm chồng hả….

Nhìn đi nhìn lại, cô vẫn chẳng hiểu sao Lingling Kwong lại yêu cô. Cô chẳng biết làm gì hết, cô hay có mấy thói quen xấu, tính cô hơi ngang bướng và vô tư, cô còn không biết nấu ăn nữa. Và Lingling chỉ nói yêu cô, chứ không nói lý do tại sao lại yêu cô, yêu cô ở những điểm gì.

Lingling chỉ suốt ngày khen cái ngoại hình xinh đẹp, làn da sáng và cái vẻ đáng yêu của cô mà thôi, thỉnh thoảng khen cô sexy nữa.

Đẹp, đáng yêu, thì Win cũng có mà, nếu mà để nói về độ đẹp trai và dễ thương của anh ấy.

Trong lòng Orm bất giác nổi lên một sự buồn bã khi nhìn thấy sự lý tưởng của Metawin Opas. Cô đã quyết tâm đến đây, để đạt được một mục đích, là khiến Lingling ly hôn.

Cô đã rất tự tin, rằng Lingling rất yêu cô, Lingling khuyên cô về Thái, chẳng qua cô ấy nghĩ rằng Yeena sẽ làm cô hạnh phúc, cô ấy tưởng tình cảm của cô là nhất thời. Và cô bay đến Hồng Kong để chứng minh cho Lingling thấy điều ngược lại.

Nhưng giờ nhìn thấy hình ảnh Win, cô lại mất dần đi sự tự tin đó, cô có một nỗi sợ, rằng mục đích của cô sẽ không hoàn thành được.

- Chúc em ngon miệng nhé – Win nở một nụ cười.

Orm cố gắng cười theo, rồi cúi xuống bắt đầu ăn. Những món Win nấu, khá là ngon.

- Em đang sống ở Hồng Kong đúng không, em ở chỗ nào? – Win hỏi chuyện.

- À, thực ra em sống ở Thái, em mới đáp chuyến bay đến Hồng Kong vào sáng nay.

- Ồ vậy sao, chắc hẳn em đang mệt lắm – Win vừa nói vừa gắp một miếng gà vào chén của Orm.

- Em…cám ơn.. – Orm không biết nên nói gì nữa.

- Em làm nghề gì, sao lại biết tới Lingling?

- Em là diễn viên, Lingling từng chữa bệnh cho em.

- Ồ, là diễn viên sao – Win ngạc nhiên, ánh mắt nảy lên một sự ngưỡng mộ.

- Vâng.

- Hèn chi, em thật sự rất xinh đẹp, em có làn da sáng thiệt đó, ngoại hình của em đúng là phải làm người nổi tiếng.

- Em cám ơn.

- Làm trong ngành giải trí đương nhiên khó tránh được việc bị áp lực tâm lý, chắc hẳn Lingling đã giúp đỡ em về việc này đúng không?

- Vâng.

- Giờ trạng thái em sao rồi, ổn chứ?

- Thực sự thì….em đang không ổn lắm – Orm buông đũa xuống, cô nhìn Win thật sâu và thổ lộ cảm xúc thật.

- …………….. – Win ngỡ ngàng.

- Em có một thỉnh cầu, không biết anh có thể giúp em được không? – Orm chầm chậm nói, nét mặt hiện lên một sự thống khổ.

- …………….. – Win chăm chú lắng nghe.

- Anh có thể ly hôn Lingling Kwong được không?

End chap 14.

Fic có tổng 20 chap
Mấy ní mà còn thức được thì 2h đêm up chap nữa rồi đi ngủ nghen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lingorm