5. Tình yêu là khi em cười.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay quả ngày đặc biệt đối với em cả chúng ta nữa, hôm nay anh đã trở lại Sài Gòn sống cùng em mãi mãi.

Thật hạnh phúc khi mỗi lần mở mắt thức giấc đều thấy anh nằm cạnh em, vẫn gương mặt bình yên đó của anh khiến em cảm thấy yên lòng.

Vẫn mỗi sáng anh luôn chuẩn bị thức ăn cho em, dặn em nhà phải luôn cẩn thận sau đó thì anh đi làm.

Mỗi ngày của chúng ta đều trôi qua một cách êm đềm như thế em muốn chúng ta như thế này cả đời.

Nhưng anh ơi, chúng ta đều thay đổi rồi!

...

Anh lười biếng tột độ vào buổi sáng, anh chẳng bao giờ gấp mền gối khi ngủ dậy, anh hứa ăn xong sẽ rửa chén cho em nhưng anh luôn kiếm chuyện nhức đầu, đau bụng sau bữa ăn.

Em nấu cơm cho anh ăn, hỏi ngon không thì anh giả bộ mắc ói, ho sặc sụa.

Chúng ta thường xuyên cãi nhau. Em cứng đầu, anh nóng tính.

Em bỏ ra sofa nằm, anh không những không làm hòa còn đưa cho em cái mền bảo: "Khuyến mãi cho đắp, quý lắm mới đưa đó."

Đúng là anh chẳng phải soái ca.
Chuyện chúng ta cũng chẳng phải ngôn tình.

Chẳng hôm ấy đi làm về anh đưa em hộp thức ăn nói: "Chỗ làm anh hôm nay đầu bếp nổi tiếng về pizza, mỗi người một miếng, anh nghĩ em thích pizza nên để dành cho em."

Chẳng anh mua cho em một cái áo, chưa được một tuần, em đi vào quán bar nhảy nhót vui quá thế nào chẳng thèm mang về. Đến khi phát hiện ra thì em suy sụp chẳng buồn ăn tối. Anh đợi khi em ngủ, lục đục lên mạng đặt hàng một cái khác gửi về tận nhà. Hôm ấy em nhảy vòng quanh nhà khi nhận được áo.

Chẳng anh nhắn tin bảo: "Hôm nay về sớm đi chơi đi, em làm nhiều lấy tiền nuôi ai vậy, một ngày em kiếm được bao nhiêu anh trả cho một tuần luôn đó, đóng cửa về đi."

Chẳng biết em lo lắng khi lên , bày đặt ăn kiêng các kiểu, anh mỉa mai bảo: "Ai cho em giảm cân, em phải mập thì ngủ anh còn gác chân được chứ."

Chẳng anh chưa bao giờ ngại việc buộc dây giày cho em, chẳng bao giờ ngại khi phải xách hết vali của em, chẳng bao giờ ngại đứng chờ em hàng giờ đồng hồ.

Chẳng con đường dài như thế nhưng anh chưa từng buông tay em, kể cả khi em ghét anh kinh khủng. Anh bảo: "Đừng bỏ anh, con gái như em không ai yêu nổi đâu."

Anh chẳng phải là soái ca.
Chỉ là chàng trai mà bấy lâu nay em tìm kiếm.
Chuyện chúng ta cũng chẳng phải ngôn tình.
Nhưng nêu cần, em sẽ đấu tranh để có được nó.

lấy nhau mình vẫn người yêu em nhé
Anh vẫn sẽ ngừng thở một nhịp trước lúc hẹn em
Rồi đón đưa qua từng con đường
Em ôm anh, giấc mộng hóa trong lành.

Mây trên cao, chúng ta nắm tay nhau phía dưới
Lối nào em bước đều anh theo cùng
Nếu mãi mãi không tồn tại
Cứ bình yên bước theo anh...đường còn xa...mình cứ hát ca.

Anh đi một quãng bao la
Gần hết cả tuổi trẻ
Ngoảnh đầu lại vẫn chỉ muốn được yêu mình em
giống như thói quen
Quay về nhà sau tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro