Chương 13 : Simsimi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này, Trương Nghệ Hưng không hiểu sao lại rất thích trò chuyện cùng với Simsimi, chẳng biết cậu chat cái gì, mà tối ngày cứ dí mắt vào cái điện thoại, bỏ rơi Kim Tuấn Miên thu thủi một mình. Gã có chút bực mình, hận không thể đạp đổ cái nhà sản xuất ra con gà chết tiệt đó. (Dám cướp vợ anh hả? :v)

Nhiều lúc, gã có nói ẩn nói ý nhưng hình như cậu không hiểu, chỉ tối ngày chơi với con gà không mỏ đó. Thật tình a! ~

Gã giận dỗi cậu cũng không quan tâm, gã mệt mỏi cậu cũng không để ý luôn. Nhiều lúc gã rất bực, liền đè cậu ra 'làm' một chuyến, (quả đúng là cách giải quyết của mấy thèn công! :v) nhưng xong rồi cậu lại quay sang 'ngoại tình' cùng với con gà đó, bỏ gã một mình ở nơi đây. ( Sến thế! =]])

Thế rồi gã quyết định cũng chơi Simsimi, xem nó ra sao mà cậu lại khoái nó thể. Lần đầu tiên trong máy điện thoại gã, lại có trò chơi trẻ con như thế này. Thậm chí, lúc thư kí cầm máy để gã vào phòng họp, tình ở thấy được biểu tượng của Simsimi, không khỏi kinh ngạc. Không ngờ sếp của cô lại cài đặt trò chơi này đó!

Tối về, gã lên giường, nhấn vào biểu tượng của con gà không mỏ, sau đó theo chỉ dẫn vào trò chơi. Nghĩ ngợi một hồi gã liền bấm bấm rồi gửi đi.

[Mày có gì hay mà vợ tao lại thích mày đến thế chứ?]

Chỉ một lúc sau là có tin nhắn trả lời:

Tại Simsimi đẹp 'troai', 'khoai' to nên ai nhìn cũng mê! (Ế!!! Con gà này, ăn nói kiểu gì vậy? :v)

Gã ức chế nhắn lại:

[Tao cũng đẹp trai. Đêm đêm cũng thỏa mãn vợ đó thôi!] (Thô bỉ!!!>.<)

Thì do Simsimi quyến rũ hơn!

[Này nhá! Ông đây bo-đì cũng sáu múi nha!!!]

Simsimi còn có tiền!!! Hẹ Hẹ

[Ông đây cũng là dân đại gia nhá!!!]

Nhưng nói chung thì Simsimi vẫn cướp được vợ ông thôi!!!

Nhắn đến đây, Kim Tuấn Miên tức đến đỏ cả mặt, hầm hầm ném điện thoại qua một bên. Nói chuyện với con gà này chỉ tổ rước bực vào người, sao Trương Nghệ Hưng lại thích nó đến vấy cứ.

Với cả mình quyến rũ hơn cái cục vàng vàng, gà không ra gà, vịt không ra vịt đó nhiều. Đúng không?

...

Ngày hôm sau, Kim Tuấn Miên nảy ra ý tưởng, quyết định lấy trộm máy điện thoại của Trương Nhệ Hưng xóa ứng dụng, rồi chặn luôn, thế là từ nay về sau cậu khỏi chơi nữa, sẽ quay sang bám bíu gã.

Nhưng không phải chuyện gì cũng dễ dàng. Kim Tuấn Miên quên mất, máy điện thoại có thể cài mật khẩu. Gã ngơ ngác nhìn màn hình khóa, nghĩ nghĩ một hồi rồi, nhấn đại ngày sinh nhật mình vào. (Ảo tưởng sức mạnh quá anh ơi! :v) Nhưng tiếc là cái gã nhận lại là "Mật khẩu không đúng. Xin nhập lại". Gã lại tiếp tục vò đầu bứt tai.

Hay là ngày bắt đầu hẹn hò.

Thế là gã lại hí ha hí hoáy nhấn tiếp. Nhưng đáp lại gã vẫn là dòng chữ trên. Thế là gã cứ thử đi thử lại từng mật khẩu cậu có thể gặt, nhưng vẫn chẳng thể thành công. Gã thử nhiều đến nỗi mà máy bị vô hiệu hóa trong vòng một phút. Cuối cùng, Kim Tuấn Miên cũng bỏ cuộc, vứt điện thoại của Trương Nghệ Hưng qua một bên.

Một lần nữa bật ứng dụng Simsimi lên, nhắn:

[Ê!!! Làm thế nào để biết mật khẩu điện thoại của vợ?]

Hỏi vợ!!! – Gà đáp.

[Nhưng đang lén lấy điện thoại vợ]

Ồ!!! Vậy là vợ ngoài tình à?

[Ừ!!! Với MÀY đấy!!!]

Xin lỗi nha!!! Sim nhiều tình nhân lắm, chẳng biết vợ anh là ai! Anh cho Sim biết cái tên để Sim chia tay cho! :v

[Trương Nghệ Hưng]

Ế!!! Là cô gái Sim lỡ làm 'có bầu' hôm qua! Xin lỗi nha! :v

Đọc đến đây, Kim Tuấn Miên chửi thầm một tiếng, tắt điện thoại đi, chui vào chăn ngủ. Phải bình tĩnh mới tìm được cách giải quyết hiệu quả được.

...

Hôm nay, Kim Tuấn Miên đang cực kì vui vẻ, vì hôm nay vợ yêu của hắn chủ động hôn hắn. Ngồi trong phòng làm việc mà hắn không kìm được sự vui đó, bất giác nở nụ cười. Khiến cho bao nhân viên nữ trông thấy liền bất tỉnh nhân sự.

Tối nay nhất định phải rủ cậu đi chơi mới được.

Nhưng vừa mới vui được một tí, thì lại bực cả mớ hơn. Đi coi phim mà cả buổi cậu chỉ dí mắt vào cái điện thoại, chẳng thèm liếc nhìn màn chiếu lấy một lần. Gã bực mình nhắc nhở một câu, nhưng cậu lại hoàn toàn phớt lờ, nói gã cứ xem phim đi, mặc kệ cậu. Lại là con gà đó!!! Chết tiệt mà!!!

...

Mấy ngày qua thật là buồn chán, gã liền ra bar Growl ngồi tâm sự cùng với thằng bạn thân Phác Xán Liệt. Nghe xong câu chuyện của gã, Phác Xán Liệt chỉ cười bảo:

– Nếu là tôi thì tôi sẽ cùng người yêu chơi trò đó! Nói chuyện với Simsimi cũng dễ thương mà!

Gã liền quay ngắt qua lườm anh một cái rõ sắc bén:

– Này nhá! Sao đến cả ông cũng theo phe con gà đó vậy? Tôi mới là bạn thân ông nhé!

– Rồi rồi!... – Anh nghĩ ngợi một hồi, sau đó nói tiếp – Thế sao ông không chơi thử coi! Biết đâu lại thích thì sao?

Kim Tuấn Miên nhấp thêm tý rượu, sau đó thở dài cất tiếng:

– Tôi chơi rồi! Mà chỉ rước thêm bực tức vào người! Con gà mất nết đó!

– Đâu! Ông nói chuyện gì với nó mà bực? Đưa đây tôi coi.

Nghe rồi, Kim Tuấn Miên chẳng nghĩ ngợi gì, đưa liền điện thoại cho Phác Xán Liệt, mặc phó nó cho anh. Chỉ một lúc sau, anh liền bật cười ha hả, cười đến đau cả bụng, sặc cả nước, vẫn không thể ngừng lại được. Gã thấy vậy mặt liền đỏ ửng lên, cốc đầu anh một cái. Một hồi sau Xán Liệt mới bình tĩnh lại, cố gắng nhịn cười mà cất tiếng:

– Con gà đó nói chuyện 'dễ mến' đó chứ!!!

– Dễ mến cái con khỉ khô ấy! Cười đã chưa hả? Sao không cười nốt đi!!!

Xán Liệt nghe vậy lại lăn lộn cười tiếp, đến nỗi mà ngã ra khỏi ghế. Sau đó, anh còn đi xin lại cái điện thoại của Kim Tuấn Miên cho nhóm công xem. Tất nhiên là gã không đồng ý rồi. Để mai ra đường cho mọi người cười cho à! Đâu có ngu!

...

Giải quyết bằng tâm sự bạn bè cũng không thành công. Kim Tuân Miên mệt mỏi lướt qua lướt lại điện thoại của mình. Chẳng hiểu trời xui đất khiến gì lại tình cờ chạm phải biểu tượng của Simsimi. Quả đúng là ghét của nào trời trao của đấy mà!

Gã cứ ngồi thất thần như vậy một lúc, sau đó gõ một dòng chữ:

[Trương Nghệ Hưng có yêu Kim Tuấn Miên không?]

Nhưng câu trả lời lại là:

Không có!

Thấy vậy, Kim Tuấn Miên lại càng bực hơn. Đột nhiên, Trương Nghệ Hưng trở về, thấy chồng mình đang vò đầu bứt tai, ném gối loạn xạ, liền tiến đến quan tâm hỏi:

– Anh sao thế?

Kim Tuấn Miên chỉ vào máy điện thoại mà gắt lên:

– Con gà này nói em không có yêu anh!

Trương Nghệ Hưng nghe vậy, với tay cầm cái điện thoại lên, đập vào mắt cậu chính là giao diện của trò chơi Simsimi. Cậu liền bật cười, sau đó nhấn nhấn cài đặt gì đó, rồi đưa lại cho Kim Tuấn Miên, bảo:

– Anh hỏi lại nói xem, chắc nó nhầm đó!

Gã liền làm theo lời cậu bảo, gõ lại câu hỏi vừa rồi. Nhưng kết quả lần này thì lại khác.

Trương Nghệ Hưng yêu Kim Tuấn Miên rất rất nhiều!!!

Gã kinh ngạc nhìn màn hình rồi quay sang nhìn cậu. Sao cậu có thể thay đổi được câu trả lời của con gà vậy? Trương Nghệ Hưng chỉ cười, sau đó lấy điện thoại của mình ra giải pass, rồi hình như lại định chơi Simsimi tiếp.

Nhưng Kim Tuấn Miên nhanh tay hơn, gã giựt chiếc điện thoại từ tay cậu, lao vào phòng ngủ rồi khóa cửa, mặc cho cậu ở ngoài kêu gào. Gã rất tò mò cậu đã nói chuyện gì với con gà đó.

Nhanh nhanh ấn vào biểu tượng màu vàng, gã lướt lướt lên đầu cuộc trò chuyện, câu đầu tiên mà cậu nhắn liền đập vào mắt gã:

[Chào Simsimi! Mình là Trương Nghệ Hưng! Rất vui được làm quen!]

Trẻ con quá! Gã vừa cười vừa nghĩ.

Sau đó Tuấn Miên liền lướt qua những tin nhắn tiếp theo, chợt gã khựng lại...

[Simsimi này! Bây giờ mình muốn người yêu mình quan tâm tới mình nhiều hơn nữa! Phải là sao bây giờ? Lỡ có một ngày anh ấy lại bỏ rơi mình thì sao?]

Và con gà chết dẫm đã trả lời: Người ta có câu: "Theo tình tình chạy trốn tình tình theo!". Vậy nên hãy không quan tâm đến người ta mà qua tâm đến Sim này!

Dám lợi dụng cơ hội để chiếm người yêu người ta hả con gà kia? Ta chém!!!

Nhưng câu tiếp theo lại càng làm hắn sốc nữa:

[Người yêu của mình dễ thương lắm! Lơ không nổi!]

Vậy thì cố đi! Nhất định người yêu bạn sẽ không kìm được mà để ý bạn ngay.

Kim Tuấn Miên hiểu ra rồi, chắc là cậu vẫn còn dư âm của ngày hai đứa học đại học, (Đọc chương 6 để biết thêm thông tin chi tiết! :3) nên vẫn chưa dám tin tưởng gã, vẫn sợ gã sẽ lại bỏ rơi mình, sẽ không quan tâm đến cậu nữa. Thực sự Trương Nghệ Hưng yêu Kim Tuấn Miên rất nhiều!

Sau đó, gã liền mở cửa phòng bước ra ngoài, thấy ngay cậu đang ngồi co ro bên cạnh cửa, mặt mũi đỏ bừng, ấm ức nhìn anh cất tiếng:

– Anh thấy rồi phải không? Tin nhắn em với Sim ấy?

– Ừm!!! Thấy rồi!!! – Gã mỉm cười ngồi xuống ôm cậu vào lòng nói:

– Em đó! Có gì thì tâm sự với anh này! Tại sao lại đi tâm sự với cái thứ máy móc đó chứ? Anh luôn ở đây, luôn ở bên cạnh em. Xin hãy tin tưởng anh! Anh biết quá khứ là anh phản bội em. Nhưng anh sẽ không thế nữa! Từ bây giờ sẽ luôn quan tâm đến em, chăm sóc em. Mấy hôm vừa rồi, em không thèm để ý anh, anh buồn lắm có biết không hả?

Nói rồi liền cúi xuống hôn cậu, hai người cứ thế hôn nhau, đến lúc tách ra vẫn cứ ngồi như thế mà ôm nhau.

Từ hôm đó trở đi, Nghệ Hưng không còn Simsimi nữa mà thay vào đó gắn bó với Kim Tuấn Miên nhiều hơn. Tình hai người phải nói là...càng ngày càng hường hơn!

P/s: Pass điện thoại của Trương Nghệ Hưng là: truongnghehunglovekimtuanmien (chỉ là trong Fic thôi nhá, ngoài đời thì au không biết! :v)

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cảm#ơn