Chương 6: Đôi mắt đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng rất chói mắt, sau khi ngắm nghía hồi lâu, Ngu Tử Du vẫn không nhúc nhích cho đến khi hai cô gái rời đi.

Thận chí, còn tự cắt tỉa và che giấu nhánh, cành của mình, ngụy trang không khác gì những cây liễu xung quanh.

Sau một hồi lâu, yên lặng nhìn hai cô gái rời đi, Ngu Tử Du thu hồi tâm tư, sau đó vứt bỏ tạp niệm trong đầu, lần nữa tiến vào trạng thái 'thanh tịnh'.

Trạng thái 'thanh tịnh' này, là trạng thái mà hắn tình cờ phát hiện ra, có thể thu hoạch điểm tiến hóa bằng phương thức quang hợp nhanh hơn.

"Tinh, tiến hành quang hợp, + 0,1 điểm tiến hóa.

Với một giọng nói rõ ràng, Ngu Tử Du từ từ mở mắt ra.

Một lúc sau, hắn gọi bảng thuộc tính hiện ra trước mắt, hắn nhìn thấy 1 điểm tiến hóa mà hắn đã dày công tích góp.

Bản thân hắn có 0,9, cộng với 0,1 điểm tiến hóa vừa nhận được là vừa tròn 1 điểm.

Điều đáng nói là cả 50 nhánh dây leo của Ngu Tử Du điều đã được tiến hóa toàn bộ.

Lý do mà hắn tích trữ điểm tiến hóa là vì hắn sắp bước sang giai đoạn tiến hóa tiếp theo.

"Tinh, xác nhận bạn có muốn tiêu hao 1 điểm tiến hóa để tiến hóa rễ cây."

"Xác nhận."

Gật đầu, Ngu Tử Du cũng có chút kích động.

So với việc tiến hóa dây leo cần 0,1 điểm, bắt đầu tiến hóa rễ cây liền cần 1 điểm tiến hóa.

Nhưng, như là cái gốc của cây cối, việc củng cố bộ rễ phải được đặt lên hàng đầu.

Cũng có thể hiểu rằng có một nhu cầu lớn về điểm tiến hóa.

Hơn nữa, Ngu Tử Du cũng hi vọng rằng sau khi tăng cường sức mạnh, hắn ta có thể nhổ bộ rễ cây khỏi mặt đất, sau đó đi lại như một con người.

Nếu là như vậy, hắn thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh tượng sau này, một cây liễu, rễ biến thành chân, chống đỡ thân thể mà chạy nhảy trên mặt đất.

Hình ảnh đó, sợ rằng nó không đẹp lắm nhỉ.

Dryad, hay là yêu quái.

Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du tự hỏi tên gọi sau này là gì nhỉ.

.....

Mà ngay lúc này, Ngu Tử Du chợt cảm thấy một cơn đau dữ dội.

Giống như có sức mạnh nào đó đang tràn vào trong rễ cây của hắn, năng lựng dâng trào còn chưa kịp tiêu hóa, đã đột phá rễ cây đang bị phong tỏa của hắn.

"Răng rắc", một tiếng, như thể rễ cây đã bung ra, đau đớn kịch liệt từ sâu trong lòng đất khiến vô số nhánh cây của Ngu Tử Du rung động không thể kiểm soát được, như thể chúng đang run rẩy.

Càng đáng sợ hơn chính là, những nhánh dây leo đã được cường hóa này tùy ý nhảy múa trên bầu trời gây ra bão tố.

Trong lúc nhất thời, cơ thể Ngu Tử Du khiến cho khu vực xung quanh như trở thành cấm địa.

Chỉ có tổ chim trên ngọn cây là vẫn yên bình.

Dù trên người có đau đớn đến mấy, Ngu Tử Du vẫn không quên đám chim non phía trên.

"Tiến hóa bộ rễ lại khổ sở như thế sao?"

Ngu Tử Du đã chịu sự cay đắng này hết lần này đến lần khác.

Và sau đó,

"Ầm ầm..."

Phần đất dưới cây liễu của Ngu Tử Du nứt ra, lộ một cái rễ màu đen dài hơn 10m.

"Ai da.."

Nhìn cái rễ cây ngoằn nghèo này đã hoàn toàn tiến hóa thành một con hắc mãng dưới sự điều khiển của mình như tay chân, Ngu Tử Du không khỏi ngẩn người ra một lúc.

Có phải đây là sức mạnh của sự tiến hóa.

Nó có thể khiến hắn thoải mái điều khiển gốc rễ.

Tất nhiên, đây chỉ là một nhánh rễ, không phải toàn bộ rễ.

Phần rễ chính của hắn dài từ 20 đến 30m, cắm sâu vào phần đá ngầm bên dưới.

Đây mới là căn cơ thực sự của Ngu Tử Du.

Bởi vì vừa rồi, khi Ngu Tử Du kéo nhánh rễ ra khỏi lớp đất, kéo đến một trận đau nhức khó mà diễn tả được, đến cả khiến hắn như chết đi sống lại.

Đau,

Toàn thân đau nhức.

Errmm, bây giờ đừng nói đến việc đi lại trên mặt đất, hắn đã hoàn toàn buông bỏ việc kiểm soát bộ rễ.

Đau đớn dữ dội như vây, sau vài lần, Ngu Tử Du cảm thấy mình như sắp chết đi.

Chắc chắn, ngay cả khi hắn ta sở hữu sức mạnh phi thường, điều đó vẫn không thể thay đổi sự thật rằng hắn ta là một cái cây.

Là một cái cây, điểm yếu lớn nhất đó chính là bộ rễ chủ.

Những phần khác, như cành, nhánh, lá cho dù có gãy, Ngu Tử Du không nhíu mày lấy một cái.

Nhưng phần rễ thì khác, đó là nguồn sống của hắn, tuyệt đối không được tùy tiền mà động đến.

Nghĩ về điều này, Ngu Tử Du vô thức điều khiển các nhánh rễ khác.

"Ầm, ầm, ầm..."

Cùng với sự rung chuyển của mặt đất, toàn bộ mặt đất dường như có một con rồng đang trở mình.

Ở sâu dưới lòng đất, nơi không ai có thể nhìn thấy, Ngu Tử Du điều khiển tám nhánh rễ cây quấn lấy phần rễ chủ của mình.

Đây là nguồn sống!

Không bảo vệ nó tốt, là không dễ sống a.

Còn phần rễ cây nổi trên mặt đất lúc nãy, Ngu Tử Du điều khiển nó trở lại lòng đất.

Nếu có tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra, phần rễ cây màu đen này cũng có thể biến thành sát chiêu.

Không nói những thứ khác, chỉ là phần rễ nhánh này dài hơn cả nhánh dây mấy lần, có thể dễ hình dung sự chênh lệch sức mạnh.

Mày ngay tại lúc này, giống như đã nhận ra gì đó, Ngu Tử Du chợt giật mình.

"Chậc chậc, lòng hiếu kỳ như thế sẽ là hại chính bản thân nha."

Nhìn vào ánh mắt của Ngu Tử Du, cách đó không xa có một đôi mắt đỏ như lửa, đang nhìn chằm chằm về hướng bản thể của Ngu Tử Du.

Không nhúc nhích, Ngu Tử Du liền giả ngây ngơ, hắn rủ những nhánh dây leo xuống.


-Dịch bởi: Bestxaolin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro