~Chương 1~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tống đạo trưởng kết đạo lữ cùng Quỷ tướng quân.

Điều này khắp Tu Chân Giới đều biết. Nhưng không ai biết bọn họ thế nào mà gặp nhau, mà kết tri kỉ. Điều này cũng không bị bàn tán nhiều lắm, vì Tống đạo trưởng ngạo tuyết lãng sương, chắc chắn không thể ngồi một chỗ uống trà chiều tâm sự tình yêu như hội cô nương đôi mươi mười tám mới yêu lần đầu, Quỷ tướng quân da mặt mỏng hay mắc cỡ nhút nhát đệ nhất tiểu thiên sứ thì mới hỏi qua đã xấu hổ chạy mất dạng.

Trong một buổi săn đêm như thường lệ..

"Các ngươi đã bao giờ từng thắc mắc, Tống Lam y tâm duyệt Ôn Ninh từ bao giờ chưa?" Tiết Dương lắc lư cầm xiên kẹo đi trước, vừa đi vừa hỏi, Hiểu Tinh Trần lặng lẽ theo sau, mặt bắt đầu hồng.

"Không phải ở Nghĩa Thành sao?"Lam Cảnh Nghi không suy nghĩ liền đáp.

Lam Tư Truy lắc đầu:"Không thể nào, lúc ấy chỉ có Ninh thúc thúc là có thần trí, Tống đạo trưởng vẫn đang bị điều khiển mà!"

Kim Lăng bước song song Lam Tư Truy tặc lưỡi đoán:"Vậy chắc là sau đó đi?"

Ngụy Vô Tiện cũng rất nhanh hóng được chuyện, miệng lưỡi vô cùng linh hoạt phản bác:"Không không, sau khi ở Nghĩa Thành, Ôn Ninh vẫn luôn đi theo bọn ta, vì Lam Trạm không thích hắn, cho nên hắn luôn tránh mặt, nhưng ta chắc chắn, hắn luôn ở bên bọn ta."

Lam Vong Cơ gật đầu.

"Mãi sau khi vụ ở miếu Quan Âm kết thúc, hắn mới rời bọn ta, nhưng không phải là thường xuyên đi săn đêm cùng các ngươi sao?"

Lam Vong Cơ gật đầu.

Cả mấy cái đầu cùng một lúc nghiêm túc suy nghĩ, trừ Lam Vong Cơ, gia huấn vốn quy định không tò mò chuyện của người khác.

Tiết Dương ăn hết kẹo, xoa xoa tay, nhếch miệng cười:"Các ngươi có muốn biết không?"

Kim Lăng nghi hoặc hỏi:"Ngươi biết à?"

"Đương nhiên!"

"Thật sự???"

"Thật sự, chuyện này ta không có hứng thú bịa đặt lừa các ngươi chơi."

"Sao ngươi biết?"

Tiết Dương đánh mắt sang phía Hiểu Tinh Trần, ý bảo các ngươi biết ta nghe ở đâu chưa, y ngại nói thì ta nói.

Mất cái đầu như gà mổ thóc gật lia lịa.

Tiết Dương cũng không để mất cơ hội nghìn vàng, đặt điều kiện luôn:"Ta kể ta được cái gì?"

Ngụy Vô Tiện nghe cái liền hiểu ý tứ vị "sư nương" của hắn, liền móc ra một cái túi tiền nhỏ trong ngực Lam Vong Cơ, khẽ tung hứng:"Bằng này kẹo cho ngươi đủ chưa?"

Tiết Dương vớ được của bẫm, nhưng hắn biết ở đây vẫn còn có người có rất nhiều tiền, hắn tiếp tục "đào mỏ":"Có hơi ít!"

Ngụy Vô Tiện thầm khinh bỉ, nguyền cho hắn ăn kẹo đường rụng hết răng.

Kim Lăng thấy thế, khinh thường, lôi ra thêm một túi nữa. Tiết Dương thấy các cặp uyên ương đều cống hết tiền cho hắn, thấy mình Lam Cảnh Nghi trơ trọi lại, liền ra ý xua cậu đi:"Ngươi quá mức tiện rồi, có tiền mới được nghe."

Lam Cảnh Nghi độ hóng siêu cao mà lại bị đuổi, đây rõ ràng là ý  vừa khinh cậu độc thân vừa chê cậu nghèo - tiền của cậu đã dành mua mấy thứ linh tinh từ mấy ngày trước, gia huấn luôn răn phải tiết kiệm, cậu không dám xin thêm, sợ bị chép phạt. Lam Cảnh Nghi phùng mang trợn má, vừa thẹn vừa giận hét:"A, ngươi lưu manh vừa chứ, tiền Ngụy tiền bối với đại tiểu thư cho chưa đủ sao?"

Tiết Dương chẳng thèm để ý, hắn vốn là lưu manh từ xương, còn thiếu nước chưa lập kết giới nhốt Lam Cảnh Nghi bên ngoài. Lam Cảnh Nghi gấp đến độ chạy theo bọn hắn còn dẫm phải y phục ngã đập mặt xuống đất, chuyện hay như vậy không thể thiếu cậu a.

Thế mà ngay khi cậu vừa vội vàng đứng dậy, đã thấy trước mặt một thân hình quen quen. Y xuất hiện như một vị thần, vừa đỡ Lam Cảnh Nghi đứng vừa lấy trong người ra một túi tiền nữa, cười hiền hòa:"Tiết công tử, ta trả cho Cảnh Nghi có được không?"

Tiết Dương đương nhiên không quan tâm ai trả hộ ai, cứ có tiền đưa cho hắn là được. Lam Cảnh Nghi hoa đào tung bay quanh đầu, ôm tay Nhiếp Hoài Tang, vui vẻ đa tạ y. Y luôn xuất hiện khi cậu cần, cậu hỏi thì y nói là "Trùng hợp !" rồi " Tình cờ ta có việc đi qua!" hay có khi cao hứng sẽ là" Có khi chúng ta có duyên a!". Bất quá vẻ mặt y lúc đó vô cùng thành thật-thực ra là nói dối đến mắt cũng không chớp một cái, Lam Cảnh Nghi không thể không tin. Ai biết ngoại trừ cậu ra, đến quỷ cũng không tin Nhiếp Hoài Tang xảo quyệt.

Vậy là mọi người cùng ngồi xuống nghe Tiết Dương kể chuyện...

------------------------------------------------------------

Hi, lâu rồi au ko lên, lại mở hố mới, ai chịu cùng au lấp nào? 

Nhưng dạo này au đang ôn thi, chờ đến hè nhe~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tongninh