4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lễ noel, cậu lại đan thêm một chiếc khăn cho vào tủ. Quà tặng Jihu là một chiếc cà vạt. Anh cười hạnh phúc:

- Em mua cà vạt để giữ anh cả đời đây mà!

Tự dưng cậu lại nhớ đến lời Jeno nói: "Quàng khăn em tặng là cả đời này anh bị em thâu tóm". Chẳng biết mùa noel này, anh ấy đã quàng khăn ai tặng.

Đêm noel, bên nhà thờ của một xóm đạo nhỏ bé vùng cao, tiếng chuông ngân và tiếng Thánh vang dội. Seoul ơi, Noel an lành nhé.

Lúc chia tay, Jihu nắm chặt bàn tay cậu, khẽ nói:

- Trong chương trình đi nước ngoài học lần này, Jeno đã đăng ký đi đấy. Thứ hai tuần tới là cậu ấy bay.

Thơm nhẹ lên má cậu, anh khẽ nói:

-  Anh yêu em nhiều lắm, Jaemin à. -Rồi vội vã đi về phía cuối đường.

Đêm ấy, cậu đã nhấc máy gọi điện cho Jeno, cậu nín thở để nghe tiếng của anh. Gần bốn năm rồi, nhớ quá. Bốn năm rồi, chưa chưa một lần cậu nghe anh nói. Jeno ơi...

- Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Cậu hụt hẫng. Không liên lạc được. Cậu bấm lại mấy lần, và vẫn vậy.

Nhìn những chiếc khăn xếp ngay ngắn trong tủ, cậu đã khóc.

Gọi điện đặt vé về Seoul. Sáng hôm sau, cậu sẽ về Seoul. Biết rằng sẽ có lỗi với Jihu, biết rằng như thế là thật tệ với anh ấy. Nhưng, cậu không muốn dối gạt mãi trái tim mình.

Sáng sớm, đang ì ạch xách chiếc ba lô to đùng thì Jihu xuất hiện. Anh không nói, lẳng lặng mang ba lô vào xe cho cậu, lẳng lặng mở của xe, lẳng lặng chở cậu ra sân bay.

- Anh...

Cậu ngập ngừng, không thốt lên lời. Anh nhìn cậu, cười thật khẽ:

- Đừng nói gì hết, nếu không anh sẽ giận đấy.

Cậu im lặng, anh bỗng cười bẹo má cậu một cái thật nhanh:

- Cảm ơn em vì em đã cố yêu anh. Cảm ơn em vì đã cho cả hai ta cơ hội. Anh tin rằng em sẽ hạnh phúc, vì em là của Jeno. Anh cũng tin mình sẽ hạnh phúc khi không cố níu kéo em, vì em không phải là của anh. Hãy làm theo những gì con tim mình mách bảo, em nhé. Đừng hỏi anh vì sao anh làm thế, vì anh sẽ chẳng lí giải được đâu.

Cậu lại khóc, nhưng lần nay anh đưa khăn giấy cho cậu:

- Anh không cho em mượn áo nữa đâu. Cười lên anh xem nào. Sau chuyện này, cả hai sẽ càng trân trọng nhau hơn. Jeno yêu em lắm đấy.

Máy bay cất cánh, bỏ lại tất cả cậu về với Seoul của mình, về với Jeno của em...

Seoul đây rồi. Ôi, nhớ quá. cậu muốn uống thật nhiều, uống nhật nhanh bầu không khi vây quanh mình, cả những bụi bặm của thủ đô đầy nhung nhớ...

- Một hộp chocolate cho anh, Jeno nhé.

Đây rồi, con đường từng hằn biết bao kỷ niệm giữa cậu và anh, và đây nữa... nơi anh bày đặt mấy đứa bạn ghẹo đùa... cậu đã bỏ quên chúng trong ký ức, cậu đã bắt chúng ngủ vùi, để hôm nay chúng bừng dậy, trách móc...

Toà cao ốc đây rồi. Căn phòng Jeno làm việc kia rồi. Bao nhiêu năm giận hơn yêu thương là đây... Chúng đang ùa về, đốt cháy trái tim cậu... Chiếc thang máy chạy từ từ, ôi, nhanh lên, mà không, chậm lại... "Anh có bất ngờ khi em về không Jeno?", cậu thấy tim mình cứ đập tình thịch. Nó đập nhanh gấp 10 lần bác sĩ cho phép. Chúa ạ, nó như reo lên, nhảy ra khỏi lồng ngực.

- Alô. Ừ, cậu đi may mắn nhé. Tạm biệt.

Jihu lên máy bay, anh mới là người đăng ký lớp học ở nước ngoài lần này. Anh biết trái tim người con trai anh yêu thuộc về người khác.. Và chẳng có điều gì xứng đáng hơn với cậu ấy là cậu ấy được hạnh phúc. Dù rất yêu nhưng anh không muốn tình yêu ấy thành nước mắt. Anh đã gọi cho Jeno, đã nhắn với Jeno rằng, nếu Jeno làm Jaemin khóc và buồn, anh sẽ quay về và lần này sẽ mang Jaemin đi... Anh chỉ có đủ dũng cảm để nhắn cho Jaemin - cậu chàng anh yêu lời chúc hạnh phúc.

Jeno ngồi trầm ngâm ngắm chiếc chuông gió buộc dải ruy băng vàng ngày nào Jaemin treo tặng. Chiều nay, chiều nay xong công việc anh sẽ tới với Jaemin. Mặc kệ em sẽ không tha thứ cho anh, mặc kệ em căm ghét hay ruồng bỏ anh, anh cũng sẽ phải nói cho em biết, anh yêu và nhớ em đến nhường nào.

Cậu nhẹ nhè gõ cửa phòng, tiếng Jeno bên trong trầm ấm:

- Cứ vào đi.

Cậu mở cửa, trước con mắt ngạc nhiên tột độ của Jeno, có người ôm hộp chocolate cười nhăn nhở:

- Anh! Em đã về đây!

                                                                        - End -

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ chiếc fic này^^ Nếu có gì sai sót mọi người hãy góp ý nhé ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro