Chap 6: Sâu non!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SoYeon xuống lầu gọi bà Han theo sau là Qri.

-" Bà Han, bà gọi bác sĩ Lee tới xem cho cô ta giúp cháu"- SoYeon.

-" Không cần mà, thuốc của tôi vẫn chýa hết, gọi bác sĩ tới ðể làm gì cõ chứ... thật lãng phí"- Qri ði theo phía sau ðýa ý kiến.

-" Còn gỉ nữa không...cô cứ ý kiến?"- SoYeon không quay lại nhýng vẫn hỏi.

-" Không còn gì nữa...chỉ vậy thôi. Mà sao hôm nay tốt vậy còn hỏi ý kiến của tôi nữa, ðầu cậu có vấn ðề sao?"- Cô býớc nhanh ðến trýớc mặt SoYeon hỏi.

-" Ðừng týởng bở, cô cứ cho ý kiến còn thực hiện hay không là do tôi"- SoYeon.

-" Vậy hỏi tôi làm gì, chẳng phải cũng là tự mình quyết ðịnh sao...lại còn bài ðặt hỏi"- Qri bĩu môi nói trong ðầu lại nghĩ " Còn týởng sao tự nhiên lại tốt vậy chứ, ðồ ðáng ghét....Trời õi quê chết ði ðýợc mà".

-" Thấy cô im lặng lâu sẽ không thích hợp với cô nên ðịnh tạo cõ hội cho cô nói chuyện thôi"- SoYeon.

-" Cậu...."- Lần này cô thua cậu chỉ vì cậu dùng ðến quyền của một ngýời chủ làm cô giận ðến không nói nên lời.

-" Vậy có mời bác sĩ Lee không cậu chủ?"- Bà Han ít khi thấy cậu chủ ðấu khẩu với ngýời khác ðặc biệt là con gái. Hôm qua ðến giờ cậu ðã ðấu võ mồm với Qri không biết bao nhiêu lần rồi.

-" Bà cứ làm theo lời cháu"- Nói rồi cậu ði một mạch ra sau výờn của biệt thự.

.

.

.

-" Chào bà"- Lee Joon býớc vào cổng khi quản gia Han vừa mở cổng rào.

( Chap trýớc quên giới thiệu: Lee Joon là con của viện trýởng bệnh viện Seoul. Ba của Lee Joon là bạn thân của ba SoYeon. Anh là ngýời tốt bụng, ðẹp trai và giàu có....)

-" Àh chào cậu Lee, mời cậu vào xem giúp cho con bé"- Bà Han.

-" Bà ðừng khách sáo, cứ xem cháu là ngýời nhà ði"- Lee Joon.

-" Cậu Lee ðây quyền thế cái gì cũng có, bà già này sao dám ảo týởng có ngýời nhà xuất chúng nhý vậy chứ"- Bà Han.

-" Ầy...Bà ðừng làm cháu bay lên mây chứ, té xuống sẽ ðau lắm"- Lee Joon.

-" Không ngờ cậu cũng thích ðùa, thật nhìn không ra mà"- Bà Han.

-" Thật ra cháu cũng là ngýời bình thýờng, cũng biết ðùa ðấy thôi, chứ không nhý bà nghĩ, cháu thật cũng không xem là mình xuất chúng gì"- Lee Joon cýời nói.

-" Khiêm tốn thật, sau này khi có gia ðình chắc sẽ là ngýời chồng ngýời cha tốt ðây mà"- Bà Han.

-" Vâng cháu mong là mình sẽ làm ðýợc nhý thế"- Lee Joon.

-" A...Chào bác sĩ Lee"- Qri nghe có ngýời nói chuyện nên býớc ra xem thử thì thấy bà Han cùng bác sĩ Lee ðang chuyện trò vui vẻ.

-" Chào cô, chân cô ðỡ chýa? Sao lại ra ðây?"- Lee Joon.

-" Tôi nghe có ngýời nói chuyện nên ra xem"- Qri cýời týõi trả lời.

" Lại cýời, làm tôi chết mất, ðừng dùng thứ vũ khí vô hình này ðể giết ngýời mà. Có sức sát thýõng cao lắm ðấy". Lee Joon ðứng ngây ngốc thầm cảm thán.

-" Bác sĩ Lee, anh sao vậy?"- Thấy Lee Joon ngẩn ngýời cô liền gọi.

-" Àh không sao. Hôm trýớc thất lễ quên không hỏi tên cô, bây giờ tôi mạn phép hỏi phải xýng hô thế nào ðây?"

-" A...Tôi là Lee Qri, bác sĩ cứ gọi tôi là Qri"

-" Thật trùng hợp khi cô cũng họ Lee. Nhìn cô chắc nhỏ tuổi hõn tôi nhỉ?"

-" Vâng nãm nay tôi 19 tuổi"

-" Thật nhỏ hõn rồi, tôi nãm nay 28. Vậy cứ gọi tôi là anh ðừng trýớc bác sĩ Lee sau cũng bác sĩ Lee nhý vậy. Anh Lee Joon"- Lee Joon ðổi xýng hô nhanh chóng mặt và ðýa tay ra bắt tay Qri nhý những màn chào hỏi bình thýờng. Nhýng tay anh khi chạm vào tay cô thì " Thật ấm" anh chỉ có thể thốt lên hai từ này trong ðầu. Lần thứ hai anh ðứng hình cách lần ðầu chýa tới 10 phút.

Qri lại một lần nữa phải nhận trách nhiệm gọi anh trở lại thực tại vì hiện giờ anh vẫn còn nắm tay cô.

-" Xin lỗi. Anh thật thất lễ"- Thấy hành ðộng của mình hõi làm cô khó xử nên anh buông vội tay của cô ra và nói lời xin lỗi.

-" Không sao anh không cần phải xin lỗi"

-" Qri àh cháu mau vào ðể bác sĩ Lee xem vết thýõng ði, ðứng ðây nói chuyện cũng không tiện"- Bà Han lên tiếng.

-" Vâng ạh"- Qri.

Sau khi xem xét vết thýõng ở chân cho cô kĩ lýỡng rồi mới ðýa ra kết luận...

-" Qri àh, chân em ðang dần hồi phục rồi ðó. Nhýng mà có phải hôm qua em ðã không nghe lời anh dặn mà ði lại nhiều phải không?"- Lee Joon nghiêm mặt hỏi.

-" Vâng...Hôm qua..em có ði bộ suốt 2 tiếng ðồng hồ"- Qri hõi rụt rè khi thấy gýõng mặt anh ðang không vui.

-" Nếu em chịu nghe lời có lẽ chân em ðã bình phục từ tối qua rồi"- Thấy cô không nghe lời anh dặn dò anh có phần hõi giận và hõi lớn tiếng.

-" Vâng...-" Cô cúi gầm mặt xuống. Gýõng mặt ủy khuất nghĩ " ðâu phải mình muốn vậy ðâu chứ, sao lại phải giận dữ với mình".

-" Anh không muốn lớn tiếng với em ðâu, chỉ muốn nhắc nhở em thôi, ðừng buồn nữa"- Lee Joon ngồi xổm xuống trýớc mặt cô an ủi lời nói vô cùng dịu dàng vì anh nghĩ mình có lỗi khi lớn tiếng với cô.

-" Vâng...Em sẽ khắc phục và nghe lời anh dặn"- Qri ngẩn ðầu lên cýời nhý có nhý không với Lee Joon.

-" Còn dỗi anh sao mà lại cýời nhý vậy?"- Lee Joon không hiểu sao khi cô gýợng cýời nhý vậy anh lại thấy khó chịu.

-" Àh không...không có"- Lần này Qri nở nụ cýời týõi tắn thật sự làm cho anh vô cùng hài lòng mà trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hõn nhiều.

-" Thuốc này em dùng xoa vào chân và uống cùng với mấy viên thuốc này, nếu nghe lời anh mai chân em sẽ khỏi hẳn"- Lee Joon mang thuốc ðặt lên bàn và dặn dò cô.

-" Vâng...Lần này em sẽ nghe theo anh"

Lee Joon ðýợc Qri tiễn ra về. Býớc ra khỏi cổng anh quay ðầu nhìn lại nở nụ cýời với Qri nhýng trong ðầu lại nghĩ " Có lẽ ðây là lần cuối anh còn gặp ðýợc em, về sau sẽ không còn lí do ðể ðến gặp em nữa. Nếu có duyên gặp lại anh sẽ không bỏ qua cõ hội...haizz".

Lúc này ðây Qri ngu ngõ thấy anh cýời nên cũng cýời ðáp lại mà không hề ðể ý ðến nụ cýời có pha chút tiếc nuối của anh.

SoYeon từ khu výờn trở vào mới bắt gặp hình ảnh luyến tiếc của Lee Joon ðối với cô. Trýớc giờ tuy hai gia ðình có quen biết và SoYeon cũng biết Lee Joon nhýng cậu không hề quan tâm hay ðể ý ðến vị bác sĩ Lee này, nhýng khi thấy cô cýời týõi khi nói chuyện với Lee Joon không giống nhý mỗi lần gặp cậu, ðối diện với cậu thậm chí một câu nói dễ nghe còn không có chứ ðừng nói là cýời. Từ giờ phút này cậu ðã xem Lee Joon là ðối thủ, nhýng tại sao chứ? Hai ngýời vốn không cùng chung một quỹ ðạo, lại còn là hai chí tuyến khác nhau vậy cậu muốn cạnh tranh với Lee Joon cái gì ðây? Không lẽ là vì cô? Cậu thật không hiểu trong ðầu mình ðang nghĩ gì nữa, nhýng vẫn quyết xem anh là ðối thủ.

Xoay ngýời ðịnh ði vào nhýng thấy bóng lýng của SoYeon cũng vừa býớc vào biệt thự nên cô không muốn ðụng ðộ với tên khó ýa ðó trong lúc tâm trạng cô ðang tốt thế này.

Thiết nghĩ ðến ðây cũng có thể xem là ðã hai ngày rồi mà cô còn chýa ðến sau výờn, ở phía trýớc ðã ðẹp thế này rồi không biết phía sau còn bắt mắt ðến cỡ nào nữa. Suy nghĩ này của Qri cũng ðồng thời thả theo từng býớc chân tiến về phía khu výờn.

Nhý những cãn biệt thự khác, cãn biệt thự này cũng có một hồ bõi rộng rãi, bên cạnh hồ bõi là chiếc ghế dài nằm cùng với chiếc bàn tròn nhỏ, phía trên có cả một cây dù to ðùng che chắn hết tất cả ánh nắng mặt trời muốn chiếu rọi vào chiếc ghế dài cùng cái bàn bên cạnh.

Ðiều thu hút sự chú ý của Qri lúc này không phải là những loại hoa quý ðang tỏa hýõng sắc ngát trời kia mà là hàng hoa hýớng dýõng kiêu hãnh výõn mình ðón từng tia nắng mặt trời.

Theo cảm nhận của cô thì những bông hoa hýớng dýõng tuy có ðẹp nhýng nếu thiếu ði ánh nắng mặt trời thì nó sẽ không thể tồn tại ðýợc, mà hýớng dýõng một lòng luôn hýớng về mặt trời nhý muốn khẳng ðịnh sự dung hợp của cả hai. Không nhý những loài hoa khác hýớng dýõng muốn ngýời ngắm nó biết ðýợc sự tồn tại của mặt trời giống nhý một lời cảm õn của hýớng dýõng vì mặt trời ðã góp phần tạo cho nó có một vẻ ðẹp hoàn mĩ hõn.

Mãi nhìn ngắm ðến say mê mà không nhìn thấy có thứ gì ðó ðang tiến về phía mình. Ðến khi cảm nhận ðýợc dýới chân có gì ðó rất mềm, cả ngýời bất an, cô toát cả mồ hôi nhìn xuống thì bắt gặp con vật có lông lá bù xù mà còn ðen nhý chýa từng ðýợc ðen ðang lẩn quẩn dýới chân cô. Tuy hoàn cảnh của cô có khó khãn thật nhýng từ nhỏ ðến lớn cô chỉ thích những thứ lấp lánh, phát sáng, những thứ có màu sắc bắt mắt và ðẹp ðẽ, nhýng giờ ngay trýớc mắt cô là một con chó ðen thui cộng với cái quá khứ ðáng sợ khi cô còn bé khiến cho Qri mất bình tĩnh thét toáng lên và chạy vào biệt làm cho chú chó ðứng ðó ngõ ngác chẳng hiểu gì.

-" Qri...cháu sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"- Bà Han thấy gýõng mặt tái nhợt của cô cùng với việc cô hớt hãi chạy vào liền lo lắng hỏi.

-" Bà õi trong výờn có thứ ðáng sợ lắm"- Qri nắm lấy tay bà luống cuống nói.

-" Có thứ gì...cháu có thể nói rõ hõn không?"- Bà Han khó hiểu hỏi.

-" Con...con chó...trong výờn có con chó, nhìn nó ðen thui ghê lắm...không biết làm sao mà nó lại lạc vào výờn ðýợc nữa"- Qri vẫn còn run sợ nên nói còn lắp bắp.

-" Ý cháu là con chó lông xù màu ðen sao?"

-" Dạ phải...sao bà lại biết?"

-" Thì nó là do cậu chủ nuôi không phải bị lạc vào, tên của nó là Totoro, nó dễ thýõng lắm không ðáng sợ chút nào ðâu"

-" Không biết cậu ta nghĩ gì trong ðầu nữa. Chó cũng có nhiều màu khác rất ðẹp sao không nuôi mà lại nuôi một con chó nhý ðýợc nhập cý từ châu Phi vậy không biết?"

-" Chắc ðó là sở thích của cậu chủ thôi"- Bà Han.

-" Sở thích gì khác ngýời vậy không biết"- Qri tự lầm bầm.

-" Nhýng sao cháu lại sợ một chú chó ðến nhý vậy?"

-" Cháu có một quá khứ kinh hoàng với loài chó"

-" Có thể cho bà biết ðýợc không?"

-" Thật ra cũng không có gì khó nói ðể cháu kể cho bà nghe. Lúc nhỏ có một lần trên ðýờng ði học về bắt gặp một con chó nhìn nó kinh tởm lắm cộng thêm bộ lông màu ðen không hề ðẹp ðẽ, giống nhý một con chó hoang vậy mà nó còn ðang ãn thức ãn thừa nữa. Lúc thấy cháu nó gầm gừ trông rất ðáng sợ cháu ðịnh bỏ chạy nhýng nó lại vồ tới cắn lấy váy áo của cháu, nó ðã làm ngýời cháu bê bết máu, may mà mọi ngýời xung quanh ðýa cháu vào bệnh viện kịp thời nên không nguy hiểm ðến tính mạng nhýng cũng sốt miên man ðến mấy ngày liền...Chuyện ðó nhý ác mộng ðối với cháu vậy, nên cháu rất sợ chó ðặc biệt là những con chó màu ðen"- Qri týờng thuật lại mọi chuyện mà vẫn còn thấy sợ cái ngày kinh khủng ấy.

-" Ra là vậy. Chẳng trách lúc nãy cháu lại hoảng sợ ðến vậy. Nhýng cháu yên tâm con Totoro nó rất hiền, không gây hại gì cho cháu ðâu"

-" Nhýng...."- Qri vẫn không thể výợt qua nỗi sợ.

-" Thôi, cháu cứ từ từ làm quen với Totoro, cháu sẽ thích nó thôi"- Bà Han cýời nói nhý trấn an cô.

-" A...vâng..cháu sẽ cố"

Buổi tối khi dùng cõm xong, Qri chuẩn bị ði làm, ra ðến cổng ðã thấy chú Lee ðứng cạnh xe.

-" Ủa, chú Lee, giờ này mà cậu chủ còn muốn ra ngoài sao?"- Qri.

-" Không, cậu chủ ðã nghỉ ngõi rồi"

-" Vậy sao chú còn ðứng ðây mà không vào nghỉ?"

-" Cậu chủ bảo chú ðýa cháu ði làm"

-" A...Không cần ðâu chú, cháu tự ði ðýợc rồi, chú vào nghỉ sớm ði"

-" Không thể làm trái lời cậu chủ ðâu Qri àh"

-" Vâng, vậy ðành làm phiền chú"- Nhớ tới cái tính cách của cái con ngýời thích làm theo ý mình kia Qri ðành lên xe.

Chiếc xe dừng trýớc cửa quán làm Boram tò mò ra xem. Býớc xuống xe là Qri không khỏi làm chị bất ngờ.

-" Chị còn týởng là khách quý nào ðến quán chứ nhýng không ngờ lại là em. Mà sao em từ chiếc xe ðó býớc xuống vậy?"

-" Xe ðạp của em hý rồi nên em hóa gian xe của bạn thôi ạh"- Qri trở nên lúng túng khi nói dối.

-" Thật sao? Chị còn không biết ngoài HyoMin em còn có ngýời bạn giàu vậy ðó"- Boram có ý trêu cô khi thấy cô lúng túng.

-" Àh...ngýời bạn này em cũng chỉ mới quen thôi ạh"

-" Mà quên nữa HyoMin ðã ðợi em lâu lắm rồi ðó. Chị nghe trên ngýời của nó có mùi thuốc súng nữa. Em nhớ cẩn thận, ðừng tốt bụng châm ngòi giúp nó, nếu không em sẽ tan xác ðấy"

Nghe trong lời nói của chị có phần ðang ðùa, nhýng cũng không khỏi làm Qri rùng mình khi nghe ðến việc cô bạn mình ðang giận. Nhýng giận ai, giận cái gì cõ cô thật không biết.

-" Vậy em ði gặp cậu ấy một lát-" Qri xoay ngýời býớc ði.

-" Nó ðang ngồi ở góc khuất bàn cuối ðấy nhé-" Boram nói với theo.

-" Vâng ạh"- Qri không quay lại nhýng vẫn trả lời.

Thật ra lúc nãy thấy vẻ mặt của HyoMin có vẻ tức giận và có phần lo lắng nên chị tiến lại hỏi. HyoMin ðã kể hết chuyện Qri gặp SoYeon và cả cái cọng việc mới của Qri. Giờ chị mới hiểu lí do vì sao cô lại muốn ði làm về sớm trong tháng tới, thì ra là ðang tuân thủ quy ðịnh của ngýời ta. Khi thấy cô býớc xuống từ chiếc xe ðó chị chỉ hỏi nhý chýa biết gì, khi nhận ðýợc câu trả lời không thành thật của cô chị chỉ vờ tạm tin và cho qua.

-" Hey...HyoMin. Sao hôm nay lại tới ðây...lại còn tới sớm vậy nữa"- Qri ngồi xuống ðối diện HyoMin nở nụ cýời týõi với HyoMin vì lúc này ðang ở cự ly gần với cô bạn Qri càng cảm nhận rõ mùi nguy hiểm.

-" Bây giờ mình cho cậu cõ hội lựa chọn. Một là cậu nói tất cả cho mình biết, hai là ðừng xem mình là bạn nữa"- HyoMin thấy cô vừa ngồi xuống liền nói. Mà lúc này nụ cýời của Qri ðã tắt ngấm khi HyoMin lên tiếng.

-" Cậu nói gì mình không hiểu, mình giấu cậu chuyện gì chứ?"- Qri ngoài mặt hỏi vậy nhýng trong lòng bất an, không lẽ HyoMin ðã biết ðýợc gì rồi.

-" Vậy ðể mỉnh hỏi cậu. Khi tan học cậu ðã ði ðâu mà mình ðến phòng trọ tìm không thấy?"- HyoMin ðặt hai tay lên bàn nhìn thẳng vào cô hỏi.

-" Mình...mình...àh lúc ðó mình ra ngoài có chút việc"- Qri tiếp tục nói dối, cô cảm thấy thật có lỗi với HyoMin.

-" Ðến lúc này mà cậu còn gạt mình, dì Song ðã nói cho mình biết là cậu dọn khỏi nhà từ hôm qua mà còn ði bằng chiếc xe hõi sang trọng nữa. Cậu ði ðâu mà phải dọn nhà, bây giờ mình cho cậu cõ hội cuối cùng, cậu tự nói ði"- HyoMin cố gắng bình tĩnh ðể hỏi rõ cô mọi chuyện.

-" Mình...Chuyện này..."- Qri vẫn ấp úng không muốn nói.

-" Không muốn nói thì mình về, từ nay không còn bạn bè gì hết"- HyoMin ðứng lên ðịnh býớc ði.

-" Khoan ðã...Mình nói...mình nói cậu ðừng nhý vậy mà"- Qri kéo tay HyoMin lại hốc mắt ðã ửng ðỏ khi nghe HyoMin nói những lời nhý vậy. Ðây là lần ðầu tiên cô mới tìm ðýợc một ngýời bạn chân thành nhý vậy nên cô không muốn giấu HyoMin nữa.

-" Vậy cậu nói ði. Nhớ là mình không muốn nghe lời nói dối"- HyoMin ðang mở cờ trong bụng khi tuyệt chiêu uy hiếp này chỉ dùng một lần ðã có hiệu quả. HyoMin nghĩ cần phải áp dụng tuyệt chiêu này với Qri nhiều hõn một chút vì cô bạn này quá cứng ðầu.

-" Thật ra thì cậu ta...ý mình nói là SoYeon . Cậu ta bắt mình dọn ðến biệt thự của cậu ấy ở ðể tiện việc sai bảo, mình không muốn cậu lo nên không dám nói cho cậu biết"

-" Hết rồi sao? Thật là không còn chuyện gì giấu mình?"

-" Thật mà, chỉ có vậy thôi, mình không còn chuyện gì giấu cậu nữa hết. Lần này cậu tin mình ði. Ðừng giận mình nữa mà"- Qri chấp hai tay lại làm vẻ mặt cầu xin.

-" Ðýợc rồi cũng không nỡ giận cái con ngýời ngốc nghếch nhý cậu. Ðây cậu cầm số tiền này trả cho cậu ta rồi rời khỏi ðó ði-" HyoMin nở nụ cýời với Qri rồi ðem ra một phong bì có số tiền mà Qri ðang nợ SoYeon ðýa ra trýớc mặt cô.

-" Mình không thể lấy tiền của cậu. Với lại mình ở ðó cũng không có xảy ra chuyện gì. Cậu yên tâm ði mà, ðừng quá lo lắng"

-" Không biết nên nói cậu giữ vững lập trýờng hay nói cậu cứng ðầu nữa"- HyoMin thở dài nói.

-" Mình không phủ nhận hai ðiều mà cậu nói. Nhýng thật tình mình không thể nhận thêm sự giúp ðỡ của cậu nữa. Cậu ðã tìm cho mình công việc tốt nhý vậy rồi mình còn chýa làm gì ðể trả õn cậu nên mình không thể..."- Qri còn chýa nói hết ðã bị HtoMin ngắt lời.

-" Thôi, thôi, mình thua cậu rồi, hễ muốn giúp cậu là cậu lại kể lễ õn nghĩa dài dòng"- HyoMin xua tay nói.

-" Mình chỉ nói sự thật thôi mà"- Qri bĩu môi nói.

-" Thôi không nói với cậu nữa mình phải làm việc rồi"- Qri.

-" Khoang ðã mình còn chýa biết chỗ ở hiện tại của cậu"- HyoMin.

Qri không muốn HyoMin giận nên ðành cho HyoMin biết ðịa chỉ biệt thự của SoYeon.

-" Giải ðáp ðýợc thắc mắc rồi nên mình phải về ðây. Không khéo mẹ mình lại xem mình là con nít mà lo lắng hỏi này hỏi nọ. Nếu cậu ta dám làm gì cậu thì cứ gọi ðiện thoại cho mình, mình sẽ ðến ngay"- HyoMin ði về ðến cửa thì mới quay lại nói-" Nói cho cậu biết lúc nãy mình chỉ giả vờ giận cậu thôi, vậy mà cậu cũng tin mà khai ra hết...hihi...bye nha"- Nói rồi HyoMin không dám ở lâu mà vọt lẹ.

-" Haiz, thật hết chịu nỗi cô bạn nhí nha nhí nhảnh này mà, còn dám dám gạt mình nữa chứ"- Qri lắc ðầu nói.

Ra về ðã thấy chú Lee ðợi sẵn ở cửa quán. Theo chú Lee trở về biệt thự cũng chýa tới 10 giờ, vì ði bằng xe nên nhanh hõn nhiều.

Giờ này mà SoYeon vẫn chýa về phòng mà ngồi ở sofa xem tivi.

-" Về rồi àh?"- SoYeon vẫn chãm chú vào tivi và lên tiếng hỏi.

-" Sao cậu còn chýa về phòng ngủ?"- Qri không trả lời câu hỏi mà trực tiếp hỏi lại.

-" Không có gối ôm nên ngủ không ðýợc"- Câu trả lời bá ðạo ðýợc SoYeon thốt ra rất tự nhiên mà nhẹ nhàng.

-" Ặc..."- Lúc này mặt Qri ðỏ bừng nghĩ " Biết vậy không thèm hỏi ðể bây giờ cứng họng". Nhýng cô vẫn nói tiếp vì nghĩ có thể gỡ ðýợc cú chót-" Vậy lúc trýớc cậu không hề ngủ àh?".

-" Lúc trýớc khác bây giờ khác"- Qri lại nhận ðýợc câu trả lời bá ðạo không kém gì câu ðầu.

-" Khoan ðã, ðợi tôi một lát"- Nói rồi cô chạy về hýớng phòng mình.

-" Cô ði ðâu ðó?"- SoYeon gọi với theo khi thấy cô chạy ði.

-" Ðã bảo là ðợi một lát mà"- Qri vừa chạy vừa trả lời.

.

.

.

-" Nè tặng cậu ðó"- Qri chìa chiếc túi cho SoYeon.

-" Cái gì ðây?"- SoYeon nghi ngờ hỏi.

-" Cậu cứ xem ði rồi sẽ biết"- Qri mất kiên nhẫn dúi chiếc túi vào tay SoYeon.

-" Whattt, cái gì mà xanh lè xanh lét vậy, lại có cái hình gớm ghiếc nữa chứ"

-" Gì mà gớm ghiếc chứ, tôi thấy nó ðẹp mà lại còn hợp với cậu nữa"

-" Ðẹp...ðẹp cái con khỉ, ðầu óc cô thật bệnh hoạn"- SoYeon mặt ðanh lại nói.

-" Nè...vừa phải thôi nha, tôi còn chýa hết giận cậu vụ chiếc xe mà còn tốt bụng tặng quà cho cậu, mà cậu lại nói vậy thật quá sức chịu ðựng mà"- Qri khoanh tay lại quay mặt chỗ khác nói.

-" Vậy tôi nhận là ðýợc chứ gì?"- SoYeon xuống nýớc khi thấy cô có vẻ giận. Thật không biết hiện tại ai là chủ nữa.

-" Không cậu phải thử nó. Nếu không ðừng mong tôi hết giận cậu"- Cái này gọi là' ðýợc voi ðòi hai bà Trýng' này.

-" Tôi nhận cái thứ này ðã là nể mặt cô lắm rồi lại còn muốn tôi thử...ðừng mõ"

-" Giờ có thử không?"- Qri.

-" Thử thì thử"- Không hiểu sao khi nói chuyện với cô cậu lại bị lép vế nhý vậy nữa... Thật không có tiền ðồ.

~5 phút~10 phút~30 phút~

Ðã 30 phút mà không thấy SoYeon trở xuống nên cô tiến về phía cửa phòng gõ dồn dập và hỏi...

-" Bộ cậu thử xong tự ngắm mình trong gýõng thấy ðẹp quá nên không muốn rời mắt hả?... Mau mở..."- Qri còn chýa nói hết câu thì SoYeon ðã mở cửa ra.

Trýớc mặt Qri bây giờ là một Park SoYeon cực cute với nýớc da trắng nhýng không mất ði vẻ nam tính kết hợp với bộ ðồ ngủ màu xanh lá có nguyên cái hình con sâu hoạt hình bự tổ chảng ở phía trýớc. Cái này là do cô mua ở trung tâm lúc sáng, không ngờ lại hợp với SoYeon ðến vậy.

-" Cái hình con sâu này ðẹp vậy mà cậu lại bảo là gớm ghiếc. Mà sao cậu ở trong ðó lâu vậy, bộ tự ngắm mình thật hả?"- Qri hí hửng hỏi.

-" Ngắm cái ðầu của cô"- Hiện giờ SoYeon chỉ có một ðiều ýớc thật ðõn giản ðó là sàn nhà xuất hiện một cái lỗ ðể cậu có thể chui xuống.

-" Con sâu non trên áo hợp với cậu lắm ðó...Ý ' sâu non'-' SoYeon' nghe vần ghê ta. Cậu sẽ vinh dự ðýợc tôi gọi cái tên thân mật là sâu non, sâu non haha...."

-" Tên gì nghe ðến là phát sợ"

-" Nghe hay mà. Mà cậu có thích hay không tôi vẫn gọi"- Giờ phút này Qri quên luôn ðiều kiện ghi trong hợp ðồng.

-" Gọi gì tùy cô, giờ ngủ ðýợc chýa?"

-" Cho tôi ngắm sâu non thêm chút nữa nha"- Qri nói mà vẻ mặt nhý làm nũng.

-" Không là không, ði ngủ, giờ thì không nhýờng nhịn cô gì nữa hết"- Nói rồi SoYeon tiến về phía giýờng.

-" Không cho thì thôi, nãy giờ cũng thấy hết rồi. Mà phải nói thật sâu non àh cậu mặc bộ ðồ này cute thật ðó"- Qri vừa nói vừa ði phía sau SoYeon.

" Dám ðùa cợt tôi, vậy ðừng trách tôi" SoYeon ðã lên giýờng nằm và nhìn về phía cô.

Bây giờ cô mới phát hiện vẻ mặt gian tà của SoYeon, nhýng bây giờ hết ðýờng lui rồi. Cô bắt ðầu thấy hõi sợ rồi ðúng là cái miệng hại cái thân mà.

Vẫn nhý ngày ðầu hôm nay cô vẫn quấn chãn kín mít. Nhýng làm sao yên ðýợc với SoYeon, ai bảo dám ðộng vào cậu.

-" Nè bỏ chiếc chãn dày cộm này ra coi"- SoYeon nửa ngồi nữa nằm ra lệnh.

-" Không, tại sao tôi lại phải bỏ ra chứ"- Qri cố giấu mặt vào trong chãn trả lời.

-" Nhìn xem cô với cái chãn to ðùng này cộng lại còn to hõn tôi nữa làm sao tôi ôm ðýợc thoải mái"

-" Mặc kệ cậu có thoải mái hay không tôi không quan tâm...tôi ðã làm ðúng trách nhiệm rồi"- Qri hõi ló ðầu ra nhìn vào cậu.

SoYeon nhếch mép cýởi ghé sát vào tai cô, phả từng hõi thở ấm nóng vào tai cô làm cô rùng mình-" Bây giờ bỏ ra ðể tôi ôm hay là.....ðể tôi hôn cô nha...hôn xong tôi sẽ không ôm nữa....sao tôi cho cô chọn".

-" Cậu dám..."- Qri vừa giận vừa mắc cỡ ðến ðỏ mặt. Cái con ngýời này sao lại bá ðạo ðến vậy chứ, thật không dễ ðối phó.

-" Thì cô cứ ôm khý khý cái chãn ðó ði rồi sẽ biết. Mỗi ngày một nụ hôn chúc ngủ ngon thì sao ta? Chắc tuyệt hõn là ôm gấp mấy lần"- SoYeon vừa xoa cằm vờ nhý suy nghĩ nói.

-" Cậu dám làm vậy tôi sẽ giết cậu"- Qri vẫn không chịu buông ra.

-" Vẫn không chịu buông ra. Cứng ðầu thật vậy ðể tôi hành ðộng cho cô xem"- SoYeon dần thu hẹp khoảng cách giữa môi cậu với môi cô.

-" Khoan ðã, bỏ ra thì bỏ, cậu ðừng làm bậy"- Qri hằn học bỏ chiếc chãn ra. Không thèm nhìn mặt SoYeon mà quay lýng về phía cậu.

-" Nghe lời ngay từ ðầu có phải tốt hõn không"- Cậu nói rồi nằm xuống cạnh cô rồi kéo cô vào lòng, bàn tay rắn chắc ôm trọn vòng eo thon gọn của cô.

Từ từ cả hai chìm vào giấc ngủ. Mà lúc này ðây cô lại cảm thấy ðễ ngủ hõn khi không còn cái chãn khó chịu quấn quanh ngýời mà thay vào ðó là một vòng tay ấm áp. Xua tan hết tất cả mệt mỏi cô mặc kệ cậu có ôm chặc cỡ nào ði nữa cô không quan tâm chỉ cần ngủ thật nhanh trời sẽ mau sáng lúc ðó cô sẽ không phải bị xem là gối ôm nữa.

_________(^_^)________

End chap 6.

Chap dài thýợt nhá xong chap này sẽ lặn hõi lâu...trở lại sẽ có bất ngờ ðó nha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro