Chap 5: Gia sư!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên xe Qri chẳng nói câu nào với SoYeon cả. Cậu nghĩ chắc cô còn giận chuyện chiếc xe ðạp nhận thấy hành ðộng của mình cũng có hõi quá ðáng nên cậu ðã nhắn tin cho chú Lee mặc dù chú ðang ngồi ở ghế lái.

Chú Lee nhíu mày khi nhận ðýợc tin nhắn nhýng lại nhanh chóng hiểu ra vấn ðề và chiếc xe lại chạy vun vút.

Vì giận dỗi mà Qri ðã không ðể ý rằng chiếc xe không hề ði ðúng hýớng về biệt thự.

Chiếc xe dừng lại tại khu mua sắm rộng lớn chú Lee mở cửa cho SoYeon và ðịnh mở cửa cho cô nhýng cô từ chối.

-" Sao lại ðến ðây không về nhà sao?"- Qri thắc mắc hỏi nhýng vẫn còn giận.

-" Vào trong ði tôi mua quần áo cho cô coi nhý ðền vụ chiếc xe, cũng nhý vụ sau výờn trýờng"- SoYeon.

-" Sao výờn trýờng? Bộ cậu là chủ mýu hả?"- Qri hỏi với khuôn mặt ngõ ngác.

-" Cô không cần nghĩ nhiều quá vào mau thôi"- SoYeon vội kéo tay cô vào trong vì không biết phải giải thích với cô nhý thế nào.

-" Ðýợc rồi cậu ðừng ði nhanh vậy chứ, chân tôi còn ðau ðó"- Qri.

-" Ðýợc, vậy từ từ"- SoYeon quên mất là chân cô bị ðau.

-" Lát nữa về tôi sẽ gọi bác sĩ Lee kiểm tra lại cho cô"- SoYeon.

-" Tôi nghĩ không cần ðâu, ở nhà vẫn còn thuốc uống và thuốc xoa bóp mà. Gọi bác sĩ tới nữa tốn tiền lắm tôi không muốn phí phạm vậy ðâu"- Qri.

-" Tôi có bắt cô trả tiền không mà nói nhiều vậy?"- SoYeon khoanh tay lạnh lùng trả lời.

-" Nhýng..."- Qri ðịnh nói gì ðó nhýng bị cậu cắt ngang.

-" Không nhýng nhị gì hết, chuyện tôi ðã quyết dù trời có sập xuống cũng không thay ðổi ðýợc"- SoYeon nói rồi býớc ði.

-" Ðồ ðáng ghét, có tốt cỡ nào cũng không làm sụp ðổ týợng ðài ác ma của cậu trong lòng tôi ðâu"- Qri ði phía sau lầm bầm tránh ðể cậu nghe ðýợc.

.

.

.

-" Cô cứ lựa thoải mái, thích gì lấy ðó, bao nhiêu cũng ðýợc"- SoYeon dẫn Qri ðến shop quần áo nằm trong khu mua sắm này.

-" Woa, nhiều thật ðó lại cò ðẹp nữa, ðây là lần ðầu tiên tôi thấy nhiều ðồ ðẹp vậy ðó"- Qri cảm thán những bộ quần áo ở ðây và nói với SoYeon với vẻ mặt vui sướng vì đây là lần đầu tiên cô đến đây. Từ nhỏ đến lớn cô chỉ được mua đồ ở những khu chợ đêm dành cho dân thường thôi hoặc là mua ở shop LĐ ( lề đường). Nhưng sự vui sướng của cô đã rơi xuống vực thẳm không đáy khi mà cô cầm bảng giá lên xem.
-" Tôi không mua nữa đâu mình về thôi"- Qri vừa nói vừa kéo tay áo SoYeon bảo về.
-" Sao vậy?"- SoYeon khó hiểu hỏi lại.
-" Tôi thấy đồ của tôi ở nhà cũng đủ mặc rồi không cần phải mua. Về thôi"- Qri nhanh chóng bước đi mà trong đầu suy nghĩ " Trời ơi quần áo gì mắc như vàng, có mà lựa nữa chắc mình phải trả tiền ngược lại cho cậu ta mất".
SoYeon như hiểu ra vấn đề nên cười thầm rồi lắc đầu kéo tay cô lại bảo-" Cô cứ lựa thoải mái tôi không bắt cô phải trả".
-" Thật chứ? Nhưng nó đắt lắm đấy"- Qri rụt rè hỏi lại.
-" Thật"- SoYeon.
-" Vậy tôi không khách sáo"- Qri lao đến những chiếc áo sơ mi và áo thun cố gắng tìm những cái rẻ tiền nhất để mua và cô cũng chẳng dám lựa nhiều. Đang chọn đồ bỗng Qri dừng lại trước bộ quần áo ngủ trông đáng yêu vô cùng lại đúng với hình ảnh cô yêu thích nữa chứ. Rón rén lấy nhanh bộ quần áo rồi ra quầy tính tiền cùng SoYeon.
-" Cô mua gì it́ vậy, bộ không hợp với cô àh? Hay là đi đến nơi khác"- SoYeon vừa đi vừa hỏi.
-" Không nó rất đẹp nhưng mua nhiều quá mặc không hết sẽ phí lắm"- Qri.
-" Tùy cô"- Nói rồi SoYeon và Qri đi đến và yên vị trên xe.
Và lần này thì chiếc xe đi đúng đường về biệt thự. Chiếc xe đổ vào sân, cả hai xuống xe và và đi vào.
-" Cậu chủ về rồi! Sao hôm nay cậu về muộn vậy?"- Quản gia Han nghe tiếng xe nên nhanh chóng ra đón.
-" Cháu vào trung tâm mua ít đồ thôi ạh"- SoYeon
-" Cậu chủ lên phòng thay đồ đi rồi xuống dùng bữa, để tôi vào làm nóng lại thức ăn"- Bà Han.
-" Vâng"- SoYeon nói rồi đi một mạch về phòng.
-" Hôm nay bà làm món gì vậy, để cháu phụ với"- Qri lon ton theo bà Han vào bếp.
-" Cháu cứ lên phòng thay đồ rồi xuống ăn cơm, bà đã nấu xong rồi giờ chỉ làm nóng lại thôi"- Bà Han cười hiền nói với Qri.
-" Thôi mà bà cho cháu phụ với rồi lát nữa cháu sẽ thay đồ mà"- Qri giở thói làm nũng vô cùng đáng yêu.
-" Thôi được rồi cô nương. Nhưng trước tiên lên phòng thay đồ cái đi đã"- Bà Han.
-" Vâng"- Qri được cho phụ nên hí hửng nghe lời'
... 5phút sau...
-" Yahh, sao bà lại gạt con chứ? Cháu mới lên phòng chưa bao lâu mà bà đã dọn ra đầy bàn rồi"- Qri vờ làm mặt giận đỗi.
-"Kìa bộ mặt này là sao đây hả nha đầu kia?"- Bà Han giọng điệu có phần trêu chọc cô nàng trước mặt.
-" Cháu chỉ là quá uất ức khi bà không xem cháu là người nhà mà thôi"- Qri biết là bà trêu mình nên cũng đùa lại.
-" Aiz chỉ là không dám làm phiền osin cấp cao của cậu chủ mà thôi"- Bà Han.
-" Bà cứ trêu con, cấp cao gì chứ, chẳng qua là có nhiều hơn người khác một việc thôi"- Qri đỏ bừng mặt khi nghĩ tới nhiệm vụ của osin cấp cao như cô-" À mà cậu chủ chưa xuống nữa sao ạh?"- Cô muốn thoát khỏi cái đề tài xấu hổ kia mà đảo mắt nhìn quanh như đang tìm kiếm SoYeon.
-" Vẫn chưa! Chắc cậu ấy đang nghỉ ngơi để ta lên gọi"- Bà Han.
-" Để cháu lên gọi cho bà cứ ở đây"- Nói rồi Qri nhanh chân bước về phía căn phòng của SoYeon.
Trên phòng, bóng lưng cô đơn đó lại nhìn ra cửa sổ,hai tay khoanh trước ngực như muốn ngăn lại nỗi cô đơn cứ muốn dâng trào trong lòng.
Mà Qri lúc này lại trước dáng vẻ không còn tỏa ra khí hàn băng nữa mà thay vào đó là sự đơn độc, lẻ loi. Bởi vì cô đứng gõ cửa mãi không thấy cậu trả lời nên liều một phen mở cửa bước vào, nên mới bắt gặp được hình ảnh này.
-" Có chuyện gì?"- SoYeon phát hiện phía sau có người nên lên tiếng và biết chắc người đó là cô vì thường quản gia Han có vào phòng sẽ gọi cậu còn cô lại đứng ngây ngốc nhìn.

-" Tôi lên gọi cậu xuống ăn cơm, bà Han đã chuẩn bị xong cả rồi"- Qri lúng túng trả lời vì bị phát hiện nhìn trộm.

-" Cô xuống trước đi tôi xuống ngay"- SoYeon.

-" Vậy tôi xuống trước"- Qri không xuống ngay mà trở lại phòng mình để xếp gọn lại những bộ quần áo khi nãy mới mua.

SoYeon ngồi vào bàn thấy cô vừa xuống liền gọi-" Nè làm gì mà lề mề vậy chứ? Tôi ngồi đợi đến nỗi bao tử réo inh ỏi,sắp chết đến nơi rồi này"'

-" Đói thì cậu cứ ăn trước đợi tôi làm gì rồi than vãn, thật phiền phức"- Qri.

-" Bộ cô không đấu khẩu với tôi là cô ăn cơm không ngon àh? Có người làm nào mà như cô không,thật không chịu nổi mà"- SoYeon.

-" Chỉ độc quyền có mình tôi thôi, có tìm đỏ mắt cũng không ra người thứ hai đâu"- Qri nghênh ngang trả lời.

-" Cô..."- Lúc nào SoYeon cũng thua nhưng không hề tức giận và thù dai mà ngược lại còn có cảm giác thích thú vì gặp được đối thủ rồi. Từ trước đến giờ không ai dám làm trái hay cãi lời cậu ngoại trừ đứa em khủng long con của cậu thôi.

-" Đi đâu đó?- SoYeon lên tiếng khi thấy cô bước đi.

-" Ra phòng khách ngồi chứ không lẽ cậu bắt tôi ngồi ở đây đút cho cậu ăn, nói trước tôi không nhận nhiệm vụ làm bảo mẫu cho đứa trẻ lớn xác như cậu đâu"- Qri vẫn bước đi.

-" Tôi có bắt cô làm vậy sao? Ngồi xuống ăn luôn đi."- SoYeon.

-" Qri à, cháu cũng ngồi xuống ăn luôn đi"- Bà Han.

-" Vâng, mà bà với chú Lee cũng ăn chung luôn đi"- Qri.

-" Bà gọi chú Lee vào ăn cùng đi dù gì cũng đâu còn việc gì để làm"- SoYeon thấy bà nhìn mình như xin ý kiến nên cũng lên tiếng.

Trên bàn ăn bốn người cùng chuyện trò vui vẻ về những chuyện trên trời dưới đất mà Qri kể. Nói bốn người vậy chứ chỉ có ba người vui vẻ thôi còn một người bị cho ra rìa mặc dù là chủ. Lí do cũng chỉ vì mỗi lần mở miệng lại chọc ghẹo cô và kết quả là đại bại và được Qri tặng miễn phí cho cả trăm cái lưỡi câu từ shop của đại boss.

Kết thúc bữa ăn, cùng bà dọn dẹp xong trở về phòng định xem lại bài vở thì lại nhận được nhiệm vụ mới từ cái con người đang đứng tựa lưng vào cửa hai tay yên vị trong túi quần, cái mặt khi nói lại nghênh ngang làm cho cô cảm thấy khó ưa vô cùng.

-" Từ bây giờ cô sẽ kèm cho tôi học"- SoYeon nghe nói cô được nhận học bổng nên mới được vào trường vì thế muốn thử cô một chút.

Bây giờ cô mới cảm thấy vây vào cái con người này thật là phiền phức. Không những mang danh là osin cấp cao mà giờ đây còn kim luôn nhiệm vụ gia sư...ưm"gia sư" Qri chợt có ý nghĩ" Gia sư sao,tốt rồi,là tự cậu tự chui đầu vào rọ nên đừng có mà trách tôi"- Qri cười gian khi có ý nghĩ này trong đầu.

SoYeon đã nhìn ra hết ý đồ của cô khi thấy được nụ cười của cô. Nhưng không vội đánh sập âm mưu của cô mà muốn xem xem cô thực hiện nó như thế nào.

-" Cậu bảo tôi kèm cậu học, vậy tôi sẽ là giáo viên của cậu đúng không?"- Qri.

-" Đúng "- SoYeon.

-" Vậy lúc tôi kèm cậu học,tôi nói gì cậu cũng nghe theo chứ?"- Qri mặt hớn hở hỏi.

-" Điều đó là hiển nhiên mà"- SoYeon cười thầm trong bụng vì đã đoán trúng.

-" Được vậy chúng ta bắt đầu"- Qri.

Qri đi theo SoYeon đến phòng sách dưới lầu( nhà giàu mà, phòng sách còn lớn nữa chứ chẳng vừa)." Phòng sách lớn vậy bộ để cho có thôi hay sao mà lại học dở đến nỗi cần có người kèm cơ chứ" Ý nghĩ của Qri vừa cảm thán cái nơi toàn sách với sách này nhưng cũng một phần đang mỉa mai SoYeon và đương nhiên những lời này chỉ là do cô nghĩ thôi chứ làm sao dám nói ra.

Mới bắt đầu vào thì Qri đã giảng nguyên một đống lí thuyết cũ cần phải biết để chuẩn bị ra đề cho SoYeon làm bài" Cũng không tệ những giảng nhiệt tình như vậy thật không nhìn ra là có âm mưu nha" SoYeon nghĩ.

" Thoải mái xong rồi chứ, giờ bắt đầu ăn hành nè cậu chủ ác ma" Qri cũng vừa cười vừa nghĩ thầm.

Cô tìm đâu ra cả chục bài tập khó bảo cậu phải giải xong, nếu không sẽ không được nghỉ vì bây giờ cô đang là cô giáo của cậu nên cậu phải nghe theo. Và với lý do là" tôi đã giảng trước rồi nên cậu phải tự làm, tôi sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cậu nữa, phải tự suy nghĩ mà làm mới nhanh tiến bộ".

" Kế hoạch tiến hành rồi sao , muốn hành mình đây mà đáng tiếc kế hoạch phá sản rồi rồi à " SoYeon lại nghĩ.

Đúng như lời Qti nói SoYeon
không hề hỏi cô câu nào làm cô buồn chán đi lanh quanh tìm sách để đọc.30 phút trôi qua SoYeon cũng mở miệng gọi...

-" Này....."- Lời còn chưa nói hết đã bị cô cắt ngang.

-" Tôi đã bảo không giải đáp thắc mắc mà"- Qri nghĩ" cuối cùng cũng bí rồi sao,khó đến vậy mà".

-" Không tôi muốn nói với cô là tôi làm xong rồi"- SoYeon.

Qri không tin lại gần xem kết quả và giờ thì cô phải há hốc mồm vì kết quả đúng đến nỗi chuẩn không cần chỉnh. Thật không nhìn ra cậu ấy cần kèm ở chỗ nào.

-" Làm gì biểu cảm ghê vậy?"- SoYeon.

-" Cậu có thật cần dạy kèm không?"- Qri không trả lời mà trực tiếp hỏi lại.
-" Sao lại không."- SoYeon nhún vai hỏi.
-" Cần gì kèm khi cậu làm được hết tất cả bài tập chứ"- Qri.

-" Lúc nãy chẳng phải cô đã giảng trước rồi sao, cũng nhờ cô tôi mới giải được tất cả, không phải sao?"- SoYeon.

-" Cũng đúng"- Qri vừa sờ cầm vừa suy nghĩ trả lời.

-" Vậy buổi học kết thúc, mai lại tiếp"- SoYeon.

Qri nghĩ" Không lẽ mình có triển vọng làm giáo viên đến thế sao ta? Giảng hay đến nỗi cậu ta vừa nghe đã hiểu. Biết thế từ đầu mình nên theo nghành sư phạm, thật đáng tiếc nghành sư phạm đã mất một nhân tài nằm trong lá ủ như mình" (tự tin nhẹ ).
---(*_*)-----
End chap 5
Chap này hơi ngắn với quá nhảm chap sau sẽ bù.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro