Part 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau Ji Yeon bị ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào làm cho thức dậy, vừa mở mắt thì cảm thấy hai bên đầu đau nhức vô cùng

"Sao đau đầu quá vậy nè" - Vừa nói vừa dùng tay xoa đầu

"Mấy giờ rồi nhỉ?" - Ji Yeon nhìn lên đồng hồ

Đồng hồ lúc này điểm 7h10 chuyến bay hôm nay 9h30 khởi hành nên cô mệt mỏi ngồi dậy. Lúc ngồi dậy mới cảm thấy có điều gì đó là lạ

"Quần áo của mình đâu hết rồi?" Dùng tay gõ gõ vài cái vào đầu để nhớ lại

Sau vài phút suy nghĩ thì những hình ảnh của ngày hôm qua cũng dần hiện lên trong đầu Ji Yeon

"Chẳng lẽ mình với Hyomin đã....ashiii chết thật" - Ji Yeon tức giận đấm mạnh xuống tấm nệm

"Không được rồi phải đi tìm Hyomin mới được" - Ji Yeon nhanh chóng xuống giường mặc lại quần áo rồi chạy sang phòng Hyomin

Ting...ting

"Hyomin, unnie có trong đó không mở cửa cho tôi đi" - Ji Yeon vừa nhấn chuông vừa gọi Hyomin

Ting...ting...ting...ting

"Cạch" - Sau nhiều lần nhấn chuông thì cánh cửa cuối cùng cũng được Hyomin mở ra

"Hyomin...unnie..." - Ji Yeon nhìn định nói gì đó nhưng khi thấy ánh mắt của người đối diện nhìn mình thì không thể nói nên lời

"Có chuyện gì sao, nếu không có chuyện gì thì tôi xin phép đóng cửa tôi còn phải thay đồ để chuẩn bị ra sân bay nữa" - Hyomin nói gương mặt không có gì thay đổi

"Chuyện hôm qua tôi với unnie..., hôm qua tôi say quá nên không nhớ gì, unnie cũng biết tôi không phải loại người vậy mà, tôi..." - Ji Yeon lắp bắp không biết phải giải thích như thế nào

"Em không cần phải giải thích chuyện đó tôi quên rồi, không còn gì nữa tôi xin phép đóng cửa trước" - Hyomin nói cắt ngang lời Ji Yeon rồi nhanh chóng đóng cửa lại

Đứng tựa lưng vào cửa Hyomin ngăn chóng tiếng khóc của mình không phát ra, nhớ lại đêm hôm qua sau khi Ji Yeon ngủ đi thì tim Hyomin lại lần nữa nhói lên

Flashback:

"Ji Eun cảm ơn em, Yeonie yêu em" - Ji Yeon nói rồi gục xuống giường ngủ say

Vốn dĩ đã mệt mỏi sau trận hoan ái vừa rồi nhưng khi nghe được câu nói của Ji Yeon Hyomin mới chính thức ngã quỵ, thì ra không phải là Ji Yeon uống say không nhận thức được mà vốn dĩ là trong tim Ji Yeon từ trước đến nay vẫn luôn là Ji Eun, đến cả khi say cô ấy còn nhầm cô với Ji Eun mà quan hệ, vốn dĩ là trước đó cô còn hi vọng ngày mai khi tỉnh dậy cô ấy sẽ không nói xin lỗi cô mà sẽ nói là muốn được bên cạnh chăm sóc cho cô. Thật ra Hyomin không cần Ji Yeon phải chịu trách nhiệm hay những việc tương tự như thế, dù sao đây cũng là lần đầu của Hyomin, lần đầu Hyomin cảm thấy có chút rung động với ai đó nên Hyomin muốn Ji Yeon ở bên cạnh mình bằng sự chân thành chứ không phải là vì trách nhiệm gì cả. Hyomin không biết Ji Yeon có tình cảm với mình hay không, nhưng điều đó không quan trọng nếu như cả hai thật sự ở bên nhau Hyomin chắc chắn một ngày nào đó hai người sẽ chính thức trở thành một đôi thật sự chứ không phải trên danh nghĩa giống như bây giờ. Nhưng tất cả chỉ là những ảo tưởng của một mình cô vì sự thật lúc này quá tàn khốc, chỉ một câu nói của Ji Yeon cũng đủ làm cho tất cả mọi thứ đều sụp đổ. Tuy rằng Ji Yeon và Ji Eun đã chia tay nhưng cô bây giờ chẳng khác nào kẻ thứ ba phá vỡ tình cảm của họ bởi vì thật chất rằng Ji Yeon vẫn còn yêu Ji Eun rất nhiều. Vội xuống giường nhặt lại quần áo vừa bị vứt đi lúc nãy mặc vào, mệt kệ thân thể vẫn đang đau nhức Hyomin chạy thật nhanh ra khỏi phòng, cô không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa cả. Chạy một mạch về phòng mình Hyomin nằm trên giường khóc nức nở

"Umma ơi...hức...tim con...hức...đau quá"

End flashback

Trở về với hiện tại Hyomin lau đi những giọt nước mắt trên mặt rồi đi vào phòng chuẩn bị thay đồ trở về

Sau khi Hyomin đóng cửa Ji Yeon cũng chỉ biết đứng thở dài rồi trở về phòng

Lúc ra sân bay Hyomin luôn tìm cách đứng xa Ji Yeon, lúc lên máy bay tuy là vẫn ngồi chung nhưng Hyomin lại giả vờ ngủ đi để khỏi đối mặt với Ji Yeon

Nhìn Hyomin cứ tìm cách né tránh mình điều này làm cho Ji Yeon khó chịu, tuy Hyomin nói là đã quên đi rồi nhưng kẻ ngốc cũng biết ai mà nhẫn tâm quên đi lần đầu tiên của mình được, cho dù là bị ép buộc hay tình nguyện thì đó cũng là lần đầu tiên không phải sao. Dù hôm qua là một tai nạn nhưng chính mình là người gây ra cô cũng không thể nào trốn tránh trách nhiệm được. Khi còn 20 phút nữa là máy bay đáp Ji Yeon mới mở lời nói chuyện với Hyomin

"Tôi biết là unnie không ngủ có thể nghe tôi nói một chút được không. Chuyện ngày hôm qua xảy ra thì cũng xảy ra rồi tôi cũng không biết phải giải thích cái gì, tôi chỉ muốn nói là hai chúng ta thật sự có nhiều sự trùng hợp, có nhiều điều không biết phải bắt đầu nói từ đâu thôi thì cứ theo ý trời đi, nếu ông trời đã muốn hai chúng ta ở bên nhau thì chúng ta sẽ ở bên nhau" - Ji Yeon ngừng lại nhìn sang Hyomin vẫn đang nhắm mắt "Hyomin unnie có muốn cùng tôi đi cùng một con đường không, từ bây giờ tôi sẽ dùng hết sức mình bảo vệ unnie, sẽ không để ai làm tổn thương unnie, sẽ bên cạnh unnie mỗi khi unnie cần, unnie có đồng ý cho tôi một cơ hội được ở bên cạnh unnie không?"

Hyomin tuy là nãy giờ nhắm mắt nhưng tai vẫn đang lắng nghe từng câu từng chữ mà Ji Yeon nói. Cảm xúc bây giờ của Hyomin là không biết phải diễn tả như thế nào, vui vì được người mình thích muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho mình nhưng cũng lo sợ rằng những lời Ji Yeon nói không phải từ tận đáy lòng cô ấy muốn mà chính là vì chịu trách nhiệm về sự việc kia, Hyomin rối lắm không biết phải trả lời Ji Yeon như thế nào

Một vài phút trôi qua không thấy Hyomin có dấu hiệu trả lời mình nên Ji Yeon tiếp tục nói

"Hyomin unnie có nghe tôi nói không vậy, nếu đã nghe rồi thì có thể mở mắt ra trả lời tôi được không?"

Sau khi đắn đo suy nghĩ mãi Hyomin cuối cùng cũng chịu mở mắt ra nhìn Ji Yeon. Thấy Hyomin cuối cùng cũng mở mắt ra nhìn mình Ji Yeon cũng nhìn thẳng vào Hyomin chờ đợi câu trả lời

"Nếu em là vì chuyện đêm qua mới nói những lời đó thì unnie không cần, chuyện đó unnie cũng có lỗi nên không cần ai phải chịu trách nhiệm hết, còn nếu như em thật sự muốn chung một chỗ với unnie thì unnie sẽ đáp ứng em, nếu sau này em cảm thấy chúng ta không hợp nhau thì unnie sẽ buông tay không làm phiền em nữa chỉ là cầu xin em một điều nếu có một ngày chúng ta thật sự tách ra thì câu mà unnie không muốn nghe nhất chính là em cảm thấy hối hận khi ở bên cạnh unnie. Unnie cho em được tự do lựa chọn, nhưng unnie muốn em biết là unnie không thể chịu được sự tổn thương, nếu em đã lựa chọn unnie thì xin em đừng bao giờ hối hận" - Hyomin chân thành nhìn Ji Yeon nói hết tất cả những suy nghĩ của mình

Nhìn sự chân thành từ trong đôi mắt Hyomin Ji Yeon biết là cô ấy đang nói chuyện rất nghiêm túc với cô. Ji Yeon tự nghĩ trong lòng rằng cô sẽ hối hận sao? Không, nếu như cô hối hận thì sẽ không nói với Hyomin những lời đó, cô không phải là loại người tùy tiện như thế. Yêu Hyomin thì cô không có nhưng nếu nói không có cảm giác thì cũng không phải vì hai người cũng đã ở cạnh nhau gần một năm ít nhiều gì cũng hiểu đối phương một chút. Hyomin là người con gái tốt nếu làm tổn thương cô ấy thì đúng là không có tính người. Được rồi cô quyết định sẽ ở cạnh bảo vệ cho cô ấy bằng tất cả sự chân thành của mình

"Em muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho unnie dù sau này có ra sao cũng sẽ không bao giờ nói hối hận vậy Park Hyomin unnie có đồng ý đi bên cạnh em không"

"Unnie đồng ý" - Hyomin trả lời xong cũng là lúc máy bay đáp xuống sân bay

Ji Yeon nắm lấy tay Hyomin cùng bước ra ngoài. Lúc ra khỏi máy bay có vài người xung quanh nhận ra Ji Yeon và Hyomin lại thấy hai người đang nắm tay thân mật nên tranh thủ dùng điện thoại chụp lại, Ji Yeon thấy nhưng cũng không nói gì cứ để cho họ thích chụp thì chụp còn Hyomin ngại ngùng chỉ biết cuối thấp mặt nắm chặt tay Ji Yeon tiếp tục bước đi.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro