REDAMANCY♥ [Park Jongseong (Jay) x Kim Sunoo]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul 11pm
"Sunoo, em ở đâu ? Em không về chắc anh phát điên mất "
" Jay hyung anh đừng lo mà, em đang ở cửa hàng tiện lợi. Em về ngay thôi"
" Em ở đó, đợi anh "
Lại là một ngày tuyết rơi tại Seoul
Khí trời lạnh giá làm ai cũng chỉ muốn ở trong nhà vậy mà giờ đây anh lại bận đi đón Kim Sunoo.
Chẳng có nhiều thời gian để suy nghĩ, anh choàng áo ấm, xỏ vội đôi giày rồi đi ngay, không quên đem theo áo cho "mặt trời" bé xinh của anh.
Bên ngoài, những ngôi nhà san sát nhau phủ trên mái là một lớp tuyết dày. Cây bên đường cũng đã rụng hết lá chỉ còn lại cành cây trơ trọi.
Sải bước trên con đường quen thuộc tới cửa hàng tiện lợi mà anh và Sunoo thường ghé qua để mua vài thứ.
"Chắc lại muốn ăn mint choco rồi đây" Jay nghĩ
Tầm 7' thì anh đã đứng trước cửa, phủi hết lớp tuyết vương trên áo rồi bước vào.

Dáo dát tìm một bóng hình quen thuộc, nổi bật trong những chiếc áo màu nâu đen là chiếc áo ấm màu xanh mà anh đã tặng cho em trong một lần anh đi công tác. Sunoo ngồi ở dãy bàn trong cùng, có vẻ như em cũng đang đợi Jay.

"Sunoo sao em ra ngoài vào buổi tối muộn như này mà em không nói anh ?"
"Hyung à, em xin lỗi" Mặt em buồn buồn
Jay thấy vậy cũng không muốn tức giận với em nữa, ngồi bên cạnh để bé con dựa vào vai mình.
"Em sao đấy, sao lại buồn"
"Em muốn ăn mintchoco..." nói tới đây Sunoo dừng một hồi mới tiếp tục
"...nhưng Jay hyung nói em không được ăn"
Thôi xong, người thương giận anh rồi.

Vài ngày trước trong lúc cãi nhau anh đã lỡ nói là anh cấm em ăn mint choco nữa. Anh biết em không giận anh vì những gì anh nói mà là vì em sợ anh giận em.
"Anh xin lỗi, lúc đó anh lỡ lời, anh sợ em ăn nhiều quá em sẽ khó chịu trong người rồi bỏ bữa nên anh mới..."
Đang nói giữa chừng thì Kim Sunoo vòng tay mình qua tay của Jay, dù cách một lớp áo dày nhưng anh vẫn cảm nhận được hơi ấm của em.
"Không sao đâu Jay hyung, anh vì lo cho em anh mới nói như vậy, em không để bụng đâu."

Nụ cười của em là mặt trời sưởi ấm trái tim khô khốc của anh. Jay tự trách mình vì sao hôm đó lại làm em buồn
"Nhưng hyung có biết hôm đó anh đáng sợ lắm không hả ? Anh còn quát em nữa. "
"Anh xin lỗi, là anh không đúng khi anh giận dữ như vậy. Em tha cho anh nha "
Bàn tay to mang theo hơi ấm của anh xoa nhẹ trên đầu Sunoo, em mủi lòng nhưng lại muốn trêu anh một chút.
"Không đời nào, phạt anh mua mint choco cho em. "
"Nhưng em phải hứa là mỗi ngày ăn đủ ba bữa anh mới mua cho em, anh đã hứa với gia đình là sẽ chăm sóc em thật tốt. Nếu em bệnh thì phải làm sao đây ?"
Trên vai của Jay là mái tóc đen mượt của Sunoo, em gần như dựa hết cả người vào vai anh.
"Em hứa mà... xin lỗi hyung vì đã để anh lo lắng"

Vốn dĩ tính chọc anh xíu thôi nhưng thấy Jay lo lắng cho mình như vậy em lại đau lòng.
"Bé muốn ăn gì lấy đi, anh mua cho bé rồi mình về nhà thôi"
Jay đứng dậy nắm tay Sunoo, đi qua các gian hàng đồ ăn , muốn gì thì lấy đó rồi đặt vào giỏ hàng mà anh đang cầm.
Sau khi chọn được những món em muốn, Jay dẫn em đi tới quầy thu ngân thanh toán . Dù em muốn trả tiền nhưng anh là người nhanh tay hơn
"Của anh cũng là của em nên em đừng ngại, cho anh ôm em bù lại là được rồi " kèm theo một cái nháy mắt.
Trước khi rời khỏi cửa hàng, Jay mặc cho em chiếc áo mà anh đem theo lúc nãy, nhẹ nhàng hôn lên tóc em rồi mới hài lòng.
Em cũng ngại nhưng biết sao được, Jay thương em nhất mà

Tuy thời tiết bên ngoài rất lạnh nhưng em lại thấy ấm áp vì em biết người đang nắm tay em là người luôn yêu thương em, chăm sóc em và nuông chiều em vô điều kiện.
Về đến nhà, Jay để em ngồi trên sofa còn mình thì đi bật máy sưởi sẵn tiện lấy thêm ly nước ấm cho bé con.
"Bé uống đi rồi ngồi một xíu cho đỡ lạnh, để anh lấy quần áo cho bé thay"

Em cảm động chết mất... từ lúc yêu nhau Jay chưa từng để em phải làm gì cả dù em cũng muốn giúp anh nhưng anh lại không cho. Anh bảo "Em ở bên cạnh anh, em yêu anh là được rồi còn lại tất cả mọi thứ để anh lo"
Anh biết em từng tan vỡ, lúc đến với nhau cũng không dễ dàng gì nên anh luôn muốn giành tất cả cho em. Em chưa từng hối hận vì đã chọn mở lòng mình với Jay

"Bé uống xong chưa ? Còn lạnh không ?"
Jay quay trở lại với quần áo trên tay, anh cũng thay sang đồ ngủ và đeo cặp kính của mình, anh cận nặng lắm nhưng chỉ khi về nhà anh mới đeo kính thôi còn lúc đi làm anh quen đeo kính áp tròng hơn.

Jay đặt quần áo trên bàn, ngồi xuống sofa và để em ngồi trong lòng mình. Ôm em từ phía sau khẽ dựa đầu mình vào lưng của Sunoo, mùi nước hoa gỗ mà em thường dùng bay vào mũi có tác dụng như liều thuốc tinh thần xua tan hết những mệt mỏi trong người.
"Jay hyung"
"Hửm" anh trả lời nhưng đầu vẫn dựa vào lưng em.
"Em xin lỗi vì đã để anh phải lo lắng, anh muốn tốt cho em vậy mà em không chịu hiểu lại còn giận dỗi nữa, anh đừng giận em nha."
Sunoo cảm nhận được Jay ôm em chặt hơn nhưng dần nới lỏng vì sợ em cảm thấy khó chịu.
"Không đâu Sunoo, anh chưa từng giận em, anh yêu em còn không hết sao lại giận em được. Anh cũng xin lỗi, sau này anh không nổi giận với em nữa đâu, bé cũng đừng giận anh nha"

Em đứng dậy rời khỏi lòng anh, chuyển sang ngồi kế bên vì sợ chân anh đau.
Jay nghĩ em còn giận mình, muốn quay qua để dỗ em nhưng Sunoo đã ôm anh trước, em vùi mặt vào vai Jay khóc nức nở.
Thấy vậy Jay cũng ôm em, tay luồn vào tóc vuốt nhẹ để an ủi em.
Bé con của anh khóc như vậy anh cũng đâu vui vẻ gì
"Jay hyung, sau này em hứa em không giận dỗi vô cớ nữa, em cũng sẽ không để anh phải lo lắng cho em nhiều nữa đâu..."
"Nào, em là ai chứ ? Người yêu của Park Jongseong mà lại không để Jongseong lo lắng cho em à"
"Em sợ..."
"Haizz có anh ở đây rồi em không cần sợ gì cả, anh sẽ không bao giờ để em một mình. Hãy cho anh được chăm sóc, được yêu em vậy là được rồi" vừa nói vừa hôn nhẹ lên vành tai của Sunoo.

Người yêu anh thường hay lo lắng, mối tình trước đã thay đổi em theo hướng tiêu cực . Gã người yêu trước của em là một tên tệ hại, gã biết em yêu gã nhưng gã chỉ coi em như một cái máy rút tiền không hơn không kém. Gã luôn vẽ ra bức tranh về một tương lai hạnh phúc của cả hai nhưng theo sau là vô số tiền bạc để có thể mua được bức tranh đó.
Và những đồng tiền em giành dụm cho "bức tranh tương lai" được gã dùng để bao nuôi tình nhân của mình.
Tên khốn đó luôn tìm đủ mọi cách để moi tiền của em, từ dỗ ngọt đến những trận đòn roi , khi không còn giá trị lợi dụng nữa gã vứt em qua một bên chạy theo những đồng tiền phù phiếm...

Càng nghĩ Jay càng muốn đi tìm tên đó đánh cho gã một trận nhưng Sunoo từng nói em không muốn dính dáng gì với gã nữa nên anh đành bỏ qua
"Sunoo à, anh biết em từng trải qua nhiều chuyện trong quá khứ, em đã rất mạnh mẽ để có thể vượt qua những ngày tăm tối đó, bây giờ em có anh ở đây rồi hãy để cho anh thay em gánh chịu tất cả."

Em không phải là người mau nước mắt, những chuyện buồn em thường sẽ giữ trong lòng vì em muốn mọi người luôn nhìn thấy một Sunoo vui vẻ, tích cực, chỉ có Jay là người thấy rõ những ưu phiền trong em.
Hôm nay là ngoại lệ, em đã để tất cả những suy nghĩ tiêu cực theo nước mắt trôi ra ngoài, vừa khóc vừa tâm sự với Jay nhưng câu chuyện mà em cất một góc trong tim mình
Cuối cùng em cũng chịu mở lòng với anh rồi.

30' sau thì tâm trạng em đã đỡ hơn rất nhiều, trong lòng cũng không còn cảm giác nặng nề nữa. Jay vừa lấy khăn lau mặt em vừa cười nói
"Khóc gì mà mặt mũi tèm lem hết rồi kìa, em đi tắm đi" rồi lấy bộ quần áo ngủ anh đem ra lúc nãy đưa cho em.

Sunoo bước ra từ phòng tắm,đôi má hơi đỏ vì hơi nước nóng, mắt vẫn còn sưng vì lúc nãy em khóc nhiều quá mà
"Lại đây nào, để anh lau tóc cho em " Jay ngồi trên sofa nhìn em bằng ánh mắt cưng chiều.

Em cũng không chối từ, bước nhanh chân đến sofa và ngồi xuống, những ngón tay của Jay qua chiếc khăn lau tóc cho em thật nhẹ nhàng, làm em thả lỏng cơ thể hết sức... Hình như em buồn ngủ rồi, hai mắt cứ díu lại, đầu thì ngả nghiêng sau đó dựa lên chân của anh mà thiếp đi.
"Bé ơi, bé cứ đáng yêu như vậy sao anh lại không yêu được chứ" Jay phì cười vừa nghĩ vừa ngắm người yêu của anh.

Em có đôi mắt biết cười, chiếc mũi cao và đôi môi mỗi khi em ăn hoặc chu môi là tim anh chỉ có mềm xèo rồi càng ngày càng u mê em hơn thôi.
Anh cũng đặc biệt yêu má sữa mềm mềm, thường anh sẽ dùng một ngón tay của mình rồi chọt vào đôi má xinh đó, đôi lúc sẽ nhéo nhưng cũng rất nhẹ nhàng vì sợ em sẽ đau.
Tóc cũng đã khô rồi, Jay lại không nỡ gọi em dậy nên đành bế em về phòng.
Anh nhẹ nhàng đặt em xuống giường, tắt đèn rồi lấy chăn đắp cho cả hai, sau đó anh ôm mặt trời của mình vào lòng, ngửi mùi sữa bột trên người em mới an tâm đi ngủ.

Chỉ cần em vẫn còn bên cạnh, mỗi khoảnh khắc trải qua đều là phép màu của cuộc đời anh.


————————————————————————
*Nhiều năm sau*

Cả hai đang cùng nhau ở ngoài vườn vào một đêm trời man mát, Sunoo đang ngồi trên xích đu còn anh thì đứng trước mặt em.

"Sunoo này, anh có thể có rất nhiều ước mơ nhưng tất cả chúng đều hướng về một mục đích đó là em. Anh làm tất cả mọi thứ chỉ để thực hiện ước mơ lớn nhất của cuộc đời anh, anh mong Park Jongseong sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc để em có thể chia sẻ những tâm tư trong lòng, sẽ luôn là người ở bên cạnh chăm sóc mỗi khi em ốm đau, sẽ là người nắm tay em đi du lịch vòng quanh thế giới khi ta về hưu, sẽ là người luôn giành tất cả tình yêu của mình cho một và chỉ một mình Kim Sunoo.

Vậy... liệu em có muốn ở bên cạnh tôi cả cuộc đời này không ?"

Trên tay Jay là một chiếc hộp nhung màu be, bên trong là hai chiếc vòng, một chiếc màu vàng và chiếc còn lại màu vàng hồng. Cả hai đều được khắc dòng chữ [PJSxKSN] rất tinh xảo. Thấy em hơi tò mò, anh liền nói:

"Là người bán đã giới thiệu cho anh, cô ấy nói đây là bộ sưu tập mang tên |Mãi mãi| của cửa hàng với ngụ ý là những cặp đôi yêu nhau sẽ mãi mãi ở bên nhau. Anh nghĩ có lẽ em sẽ thích nên đã đặt và nhờ bên đó khắc chữ lên."

Sunoo sau khi nghe ý nghĩa của hai chiếc vòng vừa thấy Jay buồn cười lại vừa đáng yêu. Em hỏi "vậy chữ trên đó có nghĩa là gì ? Tại sao lại là dấu x mà không phải dấu khác thế anh?"

"PJS là tên anh còn KSN là tên em, về dấu x thì dù em có quay cỡ nào cũng chỉ có thể thành dấu +, có nghĩa là dù cuộc sống này có cuốn ta vào guồng quay thì anh và em mãi mãi là PJS x KSN hoặc PJS + KSN"

Sunoo cười tít mắt khi nghe anh người yêu nói về hai chiếc vòng, nhiêu đó cũng đã chứng minh em là tất cả của anh rồi còn gì.

Thấy em chưa trả lời câu hỏi của mình Jay hỏi lại : " Vậy em đã thấy được sự chân thành của anh rồi đó, liệu em có muốn mỗi ngày thức dậy điều đầu tiên em thấy là anh không ?"

Sunoo đứng dậy ôm lấy Jay "Em cũng muốn Kim Sunoo sẽ là người luôn ở bên anh mỗi ngày, là người sẽ cho anh những chiếc ôm mỗi khi anh mệt mỏi, chăm sóc mỗi khi anh ốm đau. Chúng ta hãy cùng nhau vượt qua tất cả khó khăn nhé Jay hyung"

Redamancy là tình yêu xuất phát từ cả hai phía trong một mối quan hệ yêu đương nghiêm túc, Park Jongseong và Kim Sunoo

"Những ngày tháng sau này, khi da bắt đầu xuất hiện những dấu chân thời gian, tóc không còn là một màu đen đơn thuần
Tôi và em ngồi bên nhau trong một buổi chiều tà, ánh nắng hoàng hôn nhẹ nhàng ôm lấy đôi ta.
Tôi có em trong lòng mình, nghe em kể lại những chuyện cũ, tôi nhìn em bằng ánh mắt cưng chiều và nụ cười của em vẫn toả nắng như những ngày đầu ta gặp nhau.
Đôi tay này vẫn nắm lấy tay em , trải qua từng khoảnh khắc bình yên sau những ngày đấu tranh với cuộc đời.
Tôi yêu em, mặt trời của tôi. "
                                                2021/09/22 1:11

-------------------------------------------------------
Đây cũng là oneshot đầu tiên mình viết ( sau một khoảng thời gian dài) và mình cũng phải "chiến đấu" khá nhiều vì mình thường hay bị writeblock nhưng cuối cùng vẫn hoàn thành rồi nè 💕 thất bại là mẹ thành công mà nên hãy tiếp tục mong đợi những sản phẩm tiếp theo của mình nha 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro