Chap 33: Thi Quốc tế (phần 4).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, đúng 7:00, Kazuha đã có mặt tại Cuộc thi đấu Kendo của Heiji sau 3 tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay. Kazuha*đang ngồi trên ghế khán giả để cổ vũ*: ...

Heiji*đứng bên dưới nhìn lên phía Kazuha, cười nhẹ*: Hi!

Kazuha*vẫy tay chào lại*: Thi tốt!

Fan nữ1: Anh ấy chào tui đó.

Fan nữ 2: Chào tui mới đúng.

Fan nữ 3: Anh ấy rõ ràng nhìn về phía tui mà.

...

Loa thông báo: "Kendo qualifying officially started. First will be the pair of matches 범 안양 from South Korea and Gerard Depardieu from France." (Cuộc thi đấu Kendo chính thức bắt đầu. Đầu tiên sẽ là cặp đấu  범 안양 từ Hàn Quốc và Gerard Depardieu đến từ Pháp)

Hai đối thủ*vào vị trí, cúi người chào, bắt tay nhau*: Hello.

Trận đấu giữa hai đối thủ bắt đầu và kết thúc trong tiếng reo hò, cổ vũ của những cổ động viên. Loa thông báo: "Next is the pair: Hattori Heiji from Japan and 英杰 from China."

Heiji, đối thủ*vào vị trí, bắt tay chào*: HI!

Kazuha*hét lớn*: HEIJI, CỐ LÊN!

Heiji*cười hạnh phúc, tư thế bắt đầu* "Tất nhiên rồi, Kazuha ạ!"

Cuộc đấu diễn ra trong gay cấn, hồi hộp của người thi đấu lẫn CĐV. Trọng tài*huýt còi kết thúc trận đấu giữa Heiji và  英杰*

Heiji*bước vào trong, gỡ mũ ra, thở hổn hển*

Kazuha*chạy đến, đưa nước cho Heiji*: Này, cho cậu.

Heiji*nhận nước, cười*: Anh tưởng em không đến?

Kazuha*đỏ mặt, quay đi*: Thì đằng nào chả phải đến.

Heiji*cười lấy lệ*: Vậy à?

Kazuha*lấy khăn lau mồ hôi cho Heiji*: Thi xong rồi à?

Heiji*uống nước*: Ừ.

Kazuha: Bây giờ chỉ đợi thông báo kết quả thôi đúng không?

Heiji: Ừ.

Kazuha*ngây thơ*: Thông báo ở đâu?

Heiji*mệt mỏi*: Lát thông báo.

Kazuha*đẩy  Heiji vào phòng thay đồ*: Đi thay đồ mau.

Heiji*mang quần áo vào*: Được. Cấm đi đâu đấy.

Kazuha*ngồi xuống ghế*: Biết rồi.

3' sau, Heiji*bước ra, ngồi  cạnh Kazuha*: Vệ sĩ của em đâu?

Kazuha: Đứng ngoài cửa ấy.

Heiji*ngả đầu xuống đùi Kazuha, nhắm mắt*: Cho anh ngủ lát.

Kazuha: Ngủ đi. Không nóng à?

Heiji*vừa nhắm mắt vừa nói*: Thực ra là anh có phòng nghỉ điều hòa riêng cơ nhưng anh thích thế này hơn.

Kazuha*ngạc nhiên, trách mắng*: Trong kia có điều hòa sao không vào đó ngủ?

Heiji*ngủ*: Vì ở đây có em.

Kazuha*dịu dàng*: Thôi nào, tớ vào trong với cậu. Tớ cũng nóng quá!

Heiji*bật dậy, kéo Kazuha vào phòng, mở cửa phòng*: Vậy thì đi thôi.

Kazuha*đi vào phòng*: Thiếu gia có khác à nha.

Heiji*nằm xuống giường*: Em chẳng phải là tiểu thư còn gì.

Kazuha*nằm bên cạnh Heiji, nhắc nhở*: Cậu ngủ đi.

Heiji*nhắm mắt lại, nắm tay Kazuha phòng trường hợp cô...trốn* "Còn lâu em mới thoát khỏi tôi.": ...

Kazuha*đỏ mặt, ngủ theo* "Hắn ta sợ mình đi mất à? Làm gì có, một tên lạnh lùng, chán ngắt như hắn làm sao mà có thể như vậy kia chứ!": ...

Họ nắm tay nhau ngủ đến 10:00 - thông báo kết quả. Kazuha*lay lay Heiji*: Dậy đi.

Heiji*dụi mắt, ngồi dậy*: Ừm...

Loa thông báo: "The following contestants enter the quarterfinals: Gerard Depardieu, Hattori Heiji, ..." (Các thí sinh sau vào tứ kết: Gerard Depardieu, Hattori Heiji, ...)

Kazuha*nhảy dựng lên, vỗ tay*: Cậu vào vòng trong rồi kìa.

Heiji*cười*: Anh đỉnh mà.

Kazuha*trêu chọc*: Tự tin gớm. Bây giờ chúng ta đi ăn trưa đi.

Heiji*cười, cầm điện thoại lên*: Để anh gọi đặt trước.

-------------------------------------------------------------------------------

Đầu dây bên kia: Xin chào quý khách!

Heiji: Cho tôi 1 bàn hai người. Chúng tôi sẽ đến trong 25 phút nữa.

Đầu dây bên kia: Vâng, cảm ơn bạn. Bạn muốn bàn cao cấp hay bình thường?

Heiji: Bàn cao cấp. Khi chúng tôi đến chúng tôi sẽ đặt món sau.

Đầu dây bên kia: Vâng ạ.

Heiji*tắt máy*

--------------------------------------------------------------------------------

Kazuha*ra bãi đỗ xe*: Sao rồi? Nhà hàng nào?

Heiji*mở cửa xe*: Nhà hàng Reinthaler's Beisl.

Kazuha*ngồi vào xe, thắt dây an toàn*: Ờ.

Heiji*ngồi vào ghế tài xế, thắt dây an toàn, liệt kê*: Sau đó chúng ta sẽ đến Graben, rồi đến Rathaus, đến Cung điện Belvedere,...

Kazuha*ngăn*: Nói chậm thôi, tớ chưa kịp load.

Heiji*lái xe*: Đi nhiều quá à?

Kazuha*nhìn đồng hồ*: Phải đó. Đi Graben, Rathaus trước. Nếu còn thời gian thì đi tiếp.

Heiji: Vậy bây giờ chúng ta tới nhà hàng ăn đã.

Kazuha*phấn khởi*: Ừ. Tớ đói quá!

Heiji*cười, chăm chú lái xe*: ...

25' sau, họ bước vào nhà hàng. Nhân viên: Welcom!

Heiji: Where is our table?

Nhân viên*dẫn đường*: Yes, both of you are on the 3rd floor!

Heiji*ôm Kazuha đi sát mình*: Đi thôi.

Kazuha*đánh nhẹ vào người Heiji*: Có nhiều người nhìn bây giờ.

Heiji*cười, đi lên tầng 3*: Kệ.

Kazuha*đỏ mặt, bước lên cầu thang*: HỪ.

Heiji*dìu đi cẩn thận*: Em đi cẩn thận.

Kazuha "Cứ như đang tiếp bà bầu không bằng ấy. Bà đây vẫn còn trong trắng nha.": Ờ.

Heiji*bước đi sau Kazuha để đỡ kịp thời nếu cô ngã*

Kazuha*nghĩ ngẫm rồi... "Á...Á.."*

Heiji đỡ Kazuha, lúc này Kazuha và Heiji môi chạm môi và cô đang nằm trên người anh. Kazuha*đứng dậy, đỏ mặt, chìa tay ra*: Xin lỗi.

Heiji*nắm lấy tay Kazuha, đứng dậy, nhớ lại khoảnh khắc vừa rồi, cười khẽ, thở dài*: Anh vừa nhắc em xong...

Kazuha*hối lỗi, đề phòng*: Xin lỗi rồi mà. Đừng giận nha.

Heiji*xoa đầu Kazuha, đe dọa*: Từ lần sau mà còn đi đứng không cẩn thận như này là anh giận thật đó.

Kazuha: Biết rồi.

Heiji*bế bổng Kazuha trên tay*: Thế này là khỏi ngã.

- That couple is so beautiful.

- 재능있는 소년 소녀들이. (Trai tài gái sắc.)

- On dirait que mon mari et moi à l'époque. Ce jeune âge. (Trông như tôi hồi trẻ ấy. Tuổi trẻ mà)

Kazuha*đỏ mặt x 5*: Bỏ xuống. Tự đi được.

Heiji*bỏ ngoài tai, bước lên cầu thang, gian*: Em đang mong ngã lần nữa để được hôn anh à?

Kazuha*gõ đầu Heiji*: Đang mơ à?

Heiji*bước đi, hài hước, giả vờ đau*: Em đang đánh chồng mình đấy. Anh mà đau là em sẽ ngã lần nữa đó.

Kazuha*giận dỗi*: Chồng, chồng cái con khỉ ấy!

Heiji*bất mãn*: Này, hôn ước đàng hoàng đó. Em không thoát được đâu!

Kazuha*lảng*: Đến rồi kìa.

Heiji*cố nén ra nụ cười, đặt Kazuha ngồi xuống ghế* "Em đang cố ý?!": ....

Kazuha*cầm menu*: Cậu ăn món gì?

Heiji*ngồi ngắm Kazuha*: Món gì tùy em.

Kazuha*chăm chú vào menu, gọi nhân viên*: Vậy món này, món này, món này,...

Nhân viên*ghi không hết*: Yes, yes...

Heiji*chịu thua*: Vợ ơi là vợ.

Kazuha: Đói thì phải ăn chứ. Hôm nay tớ trả.

Heiji: Anh trả.

Kazuha*cười*: Thôi, ăn trước đã rồi tính.

Nhân viên*mang đồ ăn sau 4' chuẩn bị*: Món của ngài đây ạ! Mời hai người một bữa ăn ngon.

Heiji, Kazuha*ăn*: Thanks. (Cảm ơn)

...

Sau đó, họ cùng nhau đi đến Graben:

Kazuha*thốt lên kinh ngạc, cầm tay Heiji*: Đẹp thật!

Heiji*cầm chặt tay Kazuha, nhìn Kazuha rồi khẽ nở nụ cười*: Ừm...

Kazuha*giơ điện thoại lên selfie hai người*: Cười nào!

Heiji*hôn vào má Kazuha*

Kazuha*chụp, đỏ mặt*: Đi tiếp thôi.

Heiji*đi theo Kazuha*: Đợi anh.

Kazuha*nhìn chằm chằm quang cảnh*

Heiji*đưa nước cho Kazuha*: Nhìn gì đấy?

Kazuha*chỉ vào đồ*: Cái này đẹp này.

Heiji*chọn hai viên*: Em và anh mỗi người một viên nhé!

Kazuha*cầm một viên*: Ừm...

Heiji*trả tiền*: Cho tôi hai viên pha lê.

Nhân viên*nhận tiền, đóng gói*: Yes

Heiji*xách đồ*: Em còn thích gì nữa không?

Kazuha: Cứ đi tiếp đã.

...

Rồi họ cùng nhau đi nhiều địa điểm tại Áo nữa.

__________________________________________________________________

Sonoko*lái xe, gọi cho Makoto*: Máy bay đáp xuống sân bay chưa?

Makoto*cười*: Em đang ra đón anh à?

Sonoko*lấy cớ*: Chứ không ra đón cậu thì ngày mai ai cổ vũ cho bổn tiểu thư thi đấu?

Makoto*nuốt nước bọt*: Vậy hả?

Sonoko: Máy bay đáp chưa?

Makoto: 10'nữa đáp.

Sonoko*tắt điện thoại*: Bye nha, nhớ đợi tớ.

Makoto: Ừ.

Sonoko*có mặt tại sân bay sau 10' lái xe*: HI!

Makoto: Gặp chồng mà chẳng có cảm xúc gì hết à?

Sonoko*cố kìm nén*: Không có.

Makoto*ôm, hôn Sonoko*: Thật không?

Sonoko*thắc mắc*: Từ lúc nào mà cậu lại mạnh dạn thế này vậy?

Makoto: Từ lúc anh làm chồng em.

Sonoko*ngồi lên xe*: Bổn tiểu thư chưa chồng.

Makoto*ngồi ghế tài xế, thắt dây an toàn*: Ồ.

Sonoko*đưa một hộp đồ ăn cho Makoto*: Lát ăn đi này.

Makoto*nhận đồ ăn*: Ừm...Em tự làm à?

Sonoko*luống cuống*: T...Tưởng bở đi, bổn tiểu thư không rảnh.

Makoto*lái xe, nghi ngờ*: Vậy sao?

Sonoko: Bớt cái giọng điệu đó đi.

Makoto*lái xe, hạnh phúc*: Ờ. Mà anh ở đâu?

Sonoko: Cùng khách sạn nhưng khác phòng.

Makoto*năn nỉ*: Anh muốn ở cùng em cơ.

Sonoko*đỏ mặt*: Còn lâu...

Makoto*ghen tị với Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru*: Các bạn anh được ở cũng vợ mà sao anh lại không được?

Sonoko: Đó là tùy từng người.

Makoto*dọa nạt*: Em mà không cho anh ở cùng thì anh sẽ mách Mori và Toyama.

Sonoko*thách thức*: Thách cậu đấy.

Makoto*gọi cho Ran*

------------------------------------------------------------

Ran*đang đi chơi với Shinichi*: Tớ nghe.

Makoto*kể lể*: Mori à, Sonoko không cho tớ ở chung với cô ấy.

Ran*cười bí ẩn*: Cậu muốn ở chung với Sonoko à?

Makoto*khóc*: Ừ, Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru cũng được ở chung với vợ đó.

Ran*uống nước* "Bị bệnh cuồng vợ rồi.": Cái này tớ đâu giúp được cậu đâu.

Makoto: Nhưng cậu có thể bảo Sonoko cho tớ ở cùng mà.

Ran: Tớ để cho cậu ấy TOÀN QUYỀN QUYẾT ĐỊNH.

Makoto*khóc*: Tại sao?

Ran: Ý kiến của mỗi cá nhân mà.

Makoto: Vậy Shinichi làm thế nào mà cậu lại cho cậu ấy ở cùng?

Ran*đỏ mặt*: Cậu ấy ép tớ cho ở cùng đó.

Makoto: Shinichi sướng thật!

Ran*chuẩn bị tắt máy*: Thế nhé.

Makoto*tắt máy*: Bye.

---------------------------------------------------------------------------------

Sonoko: Sao? Đại tỷ nói là tớ được tự quyết định đúng không?

Makoto*lái xe, gọi cho Kazuha*: Còn Nhị tỷ Toyama nữa mà.

Sonoko*cười đắc thắng*: Cậu ấy cũng sẽ nói như Ran thôi.

Makoto: Nếu ngược lại thì sao?

Sonoko: Thì tớ theo ý cậu ấy.

Makoto: Ồ.

--------------------------------------------------------------------------------

Makoto: Toyama ơi!

Kazuha*đang ngồi bên cạnh Heiji*: ƠI!

Makoto*đáng thương*: Sonoko không cho tớ ở chung phòng này.

Kazuha*ngạc nhiên*: Thì sao?

Makoto: Cậu nói cô ấy cho tớ ở chung phòng với đi.

Kazuha*cười gian*: Nhớ vợ à?

Makoto: Ừ. Tớ muốn ở chung với cô ấy. Tớ muốn được giống Heiji.

Kazuha*đỏ mặt*: Heiji làm sao?

Makoto: Heiji được ở ngủ chung với vợ mình.

Kazuha*hét*: SAO CẬU BIẾT?

Makoto*thủng lỗ tai*: Cậu ấy nhắn khoe trên nhóm bọn tớ đó.

Kazuha*đập trán*: Tớ giao Sonoko cho cậu từ lâu rồi nên cậu có thể ở chung phòng với cậu ấy.

Makoto*vui mừng*: Thật sao?

Kazuha: Thật. Nhưng cậu phải bảo vệ cậu ấy cho tốt vào, với lại cấm LÀM ĐIỀU BẬY BẠ với cậu ấy.

Makoto*sợ hãi*: Biết, tớ biết rồi.

Kazuha*cười*: Vậy là được Bye nha.

Makoto*tắt máy, cười gian tà*: Tạm biệt.

------------------------------------------------------------------------------

Sonoko*linh cảm xấu*: Kazuha nói sao?

Makoto*nham hiểm*: Cậu ấy nói là CẬU ẤY GIAO EM CHO ANH TỪ LÂU RỒI.

Sonoko "Kazuha ơi, cậu giết tớ rồi.": À, vậy hả?

Makoto*cười*: Thế em tính thế nào đây?

Sonoko*đổ mồ hôi*: Thì cậu ở chung thôi.

Makoto*lái xe nhanh hơn*: Nhớ đấy.

Sonoko*não nề*: Trời.

_____________________________________________________________

Sáng hôm sau, Makoto*chở Sonoko đến địa điểm thi đấu*: Em chuẩn bị gì chưa?

Sonoko: Hết rồi. Yên tâm.

Makoto*lái xe*: Mấy giờ bắt đầu trận đấu?

Sonoko*xem lịch*: 7:00.

Makoto*nhìn đồng hồ, phanh xe mạnh*: Vậy là còn 15' nữa.

Sonoko*hoảng hốt*: Chậm thôi. Tớ đấu vòng 3 lận. 

Makoto*chậm hơn chút*: Ồ. Thi tốt nhé!

Sonoko*vỗ vai Makoto*: Dĩ nhiên.

Makoto*lái xe*

10' sau, họ đã có mặt tại trận đấu. Sonoko*cầm quần áo vào phòng thay*: Tớ đi thay quần áo.

Makoto*đứng ngoài, nghịch điện thoại*: Anh đợi.

Sonoko*đóng cửa lại*: Đợi đó.

Makoto*nhìn điện thoại*: Biết rồi.

2' sau, Sonoko*bước ra*: Xong rồi.

Loa thông báo: "Cuộc thi sẽ bắt đầu với cặp đấu: Alaska đến từ Nga và Janine đến từ Đức"

Sonoko: Còn lâu mới đến lượt tớ.

Makoto*kéo Sonoko ngồi xuống bên cạnh*: Trong lúc đó em định làm gì?

Sonoko*bật nhạc lên nghe*: Thì ngồi nghe nhạc.

Makoto: Cũng được.

Một lúc sau, loa thông báo: "Tiếp theo là cặp đấu: Laura đến từ Pháp và Suzuki Sonoko đến từ Nhật Bản"

Sonoko*đi lên sàn đấu*

Makoto*ngồi trên ghế khán giả*

Trận đấu giữa Sonoko và Laura diễn ra. Gần 20' sau, trận đấu kết thúc. Sonoko*đi vào trong, lau mồ hôi*: Phù...

Makoto*mở nắp chai nước đưa cho Sonoko*: Em uống đi.

Sonoko*thở*: 9:30 có kết quả rồi.

Makoto: Em thay quần áo đi.

Sonoko*xấu hổ*: Thì cậu phải RA NGOÀI KIA chứ.

Makoto*chạy ra ngoài, sợ sệt*: A...ừ.

Sonoko*thay xong sau 2'*: Makoto, vào đi.

Makoto*bước vào, quan tâm*: Đói chưa?

Sonoko*nằm xuống giường nghỉ ngơi*: Chưa đói đâu.

Makoto*bật điều hòa lên cho Sonoko*: Nghỉ đi.

9:30 - thông báo kết quả, Loa thông báo: "Những người tham gia sau sẽ được vào: Janine đến từ Pháp, Irene đến từ Anh, Suzuki Sonoko đến từ Nhật Bản, .."

Sonoko*mừng rỡ*: Vào rồi.

Makoto*chúc mừng*: Để thưởng cho em, hôm nay chúng ta sẽ đến Manila Ocean Park nha!

Sonoko*nhảy lên, ôm cổ Makoto*: Dzê, thánh kìu nhé!

Makoto*hạnh phúc lây*: Ừm...

Rồi họ cùng nhau đi ăn trưa, đến Manila Ocean Park chơi thỏa thích:

Sonoko*lôi mạnh Makoto đi, phấn khởi*: Đi thôi.

Makoto*đau đớn*: Từ...từ thôi.

Hôm ấy, 2 người cùng nhau đi chơi thỏa thích, cả hai đã có một khoảng thời gian hạnh phúc bên người mình yêu.

_______________________________________________________

Tối hôm thứ 5 - 20:00 Heiji, Kazuha đang ở trên máy bay đến Indonesia. Kazuha*nhìn đồng hồ*: Mấy giờ đến nơi vậy?

Heiji*đọc sách*: 9:00.

Kazuha*thở dài não nề*"Chán quá, trêu Heiji cho có việc gì chơi.": Sao tớ lại phải ngồi cùng với tên nhọ nồi như cậu trong vòng 1 tiếng nữa kia chứ!!

Heiji*gập quyển sách vào, cố tỏ ra bình thản, máu ghen lại lên*: Thế em định ngồi với ai?

Kazuha*ngạc nhiên, trêu tiếp cho bõ chán*: Có thể là với một ai đó...Nhưng mà sao cậu không tức giận như trước? Tớ gọi cậu là da đen đó.

Heiji*dõng dạc*"Em lại định giở trò với anh à? Mơ đi.": Anh cho phép em gọi anh vậy. Chỉ có em mới được gọi anh như vậy.

Kazuha*đỏ mặt, nói nhỏ*: Ồ! Định chọc tức cậu rồi cãi nhau cho đỡ chán vậy mà....

Heiji*ghé vào tai Kazuha*: Em nói gì?

Kazuha*giật mình, đẩy Heiji ra, sợ*: Có...có nói gì đâu.

Heiji*thở dài chịu thua*: Vợ ơi là vợ...

Kazuha*đỏ mặt x 5, chán nản*: Ai là vợ cậu? Mà có gì chơi không? Chán quá à.

Heiji*nhét một miếng snack vào miệng Kazuha*: Ăn đi.

Kazuha*nhai ngon lành*: Ăn thế này có ngày biến thành con lợn mất.

Heiji*xoa đầu Kazuha*"Vậy thì để anh bày trò cho em chơi.": Em thế này cũng đẹp.

Kazuha*cầm gói snack ăn tiếp, mắt sáng lấp lánh*: Thật không?

Heiji*nảy ra ý muốn trêu Kazuha để trả thù, cười ranh mãnh*: Ừ. Tại vì em đã là lợn sẵn rồi nên béo thêm chút cũng không thành vấn đề đâu.

Kazuha*đánh Heiji, nổi giận lôi đình*: Lợn này...to gan quá nhỉ!

Heiji*xoa vết đau, né hết bên này đến bên nọ, hớt hải*: Đau...đau...vợ yêu à...có...nhiều người đang nhìn kìa.

Mọi người xung quanh nhìn chằm chằm 2 người như sinh vật lạ.

Kazuha*tức giận, đấm Heiji tiếp*: Vợ cái gì!!!

Heiji*nhẹ nhàng, khiếp sợ*: Nhưng em đã là vợ anh mà.

Kazuha*ánh mắt nổi lửa, đánh Heiji không thương tiếc*: CÒN LÂU!

Heiji*thương tiếc cho...nhan sắc của mình*: Em đánh anh như vậy lỡ hỏng nhan sắc của anh thì lấy gì cho em ngắm.

Kazuha*đánh mạnh, ngại đến nổi quạu*: Cậu...

Tiếp viên*đổ mồ hôi khi nhìn đôi "vợ chồng" trẻ*: Hai vị, mời hai vị ổn định chỗ ngồi! Máy bay đang bay ạ!

Heiji*khóc thầm*: Em yêu, tha cho anh đi mà...

Kazuha*đạp mạnh lên chân Heiji, mặt đỏ hơn gấc*: Em yêu cái đầu cậu ấy.

Heiji*thản nhiên*: Ồ hố.

Kazuha*giơ nắm đấm lên*: Cậu bớt cái giọng đấy không hả?

Heiji*liếc nhìn mọi người xung quanh đang cười thầm*: Em đang khiến cho mọi người khó chịu đó.

Một hành khách người Nhật*vui vẻ*: Không đâu, hai cô cậu cứ tiếp tục.

Hành khách 1*hài hước*: Hai bạn mới cưới à?

Hành khách 2*vỗ tay*: Chúc hai người hạnh phúc!

Kazuha*mặt đỏ vì ngượng*: Chúng tôi vẫn chưa kết hôn, mọi người.! Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người.

Heiji*hơi khó chịu, cười vui vẻ*: Vì cô ấy ngại thôi ạ!

Kazuha*lườm Heiji sắc lạnh*: HỪ.

Hành khách 3 người Tây Ban Nha*cười*: Xin chúc mừng! Hai người thật thú vị!

Hành khách 4 người Lào: Hai bạn rất đẹp đôi đó.

Heiji*khó hiểu, hỏi nhỏ Kazuha*: Em hiểu gì không?

Kazuha*lắc đầu nhẹ*: Có biết tiếng Tây Ban Nha đâu!

Heiji*mở google dịch*: Là "Xin chúc mừng! Hai người thật thú vị !" đó.

Kazuha: À. Vậy người Lào đó nói gì?

Heiji*đọc trong google dịch, bỗng dưng cảm thấy đúng đúng*: Nói "Hai chúng ta rất đẹp đôi".

Kazuha*đỏ mặt*: Ai thèm đẹp đôi với cậu cơ chứ! Tên thiếu gia ngốc!

Heiji*giả ngơ*: Ai mà biết em lại hợp với anh thế cơ chứ!

Tiếp viên*thông báo*: Thưa các vị, máy bay chuẩn bị đáp xuống sân bay Jakarta, Indonesia. Mọi người thắt dây an toàn cẩn thận ạ!

Sau câu nói của tiếp viên, mọi người thắt dây an toàn cẩn thận để máy bay đáp xuống sân bay an toàn. Cuối cùng, máy bay cũng đáp xuống sân bay Jakarta. Tiếp viên*mở cửa máy bay*: Chúc các bạn có một chuyến đi vui vẻ.

Kazuha*chạy ra trước, tỏ vẻ mệt mỏi*: Ngồi trên máy bay lâu mà ê cả người.

Heiji*bận bịu xách đồ cho mình và Kazuha*: Vệ sĩ của em đâu?

Kazuha: À...tớ bảo vệ sĩ về đây trước rồi.

Heiji*nặng nhọc*: Em gọi taxi giúp anh.

Kazuha*giơ điện thoại lên*: Hết pin rồi. <Thực chất là vẫn còn pin nhưng vẫn muốn thử Heiji>

Heiji "Cô gái này hậu đậu đến thế cơ à?!"*đưa điện thoại của mình cho Kazuha*: Cầm lấy gọi đi.

Kazuha*cầm điện thoại của Heiji, gọi taxi*: Cho tôi một taxi đến sân bay Jakarta.

Đầu dây bên kia: YES SIR.

Kazuha*tắt máy, vui vẻ*: Cho mượn điện thoại chơi game đến khi taxi đến nha!

Heiji*để đống đồ bên cạnh, ngồi xuống ghế, kéo Kazuha ngồi lên đùi mình*: Ừm...

Kazuha*chơi không biết trời đất gì*"Ngồi trong lòng "chồng" ấm thế này, bảo sao Ran thích ngồi trong lòng Kudo": Cảm ơn.

Heiji: Em nói Mori là chúng ta không tham gia cuộc nói chuyện tối nay được chưa?

Kazuha*chăm chú*: Rồi.

Heiji*ôm nhẹ Kazuha vào lòng*: Em ấm thật đấy!

Kazuha*chối lòng*: Đang là mùa hè mà.

Heiji*ôm chặt hơn*: Mùa hè cũng ấm.

Kazuha*chơi game*: Tùy.

3' sau, taxi đến, hai người lên xe về khách sạn Kazuha. Sáng hôm sau - 6:30 - ngày thi của Kazuha:

Kazuha*vội vàng, buộc tóc lên*: Chết rồi...30 phút nữa là thi rồi.

Heiji*trấn an, giúp Kazuha trang điểm*: Đừng lo, anh chạy xe nhanh mà.

Kazuha*sững sờ*: Cậu biết trang điểm cho con gái à?

Heiji*nhẹ nhàng son môi cho Kazuha*: Biết chút chút. Mà em chỉ cần son một chút thôi, không là hỏng da đó.

Kazuha*ấm lòng*: Ờ. May mà có cậu gọi tớ dậy không là muộn.

Heiji: Bình thường toàn Mori và Miyano gọi dậy đúng không?

Kazuha: Đúng đó.

15' sau, họ đã có mặt tại cuộc thi. Kazuha cũng vừa thay quần áo xong:

Heiji*lo lắng*: Em đấu cho cẩn thận, đừng để bị thương đấy.

Kazuha: Biết mà.

7:00 - Loa thông báo: "Cuộc thi Aikido bắt đầu. Trận đấu: Esther đến từ Hà Lan và นา ดา đến từ Thái Lan."

Heiji: Em vòng mấy?

Kazuha*giơ hai ngón tay ra*: Vòng hai.

Heiji: Vậy sắp đến em.

Sau trận đấu của Esther và นา ดา. Loa thông báo: "Tiếp theo là trận đấu giữa Sarah đến từ Thổ Nhĩ Kỳ và Toyama Kazuha đến từ Nhật Bản."

Kazuha*đi ra sàn đấu*: Bye.

Heiji*ra hiệu cho vệ sĩ*

Vệ sĩ bật công tắc điều khiển những chiếc máy bay điều khiển từ xa mang theo những sợi duy băng nhiều màu bay lượn trên không trung như đang cổ vũ cho Kazuha. Bỗng...có một tấm vải được đan từ nhiều màu do Heiji tự tay làm xuất hiện khi được cái máy bay từ xa to nhất mang đến: "ANH YÊU EM, KAZUHA."

Sau màn cổ động ngọt đến sâu răng của Heiji đã có rất nhiều lời ghen tị, chúc mừng cho Kazuha.

Kazuha*bất ngờ, hạnh phúc* "Anh yêu em?"

Hai người đấu với nhau...

Cho đến khi Sarah bị ngã và không thể vực dậy được nữa. Trọng tài*huýt còi* : "Vòng 2: Người chiến thắng Toyama Kazuha đến từ Nhật Bản)."

Kazuha, Heiji*đập tay với nhau*: Tốt quá!

Heiji*rót nước cho Kazuha*: Mệt không?

Kazuha*lau mồ hôi*: Mệt chứ. Nhưng quan trọng là tớ đã dành chiến thắng.

Heiji*động viên*: Cố trong những vòng sau nữa nhé!

Kazuha*cười*: Ừm...

Sau đó, 2 người cùng nhau đi Mount Batur tại Indonesia:

________________________________________________________

Thứ 7 - 6:50, hiện tại Shiho và Saguru đã có mặt tại cuộc thi Judo của Shiho:

Saguru*đưa nước cho Shiho*: Em đấu vòng mấy?

Shiho*tựa đầu vào vai Saguru*: Vòng 5 lận. Ngủ chút nha!

Saguru*kéo Shiho sát vào người mình*: Ừm...

Hai người cứ tự nhiên thế mà không biết rằng có rất nhiều người đang ghen tị với họ. "Tôi ước tôi cũng được như vậy."

Shiho*thiếp đi ngon lành trên vai Saguru*:...

Saguru*vén mấy sợi tóc xuề xòa trước mặt Shiho, thân mật*: Ngủ ngon.

Khoảng gần 1 tiếng sau - Shiho buộc phải thức dậy vì đã đến lượt cô ra thi đấu. Loa thông báo: "Cặp thi đấu: Miyano Shiho đến từ Nhật Bản và Michal đến từ Phần Lan".

Saguru*cổ vũ*: Làm tốt nha!

Shiho*bước ra sàn thi đấu trong tiếng cổ vũ của nhiều người*: Cảm ơn.

CĐV: MIYANO SHIHO! MICHAL!

Hai đối thủ bước vào sàn đấu. Trận đấu diễn ra cho đến khi trọng tài buộc phải huýt còi: Round 5: Miyano Shiho wins.

Shiho*vui trong bụng* "Em làm được rồi, Saguru ạ!"

Saguru*lau mồ hôi cho Shiho, cười nam tính*: Tuyệt lắm!

Shiho*giả vờ ngơ*: Tuyệt gì?

Saguru*cười tự hào*: Đúng là vợ anh!

Shiho*đùa*: Chưa ai đồng ý làm vợ anh đâu!

Saguru*nâng cằm Shiho lên*: Ồ, vậy sao?

Shiho*đỏ mặt*: ...

...

_____________________________________________________

Sau các trận đấu của Kazuha, Shiho, Heiji, Kaito thì cũng đến ngày chủ nhật - ngày nghỉ ngơi của tất cả mọi người. Tối chủ nhật - 7:00, họ (lại) trò chuyện với nhau trên nhóm:

Sonoko*nồng nhiệt*: Hi!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*vui vẻ không kém*: Hello!

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*nhếch miệng cười quyến rũ*: こんばんは!

Aoko và Kaito đang trong phòng khách sạn của Aoko để chuẩn bị cho cuộc thi ngày mai của Aoko. Kaito phải dọn hết thứ này đến thứ nọ trong phòng vì nó cứ bị Aoko đá trúng khi đang tập luyện...

Kazuha và Heiji thì đang ngồi trên giường nói chuyện...

Shiho và Saguru đang ăn tối trong một phòng VIP tại một nhà hàng nổi tiếng...

Shinichi đang kí mấy cái hợp đồng cho công việc, còn Ran ngồi trước máy tính, bên cạnh anh để làm việc.

Sonoko đang sai khiến Makoto đủ thứ việc, còn Makoto thì chỉ biết cúi đầu vâng vâng dạ dạ làm theo (Đồ nhát như thỏ đế). Sonoko cứ một lát lại khẽ cười hạnh phúc. 

Kazuha*nhắc nhở*: Aoko, cậu tập luyện trong phòng như vậy có được không? Tớ thấy Kuroba cực khổ quá.

Aoko: Có đâu, Kaito nhỉ?!

Kaito*cười, vơ mấy món đồ bị rơi xuống đất lên*"Mệt chết đi được.": Ừm...

Ran*thán phục*: Sonoko, Kyogoku đúng là nghe lời thật đấy! Thế này thì cậu tha hồ mà làm bà hoàng.

Sonoko*cầm ly nước mà Makoto đưa*: Có lẽ vậy...

Makoto*khóc thầm nhưng vẫn cam chịu vì vợ*

Heiji*hỏi Shiho và Saguru*: Sao đến bây giờ hai cậu mới ăn tối?

Shiho*gắp cho Saguru một miếng cá*: Hôm nay bọn tớ đi chơi hơi muộn.

Kazuha, Aoko, Sonoko*không thể tin vào mắt mình*: SHIHO, CẬU HAM CHƠI TỪ LÚC NÀO VẬY?

Saguru*đoán già đoàn non*: Từ lúc làm vợ tớ.

Ran*nham hiểm*: Thì ra là vậy.

Shiho*đỏ mặt*: Tại vì tớ bị cái tính ham chơi của tên này lây đó.

Aoko*ngừng tập, dọn cùng Kaito*: Nghỉ tí đi, dọn từ chiều rồi đó.

Kaito: Nhưng mà nếu nó bừa bộn thế này thì em đi dễ bị ngã lắm!

Aoko*đỏ mặt*"Lo cho mình sao?!": Tớ dọn cùng.

Ran, Kazuha, Shiho, Sonoko*than*: Trời. Mình lại bị ăn cẩu lương.

Sonoko*tỏ vẻ ghen tị*: Tình tứ quá rồi đó.

Kazuha*quan tâm*: Ran, cậu làm việc gì mà nhiều vậy?

Ran*gõ máy tính*: Rảnh thì làm thôi.

Shiho*hồn nhiên*: Tập đoàn có việc gì không?

Aoko*kiểm tra lại tin nhắn*: Tại sao không thấy nhắn nhỉ?!

Ran: Các cậu, người "bận" đi chơi với chồng, người điện thoại hết pin, người điện thoại một nơi người một nẻo thì sao mà biết được.

Sonoko*gãi đầu ái ngại*: Vậy hả?

Kazuha*dò xét*: Mà...Ran ơi!

Ran: Gì?

Kazuha*nhìn chăm chú vào môi Ran*: Sao môi cậu sưng thế kia?

Aoko, Shiho, Sonoko*ngạc nhiên x 10*: Tại sao vậy?

Ran*đỏ mặt, nhìn chằm chằm máy tính, nói dối*: Ăn cay nên bị sưng thôi.

Saguru*biến thành bác sĩ*: Đâu phải, môi sưng như này là do...

Shiho*theo nghề giống Saguru*: HÔN...

Saguru, Shiho*đồng thanh*: Với cường độ mạnh, nhiều quá đó.

Makoto*vuốt cằm*: À...há...

Sonoko*nghi ngờ*: Cậu bị cưỡng hôn à?

Kaito*hỏi nhưng thực chất đã biết*: Ai hôn cậu vậy?

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*hét lên*: KUDO, CẬU ĐÃ LÀM GÌ ĐẠI TỶ CỦA CHÚNG TỚ VẬY?

Shinichi*hôn Ran ngấu nghiến, bình thường*: Có làm gì đâu. Tôi chỉ hôn vợ tôi thôi mà.

Heiji*không ngờ*: Cậu nghiện rồi à?

Makoto*cười gian tà*: Nhìn môi sưng thế là biết rồi còn phải hỏi.

Ran*đang bị Shinichi hôn, ánh mắt sắc hơn dao*: Còn bàn tán?

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*run sợ*: Th...Thôi.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*rùng mình*

Ran*lật mặt nhanh hơn bánh tráng, cười vui vẻ*: Đùa chút thôi mà đã sợ rồi.

Aoko*thở phào nhẹ nhõm*: Phù...

Ran*cười thiên thần*: Chúng ta là bạn mà.

Kazuha*suy xét lại*: Có cái gì đó là lạ ở đây à nha...

Shiho: Phải đấy. Từ trước đến giờ có bao giờ thấy Ran đùa đâu.

Sonoko*biến thành thám tử*: Cười thì cũng chưa thấy kể từ lúc gặp Ngũ đại Thiếu gia.

Aoko*nghi hoặc*: Phải chăng là nhờ ai đó...

Kaito*khen ngợi*: Mà Mori cười lên đẹp thật đấy.

Heiji: Đúng đấy.

Makoto: Cậu mà cười nhiều lên là kiểu gì cũng có hàng tá fan nam theo cậu đó.

Shinichi*sát khí nổi lên đùng đùng*

Ran: Tớ không cần fan nam đâu. Chỉ cần một người có đủ can đảm để yêu tớ thôi.

Saguru*liếc qua Shinichi*: Bảo sao Shinichi không yêu cuồng nhiệt mới lạ.

Shinichi*đỏ mặt, hơi ghen*

Heiji, Kaito, Saguru, Makoto: Nhưng vợ mình vẫn hơn.

Ran: Các cậu bị bệnh cuồng sủng vợ rồi.

Saguru: Tớ biết mà.

Kazuha*phổ biến*: Bệnh cuồng sủng vợ hiếm xuất hiện ở những thiếu gia lắm!

Shiho: Có nghĩa là các cậu rất đặc biệt  đó.

Heiji, Saguru*kiêu ngạo*: Tụi này biết.

Ran: Nhưng hơi khùng.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto: HẢ?

Ran: Mà Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko cười cũng đẹp lắm đấy! Phải nói là fan nam theo các cậu ấy đều là bị mê hoặc bởi nụ cười ấy thôi.

Kaito*lo lắng*: Thật sao? Tớ phải dẹp hết mới được.

Heiji*ôm Kazuha vào lòng*: Kazuha của tớ đáng yêu thế này thì tớ phải giữ chặt hơn mới được.

Saguru*sắp khóc đến nơi*: Shiho là của tớ. Mãi là của tớ thôi.

Makoto*bóp vai, mát xa cho Sonoko*: Em sẽ luôn luôn là của anh đúng không?

Sonoko*hạnh phúc thầm*: Còn phải xem thế nào đã...

Shiho*khá sợ không khí này*: Bình tĩnh...bình tĩnh nào...

Kazuha*mở đầu, vui vẻ*: Nếu sau này chúng tớ yêu các cậu thì sao?

Shinichi*hôn Ran lần nữa nhưng lần này nhẹ hơn cho Ran đỡ đau*: Thì cô ấy sẽ là người phụ nữ của riêng Kudo Shinichi tôi.

Heiji*hôn lên trán Kazuha*: Thì lúc ấy em sẽ phải tên là Hattori Kazuha.

Kaito*hôn lên má Aoko*: Thì cô ấy sẽ trở thành thiếu phu nhân Kuroba của tớ.

Saguru*nắm tay Shiho*: Thì cô ấy chính thức là của tớ.

Makoto*mát xa cho Sonoko*: Thì tớ sẽ hầu hạ cô ấy suốt đời.

Aoko: Nếu chúng tớ chết thì sao?

Shinichi*hôn Ran tiếp, nghiêm túc*: Thì tôi chết cùng.

Heiji*cương quyết*: Thì tớ tự tử.

Kaito*thành thật*: Anh sẽ chết cả tâm hồn lẫn thể xác.

Saguru*trung thực*: Thì tớ sẽ bỏ tất cả để lên thiên đường với cô ấy.

Makoto*thẳng thắn*: Tớ sẽ bất chấp mọi thứ để chết cùng cô ấy.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*cảm thấy khá là xót thương* "Sao tim mình lại đau thế này?": Ò.

Shiho: Vậy nếu bố mẹ các cậu ngăn cản các cậu chết thì sao? Có thể là vì các cậu là người thừa kế duy nhất của các tập đoàn.

Các anh trả lời thẳng như ruột ngựa..

Shinichi: Không quan tâm.

Heiji: Tôi sẽ trốn chết. Người thừa kế duy nhất của tập đoàn? Vứt.

Kaito: Tôi sẽ uống thuốc độc chết, vì chỉ có thế thì tôi mới gần Aoko của tôi được.

Saguru: Anh sẽ chết cho bằng được, mà nếu có sống thì anh sẽ không cần đến gia sản, tình cảm, địa vị, thể xác, tinh thần.

Makoto: Sống không bằng chết thì sống làm gì. Thà chết để chung vui với vợ yêu còn hơn.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*ngạc nhiên*: Thật chứ?

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*nhất định* "Anh sống để làm gì khi không có em": Thật.

Sonoko*hắng giọng để dẹp không khí ảm đạm, đau thương này đi*: Câu tiếp theo, các cậu có bao giờ nghi ngờ rằng chúng tớ sẽ đi chơi với người khác giới không?

Shinichi: Tôi tin cô ấy. Nếu cô ấy thật sự đi chơi với thằng đàn ông khác thì tôi sẽ cướp cô ấy về là của tôi.

Heiji: Tin tưởng cô ấy là việc tớ có thể làm. Nếu cô ấy đi với người đàn ông khác thì tớ sẽ giết người đàn ông ấy và biến cô ấy thành của tớ MÃI MÃI cho dù có biến thành sát nhân. Tớ sẽ có hình phạt cho cô ấy.

Kaito*dí dỏm*: Cô ấy không bao giờ như thế đâu. Nếu cô ấy đi với người con trai khác thì tớ sẽ kể "xấu" về Aoko và cho sống không bằng chết để thằng đó ghét cô ấy và cô ấy sẽ là của Kuroba thiếu này.

Saguru: Shiho không phải như thế. Nếu cô ấy có như thế thì tớ sẽ chế ra thuốc độc mạnh nhất rồi bắt hắn uống, từ đó Shiho là của tớ. Hì hì.

Makoto: Anh nhận thấy là em có mê trai thật nhưng em chắc chắn sẽ chỉ có mình anh. Còn nêu em dám "dây dưa" với ai, anh sẽ đày hắn ra đảo hoang.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*cười đến vỡ bụng*: Hahahahahaha....Đáng..yêu...quá!

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*khó chịu*: Anh nghiêm túc đấy.

Shiho: Nhưng mà lỡ chỉ là đối tác làm ăn thôi thì làm sao?!

Saguru: Thì bọn anh sẽ nghe giải thích, rồi...

Shinichi, Heiji, Kaito, Makoto*gian tà x 100*: ĂN THỊT EM.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*run sợ đến tắc thở*: H...HẢ?

Các cô sau một hồi lâu vẫn chưa hết sợ. Ran: Đến tớ, chúng tớ có cần xin phép các cậu khi ra ngoài không?

Shinichi: BẮT BUỘC.

Heiji: Đúng đấy. Chỉ cần nói cho chúng tớ một tiếng rồi nếu chúng tớ đồng ý thì mới được đi.

Kaito: Báo cáo rõ ràng.

Saguru, Makoto: Tán thành.

Ran: Nếu không thì sao?

Shinichi: Thì anh sẽ giận em.

Heiji: Tớ sẽ không nói chuyện, về nhà với Kazuha trong vòng một khoảng thời gian nhất định.

Kaito: Thì tớ sẽ phạt cô ấy.

Saguru: Tớ sẽ không ra khỏi phòng trong vòng 1 tháng.

Makoto: Tớ tự sát.

Kazuha: Này này, Hakuba, cậu không ra khỏi phòng trong vòng 1 tháng là chết thật đấy.

Aoko: Còn Kyogoku nữa, việc ấy thì có gì phải tự sát?

Saguru"Tớ chắc chắn rằng cô ấy sẽ năn nỉ tớ ra.": Chết cũng được.

Makoto"Em không để tôi chết đâu, phải không? Sonoko?": Ai bảo cô ấy đi mà không xin phép.

Shiho, Sonoko*hơi sợ*: Thôi mà...

Saguru: Nhưng mà Shinichi mà giận thì còn hơn cả chết đó.

Makoto: Heiji mà không nói chuyện, về nhà thì cậu chuẩn bị hứng chịu đi là vừa. Đáng sợ lắm đấy!

Saguru: Kaito phạt nhưng hình phạt của cậu ấy khá đau, quái dị đấy! Nhưng chắc Kaito yêu Nakamori nhiều thế thì sẽ không phạt đau đâu, cùng lắm là hành hạ thân thể cậu ấy chút thôi.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko: TOÀN THIẾU GIA BIẾN THÁI.

Heiji: Chỉ biến thái với mình các cậu thôi.

Saguru: Chứ có rất nhiều đứa con gái ngoài kia mà bọn tớ có "biến thái" đâu.

..

__________________________________________________________

Sáng hôm sau - 6:00, Kaito vừa mới dậy còn Aoko thì vẫn ngủ ngon lành trên cánh tay phải của Kaito. Kaito tay tìm điện thoại để xe giờ, tỉnh giấc sau khi nhìn thấy giờ 6:45 AM, Kaito*ân cần, nhỏ nhẹ*: Aoko ơi, dậy đi em...

Aoko*giả vờ ngủ, ôm Kaito ngủ *"Xem anh đánh thức em kiểu gì? Trước kia chỉ có Ran và Shiho mới có khả năng gọi em dậy thôi.":..

Kaito*phát hiện ra, tay chạm nhẹ lên ngực Aoko* "Em dám lừa bổn thiếu gia à?!": Em mà không dậy thì không biết anh sẽ làm gì đâu...

Aoko*bật dậy nhanh nhất có thể, đỏ mặt*: ĐỒ HÁO SẮC.

Kaito*giơ điện thoại ra trước mặt Aoko*: Em xem mấy giờ rồi còn trách anh.

Aoko*mở mắt to nhìn số giờ, chạy vào nhà tắm*: AAAA...MUỘN RỒI. SORRY NHA!

Kaito*dậy thay quần áo để chuẩn bị đưa Aoko đi thi*: Anh đợi đấy.

Sau 5' với tốc độ tên lửa, Aoko và Kaito đã thay xong đồ và đang trên xe ô tô. Kaito*ghé vào cửa hàng mua đồ ăn sáng cho Aoko*: Đợi anh.

Aoko*ngồi ngoan ngoãn trong xe*: Ừm...

Kaito*đưa đồ ăn sáng cho Aoko sau khi đi mua xong, lái xe nhanh*: Này, của em.

Aoko*ngây thơ*: Cậu không ăn à?

Kaito*chăm chú lái xe*: Lát anh ăn sau.

Aoko*đút cho Kaito một miếng cơm*: Ăn đi cho đỡ đói.

Kaito*cười hạnh phúc, lái xe*: Cảm ơn.

Aoko: Đi chậm thôi, tớ thi vòng 2 mà.

Kaito*vẫn chạy nhanh*: Nhưng vẫn phải nhanh. Tại cái tính ham ngủ của em...

Aoko*đút thêm miếng nữa vào miệng Kaito để chặn cái họng đang khai hết tật xấu của cô*: ĂN.

Kaito: Đi đâu đó trước không? Đằng nào vòng 2 diễn ra lúc 7:30 mà.

Aoko*hưng phấn*: Đi luôn.

Kaito*xoa đầu Aoko*: Nhưng em phải thi tốt.

Aoko*bĩu môi đáng yêu*: Biết rồi.

Kaito*trái tim lỡ nhịp trước sự đáng yêu của cô đến suýt quên mất là mình đang lái xe*: ....

Mấy phút sau, cả hai cùng nhau đi đến trung tâm thương mại chơi và mua nhiều món đồ cho mình và bạn (nhưng tất cả là do Kaito trả hết, Aoko chẳng mất đồng nào.)

Kaito*đi đằng sau xách đồ cho Aoko, nhìn đồng hồ*: Mình đến cuộc thi được chưa em?

Aoko: Mấy giờ rồi?

Kaito: 7:15.

Aoko*hốt hoảng*: Vậy thì đi chứ còn gì nữa.

Kaito*ra lấy xe*: Để anh lấy xe.

10' sau, cả hai đã có mặt tại cuộc thi, Aoko cũng đã sẵn sàng để đấu.

 Loa thông báo: Trận đấu tiếp theo: Nakamori Aoko đến từ Nhật Bản và Doris đến từ Hy Lạp.

Aoko*bước ra sàn đấu*

Kaito làm phép ảo thuật cho những chú chim bồ câu bay giữa trận đấu, tất cả chụm lại ngậm một tấm vải "CỐ LÊN AOKO CỦA ANH. ANH YÊU EM." trước mỏ.

CĐV*reo hò*: Fighting!

- Đó là phép thuật của thiếu gia nhà Kuroba đó.

- Vậy đó phải là bạn gái cậu ấy.

- Thực sự tuyệt vời.

...

Aoko*bất ngờ, đỏ mặt* "Yêu sao? Mình cảm thấy hạnh phúc quá!"

Trận đấu cứ thế mà diễn ra trong sự cố gắng, hạnh phúc, cổ động của rất nhiều người nơi đây.

Trọng tài*huýt còi*: "Vòng 2: Nakamori Aoko đến từ Nhật Bản đánh bại Doris".

Aoko*đỡ Doris dậy*: Are you OK?

Doris*đứng dậy*: I'm fine. Thank you very much.

Kết thúc vòng 2 của Aoko và Doris. Aoko*chạy đến, ôm lấy cổ Kaito*: Thắng rồi.

Kaito*ôm Aoko lại, ngạc nhiên*: Em đấu như thế mà không mệt à?

Aoko*cười*: Mệt chứ! Nhưng vừa được đi chơi xong nên vui quên buồn luôn.

Kaito: Vậy hả?

Aoko: Uhm..

Kết thúc một buổi sáng ngọt ngào, bất ngờ của cặp đôi đáng yêu.

___________________________________________________________

Tối hôm ấy...Shinichi đã tự tay vào bếp nấu ăn cho Ran với mong muốn là Ran sẽ thi tốt vào ngày mai. Ran*ngửi*: Cậu tự nấu à?

Shinichi*chặt cá*: Ừ.

Ran*không tin vào mắt mình, vì tại sao một thiếu gia tập đoàn lớn nhất Nhật như anh lại biết nấu ăn kia chứ!*: Cậu biết tự nấu ăn?

Shinichi*cho gia vị*: Ừm...

Ran*ngồi xuống bàn ăn*: Tớ thử được không?

Shinichi*tập trung nấu ăn*: Anh nấu cho em mà.

Ran*ăn, cảm động*: Ngon đấy!

Shinichi*bê tiếp những món khác ra*: Còn này.

Ran*tò mò*: Tại sao cậu không để người hầu nấu cho?!

Shinichi*trông nồi cá*: Anh muốn tự tay nấu cho em.

Ran*đỏ mặt*: Mấy người kia có biết nấu ăn không?

Shinichi: Tất cả bọn anh đều biết tự nấu.

Ran*sáng mắt lên*: Vậy là tốt rồi.

Shinichi*dừng nấu, ghé sát mặt trước mặt Ran*: Tốt là sao?

Ran*ăn*: À...không có gì.

Shinichi: Em biết nấu không?

Ran: Biết chứ. Tớ biết nấu món Á.

Shinichi: Còn bọn anh biết nấu món Âu.

Ran*kinh ngạc, ăn ngon*: Woa...

Ăn xong hai người lại tham gia cuộc trò chuyện của nhóm, rồi đi ngủ. Trông họ ngủ y hệt như một cặp vợ chồng: Shinichi ôm Ran vào lòng, Ran gục đầu vào ngực Shinichi như một chú mèo nhỏ đang nằm trong vòng tay ấm áp của chủ, tay cô cũng ôm lại anh...

Sáng hôm sau, bình thường khi ở biệt thự mình thì Ran luôn luôn dậy sớm nhất nhưng không hiểu sao từ lúc có Shinichi ngủ cùng thì lại thức dậy muộn hơn (Shiho cũng vậy). Shinichi mở mắt nhẹ nhàng ra, xem đồng hồ trong điện thoại và nhận ra BÂY GIỜ ĐÃ LÀ 6:30 RỒI mà Ran lại thi vòng 1 nữa. Shinichi*hôn lên má Ran, dịu nhẹ*: Dậy đi, em yêu.

Ran*khẽ mở mắt, vẫn ôm Shinichi*: 7:00 chưa?

Shinichi*đùa, cười*: Chưa 7:00...

Ran*ôm Shinichi, gục đầu vào ngực Shinichi ngủ tiếp*: Lúc nào 7:00 gọi tớ dậy.

Shinichi*nói tiếp*: Mới CHỈ CÓ 6:55 thôi.

Ran*bật dậy nhanh như robot, chạy một mạch vào nhà tắm*: HẢ???ĐÁNG GHÉT.

Shinichi*cười, nói thầm*"Ai bảo em không chịu dậy.": Anh thách em ghét anh đấy.

2' sau, Ran*bước ra, chải tóc*: Cậu vào VSCN đi.

Shinichi*bước vào nhà tắm*: Ừ.

2' sau, Shinichi cùng bước ra sau khi đã tắm rửa, VSCN sạch sẽ. Shinichi*mở cửa*: Đi được chưa?

Ran*đi ra ngoài*: Được rồi.

Shinichi: Em không ăn sáng à?

Ran: Sau khi thi ăn cũng được mà.

Shinichi*hơi khó chịu*: Thi trong bao nhiêu phút?

Ran: 30 phút.

Shinichi: Trên đường đi anh mua đồ ăn cho em.

Ran: Ờ.

Đúng 6:55, Ran và Shinichi đã hoàn tất mọi thứ và chỉ cần chờ loa thông báo là đấu luôn.7: 00 Loa thông báo: "Vòng 1: Mori Ran đến từ Nhật Bản và Isabella đến từ Bồ Đào Nha".

Ran bước ra sàn đấu, đột nhiên có những quả bóng bay buộc dây ruy băng màu sắc bay lên cùng với đó là những tấm ruy băng to lớn được một chùm bóng bay bay lên: Ran Mori, anh luôn yêu em. - bằng tiếng Đức.

Ran*đỏ mặt*"Anh ấy làm gì vậy kìa?!"

- Chủ tịch Kudo Shinichi ra tay rồi!!

- Who is that romantic, surprisingly handsome. (Ai mà lại vừa lãng mạn, vừa đẹp trai đến bất ngờ)

- This is the happiest girl. (Đây là cô gái hạnh phúc nhất)

Vậy là trận đấu diễn ra như vậy cho đến khi đối thủ của Ran thật sự đã kiệt sức và nằm xuống rồi. Trọng tài*huýt còi*: "Người chiến thắng: Ran Mori đến từ Nhật Bản"

Shinichi*vui lây, nở nụ cười nhẹ*: Làm tốt lắm, Ran à.

Ran*lấy khăn lau mồ hôi*: Phù...

Shinichi*đưa nước cho Ran*: Chúc mừng em nhé!

Ran*đòi quà*: Có gì thưởng cho tớ không?

Shinichi*hôn lên môi Ran*: Ngày mai anh đưa em sang Tây Ban Nha chơi đến khi nào vào vòng Tứ kết.

Ran*nghi ngờ*: Chắc không?

Shinichi*cười quyến rũ*: Chắc.

Ran*có thể gọi là sững sờ* "Sao tự nhiên mình lại đông cứng thế này?!"

______________________________________________________________

Tất cả đều lọt vào vòng Tứ kết. Và họ cứ tiếp tục vào những vòng trong một cách hoàn hảo. Từng cặp đôi sau khi thi đấu rủ nhau đi mọi nơi. Các cô gái của chúng ta đã "rung động" trước các chàng nhưng vẫn không tỏ vẻ ra bên ngoài để thử lòng các chàng. Các bạn nghĩ các chàng có thể "rước" phu nhân tương lai về không? Chap này hơi dài nhỉ?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro