Chương 4-1: Vương giả Cương Thư Thiên, đang ra đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Phân giải đơn giản hơn trọng tổ nhiều, anh phất tay là có thể khiến thân cây biến mất, nhưng trọng tổ thì phải tốn không ít thời gian, hơn nữa rất tốn sức, trọng tổ ra thân cây như vậy gần như là cực hạn của một ngày rồi, hơn nữa đây vẫn là bởi vì cấu tạo của thân cây khá đơn giản, thứ càng phức tạp càng khó trọng tổ.”

Nói đến đây, đại ca có chút không hài lòng than thở: “Còn phải luyện thêm nhiều.”

Anh dứt khoát luyện làm sao phất tay là hủy diệt thế giới cho rồi.

Không hổ là người vốn sẽ trở thành Băng Hoàng, thiên phú này khiến đám phàm nhân chúng tôi muốn đập vào tảng kem tự sát quá! Tôi chết đi sống lại suýt nữa đi đứt mấy lần mới luyện đến cấp hai, vừa nhìn thấy năng lực này của đại ca, thật lòng muốn quỳ xuống hô “ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế” rồi.

“Nhưng phân giải cũng không phải không có hạn chế, anh từng dùng dị vật thử, vật chết dễ phân giải hơn vật sống nhiều, chênh lệch còn khá lớn, không biết là nguyên nhân gì.”

Tôi suy nghĩ một chút, nói: “Tám phần là năng lượng trong cơ thể dị vật ngăn cản anh phân giải nó, em từng nghe qua một cái lý luận, mọi dị năng chung quy đều là vận dụng năng lượng mà thôi, chỉ khác ở cách mỗi người sử dụng, cho nên bất luận là loại dị năng nào, đều không có chuyện cấp một có thể đánh ngã cấp năm.”

Chênh lệch một cấp đã rất khó chống lại, nhưng lúc đẳng cấp còn thấp trái lại vẫn có cơ hội, dù sao hai cấp đầu tiên đều có thể xử đẹp bằng súng, cùng lắm là vấn đề hỏa lực mà thôi, cấp ba thì không làm sao sợ đạn nữa, đạn pháo còn tạm, trừ phi đối phương đúng lúc cạn sạch năng lượng, đó có lẽ vẫn có thể dùng Barrett nổ chết.

Cấp một đầy rẫy mặt đất, cấp hai không bằng chó, cấp ba là người, cấp bốn bắt đầu làm cao thủ, phần lớn là thủ lĩnh đất tụ tập nhỏ, hoặc là cường giả dưới tay thủ lĩnh đất tụ tập cỡ lớn.

Cấp năm đã là thủ lĩnh của đất tụ tập cỡ trung và lớn, cấp sáu đều là bá chủ một phương, cấp bảy đã bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh cấp, nghe nói, Băng Hoàng đã bước vào cấp tám.

Nhưng tôi cảm thấy sự thực có khả năng không phải như thế, dựa vào biểu hiện luôn ẩn giấu thực lực của Hạ Chấn Cốc để xem, những cường giả kia hoặc ít hoặc nhiều hẳn là đều sẽ ẩn giấu thực lực, len lén giảm cấp thực lực để tuyên bố với bên ngoài, đây là chuyện rất có khả năng.

Có lẽ có nhiều cường giả hơn bước vào cấp cao, chỉ là ẩn trốn không hiện thân, càng có khả năng có tồn tại cấp chín, cấp mười cũng không kỳ quái.

Ngẫm lại bây giờ, tận thế mới gần sáu tháng, tôi cũng đã bước vào cấp hai rồi, cho dù có ký ức của đời trước, thời kỳ mấu chốt còn có Băng Hoàng trợ giúp, nhưng nguồn tài nguyên có trong tay dù sao cũng chỉ nhiều hơn dân thường một chút xíu, trên khắp thế giới, không ít kẻ có tiền có thế có thủ hạ như Lôi Thần Cận Triển, chẳng lẽ thật sự không có người mạnh hơn tôi? Tôi thế nhưng không dám nói như vậy.

Chiếu theo xu hướng này, số lượng mười hai cường giả đỉnh cấp thoạt nhìn là quá ít rồi, Băng Hoàng cũng từng nói trong tay sở nghiên cứu phân tử khẳng định có rất nhiều cường giả, thậm chí có khả năng có tồn tại sánh ngang với mười hai cường giả đỉnh cấp…

“Thư Vũ.” Tiếng gọi bất đắc dĩ của đại ca truyền đến.

Tôi ngẩng đầu lên, quan tâm hỏi: “Đại ca, dị năng của người khác luyện thế nào rồi?”

Đại ca đắn đo một chút, nói: “Không tính là kém, nhưng bọn họ không quen dùng dị năng chiến đấu, chiến lực tăng thêm cũng không nhiều, cho dù bình thường để bọn họ thuần túy dùng dị năng đối luyện, nhưng chỉ cần là làm thật, bọn họ liền quên dị năng, theo bản năng chỉ sử dụng đao súng và công phu quyền cước, không thể dung nhập dị năng ở trong chiến đấu giống như em.”

Nghe vậy, tôi âm trầm mặt, nói: “Đạn của chúng ta quá nhiều rồi! Đại ca, cứ tiếp tục như vậy không được.”

“Vậy em muốn làm sao?”

Tôi trầm mặc một hồi, nói: “Không mang súng tiến vào Lan đô.”

Đại ca lãnh tĩnh hỏi: “Được mang vũ khí cận thân không?”

“Được.” Bản thân tôi cũng còn mang theo súng và dao găm đây.

“Vậy cứ làm như thế.” Đại ca trái lại khá dứt khoát, hoàn toàn không do dự đã đáp ứng.

Ngược lại là tôi trở nên bất an, hỏi: “Nếu như có thương vong, vậy làm sao đây?”

“Anh sẽ hỏi bọn họ trước, không muốn đi có thể không đi.” Đại ca bình tĩnh nói: “Chiếu theo quy củ của đoàn lính đánh thuê, sau này thực lực nếu không theo kịp sẽ giáng xuống đội hai, kém hơn thì tiếp tục giảm xuống.”

Tôi lặng đi một chút, lúc này mới nhớ tới đoàn lính đánh thuê xác thực có quy củ này, đoàn lính đánh thuê của đại ca tính là cỡ trung, cũng đã chia năm đội ngũ, chú Trịnh trên thứ tự chỉ là đội bốn, dù sao cũng đã có chút tuổi rồi, nhưng bởi vì chú ấy là quân y, trái lại không thể hoàn toàn dùng thân thủ để tính, cho dù là đội một, hai cũng thích rủ chú ấy làm nhiệm vụ.

Bách Hợp là đội hai, thân thủ của tiểu Sát khá tốt, nhưng thiếu từng trải, kinh nghiệm không đủ phong phú, xếp ở đội ba, chẳng qua trong ấn tượng, đại ca từng nói muốn thăng anh ta đến đội hai.

Người của đội một có Tằng Vân Thiến, mặc dù thân thủ của cô ta và Bách Hợp xấp xỉ nhau, nhưng năng lực bắn tỉa thực sự cao siêu, còn có Caine cũng ở đội một, thực lực trên mọi mặt của anh ta đều ở trên tiêu chuẩn, được tính là cao thủ loại hình tổng hợp.

Tôi suy nghĩ một chút, cười nói: “Thực lực bọn họ nếu theo kịp, sau này đều được là đoàn trưởng rồi, đâu ra “đội”, đất tụ tập cỡ lớn đều là dùng ngàn người để làm đơn vị tính toán, đại ca, anh thế nhưng không thể tiếp tục xử lý ở trong đoàn lính đánh thuê cỏn con nữa, ít nhất cũng phải xử lý một tòa đô thị cấp ba.”

“Thế sao? Vậy thì có chút phiền toái.”

Đại ca nhíu chặt mày, trông có chút đau đầu, đây cũng có thể lý giải, anh ấy có thể xử lý đoàn lính đánh thuê cỡ trung vẫn là nhờ tôi sớm đã bức bách anh đến học viện chỉ huy tác chiến, bằng không một số nhiệm vụ mà đoàn đội cỡ lớn mới có thể nhận, anh ấy khẳng định không thể hoàn thành thuận lợi như thế, nhưng tôi lại không nhớ đã đưa anh ấy đi học làm thị trưởng như thế nào.

“Có thể để chú và thím giúp anh xử lý, bọn họ đều là người dẫn dắt đoàn đội khảo cổ, xử lý sự vụ đoàn đội sẽ không kém hơn anh, phương diện hậu cần thậm chí chỉ sẽ tốt hơn anh.”

Dù sao đoàn đội khảo cổ thường thường là ở mấy tháng, thậm chí lấy năm để tính, hậu cần vật tư nếu không chuẩn bị tốt, chỉ có thể cuốn gói về nhà tắm rửa ngủ nghỉ.

Đại ca lúc này mới giãn hàng lông mày, còn đặc biệt thở ra một hơi.

Tôi nghiêm túc nói: “Đại ca, anh phải càng uy nghiêm hơn hiện giờ, để những người gia nhập về sau cảm thấy anh thâm sâu khó lường, chỉ cần có mặt anh, ai cũng không dám lộn xộn!”

Nghe vậy, đại ca đầu tiên là bật cười, rồi lại lập tức thu hồi, cố ý nghiêm mặt, nhìn lướt qua một cái, dùng giọng nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ em cho rằng anh vẫn không đủ uy nghiêm?”

Ừ thì đủ khí phách rồi, nhưng đây vẫn chưa đủ, người vừa mới cười tươi rói với em trai là ai thế?

Tôi trầm mặt, phóng băng năng ra, nhiệt độ không khí xung quanh lập tức giảm xuống, loáng thoáng có không ít vụn băng ngưng kết phiêu phù, đại ca đột ngột nhìn qua, cơ bắp toàn thân căng cứng, ngay cả con ngươi cũng thu nhỏ.

Biểu diễn đủ rồi, tôi dần dần thu hồi năng lượng, đại ca mới thả lỏng trở lại, gật đầu nói: “Em làm rất tốt, không bằng để em làm cái người thâm sâu khó lường này đi.”

Tôi cười khổ, chỉ vào khuôn mặt nói: “Đại ca, em mới mười tám thôi, hơn nữa với khuôn mặt này, chắc phải phóng năng lượng ra mọi lúc mọi nơi, mới không bị người ta coi là mỹ thanh niên nhu nhược yếu đuối.”

Đại ca không để ý mà nói: “Hai năm nữa sẽ già thôi.”

Hai năm nữa tôi mới có hai mươi! Già cái gì mà già! Nói với một phụ nữ rằng “cô già rồi”, đó là thâm thù đại hận đấy, đời này chết cũng đừng mong hóa giải!

Nhìn thấy sắc mặt của tôi, đại ca cười, sửa miệng nói: “Em chung quy sẽ lớn lên, được rồi chứ?”

Lời này lại khiến tôi chợt nhớ tới một số chuyện cần giải thích, nói: “Đại ca, ăn nhiều kết tinh, thân thể sẽ bảo trì ở trạng thái đỉnh phong, cho nên người ở tận thế trông đều không già lắm, người càng cường hãn càng không già.”

Đại ca ngạc nhiên nói: “Còn có loại công hiệu này? Chẳng lẽ hoàn toàn sẽ không già chết sao?”

Tôi lắc đầu nói: “không biết, em chỉ sống đến khoảng mười năm, hơn nữa số lượng kết tinh ăn không nhiều, cảm giác vẫn là có già đi.”

Mặc dù thay đổi không nhiều, nhưng phụ nữ rất là mẫn cảm với điều này!

Nhìn Băng Hoàng thử xem, rõ ràng lệch mười tuổi với đại ca, nhưng mặt của anh ấy so với nói là già, không bằng nói là cả người đều tang thương, ngũ quan lại không có thay đổi.

Đại ca nhíu mày nói: “Chẳng lẽ em sẽ luôn bảo trì bề ngoài mười tám tuổi sao? Quân Quân mới mười lăm, vậy làm sao đây?”

Vậy kinh khủng biết bao nhiêu! Chẳng lẽ đám trẻ con ăn kết tinh đều không cần lớn lên rồi sao! Tôi vội vàng giải thích: “Thân thể của em hẳn là vẫn chưa đến trạng thái đỉnh phong, ít nhất sẽ trưởng thành đến thời kỳ đỉnh phong, em đoán có khả năng là khoảng hai mươi lăm tuổi.”

Ít nhất Hạ Chấn Cốc trông xấp xỉ hai mươi lăm tuổi, hoàn toàn chưa từng thay đổi, hi vọng tôi không đoán sai, nếu như cứ mãi bảo trì bề ngoài mười tám tuổi, nếu muốn khí thế, sợ rằng chỉ có thể chờ kiếp sau rồi.

Đại ca khó hiểu nói: “Hai mươi lăm thì không tệ, vậy người hơn hai mươi lăm chẳng lẽ sẽ trẻ lại?”

Tôi gật đầu, có một số người già sẽ trở nên trẻ tuổi là thật, nhớ có một lão chiến hữu khi tận thế mới bắt đầu đã khoảng ba mươi bảy, ba mươi tám, nhưng qua mười năm, anh ta chẳng những không có già đi, trái lại càng trẻ ra, chỉ là cũng không có nhỏ đến hai mươi lăm tuổi, dáng vẻ ước chừng ba mươi tuổi đầu, tuyệt đối không quá ba mươi lăm, nếu như anh ta ăn nhiều kết tinh hơn, nói không chừng thật sự có thể trở về bề ngoài hai mươi lăm tuổi.

Cho dù kết tinh có thể khiến người trở về thời kỳ đỉnh phong, nhưng tận thế vẫn có rất nhiều người bề ngoài trông già thấy rõ, bởi vì hoàn cảnh quá gian khổ, rất nhiều người vùng vẫy ở ranh giới sống chết, vừa gầy vừa khô quắt, làn da giống y như vỏ cây, thoạt nhìn cứ như người trên trăm tuổi.

Đại ca đột nhiên bật cười, nói: “Chờ chú ăn nhiều kết tinh trở nên trẻ hơn, đến lúc đó “đại ca” có khả năng phải đổi sang chú ấy làm rồi.”

Đây trái lại là thật, đặc trưng của người nhà họ Cương còn rất minh hiển, đến lúc đó trông lên có khi thật sự giống như bốn anh em… Nhưng đây không phải trọng điểm!

Tôi lải nhải: “Đại ca anh cười vui vẻ như vậy, khí thế đều mất hết rồi! Anh phải nhớ, từng giờ từng phút đều phải bảo trì uy nghiêm, chỉ cần có mặt người ngoài, anh không thể cười một cách nịnh bợ như vậy, tốt nhất còn phải luôn luôn phóng một ít năng lượng ra ngoài, dù sao đây cũng tính là đang luyện tập dị năng, còn có quần áo cũng phải chú ý một chút, lần này vào thành phải tìm một số quần áo để cải tạo, em biết chút may vá, đến lúc đó giúp anh làm một bộ y phục thủ lĩnh, tục ngữ nói rất phải, Phật phải dát vàng, người cần quần áo…”

May mà đời trước đã sống mười năm ở tận thế, may vá không nhặt lên để học cũng không được, có thứ nào là không cần mình động tay sửa chữa, vô số những cái đó thắp sáng không ít kỹ năng sinh hoạt —- Quan Vi Quân, trợ thủ sinh hoạt cấp 99!

Đại ca bất đắc dĩ sờ mặt nói: “Anh cũng không biết mình có thể cười rất nịnh bợ đấy.”

“Lúc vào thành, em đi tìm máy ảnh Polaroid chụp cho anh xem.”

“… Miễn đi, anh tin là được.” Đại ca nhíu mày nói: “Sau này anh cũng không thể cười rồi? Đây trái lại cũng rất phiền.”

“Đương nhiên có thể cười, nhưng phải cười cho có phong phạm cao thủ!” Tôi nhìn xung quanh, ngoài sân không phải nơi tốt để dạy học, đành nói: “Chúng ta đến tầng ba rồi luyện đi, phải mau chóng luyện cho ra sự cao quý lãnh ngạo của anh, mới tiện vào thành thu người.”

“Luyện dị năng không đủ, còn phải luyện kỹ thuật diễn nữa.” Đại ca cười một tiếng, lại không có phản đối, nói: “Chuyện vào thành trước hết phải từ từ, đầu tiên xây dựng công sự phòng ngự ở đây trước, chúng ta mới có thể an tâm vào thành.”

Xác thực là vậy, bằng không lỡ bị công kích thì nguy to rồi, ở đây thế nhưng là bên cạnh đại đô thị, không được xem nhẹ, nhưng vừa nghĩ đến phải phân tổ hành động, tôi liền cảm thấy đau đầu, bây giờ người của Cương Vực quá ít, ít đến căn bản không thể chia thành hai tốp mà vẫn có thể để cho hai bên bảo tồn chiến lực nhất định.

“Năng lực thổ của Trịnh Hành khá có ích, anh định sau khi tăng cao tường rào, rồi lắp thêm lưới sắt.”

Tôi lập tức nói: “Phải nối điện.”

Đại ca suy nghĩ một chút, nói: “Vậy phải kiếm nhiều máy phát điện hơn, tiểu trấn có máy phát điện, số lượng không ít, nhưng khắp nơi đều cần dùng, có khả năng vẫn là không đủ, về sau vào Lan đô rồi tìm thử xem.”

Tôi suy đi nghĩ lại, đánh liều đề nghị: “Đại ca, nếu như em muốn luân phiên mang một người theo em vào Lan đô, anh cảm thấy có được không?”

Càng nói càng kinh hồn bạt vía, sắc mặt của đại ca cũng thay đổi rồi kìa!

Đại ca trầm mặc rất lâu, thần sắc trên mặt khó coi đến tôi cũng không dám tiếp tục kiên trì. “Quên đi, em chỉ là nói mà thôi…”

“Được.” Đại ca đột ngột đồng ý, nhưng không nhịn được bổ sung: “Nhưng em phải cam đoan với anh không để xảy ra chuyện.”

Tôi mấp máy miệng, nhưng không muốn gạt đại ca nhà mình, đành thành thật nói: “Đại ca anh phải biết, thế đạo này căn bản không thể cam đoan cái gì, em không muốn gạt anh.”

Nghe vậy, đại ca cứng đờ, sau đó tự giễu mà nói: “Đúng vậy, em rõ ràng ở nhà cũng có thể bị bắt đi, vào thành có khi sẽ không nguy hiểm hơn.”

Cái này… thuần túy là người Cương gia quá xui mà thôi, bình thường mà nói, tỷ lệ xảy ra chuyện ở trong nhà hẳn là thấp hơn vào thành rất nhiều, ai biết tôi đi nửa vòng ở thành Trung Quan cũng không sao, mà lúc ở nhà lại bị chim nhào tới, ngoại trừ xui, còn có cái gì để nói đây!

“Huống hồ, em trước kia đã có thể tự mình tìm đường về.” Đại ca than thở: “Không ngờ giác ngộ của đại ca không đủ cao, ủy mị chẳng giống đàn ông chút nào.”

Tôi không nhịn được biện giải: “Đại ca, em thế nhưng là người đã sống hai đời, cộng lên cũng có năm mươi mấy rồi, đời trước còn trải qua mười năm ở tận thế, nhưng anh năm nay mới hai mươi bảy đây!”

Nghe vậy, đại ca cười nói: “Vậy có cần đổi ngược lại anh gọi em là đại ca hay không?”

“Miễn đi, anh dám gọi, em vẫn không dám đáp.”

Đại ca cười khe khẽ, tiếu ý đầy trên mặt sắp tràn ra rồi, thoạt nhìn vô cùng cao hứng, tôi an toàn trở về vừa lại khôi phục ký ức, những chuyện này khiến anh ấy thoạt nhìn thậm chí còn vui sướng hơn cả trước tận thế, nhưng như vậy không được!

“Không được cười như thế ở bên ngoài, uy nghiêm vừa mới nói quăng đi đâu hết rồi?”

Đại ca lập tức thu hồi nụ cười, trên mặt không có thần sắc gì đặc biệt, chỉ là hờ hững liếc qua một cái, khí phách lan tràn, khiến ai nhìn cũng phải nhũn đầu gối, lòng quỳ bái cũng có rồi!

May mà tôi đã nhìn mười tám năm, đầu gối rất cứng, chỉ là gật đầu nói: “Chính là như vậy, bảo trì cho tốt.”

Đại ca thoáng bất đắc dĩ nói: “Cứ luôn duy trì bộ dạng này cũng rất mệt.”

“Dù sao sau này đại ca anh chính là vua, không cần thường thường ra ngoài gặp người, ở riêng tư thì không cần nghiêm túc như thế.”

Nếu như cứ luôn nhìn thấy Băng Hoàng đi dạo ở bên đường, đây khó tránh quá rớt giá rồi, đương nhiên phải là thần long thấy đầu không thấy đuôi, tóm lại, ngàn vạn lần không được để người ngoài nhìn thấy bộ mặt lính nhà trời của đại ca nhà tôi!

Đại ca càng bất đắc dĩ nói: “Vua cái gì, bây giờ không phải thời cổ đại.”

Tôi nghiêm túc nói: “Không, sau này chính là loại thời đại đó, đại ca anh sẽ là vua.”

Đại ca nhướn mày một cái, “Vừa là đất tụ tập vừa là vua, Thư Vũ em hi vọng anh thành vương xưng bá sao?”

Không phải em hi vọng hay không hi vọng, mà là anh vốn sẽ trở thành vua, em chỉ muốn làm tốt mọi chuẩn bị, để con đường này đi lên nhẹ nhõm một chút thôi.

Tôi do dự một chút, vẫn là quyết định nói rõ sự tình. “Đại ca, anh còn nhớ mười hai cường giả đỉnh cấp em từng nói không? Em nhớ ra nhiều chi tiết hơn, muốn nói với anh.”

Đại ca thoạt nhìn không làm sao để ý mà hỏi ngược lại: “Có thể nói cho người khác không?”

“Ừ, có thể.” Tôi ngẫm lại đây cũng đúng, nói một lần chung quy tốt hơn nhiều so với sau này phải giải thích rất nhiều lần. “Em đi triệu tập mọi người.”

Người ít chính là có cái chỗ tốt này, tùy tiện tìm là tìm được đông đủ, đáng tiếc phòng hội nghị ở tầng ba vẫn chưa xây lại xong, chỉ có thể tập hợp ở nhà ăn tầng một, cảm giác như là muốn ăn cơm vậy, mọi người còn thỉnh thoảng với tay lấy đậu phộng và hạt dưa trên bàn để cắn, bầu khí nghiêm túc gì kia mất sạch! Làm cho xong phòng hội nghị tuyệt đối là nhiệm vụ quan trọng đầu tiên!

“Hôm nay mở họp vì cái gì?” Mọi người vừa cắn hạt dưa vừa tò mò hỏi, thấy vậy tôi thật muốn tọng toàn bộ dĩa hạt dưa kể cả dĩa vào trong miệng bọn họ.

Đại ca vẫy tay với tôi, mọi người như chuyện đương nhiên mà nhìn qua, hoàn toàn không cảm thấy một đám lính đánh thuê thâm niên nhìn một thiếu niên mười tám tuổi, chờ đối phương mở miệng nói chuyện, cảnh tượng này có bao nhiêu không hài hòa.

Thần sắc của mọi người khá là khiến người hài lòng, mặc dù dưới trạng thái mất trí nhớ khiến tôi đã làm rất nhiều lựa chọn sai lầm, may mà vẫn có thể cứu vãn, trông những đoàn viên vẫn còn tính là tin phục tôi.

“Tôi đã nhớ ra, cường giả đỉnh cấp loài người là ba người nào rồi.” Mặc dù là Cận Tiểu Nguyệt nhắc nhở, chẳng qua chỉ nghĩ đến phải làm thế nào giải thích Cận Tiểu Nguyệt là làm sao biết, tôi đã cảm thấy rất đau đầu, vẫn là bỏ qua không tính đi.

Hai mắt mọi người đều tỏa sáng, hiển nhiên rất có hứng thú, không hổ là người sống bằng nghề lính đánh thuê, cường giả đỉnh cấp đối với bọn họ mà nói, rất có lực hấp dẫn, không có ai hồ đồ giống như đời trước của tôi, ngay cả tên của cường giả cũng không nhớ.

“Đầu tiên là Hỏa Vương Dibert.” Tôi nhìn mọi người, hỏi: “Các người từng nghe qua người tên là Dibert này chưa? Hắn là người ngoại quốc, nghề nghiệp hình như là quân nhân.”

Caine lập tức trợn tròn mắt, hô lớn: “Đó còn cần phải nói, khẳng định là binh vương của Ưng quốc, Harry Dibert!”

Thế giới song song hãm hại người này, chỉ có địa danh thay đổi, ý nghĩa ở đây rốt cuộc là cái gì vậy hả! Tôi đỡ trán cảm thấy rất đau đầu, nhưng ngẫm lại đây cũng không quan trọng, dù sao bất luận là nước gì, bây giờ chỉ còn lại một nước tên là “Nhân Loại”.

Tôi cẩn thận hỏi: “Dibert là họ?”

Bách Hợp gật đầu, nói: “Nước ngoài luôn gọi bằng họ, chỉ có người thân mới hô thẳng tên.”

Tôi suy nghĩ một chút, mặc dù là họ không phải tên, chẳng qua ở nước ngoài đều là họ đặc biệt, tên trái lại trùng nhau cả đống, huống hồ, binh vương Dibert trở thành Hỏa Vương Dibert, nghe lên rất hợp logic, xem ra hẳn là người này không sai.

“Thật không hổ là binh vương.”

Mọi người tán thán, hình như mọi người đều biết Dibert, thậm chí cho rằng binh vương bằng với Hỏa Vương là chuyện hoàn toàn không ngoài dự liệu, xem ra vị Dibert tiên sinh này quả thật uy lên tới trời rồi, thành vương xưng bá hoàn toàn không phải chuyện kỳ quái.

“Nếu Hỏa Vương Dibert ở tận Ưng quốc xa xôi, thì trước tiên không cần quản hắn nữa, dù sao cũng không tiếp xúc tới.”

Mặc dù mọi người đều gật đầu, lại không nhịn được chụm đầu rỉ tai nói đủ sự tích khoa trương của binh vương, nghe lên không khác gì thần thoại, chỉ thiếu mỗi việc không đấm một phát bể địa cầu thôi.

Tôi không nhịn được đảo mắt khinh khỉnh với bọn họ, nếu vị binh vương kiêm hỏa vương tiên sinh này thật sự có uy như thế, loài người vẫn có thể suýt nữa tuyệt chủng?

“Được rồi, đừng sùng bái Hỏa Vương nữa, tiếp đến là cường giả đỉnh cấp Mai châu quan trọng hơn, có nghe không?”

Mọi người lập tức đồng loạt nhìn qua, mắt phát sáng tai dựng thẳng, tôi cũng không kích thích sự tò mò, dù sao thì đằng sau còn có chuyện khủng khiếp hơn, không cần bây giờ đã dọa người.

“Lôi Thần Cận Triển.”

Mọi người ngẩn ra, có chút không kịp phản ứng.

Cuối cùng, Vân Thiến mang vẻ cổ quái nói: “Cận Triển mà cậu nói, chắc không phải cái người tôi nghĩ tới chứ?”

Tôi gật đầu nói: “Chính là người đó.”

Caine trợn mắt há hốc mồm nói: “Thật là tri nhân tri diện bất tri tâm!”

Tôi giận dữ nói: “Câu thành ngữ này không phải dùng như thế! Vào lúc này nên nói là “Nhân bất khả mạo tương” mới đúng.” (Người không thể xem tướng mạo)

“Nhân bất khả mạo tương cũng không đúng lắm.” Bách Hợp cười nói: “Bề ngoài của Cận Triển vẫn là rất uy phong đấy, dù sao tuổi của hắn cũng không lớn, trùng hợp cùng tuổi với lão đại, nếu như không có uy nghiêm cũng không trấn trụ được người.”

Ồ, thế sao? Nói cũng phải, Cận Phượng trông uy như thế, bề ngoài của đại ca cô ta hẳn cũng không kém.

“Cận Triển sao?” Đại ca trầm ngâm nói: “Bọn anh là có một chút giao tình, nhưng hắn ở thành Trung Quan, cách rất xa, hơn nữa, anh nghĩ em hẳn là không có ý muốn đi nương tựa hắn?”

“Đương nhiên không đi! Bây giờ công bố cường giả đỉnh cấp cuối cùng, Băng Hoàng…”

Tôi nhìn mọi người, bọn họ đều không phải rất để ý, thậm chí còn đang thảo luận binh vương và Cận Triển, trong lòng tôi đột nhiên muốn chơi ác, cố ý kéo dài giọng điệu công bố đáp án.

“Cương Thư Thiên.”

Mọi người ngẩn ra, sau đó từng người một trợn lớn mắt, quay đầu nhìn đoàn trưởng nhà mình, mắt lại trợn lớn gấp đôi, mặt đầy là vẻ khó có thể tin.

“Nhưng anh không có năng lực băng.” Đại ca lãnh tĩnh nói.

Tôi có chút xấu hổ thừa nhận: “Em trong mộng nhìn thấy anh đáng lẽ là ở lại Băng Châu, nhưng em đã gọi anh về Mai châu, điều này hình như ảnh hưởng đến năng lực của anh rồi.”

Đại ca gật đầu, đại khái là thấy mặt tôi có áy náy, anh ấy nói: “May mà đổi thành em có năng lực băng, cũng không lỗ.”

Mặc dù đại ca là muốn an ủi tôi, nhưng lời này trái lại giống như kiếm đâm thẳng vào trong tim, cảm giác giống như tôi cướp đi năng lực của đại ca vậy, thà đừng an ủi còn hơn.

May mà, năng lực của đại ca thoạt nhìn không chỉ là trị liệu, hoặc là chân tướng của năng lực “trị liệu” này vốn không phải đơn thuần như thế, tôi cũng không hiểu lắm, chỉ là cảm thấy sau này có lẽ nên dùng quan điểm rộng lớn hơn để xem “dị năng” rồi.

Có lẽ trước kia nghe nói, mọi năng lực đều quy về một chỗ, đều là vận dụng năng lực mà thôi, lý luận này vẫn thật sự có khả năng rất lớn?

“Thư Vũ.”

Tôi hồi thần, nhìn hướng đại ca, lại giữa chừng thất thần gì đó cũng không cần nhắc đến nữa, dù sao mọi người cũng đã quen với việc tôi cứ luôn đi vào cõi tiên rồi.

“Cho nên em muốn kiến lập đất tụ tập như thế, không phải muốn anh thành vua, mà là biết anh sẽ thành vua?” Đại ca nghiêm túc nói: “Nhưng Thư Vũ em phải ngẫm xem, anh đã không còn năng lực băng, tuyệt đối không trở thành Băng Hoàng được, vậy anh chưa chắc sẽ bước vào hàng ngũ mười hai cường giả đỉnh cấp.”

Vậy anh đừng có hóa cành cây thành bụi rồi trọng tổ cho em xem chứ! Giấu đi đại sát khí nói mình yếu đuối, thì ngay cả Thư Quân cũng sẽ không bị anh gạt được đâu!

“Mọi người cảm thấy thế nào?” Tôi lãnh tĩnh nhìn người khác, hỏi: “Các người cảm thấy đoàn trưởng nhà mình sẽ bởi vì đổi năng lực là liền trở thành người qua đường A rồi sao?”

Mọi người đồng loạt ra sức lắc đầu, tôi liếc nhìn đại ca, đối phương nhướn mày, không phản bác nữa.

“Cho nên, vẫn là làm sẵn chuẩn bị trở thành vua, đầu tiên xây cho xong căn cứ này, sau đó chậm rãi tiến công Lan đô.”

Tôi nhìn hướng mọi người, số lượng ít ỏi này thật khiến người có chút ai thương, ngay cả cái bàn cũng ngồi không đầy, thật sự cần phải thu người rồi, nếu không phải dùng cái gì tiến công Lan đô? Chúng tôi căn bản không có người mà! Đừng nói quân đội, một phân đội nhỏ cũng gom không ra, cho dù người người đều có năng lực của Băng Hoàng, nếu thật sự công hạ Lan đô, là muốn một người phát cho năm con đường và một ngàn tòa cao ốc sao?

“Nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian này, muốn luân phiên mang người theo tôi vào Lan đô luyện tay.”

Mọi người ngẩn ra, theo phản xạ nhìn hướng đại ca, người sau gật đầu một cái, mọi người đều hưng phấn mà nhìn hướng tôi, hoàn toàn là bộ dạng nóng lòng muốn thử.

“Tôi chỉ có một cái yêu cầu, đó chính là không được mang súng, cùng lắm chỉ có thể mang theo đao.” Tôi bình tĩnh nói: “Còn có trước tiên phải nói rõ, đó chính là sau khi vào thành sống chết tự chịu, tôi thế nhưng không chịu trách nhiệm.”

Những lính đánh thuê nhướng mày, thoạt nhìn không hề có e sợ, xem ra không có ai muốn bỏ cuộc, trạng huống này có chỗ tốt cũng có chỗ xấu.

Cũng may mà đoàn người Cương Vực không hổ là lính đánh thuê, không sợ vỡ mật như người bình thường, đương nhiên cũng hữu dụng và cường hãn hơn người bình thường; còn xấu là xấu ở từ khi tận thế đến nay, đoàn người chúng tôi quá mức suông sẻ, tình huống chạy trốn tuyệt mệnh, thiếu đồ ăn thức uống hoặc ngủ bờ ngủ bụi vân vân đều không có, uy lực của tận thế, nói thực, đoàn người chúng tôi có khi chỉ có giác ngộ của tôi là cao nhất.

Chẳng qua đây cũng không cần lo, mang vào Lan đô mạo hiểm một chút, đảm bảo giác ngộ gì cũng có, so với đe dọa ngoài miệng hữu dụng hơn nhiều.

Thấy không ai có ý bỏ cuộc, tôi cũng không đe dọa thêm, dù sao mang vào rồi nói sau.

“Tôi một lần chỉ có thể mang theo một người, cho nên rút thăm quyết định thứ tự.”

Tôi lấy ra thăm bằng đũa tre đã chuẩn bị sẵn, đặt cả nắm vào trong ống đựng bút, nhìn quanh mọi người một vòng, ngay cả chú thím cũng có mặt, chỉ không có Đinh Tuấn và Tô Doanh mà thôi.

Quân Quân đột nhiên hỏi: “Em cũng có thể rút thăm sao?”

Tôi gật đầu, “Ừ.”

Hai mắt của Quân Quân đều tỏa sáng, tôi cảm thấy rất hài lòng đối với tinh thần chiến đấu của em gái nhà mình, nhưng thần sắc của đại ca lại có hơi trầm xuống, khiến Quân Quân có chút hoang mang bất an, do dự một hồi, nhưng vẫn quật cường không muốn nói không đi.

“Rút thăm đi.” Tôi chuyển đề tài, dù sao đại ca vốn đã cho phép rồi, chỉ khó tránh lo lắng, cho nên sắc mặt không dễ coi mà thôi.

Từng người đều tự rút thăm, Caine còn rủ tiểu sát so sánh thứ tự trước sau, xem ai ra ngoài muộn hơn hôm nay sẽ phải đến nhà bếp rửa chén, ngoại trừ hai người họ, người khác nhìn thấy con số trái lại cũng không có quá mức vui mừng hay thất vọng, dù sao cũng chỉ là thứ tự, rồi cũng sẽ ra ngoài thôi.

Lúc này, Thư Quân đột nhiên hít mạnh một hơi, sau khi thu hút ánh mắt của mọi người, nó ngẩng đầu lên, dè dặt nhìn đại ca một cái.

“Quân Quân?” Tôi khó hiểu hỏi: “Làm sao vậy?” Chẳng lẽ rút phải đại hung? Không đúng, trên thăm rõ ràng chỉ có một hai ba.

Quân Quân xòe thăm ra, số thứ tự phía trên bất ngờ là một, đây còn đáng sợ hơn đại hung, sắc mặt đại ca lập tức thay đổi, khó coi đến khiến cho mọi người đều lặng ngắt như tờ, không có ai dám thở mạnh.

Tôi có chút không biết nên làm sao mới phải, ngay từ đầu đã để cho cả em trai lẫn em gái tiến vào Lan đô, đại ca có thể yên tâm mới lạ, nhưng nếu không để Thư Quân đi…

Một bàn tay túm lấy thăm của Quân Quân, còn nhét cái khác vào, Quân Quân chớp mắt, có chút không kịp phản ứng, cúi đầu nhìn, thăm trên tay đã từ một đổi thành thứ nhất từ dưới đếm lên.

“Không quy định không thể đổi thăm chứ?” Tiểu Sát ung dung tung hứng cái thăm số một kia.

Thấy vậy, sắc mặt của đại ca cuối cùng cũng hòa hoãn một chút, nhưng mày vẫn nhíu rất chặt, cho dù số thăm trì hoãn, chung quy vẫn sẽ đến lượt Quân Quân, nhưng vẫn đỡ hơn ngay từ đầu đã là em trai em gái cùng vào thành.

“Khoan đã!” Caine kêu gào, “Đây không tính —-“

Một cái ánh mắt sắc như đao của đại ca đã khiến Caine lập tức tắt ngúm, anh ta lẩm bẩm nói: “Tôi, tôi là nói tôi không thua tiểu Sát, không muốn rửa chén…”

“Cậu rửa chén!” Đại ca hạ lệnh không cho phép bác bỏ.

Caine nhìn thăm số hai trên tay, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro