Chap 42: Em chỉ lỡ nói yêu anh thôi mà!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ 2 đầu tuần, sau tiếng chuông reo vào lớp:

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*giơ tay*: Cô ơi!

Cô Daisy*mở sách ra*: Có chuyện gì vậy?

Aoko*mỉm cười*: Cô có thể cho bọn em xuống ngồi dãy bàn cuối lớp được không ạ?

Cô Daisy: Ngồi dãy bàn này có vấn đề gì à?

Sonoko: Dạ, không ạ. Nhưng bọn em quen ngồi dãy bàn cuối hơn ạ.

Cô Daisy*hỏi các học sinh đang ngồi dãy cuối*: Các em có đồng ý đổi chỗ cho Ngũ đại Mỹ nhân không?

5 bạn học sinh đứng dậy, cầm sách vở đến bàn các cô: Được ạ.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*cười tươi, thu dọn sách vở đi xuống hàng bàn cuối lớp (ngồi sau hàng bàn các chàng)*: Cảm ơn nhiều.

Cô Daisy*một tay viết phấn lên bảng, một tay cầm sách*: Chúng ta bắt đầu vào bài học.

Phía cuối lớp...

Kazuha*chuyển gói snack sang cho Aoko dưới gầm bàn*: Nè, ăn nhanh.

Aoko*cầm snack lấy vài miếng cho vào miệng rồi chuyển sang cho Shiho*: Đến cậu.

Shiho*ăn rồi đưa Sonoko. cười gian*: Ăn đi.

Sonoko*lấy gói snack, ăn bí mật*: Thanks ~

Ran tranh thủ mở điện thoại giấu phía dưới bàn.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*nhịn cười* "Mình có để cô ấy chết đói đâu chứ!!"

Saguru*quay xuống, tịch thu gói snack, tỏ vẻ nghiêm khắc*: Trong giờ học mà dám ăn vụng à?

Shiho*phùng má*: Thì sao chứ?!

Shinichi*nhẹ nhàng lấy điện thoại trên tay Ran*: Ngoan.

Heiji*khoanh tay*: Không được, bọn tớ sẽ giữ đống này đến khi giải lao.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*hoảng hốt*: HẢ?? NOOOOO...

Cô Daisy*quay xuống*: Lại có chuyện gì à?

Các chàng, cô*giật mình*: Không...không có gì ạ.

Cô Daisy giảng bài tiếp...

Aoko*trách*: Này, ác thì ác nó vừa vừa thôi chứ!

Kazuha: Bọn tớ ăn thì liên quan gì đến các cậu?!

Heiji*thản nhiên*: Tất nhiên là liên quan rồi, em không học thì anh sẽ mất thời gian giảng cho cái đầu heo em hiểu đó.

Kazuha*tức giận*: Ai là đầu heo????!

Sonoko*giận dỗi*: Có ai mượn các cậu giảng đâu!

Makoto: Vậy hả? Hễ cứ gặp bài khó là "ai kia" cứ chạy sang hỏi anh thế nhỉ?!

Sonoko*không nó nên lời*: Anh...

Ran*chắp tay, ánh mắt lung linh*: Trả lại điện thoại cho tớ đi mà ~~~

Shinichi*lạnh*: Không.

Aoko*lấp lánh*: Ăn một chút thôi mà ~~

Kaito*lạnh băng*: Không.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*hối hận*"Sao mình lại yêu một người như này chứ!!!": Học..

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*xoa đầu các cô rồi quay lên*: Tốt.

Shiho*nói thầm vào tai Aoko*: Phải làm sao bây giờ? Tớ còn muốn ăn mà.

Aoko: Tớ cũng vậy chứ khác gì cậu.

Ran*vuốt cằm*: Chúng ta cần nghĩ ra kế  hoạch trốn tiết gì đó...

Sonoko: Bọn mình giỏi rồi, học làm cái thá gì nữa.

Kazuha*tán thành*: Đúng, đúng.

Ran*thì thầm bàn tán*: Thế này đi...bla...bla...bla...

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*ghé tai vào nghe, gật đầu*: ỪM....ỪM....

Kazuha*giả vờ hét, ôm bụng*: Á...

Cô Daisy*ngạc nhiên*: Gì vậy em Toyama?

Shiho*tỏ vẻ đau xót, đỡ Kazuha*: Cô ơi...bạn em bị đau bụng nên không thể học tiết học này được ạ.

Cô Daisy*lo lắng*: Có đau lắm không?

Kazuha*bật chế độ diễn*: Đ...Đau... lắm... ạ.

Ran*đứng dậy*: Cô để bọn em đưa bạn lên phòng y tế được không ạ?!

Cô Daisy*mắc lừa*: Đ...Được. Vậy các em đưa bạn lên phòng y tế đi.

Ran, Aoko, Shiho, Sonoko*đỡ Kazuha, đi ra khỏi lớp, vui trong bụng*"Coi bộ tài năng diễn của mình vẫn như ngày nào ha!!": Vâng ạ.

Cô Daisy*giảng bài*: Cẩn thận nhé?! Còn các em tiếp tục học.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*đoán ra các cô đang giấu gì, cười nửa miệng* "Vợ anh thông minh lắm!"

Giờ ra chơi tại phòng y tế.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko đã xin nghỉ ở một phòng nghỉ riêng và đang ăn uống tưng bừng.

Sonoko*nhai bim bim*: Cô dễ lừa thật đó.

Kazuha*cười*: Phải phải. Chỉ cần giả vờ một tí thôi là lừa được rồi.

Ran*vui vẻ*: Không phải là cô ấy dễ lừa mà là tài năng diễn của chúng ta phải gọi là...

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*nháy mắt*: ĐỈNH CAO!

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto từ đâu bước vào, ngồi xuống ghế với khí chất đến sởn tóc gáy.

Kaito*chau mày*: Quả nhiên là em giả vờ mà.

Saguru: Mà diễn cũng sâu lắm đó, vợ iu.

Aoko, Shiho*lạnh sống lưng*: Ơ...Ờ.

Heiji*than*: Anh nói rồi mà em chẳng chịu nghe gì cả.

Kazuha*sợ*: Ngh..Nghe mà.

Heiji: Nghe lời anh mà trốn tiết à?

Kazuha*run run*: À...Thì...

Shinichi*giả vờ giận để thử lòng Ran*: Em hư rồi.

Ran*ngồi lên đùi Shinichi, lay lay nhẹ người anh*: Này...

Shinichi*làm ngơ*: Anh không biết em.

Ran*kéo cà vạt Shinichi, mắt cún con*: Đừng mà ~~

Kaito*quay mặt đi chỗ khác*: Anh yêu em quá rồi nên em không coi anh ra gì?

Aoko*cầm tay Kaito*: Kh...Không có.

Kaito*giận*: Em đâu nghe lời anh đâu.

Aoko*hơi buồn*: Không phải...không phải đâu!

Shiho*quay mặt Saguru sang nhìn thẳng mình, nũng*: Chồng iu giận em à?!

Saguru*thử Shiho*: Ừ, vì vợ iu của anh không ngoan ngoãn nghe lời anh đó.

Shiho*ôm Saguru*: Chồng iu đừng giận nữa mà. Em hứa sẽ nghe lời anh hơn mà.

Saguru cười nhẹ.

Makoto: Em không muốn học nữa à?

Sonoko*sợ*: Đâu...có.

Makoto*nghi*: Vậy tại sao em trốn học?

Sonoko*bịa ra lí do*: Thì....thì hơi mệt.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*cười thầm*"Em trúng kế rồi, cô vợ tinh nghịch của anh!"

Kaito*cười gian*: Muốn tha lỗi thì phải hôn đã.

Ran, Kazuha, Aoko*bĩu môi*: Đừng mơ.

Shiho*hôn "chồng iu" của cô*: Thế là được chứ gì.

Saguru*hôn Shiho, hạnh phúc*

Sonoko*kéo Makoto lại phía mình, đặt lên môi anh một nụ hôn*: Nể anh đấy.

Makoto*bị cuốn vào nụ hôn, mãn nguyện*

Shinichi, Heiji, Kaito*giận thật*: Thế thì vẫn giận.

Ran, Kazuha, Aoko*xoa trán, tự nhủ* "Sao lúc nào mình cũng là kẻ bị ăn hiếp thế này?!"

Heiji*nham hiểm*: Thế nào? Có hôn không?

Shinichi*lạnh lùng*"Mà em không hôn thì anh cũng sẽ thịt em mà thôi!!": Ran, em không hôn anh thì xác định đêm nay liệt giường.

Kaito*lạnh không kém*"Đêm nay anh chắc chắn phải ăn em.": Còn nếu anh vẫn còn giận em thì sáng mai em đừng hòng bước ra khỏi giường, Aoko.

Ran, Aoko*sợ sệt, nghĩ đến cảnh bị cưỡng hiếp* "Ôi trời!! Đã thế lại còn điều kiện nữa chứ!"

Heiji, Saguru, Makoto*cùng một suy nghĩ* "Đúng là hai tên biến thái."

Ran*miễn cưỡng hôn Shinichi*:..

Shinichi ôm eo Ran, hôn mạnh hơn.

Aoko*thầm chửi rủa Kaito, tiến đến hôn Kaito* "Đồ lưu manh, tại sao mình lại đi yêu một cái tên vừa biến thái, hạ lưu, bỉ ổi thế này? Tên lưu manh, vô liêm sỉ!!!!"

Kaito*hôn môi Aoko thắm thiết*: ...

Heiji*khó chịu*: Chỉ còn em là chưa hôn anh thôi đấy!

Kazuha*bình thản*: Thì sao?

Heiji*gian tà*: Hay là em cũng muốn như Mori và Nakamori? Liệt giường?

Kazuha*đỏ mặt*: Không muốn.

Heiji*chỉ vào môi mình*: Hôn anh đi.

Kazuha*hôn Heiji, nuốt cục tức* "Mình sẽ chỉ nghe lời hắn nốt lần này thôi."

Sau 20' môi các cô bị hành hạ đến sưng hết lên chỉ riêng Ran thì khá quen với "việc" này, vì ngày nào cô cũng bị Shinichi cưỡng hôn ít nhất 35 lần một ngày, còn các cô còn lại thì hiểu được cảm giác của Ran hơn; thì các chàng cũng chịu buông tha.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko đau môi.

Shinichi*nâng cằm Ran lên*: Em quen chưa?

Ran*đánh vào ngực Shinichi, đỏ mặt*: Đau chết đi được còn ngồi đấy mà quen mới chả không quen.

Shinichi*siết chặt Ran vào lòng, hôn nhẹ lên môi Ran*: Nghĩa là em chưa quen?

Ran*đỏ mặt*"Quen lắm là đằng khác ấy chứ.": Tại sao tớ phải quen?

Shinichi*hôn sâu hơn*: Nếu em quen với nụ hôn của anh thì em sẽ chẳng bao giờ thiếu nó mỗi ngày và sẽ không thể quên được.

Ran*mặt đỏ hơn gấc*: Ưm ~~ Ưm ~~

Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko bị ăn cả tấn cẩu lương từ nãy đến giờ.

Makoto*ánh mắt ghen tị vì Shinichi có thể hôn vợ mình bất cứ lúc nào, nơi nào còn anh thì...*: Tụi này hình như hơi thừa ở đây thì phải...

Aoko*lo*: Ran, cậu đau không?

Ran*cất giọng đau đớn*: Đ...Đau.

Shiho*chú ý từng chút một như một bác sĩ*: Nhìn là biết đau rồi.

Saguru*biến thành bác sĩ giống Shiho*: Lát em đưa cho Mori son dưỡng bôi cho đỡ sưng nhé?!

Shiho*cười*: Vâng ạ.

Kazuha: Bây giờ mới hiểu được cảm giác của Ran đó.

Heiji*sát mặt Kazuha*: Em có cần anh giúp em hiểu hơn nữa không?

Kazuha*đẩy Heiji ra*: Thôi bỏ đi cha.

Kaito*bế Aoko đặt lên đùi, vòng tay siết chặt lấy eo cô*: Em muốn nữa không?

Aoko*nhéo mũi Kaito*: Nữa nữa cái đầu cậu ấy.

Kaito*hôn Aoko nhưng không nỡ hôn mạnh giống Shinichi*: Thôi nào ~~ (Ngoài việc "thăm dò" cơ thể Aoko mạnh thì anh làm gì cũng nhẹ với Aoko. Au: Anh này ngày càng dâm khi quen chị Aoko nha ~)

Makoto, Sonoko bỗng nhiên cảm thấy cô đơn, lạc lõng "Mình bị bỏ rơi rồi..."

Ran, Kazuha*nghiêm túc lại, đi lên lớp*: Lên lớp nào, gần đến giờ vào lớp rồi.

All đi theo Ran và Kazuha lên lớp.

_______________________________________________________

Cuối giờ, Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha đã đi học ngành của họ còn những người còn lại quay trở về biệt thự.

Shiho, Sonoko*vươn tay, vui mừng*: Mãi mới có ngày như này!

Saguru*tò mò*: Ngày như này là như nào?

Shiho: Ý em là ngày mà bọn tớ được thoát khỏi sự kiểm soát nghiêm khắc cực độ của Ran và Kazuha đấy.

Makoto*suy ngẫm*: Khi bọn tớ ở biệt thự, bọn tớ cũng bị Shinichi và Heiji quản chặt lắm!

(Ở hai phòng học nào đó, Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha hắt xì một cái rõ to. "Hình như có ai đang nhắc mình thì phải.")

Sonoko*phấn khởi*: Hôm nay quẩy thôi.

Shiho*nghĩ ra gì đó*: Nhưng đừng quên là Aoko cũng nghiêm lắm đấy! Ước gì hôm nay Aoko và Kuroba cũng đi học luôn thì sướng biết mấy.

Aoko*cười*: Tớ sẽ nới lỏng hơn chút, chơi cho đã đi.

Saguru, Makoto*van nài*: Vậy Kaito cũng "nới lỏng" cho bọn tớ nhé?!

Kaito*lạnh giá*: Không đời nào.

Makoto*khóc không ra nước mắt*: Tại sao?

Kaito: Nới lỏng hơn để các cậu quậy nát cái biệt thự này à? Với lại, Shinichi cũng dặn tớ là KHÔNG KHOAN NHƯỢNG với các cậu rồi.

Sonoko: Thế Ran không dặn Aoko à?

Aoko*gãi đầu*: Cả Kazuha cũng nói thế nhưng tớ không nghe đó.

Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*não nề*: À...

Sonoko*lấy lại nhiệt huyết*: Mà thôi, bọn mình chỉ cần vui vẻ đúng chừng mực là được, không vẫn đề gì đâu!

Shiho*nghi hoặc*: Lần trước khi chỉ có tớ, Aoko và cậu ở nhà cậu cũng nói thế mà kết quả vẫn bị Ran và Kazuha trách đấy thôi.

Aoko: Phải đấy!

Makoto*giải vây cho Sonoko*: Tớ thấy Sonoko nói đúng rồi đấy, cứ chơi như bình thường là được, không nhất thiết phải phá cái biệt thự này đâu.

Kaito*quay lưng đi lên phòng*: Các cậu cẩn thận đấy.

Saguru: Lạnh y như Shinichi và Heiji.

Aoko*đi vào thang máy*: Các cậu cũng đi tắm rửa sạch sẽ rồi còn nghỉ ngơi.

Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko đi lên phòng: Ờ...

20' sau, Kaito và Aoko đang cùng nhau đi dạo ngoài vườn, Saguru và Shiho đang làm thí nghiệm trên phòng, Makoto và Sonoko đang chơi thể thao ngoài sân bóng chuyền.

Ngoài vườn, Kaito*cười*: Em đang nghĩ gì vậy?!

Aoko*ngây thơ*: Nghĩ gì đâu.

Kaito*cầm bình tưới cây*"Tại sao em cứ nói dối anh vậy?! Anh không đủ tốt để em tin tưởng sao?" Thế à?

Aoko*đi sang một chỗ khác*: Ừ.

Vài phút sau, "AAAAA....RẮN...."tiếng kêu thất thanh phát ra từ miệng Aoko, Kaito nghe thấy tiếng thì chạy nhanh về phía cô. Aoko lúc này đang ngã bịch xuống đất sợ hãi còn con rắn thì từ từ tiến về phía cô. Kaito*bế Aoko lên, dỗ dành*: Đừng sợ, chỉ là con rắn thôi mà.

Aoko*khóc, ôm chặt lấy cổ Kaito*: C...Con...rắn nên mới...sợ chứ.

Kaito*tay tức giận bóp lấy cổ con rắn, vứt ra xa*"Dám để cho vợ tao khóc à? Đi chết đi là vừa.": BIẾN. 

Aoko*rúc mặt vào vai Kaito, khóc nấc lên*: Hức...hức...

Kaito*gọi vệ sĩ*: Người đâu!

Vệ sĩ*chạy ra*: Dạ, tôi đây ạ.

Kaito*ánh mắt giết người*: Sao trong vườn biệt thự lại có rắn?

Vệ sĩ*sợ đến rụng rời đôi chân*: Dạ...Dạ...

Kaito*nói một câu rồi bế Aoko bỏ đi, toả ra sát khí*: Cút khỏi biệt thự.

Vệ sĩ*mất máu cần nhập viện gấp*: V...Vâng ạ.

Kaito bế Aoko đặt ngồi lên ghế, quỳ dưới chân cô, nhìn thẳng vào mắt cô, lấy một tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt xinh xắn ấy, một tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô để tạo sự an toàn. Kaito*lo*: Đừng khóc nữa. Con rắn đi rồi.

Aoko*vẫn chưa hết sợ, trước giờ cô sợ nhất là rắn*: Biết đâu... còn mấy con thì sao?!

Kaito*dịu dàng*: Không còn con nào hết, anh ném chúng xuống địa ngục hết rồi.

Aoko*lau nước mắt*: Thật...thật không?

Kaito*cười nhẹ*: Em không tin chồng em sao? Anh nói rồi, chúng đang uống trà với diêm vương rồi.

Aoko*ôm chầm lấy Kaito*: Tin...tin.

Kaito*xoa lưng Aoko*: Ừm...

Aoko*nói nhỏ vào tai Kaito rồi chạy mất vì...ngại*: Em yêu anh.

Kaito*kịp nghe kịp tiếp nhận và kịp chạy theo để bắt Aoko, lòng như đang trên mấy tầng mây*

Thế là 2 người cứ chơi trò mèo đuổi chuột khắp vườn mà không biết đằng sau bức tường trắng là bốn con mắt đang "dõi theo" với nụ cười gian xảo.

  -----------6:00------------

Heiji, Kazuha lái xe cất vào gara, đi vào biệt thự: HI!

Aoko, Shiho, Sonoko chaỵ ra đón: Chào buổi tối. - Còn Kaito, Saguru, Makoto thì đang chuẩn bị bữa tối trong nhà bếp.

Shiho: ỦA? Ran và Kudo đâu?

Kazuha*đưa cặp và áo khoác cho người hầu mang lên phòng*: Ran với Kudo học đến 7 giờ cơ. Bọn tớ về trước.

Heiji*tháo giày ra, luật lệ*: Ở nhà có phá gì không đấy?!

Kaito*nói vọng lớn ra*: CẬU YÊN TÂM! TỚ QUẢN KĨ LẮM!

Heiji, Kazuha*thở phào*"May thật! Chứ nếu họ phá gì thì: Vậy thì tốt...

Sonoko*bà tám*: Hôm nay bọn tớ vừa biết một chuyện thú vị lắm! Muốn nghe không?

Heiji, Kazuha, Aoko*hồn nhiên*: Chuyện gì vậy?

Sonoko*che miệng cười, liếc mắt về phía Aoko làm cô không khỏi lo sợ*: Bí mật, tí Ran và Kudo về tớ nói cho tất cả cùng nghe luôn.

Heiji, Kazuha đi lên phòng mình để tắm rửa "Chuyện gì mà bí mật vậy kìa!"

Rồi thời gian trôi qua cũng đến 7:00.

Shinichi, Ran cũng về đến và đang tắm rửa trên tầng...

Saguru*kể lể*: Các cậu không biết đâu, chuyện này cực thú vị luôn.

Kazuha*cho một miếng thịt vào miệng*: Chuyện gì thì các cậu phải nói chứ! Làm bổn tiểu thư hơi bị tò mò rồi đó.

Shiho*cười gian*: Đợi vợ chồng nhà kia xuống đã rồi thông báo luôn.

Makoto*cười*: Chuyện trọng đại đó.

Heiji*bê thức ăn ra*: Làm như vui lắm không bằng!

Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*cười rạng rỡ*: Vui thật mà.

Một lúc sau, Shinichi và Ran cũng tập trung đầy đủ tại phòng ăn để dùng bữa tối và nghe chuyện "trọng đại" từ Sonoko. Sonoko*đứng lên, khoan thai*: Sau đây tôi xin thông báo một chuyện gửi đến các thiếu gia, tiểu thư có tại đây...

Ran*ngắt ngang*: Dài dòng, vào vấn đề chính.

Sonoko*hít một hơi thật sâu*: Chuyện đó là Aoko đã...

Kazuha*tò mò hơn nữa*: Đã sao?

Sonoko*cười*: Nói yêu Kuroba.

Ran, Kazuha*ngỡ ngàng*: HẢ??? KINH.

Ran*đang ăn cơm thì sặc vì biết chỉ còn Kazuha thôi là cô phải tỏ tình với Shinichi*: Gấp thế.

Aoko*đỏ mặt*: Sao cậu biết?

Saguru*tường thuật*: Lúc nãy, 4 giờ 26 phút 34 giây, Kaito và Nakamori đang ở vườn thì có một con rắn đến và...

Mọi người ngồi nghe Saguru kể lại hết những gì xảy ra.

Shiho*ánh mắt trêu chọc*: Bọn tớ biết là vì lúc ấy tớ và Saguru đi uống nước còn Kyogoku và Sonoko thì đi vệ sinh ngang qua thấy thôi ~~

Ran*chống cằm*: Không ngờ cậu bạo vậy luôn đó, Aoko à.

Kazuha*ăn*: Aoko bình thường đâu dễ dàng như thế.

Aoko*đỏ mặt*: Lỡ nói ra mà!!!!!

Kaito*ôm Aoko*: Tức là em chính thức là vợ anh rồi ~~

Aoko*mặt đỏ như quả cà chua*: HỪ.

Ran*đặt lên tay Kazuha, tỏ vẻ quyết tâm*: Cậu còn lâu mới nói yêu Hattori đúng không?

Kazuha*ánh mắt chắc như đá*: Ừm.

Heiji*gắp cho Kazuha*: Em cứ đợi đấy đi.

Makoto: Tiến triển nhanh thật!

Sonoko*đồng tình*: Đúng, đúng.

Shiho*trêu Ran*: Chỉ còn mỗi Kazuha nữa thôi đấy ~~

Ran*đỏ mặt*: Thì sao?

Saguru: Thì cậu chuẩn bị tinh thần mà nói yêu Shinichi đi.

Heiji, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*xuôi theo*: Đúng đó, đúng đó.

Kazuha*hét*: Này, mấy người nghĩ tôi dễ đổ lắm à?

Aoko, Shiho, Sonoko*ánh mắt trêu*: Chứ còn gì nữa ~~

Ran*nâng li*: Thôi, hôm nay chúng ta tiếp đón thêm một cặp mới nữa, đó là Nakamori Aoko và Kuroba Kaito. Hãy cùng chúc mừng nào.

Tất cả nâng li chúc mừng Kaito và Aoko.

Heiji*đọc như đọc mấy bản tuyên ngôn, hài hước*: Chúc cho đôi vợ chồng trẻ sống bên nhau đầu bạc răng long...

Aoko*phi một miếng rau vào miệng Heiji, đỏ mặt*: Đầu bạc răng long cái nỗi gì! Đã cưới đâu!

Kaito*hôn Aoko*: Em muốn cưới thì anh có thể tiến hành hôn lễ ngay mà.

Aoko*đỏ mặt*: Anh...

Ran, Kazuha, Shiho, Sonoko vỗ tay ào ào thầm chúc cho Aoko.

Shinichi, Heiji*đen mặt vì ghen tị với Kaito, nhìn về phía Ran/Kazuha đầy hi vọng* "Đến lúc nào chúng ta mới được như vậy?! Anh thật sự đã yêu em lắm rồi."

________________________________________________________

Mình mong Kaito tỏ tình với Aoko quá à ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro