chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13

Chuyến bay từ Hồng Kong, đến Suvarnabhumi, Thái Lan, đã cất cánh.

Orm Kornnaphat ngồi bất động trên máy bay, không còn một miếng cảm xúc nào, mắt cô lơ đãng nhìn ra ngoài, hình ảnh thành phố Hồng Kong đẹp đẽ dần xa dần xa trong tầm mắt của cô, rồi biến mất hoàn toàn.

Hồng Kong là một thành phố rất đẹp, rất hiện đại, rất tuyệt vời.

Nó tuyệt vời, vì nó là thành phố mà Lingling Kwong đang sống.

Là nơi có Lingling Kwong.

2 tháng cô ở Hồng Kong, là 2 tháng tuyệt vời nhất trong cuộc đời của cô.

Mỗi sáng, cô thức dậy trong vòng tay của Lingling Kwong, rồi cùng ăn sáng với cô ấy, rồi cô ấy chở cô đến trung tâm trị liệu Cabin. Cô không quá thân với bất cứ ai ở Cabin cả, chỉ là những cuộc nói chuyện thông thường xã giao thôi, nhưng điều đó cũng đủ làm cô hạnh phúc.

Vì đó là những người đồng nghiệp của Lingling Kwong, khi được nói chuyện với họ, Orm cảm thấy rằng, cô đã đi sâu vào cuộc sống của Lingling một chút.

Đó là điều cô muốn, cô muốn cô là một phần cuộc sống của Lingling.

Lingling đã giới thiệu với những người ở Cabin rằng Orm là một người bạn thân, họ đã bớt dần những ánh mắt nghi xét vào cô, thay vào đó là những ánh mắt thân thiện, và họ khen cô xinh đẹp liên tục. Cô và Lingling ở trước mặt mọi người thì như bạn thân, còn khi chỉ có hai người với nhau, thì là một cặp tình nhân ngọt ngào. Cô đã quá quen thuộc với căn phòng nghỉ ở Cabin, sáng nào cô cũng ở đó giải trí đến tận chiều, rồi sau đó Lingling sẽ chở cô đi chơi, cô ấy đã đưa cô đi khắp mọi nơi trên đất Hồng Kong này.

Quảng trường đi dạo dọc bờ sông Tiêm Sa Chủy, tượng Phật Thiên Đàn, Disneyland, Vòng quay Hồng Kong, Bảo tàng vũ trụ Hồng Kong,….

Đều là những danh lam thắng cảnh đẹp tuyệt vời.

Tuyệt vời hơn, là có Lingling Kwong ở bên cạnh.

Cô được hiểu Lingling hơn, cô biết là Lingling đã từng học ở đâu, làm việc ở đâu, làm việc với những ai, quanh cô ấy có những ai, cô ấy thích ăn gì, cô ấy có thói quen gì, cô ấy thích màu gì, cô ấy ghét màu gì.

Cô hạnh phúc khi được hiểu thêm về Lingling Kwong.

Rồi Lingling đưa cô đi ăn những món ngon nhất ở Hồng Kong, đi đến những quán coffee ngoài trời đẹp nhất của thành phố, cô và Lingling đã cùng nhau chụp ảnh rất nhiều, chỉ có 2 tháng, mà kho ảnh trong điện thoại của cô, lên đến con số 5000 bức.

Và hiện tại màn hình chính điện thoại của cô, là ảnh cô và Lingling, khi đứng ở Quảng trường, phía trước là sông Tiêm Sa Chủy. Đón bình minh ở đó, thật sự rất tuyệt vời.

Những khoảnh khắc đó, như trong một bộ phim tình cảm lãng mạn, làm cô chỉ muốn thời gian ngưng lại.

Cô không hề có ký ức gì về thanh xuân của mình, nhưng cô được tìm hiểu về thanh xuân của Lingling. Trước Valentine vài ngày, Lingling nghỉ làm một mạch 3 ngày để đưa cô đi chơi, cô cùng cô ấy thuê 2 chiếc xe đạp và đạp quanh thành phố, đến trường đại học nơi mà Lingling đã từng theo học, rồi đến bệnh viện nơi làm việc đầu tiên của Lingling, rồi đến một ngôi trường nữa, nơi mà Lingling đã theo học tiến sĩ ở đó, rồi đến những bệnh viện, những trung tâm trị liệu mà Lingling đã từng làm việc qua. Lingling đưa cô đến những nơi vui chơi mà cô ấy thường lui tới khi còn là sinh viên, cô ấy kể cho cô nghe những câu chuyện nhỏ nhặt về cuộc sống đời thường của cô ấy khi cô ấy đi học và đi làm.

Lingling Kwong là một người nói ít, nhưng Orm lại là một người nói nhiều, mỗi lần Lingling khơi gợi chủ đề hay đưa cô đến đâu đó, cô hỏi rất nhiều câu hỏi, làm cho Lingling phải vất vả trả lời tất cả những câu hỏi của cô. Những câu trả lời của cô ấy tạo nên một cậu chuyện dài về cuộc sống của cô ấy, những điều Lingling nói, thực sự lôi cuốn…

Và cô cứ muốn nghe mãi.

Cô bàng hoàng về việc cô phải quay lại Thái đột ngột như vậy, nếu cô biết trước điều này, cô đã bình tĩnh mà tận hưởng từng khoảnh khắc một cách trọn vẹn hơn rồi.

Trái tim cô tan vỡ, khi nghe Lingling nói rằng cô ấy sẽ không ly hôn với Win.

Metawin Opas là người như thế nào thì Orm không biết, nhưng ngoại hình của anh ấy thì khá là điển trai và dễ thương. Win cao hơn cô nửa cái đầu, tóc đen và có mái, trông khá là lãng tử.

Win gặp gỡ và hẹn hò với Lingling từ lúc hai người họ còn là sinh viên, họ yêu nhau, rồi kết hôn với nhau.

Lingling không chủ động kể cho cô chuyện này, nhưng vì cô quá tò mò, cô dò hỏi và Lingling đành kể. Vậy là  thanh xuân của Lingling Kwong, luôn có Win gắn liền.

Cô ghen tị với Win, người mà Lingling chọn ở bên.  Lingling bảo rằng cô đẹp trai hơn Win, cô không tin, Lingling đã nói dối, rõ ràng là Win đẹp hơn, Lingling đã chọn ở cạnh Win cơ mà.

Đêm hôm qua, Lingling chở cô về khách sạn, và nằm cạnh cô đến khoảng 4h sáng thì rời đi, không nói một câu nào. Lúc đó Orm vẫn giả vờ ngủ, nên Lingling không hề biết rằng, cô đã thức cả đêm. Cô trân trọng từng phút giây ở cạnh Lingling Kwong, cô không muốn ngủ, cô không muốn lãng phí bất cứ một giây phút nào. Cô nắm tay Lingling cả đêm, rồi khi cô ấy dần dần trượt tay ra khỏi cô, và rời đi, cô đau đớn, người cô như bị cưa ra làm đôi.

Cô thật sự rất đau, cô thật sự muốn gào thét.

Cô đã lên mạng và gõ dòng chữ vào ô tìm kiếm “làm sao để khiến một người ly hôn”, cô thật ngu ngốc khi mong chờ rằng, có một giải pháp có thể xử lý được vấn đề của cô.

Nhưng thực sự không có….

Cô cứ nằm bất động trong căn phòng như vậy khoảng vài tiếng, thì cô nhận được cuộc gọi từ một số lạ, là mẹ Koy. Mẹ  báo rằng mẹ đã đến sân bay quốc tế Hồng Kong rồi, mẹ đang trên đường đến khách sạn để gặp cô.

Rồi mẹ đưa cô đi ăn trưa, rồi đóng gói mọi đồ đạc lại cho cô, rồi đưa cô ra sân bay, chuyến bay về Thái của cô là 4h chiều.

Cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô còn có một ý định rằng, cô sẽ bỏ trốn, cô sẽ lì lợm ở lại Hồng Kong, cho đến khi Lingling ly hôn thì thôi…

Nhưng cô lại nhớ lại những lời Lingling nói, cô ấy nói rằng cô ấy muốn cô phục hồi lại trí nhớ, muốn cô sống hạnh phúc. Cô thật sự rất yêu Lingling Kwong, những lời cô ấy nói, cô luôn cảm thấy đúng, và cô luôn làm theo…

Cô ấy muốn cô khỏe mạnh, cô đồng ý, giờ cô ấy muốn cô phục hồi trí nhớ, cô cũng đồng ý, cho nên cô trầm lặng, ngoan ngoãn đi ra sân bay, để về Thái Lan.

Và Lingling nói rằng tình cảm của cô là nhất thời, cô tạm tin Lingling, vì cô không thể chứng minh được điều ngược lại, và cô cảm thấy quá bất lực về điều đó.

Cô đã lỡ yêu Lingling Kwong từ những ngày đầu gặp cô ấy.

Nếu tính từ lúc đó, thì tình yêu của cô dành cho Lingling đã được khoảng 9 tháng, nhưng người chồng  của Lingling, là tận 6 năm cơ mà.

Rõ ràng cô là kẻ thua cuộc.

Trước khi lên máy bay, cô nhận được một cuộc gọi từ Lingling.

“…………….”

“Orm…..”

“ ………………”

“Chị có việc bận nên chị không tiễn em ra sân bay được, em đi bảo trọng nhé, về đến nơi nhắn tin cho chị”

“…………….”  – Orm thật sự muốn khóc, nhưng cô đanh đôi mắt lại, cô sẽ không khóc, tuyệt đối không.

“Orm…sao em không nói gì?”

“Chị là kiểu người luôn biến mất bất thình lình như vậy hả?” – Orm gằn giọng, lần trước cũng vậy, lần này cũng thế, Lingling luôn lẳng lặng rời khỏi cô, khiến cô không thể làm gì hơn. Dù đêm hôm qua cô nhận thức rất rõ phút giây Lingling rời khỏi cô và đi về nhà cô ấy, nhưng cô không có đủ mạnh mẽ để bật dậy kéo cô ấy lại.

Orm Kornnaphat, quả là yếu đuối.

“Chị xin lỗi, sáng nay chị rời đi, lúc đó em vẫn đang ngủ, chị không muốn phá giấc ngủ của em”

“Cả đêm qua em không hề ngủ”

“………………..”

“Em nhắm mắt nhưng em không thể ngủ được, và em biết chị rời đi vào lúc nào”

“………………….”

“Lingling….”

“Chị đang nghe em đây”

“Chị có yêu em không?”

“…………………………”

“Sao chị không nói gì?”

“Em là một người rất đặc biệt, chị sẽ không bao giờ quên được em, hình ảnh của em sẽ luôn ở trong trái tim của chị, chắc chắn thế”

“Vậy là chị chỉ muốn giữ em ở trong tim, chứ không muốn gặp em trực tiếp, có đúng không?”

“Chị thật sự xin lỗi em, những điều chị làm, đều là tốt cho em mà thôi”

“Chị muốn tốt cho em mà chị lại đẩy em ra như vậy hả?” – Orm mỉa mai nói.

“Orm, trong cuộc sống, có những lúc chúng ta phải sống vì lợi ích của người khác nữa, chứ không phải ích kỷ và sống theo ý kiến của riêng mình”

“Được rồi, chị luôn đúng, em luôn làm theo ý chị, em sẽ sống vì người khác, em sẽ buông bỏ hết những điều em muốn”

“………………….”

“Tạm biệt” – Orm lạnh lùng cúp máy.

End chap 13.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lingorm