-2-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Len, ngươi nói xem . . - Công Chúa ngước lên nhìn trời sao lấp lánh. Nàng thấy bầu trời hôm nay thật đẹp, không nhiều sao những mỗi ngôi sao trên đó . . đều rất sáng. Một thứ ánh sáng cô độc. - Ta có dễ thương không?

- D.. dạ? - Cận Vệ ngây ngốc hỏi lại, vì chính bản thân cậu đã quá mê mải ngắm nhìn Công Chua mà không nghe được nàng nói gì cả.

- Ta hỏi ta có dễ thương không. - Giọng Công Chúa trầm lại, đôi mắt nhìn về hướng xa xăm vô định. Dáng vẻ mang vạn phần khó hiểu.

- Công chúa rất dễ thương, dễ thương nhất so với những người tôi từng gặp.

- Vậy ngươi có thương ta không? Ngươi sẽ làm mọi điều ta muốn chứ?

- Vâng, tôi sẽ làm mọi điều người muốn.

Cận Vệ lúc đó không phải muốn nói như vậy. Cậu muốn nói . . tôi rất thương Công Chúa.

- Bất cứ điều gì? - Công Chúa quay sang nhìn cậu một cách kì lạ.

Lúc đó nàng đang rất hồi hộp, rất hi vọng.

- Đúng vậy. Nhưng trước hế, bây giờ công chúa hãy vào phòng và ngủ đi thôi. Ở ngoài lâu sẽ bị cảm lạnh mất.

- Len thật nhàm chán.

Công Chúa đã nói như vậy, và bỏ vào phòng. Cận Vệ theo sau nàng. Cậu thực ra rất muốn cùng nàng tiếp tục đứng ở ban công để ngắm nhìn trời đêm như vậy. Nhưng quốc vương đã nói cậu phải chăm sóc cho Công Chúa thật cẩn thận, và cậu đã đồng ý.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yuu