3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


những chiếc xe tải chở cừu và căn nhà xe chở ngựa đã bỏ hàng ở đầu con đường mòn, một người thổ dân basque đeo nẹp chân đang chỉ cho ennis làm sao chất hàng lên mỗi con la, mỗi con hai kiện hàng mỗi chuyến, buộc dây theo kiểu hình thoi đơn và kết thúc bằng nút dây cho chắc ăn, ông ta nói với anh 

"đừng bao giờ đặt súp vì súp rất khó đóng thành gói để mang lên đây"

ba chú chó con thuộc về một trong số những tay thú y cũng đã nằm yên trong đống chăn màn, còn con nhỏ nhất thì đang nằm trong áo khoác của jack vì anh ta yêu những con chó nhỏ, ennis lôi ra một gói to xì gà húc bỏ lên đống kiện hàng.

con nhựa cái màu hung của jack hoá ra là đồ nhát cáy, cứ giật mình với những cú chạm nhẹ. cả đàn ngựa già gầy còm cõi bao gồm cả con ngựa xám màu lông chuột có sọc vằn mà ennis ưa thích. cả hai người cùng với một ngàn con cừu cái và cừu con kéo theo mấy con chó, một đàn ngựa và la trôi qua con đường mòn như một vũng nước dơ, xuyên qua những hàng cây gỗ lớn và để bước vào những bãi cỏ rộng đầy hoa, và trên lối đi ấy ngập tràn những cơn gió thổi mãi bất tận. 

họ dựng một căn lều lớn trên mảnh đất của uỷ ban rừng và làm một cái bếp ngoài trời, với những túi thức ăn được buộc chặt, cả hai người đều ngủ trong lều vào cái đêm đầu tiên hôm đó. jack đã hoàn thành xong cái bài chửi rủa sỉ vả về cái mệnh lệnh của Joe Aguirre là "ngủ chung với đàn cừu và không đốt lửa", cứ thử nghỉ xem anh ta thắng yên con ngựa cái màu hung trong một buổi sớm mờ mịt mà không thèm nói một câu nào.

hoàng hôn buông xuống trong màu cam trong suốt và đường lằn sáng bên dưới từ từ chuyển sang ánh sền sệt của một màu xanh xanh nhợt nhạt. một đám bồ hóng của vùng núi chậm chạp nhạt dần cho đến khi nó ngả sang màu y chang màu khói bốc ra từ ngọn lửa nấu bữa sáng của ennis. luồng không khí lạnh của vùng núi đang trở nên ngọt hơn, những hòn sỏi vằn và những mụn đất đột ngột kết thành những chụm bóng dài bất chợt, những khúc gỗ thông được chất thành một đống nằm ở phía sau lưng họ trên những phiến đá màu xanh lá cây ảm đạm. 

suốt ngày ennis cứ trông qua thung lũng rộng lớn và thỉnh thoảng lại thấy jack như một dấu chấm nhỏ băng ngang trên bãi cỏ mọc cao hay giống như một con sâu bò trên một tấm khăn trải bàn. và jack trong cái lều tăm tối của anh ta đã nhìn thấy ennis như ngọn lửa trong đêm, như một tia lửa đỏ trên một khối núi đen hù rộng lớn. jack đang trở nên lề mề thấy phát mệt vào một buổi trưa đã lỡ uống hết hai chai bia lạnh ngắt nằm trong một cái bao ướt mèm bên cạnh bóng râm của căn lều, ăn hết hai bát thịt hầm và bốn cái bánh quy cứng như đá của ennis, làm sạch một hộp trái đào và rồi nằm ườn người ra đó vừa hút thuốc vừa ngắm hoàng hôn.

"mấy ngày nay mình cứ lặp đi lặp lại mỗi có một chuyện" 

jack nói một cách rầu rĩ

"đi xuống để ăn sáng rồi trở lại với đàn cừu, buổi chiều thì xuống để ăn tối xong rồi tiếp tục trở lại với đàn cừu, dành trọn nửa đêm để nhảy bật lên coi có chó sói không. tốt hơn hết là mình nên ở phứt dưới này suốt đêm luôn cho rồi. lão aguirre đúng là bị khùng khi buộc mình làm chuỵện như thế này"

"cậu có muốn đổi không?" ennis nói "cá nhân mình thì không ngại coi chúng và cũng không ngại ngủ ở ngoài đó" 

"đó không phải là vấn đề. vấn đề chính là chúng ta nên ở trong cái lều này, cái lều dựng tạm bợ chiết tiệt ở ngoài kia hôi như mùi nước đái mèo và còn nhiều thứ còn tệ hơn nữa" 

"mình thì không ngại ngủ ở ngoài đó. mình biết cậu đã thức dậy khoảng một tá lần trong một đêm để canh những con chó sói, mình rất vui để đổi với cậu nhưng phải nói trước là mình sẽ không ăn bất cứ thứ gì gớm ghiếc đâu. bây giờ mới thấy mấy lon đồ hộp đúng thật là tuyệt vời" 

"rồi, cậu không thể nào không tệ hơn mình" jack nói "được, mình sẽ đổi với cậu" 

màn đêm được đẩy lùi với ánh sáng vàng của ngọn đèn dầu trôi qua suốt một tiếng đồng hồ. vào khoảng mười giờ, ennis châm một điếu xì gà, chúc một đêm ngủ ngon với những con ngựa, xuyên qua lớp ánh sáng le lói lờ mờ giá rét để trở về bên đàn cừu, mang theo mấy cái bánh cũ, một hũ mứt trái cây và một bình cà phê dành cho những ngày tiếp theo, nói rằng mình sẽ chẳng đi đâu và sẽ ở đó cho đến bữa trưa. 

"mình hạ được một con chó sói ngay phát đầu tiên" anh nói với jack vào buổi chiều hôm sau, vỗ những giọt nước ấm lên mặt, vừa thoa xà phòng vừa hy vọng dao cạo râu của mình vẫn còn bén trong lúc jack ngồi gọt khoai tây 

"đúng là cái đồ chó chết, vui như túm được một quả táo vậy. mình cá là nó đã nuốt một vài con cừu con, làm như có thể ăn được cả con lạc đà ấy! cậu có muốn dùng nước nóng không Jack? ở đây còn đầy này"

"tất cả nó là của cậu đấy" 

"Vậy thì mình sẽ đi tắm một chút " anh nói, cởi giày và lột quần ra (không quần lót, không vớ và jack để ý đến điều đó), chà khắp cơ thể bằng cái khăn rửa mặt màu xanh cho đến khi ngọn lửa bùng lên. có lẽ đã quá trễ cho một bữa tối bên ngọn lửa ấm áp, cả jack và ennis mỗi người một hộp đậu, họ cùng ăn những lát khoai tây được chiên giòn, cùng chia sẻ một chai rượu whisky và ngồi dựa lưng vào một khúc gỗ lớn. đế giày ống và chiếc quần bò màu đồng của họ như bị nung lên bởi hơi nóng của ngọn lửa

chuyền cho nhau chai rượu whisky trong khi bầu trời mang màu tím nhạt của hoa oải hương đang dần dần trở nên bạc màu và rồi luồng không khí lạnh tràn xuống. họ uống rượu, hút thuốc và thỉnh thoảng ngồi dậy để đi tiểu. ánh sáng phừng phừng của ngọn lửa khẽ toé ra những tia lửa tinh nghịch quanh những lưỡi lửa hình vòm xinh đẹp, họ ném thêm những que củi vào ngọn lửa để giữ cho cuộc chuyện trò được dài thêm, họ nói với nhau về những con ngựa, về những chàng cao bồi, về những biến cố gian khổ khi chăn đàn gia súc, về những trò quậy phá và chịu đựng những chấn thương, về một con tàu ngầm mang tên "người đập lúa" với tất cả sự kiểm soát đã mất dấu vết sớm hơn hai tháng, và nó hẳn sẽ như thế nào trong những giây phút định mệnh cuối cùng. 

họ nói về những con chó mà cả hai đã từng nuôi và đã từng biết tới, về cái bộ quân sự, về cái trang trại gia đình của jack nơi mà cha mẹ anh đang trông nom, về nơi ở của ennis - cái đã bị dẹp đi cách đây nhiều năm sau khi cha mẹ anh mất, nhưng dù sao thì vẫn còn một người anh ở signal và một người chị đã kết hôn ở casper. jack nói cha anh từng là một tay cao bồi cưỡi bò tót có hạng và khá nổi tiếng cách đây nhiều năm nhưng ông ấy vẫn giữ chuyện đó như là một điều bí mật chỉ để dành riêng cho bản thân mình. ông ta cũng chưa bao giờ cho jack một lời khuyên hay bận tâm đến xem anh ấy tập làm cao bồi, cứ nghĩ ông ấy đã từng đặt jack nằm lên những lớp len khi anh ấy còn là một đứa con nít. ennis nói cái loại cưỡi bò tót ấy chỉ gây hứng thú cho anh cùng lắm là hơn tám giây nhưng dù sao đó cũng là một điều đáng coi trọng. tiền là trọng điểm như lời jack nói và ennis cũng phải thừa nhận điều đó là đúng. họ chuyện trò trong sự tôn trọng quan điểm của nhau và cảm thấy vui sướng vì có được một người bạn đồng hành ngay chính nơi mà chẳng có thứ gì có thể mong đợi  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro