CHƯƠNG 2: LỜI NÓI CỦA TRẺ NHỎ KHÔNG CỐ KỴ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng tám, ve sầu kêu đặc biệt vui vẻ, tại Lê Sương cung, bởi vì Ninh phi nương nương vừa sinh hạ một vị tiểu công chúa mà phá lệ huyên náo hoan hỉ.

Ninh phi tính cách uyển chuyển hàm xúc, đối nhân xử thế khiêm tốn ôn hòa, cho nên không thiếu nhân duyên, từ sau khi sinh hạ nữ nhi, mọi người tiến đến chúc mừng không ngừng, hoàng đế lại thường xuyên đến thăm nàng, làm cho nàng hé ra khuôn mặt của tiểu oa nhi, cười đến xán lạn như hoa.

Hôm nay sau giờ ngọ, Ninh phi nằm trên ghế trúc đặt ở hành lang, đang chơi đùa cùng với nữ nhi đã được nhũ nương cho ăn no, bên kia cung nữ báo lại, hoàng hậu dẫn Tĩnh Hải vương đến.

“Hôm nay trời nóng như vậy lại tới quấy rầy muội muội, thực là áy náy, chính là đứa nhỏ Tiện Nhi này ầm ĩ muốn tới xem tiểu muội muội”

Tĩnh Hải vương là trưởng tử của hoàng đế, năm nay vừa sáu tuổi, tên chỉ một chữ Tiện. Bất quá tiểu Tiện cũng không có gì đáng để hâm mộ, dùng chính lời nói của hắn tự nghiệm ra: “Trưởng thành chính là phiền não”, về phần rốt cuộc có cái gì phiền não thì không ai có thể hiểu được, tiểu quỷ kia tựa hồ ở thời điểm nào hắn cũng phiền não, bởi vì hắn chính là suy nghĩ quá nhiều.

“Tiểu muội muội như thế nào không giống nữ nhân a? Nhị tỷ nói, nữ hài tử đều có ngực!”

Tiểu Tiện cũng không biết cái gì gọi là ngực, nhưng hắn nghiên cửu tiểu oa nhi trước mắt cả nửa ngày, cũng không phát hiện trên người nữ oa nhi kia có cái gì mới mẻ mà mình chưa thấy qua.

Một câu của nhi tử thiếu chút nữa liền đem hoàng hậu sặc chết, nàng cảm thấy chính mình một đời anh minh, chỉ có đứa con này làm cho nàng phải hổ thẹn, bất đắc dĩ hướng Ninh phi xấu hổ cười một cái. Nhưng thật ra Ninh phi đối với tiểu nam hài bình tâm tĩnh khí mà giải thích. 

“Tiểu công chúa còn chưa có lớn lên, sau khi lớn lên, điện hạ sẽ phát hiện nàng cũng sẽ không giống như vậy!”

Tiểu Tiện cái hiểu cái không, gật gật đầu, lại hỏi: “Tiểu muội muội có phải sẽ giống như Thuần đệ, đột ngột mất đi không?”

Lời vừa nói ra, hai người trong lòng đều trầm xuống, Ninh phi đôi mắt hồng hồng, bên trong lại nổi lên hơi nước. Thuần là đứa con đầu tiên của nàng, đáng tiếc là không thể nuôi sống, một năm kia nàng hầu như cả ngày tinh thần đều hoàng hốt.

Hoàng hậu biết đứa con này của mình không thể ngăn cản tật xấu ở miệng, lúc này khẽ quát một tiếng. “Tiện nhi, không được nói hươu nói vượn!”

Tiểu Tiện há há miệng, phỏng đoán xem chính mình hỏi cái vấn đề kia có thể lấy lòng hay không, vì thế hắn cúi đầu nghĩ nghĩ, lập tức lại hỏi: “Cái kia tiểu muội muội là như thế nào mà có?”

Ninh phi vừa rồi đôi mắt còn hơi phiếm hồng, hiện tại vẻ mặt lại trở nên đỏ bừng, hoàng hậu nhìn không được, liền lập tức ra lệnh cung nhân đem cái tên xấu xa không quản được miệng này mang đi, đỡ cho hắn lại không sợ chết nói không ngừng.

“Đại điện hạ chạy đi đâu vậy, đường hồi cung là ở bên kia a!”

“Ta muốn đi đến chỗ Khang mẫu phi. Tốt lắm, ngươi muốn đi theo liền cứ đi theo đi!”

Tiểu Tiện ra khỏi Lê Sương cung, liền chạy thẳng đến Quế Xương cung của Khang phi, trong lòng hắn nghẹn một vấn đề, nếu không hỏi cho ra nguyên cớ thì sẽ không dễ chịu – Tiểu muội muội rốt cuộc là như thế nào mà có?

Trong cung mỗi người đều nói, biệt hiệu của Tĩnh Hải vương chính là “Mười vạn câu hỏi vì sao”

Cố tình đứa nhỏ ở cái tuổi này, hỏi ra những vấn đề nửa điểm cũng không mang tính học thuật, khắp nơi mọi người đều không biết nói cái gì. Tuy rằng không biết nói như thế nào, nhưng cũng không dám nói lung tung, dù sao cũng không ai gánh nổi cái tội danh “xúi giục hoàng tử”, vì thế mọi người nếu có thể đáp liền đáp, không thể đáp liền thôi. Người này đùn người kia đẩy, cuối cùng hơn phân nửa muốn đẩy đến tận người phụ trách cao nhất hoàng cung – Tiểu Tiện hắn liền đi nơi đó.

Hoàng đế mới đầu thấy nhi tử hứng thú hỏi một số vấn đề, hắn thực kích động, bởi vì chính hắn cũng vốn ưa thích những vấn đề triết học, tuy là không chuyên sâu lắm, thế nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện, đứa con này của hắn, ngay cả lời nói cũng không nhận thức được hết toàn bộ, những kiến thức hắn giảng giải căn bản chẳng khác nào nước đổ đầu vịt, hứng thú cũng dần phai nhạt, cuối cùng đành soạn sẵn bộ “Mười vạn câu hỏi vì sao” để đối phó nhi tử đột nhiên đến đòi vấn đáp. 

Nếu Tiểu Tiện hỏi hoàng đế: “Vì cái gì nam hài phải đứng tiểu?”. Loại vấn đề này, hoàng đế đành phải trả lời hắn: “Đây chính là do lão tổ tông quy định”. Nếu Tiểu Tiện hỏi “Hoàng tổ mẫu sao có thể nói nhiều như vậy?”, hoàng đế lại đành phải trả lời: “Sự tình liên quan đến nền tảng lập quốc, tạm thời chưa thể nói cho ngươi!”

Dần dà, hai câu nói này được xưng tụng là “Đáp án chính xác của mười vạn câu hỏi vì sao”

“Khang mẫu phi! Tiểu muội muội là như thế nào mà có?”

Tiểu Tiện vừa thấy Khang phi, liền sà vào hỏi. Lúc này Khang phi đang phẩm một tách trà thơm, trên tay cầm một quyền sách cổ, hoàn toàn không hiểu được đại hoàng tử đang hỏi cái gì.

“Cái gì tiểu muội muội?”

  “Chính là tiểu muội muội ở chỗ Ninh mẫu phi, nhi tử vừa mới hỏi như thế nào mà có tiểu muội muội, liền bị mẫu hậu đuổi ra ngoài……………..” Tiểu Tiện vô cùng ủy khuất trả lời.

Khang phi ngồi cả nửa ngày, mới có thể hết sức bình tĩnh mà nhìn đại hoàng tử. Trong cung mỗi người đều xưng tụng Khang phi là đầy bụng kinh luân, kiến thức sâu rộng, Tiểu Tiện đối với Khang phi cũng là thập phần tin tưởng, trừ bỏ việc nàng có danh là tài nữ ra, còn bởi vì nàng là một trong số ít những người đủ kiên nhẫn thay mình giải đáp, nhưng chỉ sợ hiện tại đã là có một không hai.

“Cốt nhược cân nhu mà nắm cố. Vị tấn mẫu chi hợp nhi tác. Tinh chi chí dã. Chung nhật hào c hi bất dát. Hòa chi chí dã.” Khang phi xuất khẩu thành thơ mà nói.

“……………?......?”

“Đi khí, nuốt tắc súc, súc tắc thân, thân tắc hạ, hạ tắc định, luật cố, cố tắc manh, manh tắc trường, trường phục, phục tắc thiên, thiên kì bổn tại thượng, thượng kì bổn tại hạ, thuận tắc sinh, nghịch tắc tử”

“Tiểu sơn trọng điệp kim minh diệt, tấn vân dục độ hương tai tuyết” Khang phi cuối cùng kết thúc lời giải thích bằng một câu thơ hay trong sách cổ.

Tiểu Tiện cuối cùng cái gì cũng không hiểu, Khang mẫu phi tốt chính là tốt, điều duy nhất khiến Tiểu Tiện không vừa lòng chính là lời nói của nàng luôn quá mức quái đản, giống như là…………giống như là Thái phó kể chuyện xưa, lúc nào cũng nhắc đến Thiên thư.

Đối diện với vẻ mặt hoàn toàn không hiểu gì của Tiểu Tiện, Khang phi liền quăng ra một câu duy nhất kể từ lúc chạy đến Quế Xương cung đến nay mà tiểu quỷ có thể hiểu. “Đến hỏi Cung mẫu phi của ngươi đi, kinh nghiệm thực tế của nàng mới thực phong phú”

Đúng rồi! Cung mẫu phi có tận hai công chúa, so với mỗi vị mẫu phi đều muốn nhiều hơn, xem ra đây chính là kinh nghiệm thực tế a!

Nghĩ như vậy, Tiểu Tiện phấn khích chạy một đường đến Xích Phong cung của Cung phi.

“Tiểu muội muội là từ trong thân thể mẫu thân đi ra!” Cung phi trả lời chém đinh chặt sắt.

Tiểu Tiện vui vẻ một hồi, Cung mẫu phi cứ như vậy sảng khoái đáp thẳng vào nội dung chính. Nếu là chuyện đơn giản như vậy, Khang mẫu phi sao phải niệm một đống gì đó làm hắn nghe không hiểu. Hắn nhớ lại “Thiên thư” của Khang phi, lại nghĩ đến những gì Cung phi giải thích, bỗng nhiên phát hiện phương diện này nhất định cất dấu thứ gì đó thâm sâu.

“Tiểu muội muội lại như thế nào đi vào thân thể mẫu thân?” Cũng không thấy trên người Ninh mẫu phi có cái lỗ nào lớn như vậy.

Cung phi lâm vào trầm mặc, đôi mắt nàng chuyển động hai vòng, cuối cùng nói: “Cái này phải hỏi hoàng thượng mới biết được”

“Ai….Lại muốn hỏi phụ hoàng a”

Từ khi hoàng đế lấy “Đáp án mười vạn câu hỏi vì sao” ra qua loa đại khái với Tiểu Tiện một đoạn thời gian, Tiểu Tiện cực không tình nguyện muốn đến hỏi hoàng đế lão cha bất cứ vấn đề gì.

“Cung mẫu phi lần này cũng không phải là gạt ngươi, bởi vì cho dù là đệ đệ cùng được, muội muội cũng tốt, tất cả đều là do hoàng thượng tạo ra!”

Tiểu Tiện há miệng thành hình chữ O, đây thực sự là tin tức lớn. Phụ hoàng cùng thiếp thất tạo thành cục cưng? Hắn như thế nào cho tới bây giờ đều chưa từng nghe qua? Hơn nữa lúc đó phụ hoàng chính xác là làm cái gì? Hắn cho tới bây giờ cũng không phát hiện ra! Chẳng lẽ là cố ý gạt hắn?

Tiểu Tiện biết hoàng đế đã gạt hắn rất nhiều chuyện, cho nên hắn vô cùng tức giận, chuyện quan trọng như tiểu bảo bảo cũng muốn gạt hắn, quá sức vô lý! Cho nên hắn lại hướng Trường Kiện điện chạy đến, muốn hoàng đế phải cho hắn một cái công đạo.

“Cái gì cái gì? Ngươi nói cái gì?”

Hoàng đế nhìn nhi tử của mình chạy đến, chả hiểu tại sao tên tiểu quỷ này lại tức giận vọt vào trong điện, hắn còn tưởng là chuyện đại sự gì, ngay cả các thần tử đang cùng mình trao đổi chính sự cũng đều cho lui, kết quả chính là tiểu tử kia lòng đầy căm phẫn tới chất vấn mình, vì sao thời điểm cùng thiếp thất làm ra cục cưng lại không mang theo hắn?

“Chuyện này là thế nào?”

“Chính là tiểu muội muội ở chỗ Ninh mẫu phi, chẳng phải là do phụ hoàng làm ra sao?”

Hoàng đế bất tri bất giác ngã ngửa.

“A? Là ai nói với ngươi như vậy?”

Tiểu Tiện không để ý đến phản ứng của hoàng đế, vừa hé miệng ra liền mau chóng ngậm chặt. Cung mẫu phi bảo hắn giữ bí mật, nếu không về sau sẽ không dẫn hắn đi chơi.

Yêu là cả đời, hận cũng là cả đời, mãi cho đến khi tình cảm đến người lạ, hắn nhưng lại hối hận…….

“Là nhi tử hỏi trước, thái phó nói phải có thứ tự trước sau, phụ hoàng vẫn là nên trả lời vấn đề của nhi tử trước đã”

Tiểu tử ngươi cư nhiên lại mang văn vẻ ra đùa giỡn trẫm!

Hoàng đế một bên chán nản, một bên nén giận thái phó đã hết sức cẩn thận, tuân thủ làm hết chức trách, cuối cùng nghĩ nghĩ, hắn quyết định mang ra “Pháp bảo vạn năng”

“Sự tình liên quan…………..”

“Sự tình liên quan đến quốc thể, cho nên không thể nói với Tiện Nhi? Đáng ghét đáng ghét! Tiện nhi ghét nhất là bị phụ hoàng lừa! Oa~~~~”

Di di di? Như thế nào bỗng nhiên lại khóc?

Hoàng đế nhìn nhi tử khóc đến hoa lê đái vũ, hé ra khuôn mặt nhỏ xinh xắn, cũng không nỡ làm hắn thương tâm. Chính mình cân nhắc một hồi, cảm thấy nhi tử này tuy rằng thường xuyên hỏi một chút vấn đề vô lí, nhưng đây cũng là loại tính cách thích tư duy đáng để khuyến khích, đem thói quen này bóp chết từ trong nôi tựa hồ cũng không thỏa đáng, vì thế đưa tay ôm lấy nhi tử nói: “Phụ hoàng nói cho Tiện nhi nghe là được, có cái gì phải khóc? Cũng không sợ xấu mặt!”

“Người………là bởi vì phụ hoàng luôn gạt ta”

“Hảo hảo hảo, lần này nhất định không lừa ngươi”

“Vậy phụ hoàng nói đi, tiểu bảo bảo là như thế nào xuất hiện?”

“Này……kỳ thật có nói cho Tiện nhi cũng vô dụng,ngươi bây giờ cũng không có làm được”

“Tại sao?”

“Phải đợi sau này ngươi lớn lên………”

“Oa~~~~ Phụ hoàng lại trả lời cho có lệ với nhi tử”

Hoàng đế trưng ra khuôn mặt khổ sở, thầm nghĩ đây chính là một con sói, báo ứng a!

“Hoàng thượng…….vừa rồi………không xảy ra chuyện gì chứ?”

Tĩnh Hải vương đi rồi, Mạnh công liền không một chút tiếng động, tiêu sái tiến vào điện, xem hoàng đế khi nào lại cho các vị thần tử đi vào.

“………….Không có việc gì………….”

Hoàng đế trong lời nói đều là không biết làm thế nào, chính là hắn lại nhớ đến vừa rồi vẻ mặt nhi tử vô cùng hưng phấn chạy đến, muốn thấy hắn làm ra cục cưng.

Đêm đó hắn say rượu, nàng cùng hắn triền miên một đêm. Cũng không biết mười tháng sau thế nhưng có hài tử.

Mối tình đầu lông bông lúc còn trẻ luôn khiến người ta hoài niệm, còn nàng, lại khiến cho người ta đau lòng……….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro