chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra khỏi xe, Build bàng hoàng với cảnh tượng trước mắt.

"Gì...gì đây...?" - thùng xăng bể và thứ chất lỏng sặc mùi hăng hắc ấy chảy tràn khắp nơi.

Khói bốc lên mang theo mùi khen khét, tầm mắt đảo qua, khuôn mặt Build dần trắng bệch. Chúa ơi! Xăng và lửa, cơn đau tê dại cũng không làm mụ mị lí trí cậu đến mức không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

"Không được! Không được !" - cậu như quên mất đau đớn trườn người chui lại vào xe để lôi ngài Korn ra ngoài.

Tinh thần hoảng loạn, hơi thở gấp gáp và sắc mặt tái nhợt. Cơn đau quặn buốt khi Build gắng dùng sức lôi ngài Korn, cậu yếu quá rồi, căn bản không thể xê dịch thân thể đang bất động và kẹt cứng ở nơi chật hẹp này.

"Suy nghĩ đi Build, nghĩ đi!" - cậu lẩm bẩm, cắn môi đến bật máu.

Bỗng ánh mắt chợt loé, bây giờ cậu có hai lựa chọn:

Một, ở lại tiếp tục kéo ngài Korn ra dù có bị đau đến chết.

Hai, nhanh chóng tìm người giúp đỡ.

"Bible, ước gì anh ở đây..." - để cha hắn lại cậu không yên tâm, nhưng ở lại cả hai sẽ cùng chết.

Nơron thần kinh hoạt động hết công suất phân tích tính khả thi, Build quyết định phải tìm người giúp đỡ, cậu gần như lết ra khỏi xe, tay đè chặt vết thương bò ra xa được một đoạn.

Không thể bò, phải đi. Không đủ sức. Ánh sáng dần bị bóng tối nuốt chửng, sắc trời đỏ rực màu bi thương, có thân ảnh nhỏ bé đang lê trên con đường mòn.

Máu...

Nước mắt...

Giọt pha lê trong suốt vô tình rơi lại phía sau, cô đơn nằm trên nền cát lạnh.

"Vũ lạc"...

Khoảnh khắc rời xa chủ nhân, mày có đau chăng?

Build điên cuồng tiến về phía trước, giọng thều thào.

"Có ai không? Thượng đế, không cần biết người đang ở đâu, cho con biết Người tồn tại đi. Làm ơn, cứu ông ấy, con sẽ chết. Để con chết đi, van cầu người, hu...hu..."

ẦM...M.. OÀNH!!!

Tiếng nổ long trời lở đất ngay sau lưng theo quán tính làm người ta lập tức quay ngoắt đầu lại.

"..."

Build điếng người chết lặng, đôi đồng tử hoàn toàn dại đi như mất lý trí.

Chuyện gì vậy?

Chiếc xe nổ tan tành, đám cháy ngùn ngụt bốc hoà cùng màu trời đỏ rực...

Hết rồi!

Hết tất cả!

Cậu đã giết cha hắn...

Chính cậu, nếu như cắn răng chịu đau, nếu như cậu ở lại, nếu như để mặc vết thương toạc ra mà kéo ông ra ngoài, ông đã không chết...

Nếu như... "Tách!!!" 1giọt.

Nếu như... "Tách!!!" 2giọt...

Nếu như...

Hàng ngàn cái "nếu như" nhưng cậu đã không chọn chúng...

Là cậu hèn nhát, là cậu nhẫn tâm để cha hắn lại...

Là cậu...

"Bible... Em..." - mất hết cảm giác, cơ thể nhỏ bé nghiêng ngả điên đảo từ từ đứng lên như phép màu. Bước chân khập khiễng tiến về phía đám cháy, nước mắt ướt đẫm khuôn gò má nhỏ giọt vỡ tan trên nền đường. Bờ vai gầy yếu mỏng manh run bật.

Tuyệt vọng!

Đau đớn cùng cực!

Tội lỗi!

Cảnh vật trước mắt mờ đi, đầu gối đánh vào nhau liên tục, bước chân nặng trĩu khó nhọc...

Đất trời tối xầm điên đảo, Build loạng choạng đổ xập vào bụi cây rậm bên đường. Cậu rơi vào trạng thái ngất xỉu do mất máu, chấn động thần kinh vì vụ nổ và đặc biệt là lí do duy nhất để duy trì tỉnh táo...đã không còn nữa...

Điều thứ hai... Bible yêu Build! Đừng hận em...

Cậu vô tình ước nó cho ngày hôm nay sao?

Bible... Bible... Bible...

Trong bóng tối đen sâu thăm thẳm, cậu thấy mình mò mẫm bước đi trên con đường dài vô tận. Anh mãi là giấc mơ xa vời ở đầu kia của ngã rẽ, là cầu vồng ngày nắng không bao giờ có.

Gọi tên anh...

Ngàn lần gọi tên anh....

Đôi tay nhơ nhuốc đẫm máu cha anh...

Đôi tay này còn có thể nắm giữ tình yêu sao?

Xin lỗi anh...

Gần 6 giờ rưỡi Build còn chưa về, tên nhóc không ngoan ngoãn đợi ở bar lại mất tăm đến tận giờ.

"Alo?"

"..."

"Gì chứ?"

"..."

"Tôi đến ngay!" - Bible tắt máy điên cuồng lao ra khỏi phòng như vũ bão. Chiếc BMW xé đêm vun vút đến nơi cần đến.

Tại hiện trường. Đống hoang tàn không sao tả nổi. Cảnh sát gọi hắn đến nhận diện tử thi. Là tử thi...

"Bible thiếu gia! Qua điều tra hiện trường, kết luận cha cậu đã gặp tai nạn. Vụ nổ..."

"Dừng lại! Tử thi đâu?"

Hắn kiềm chế kích động, nắm tay bóp chặt giằn cơn run. Từng bước nặng nhọc tiến đến chiếc băng ca trắng! Xác chết cháy đen và mất nhiều bộ phận hầu như không thể nhận dạng.

"Đây không..."

"Đội trưởng! Qua kiểm nghiệm mẫu răng và vài thứ xét nghiệm khác. Kết luận xác chết đúng là thượng nghị sĩ Korn!"

Ầm! Như bị oanh tạc vào đầu, Bible không muốn chấp nhận sự thật, không muốn! Đây là cơn ác mộng thôi, tỉnh lại sẽ qua.

6 năm trời lạnh nhạt.

6 năm trời vô tâm.

6 năm không nói con yêu cha.

6 năm không kỉ niệm...

Lỡ làng!

Muộn..

Hối tiếc?

Tiếng yêu tắt trên bờ môi lạnh giá, khi phát hiện câu yêu thương khao khát nói ra, bờ môi run rẩy thốt không nên lời...

Nói cho ai đây?

Ai sẽ nghe, tiếng gọi cha đông cứng nơi cổ họng nghẹn đắng...

Phải rồi, sao câu cuối cùng hắn nói với cha mình lại là "Có con hoặc một lần nữa mất con mãi mãi..."

Kết quả, chính hắn mất ông...

VĨNH VIỄN...

"Đội trưởng, trong xe tìm thấy vài thứ cháy sém và một chiếc di động đã hư do vụ nổ"

Câu nói kéo Bible trở về thực tại, tầm mắt lia qua lập tức trướng cực đại, sóng lưng lạnh toát. Tim đập gia tốc, lần đầu tiên trong đời hắn có cảm giác sợ hãi tột cùng, điện thoại và ba lô của Build...

Cậu đã ở đó, trong xe sao?

Vậy giờ cậu ở đâu?

Ở đâu?

Cậu có an toàn không?

Làm ơn nói với hắn cậu còn sống, mất cha rồi, tuyệt đối không thể mất cậu, TUYỆT ĐỐI KHÔNG!

Bible giật lấy chiếc đèn pin, lòng nóng như lửa đốt lao vội tìm kiếm xung quanh.

Trên thế giới có bao nhiêu điều ngẫu nhiên, có bao nhiêu cái gọi là vô tình và có một thứ mang cái tên trớ trêu "trò đùa của số phận".

Dưới ánh đèn pin trắng mờ ảo, giọt pha lê cô đơn lầm lũi nằm đó. Vật bé xíu như thế tưởng chừng không ai thấy nhưng hắn lại thấy rõ mồn một, hay chính sợi dây liên kết vô hình giữa Vũ Lạc và Tâm Thuỷ đã giúp hắn...

Hai chân khuỵ xuống, tay hắn run run nhặt lên chiếc bông...

Tại sao vất lại chiếc bông?

Tìm kiếm khắp khu vực xung quanh không thấy bất kì vết tích nào chứng tỏ Build đã thoát khỏi vụ tai nạn, cậu đi đâu?

Sao Vũ Lạc nằm đây?

Hắn khẽ thở hắt ra, ít nhất cậu còn sống. Có lẽ đã về nhà.

Khoan! Khoan đã, Build còn sống, còn khoẻ mạnh đủ sức đi khỏi đây cớ sao không cứu cha hắn ra ngoài, bỏ mặc ông và vội vã rời khỏi. Sợ chết ư?

Khoan đã! Cậu không phải loại người đó. Đứa trẻ luôn lo lắng cho người khác, chỉ nhìn con cún nhỏ bị bỏ rơi côi cút nơi góc đường đã buồn đến bỏ cơm, trái tim nhân hậu ấy là giả tạo sao?

Bible nhắm chặt mắt lắc đầu phủi hết mọi ý nghĩ không hay. Bỗng có bàn tay đặt lên vai, hắn mừng rỡ quay ngoắt lại...

Không phải cậu, là Mew, Off và Gun cùng Yin War. Tóc đỏ bóp nhẹ vai Bible.

"Chúng tôi vừa biết chuyện liền sang đây ngay. Cậu ổn chứ...Bible?"

"..."

Tất cả đang ở đây, lo lắng cho hắn, đau lòng thay hắn, người hắn yêu thì sao?

Thoát khỏi tai nạn và biến mất?

Nụ cười bỗng chua chát, hắn thấy yếu đuối vào lúc này...

"Cám ơn mọi người, tôi ổn! Thật tốt vì các cậu ở đây. Cả anh nữa..." - Bible đứng dậy ôm Mew, giọng đầy cảm kích.

"Bible... anh... anh nghe nói Build cũng trong xe... Nó..."

"Không sao, em ấy không có trong xe khi nó nổ, không có quanh đây."

"Chúa ơi... Nó..." - Gun bụm chặt miệng ngăn tiếng thốt kích động, lo lắng cho em trai, hoài nghi về nhiều điều, mặt anh tái đi.

"Em ấy sẽ sớm về và mọi việc sáng tỏ, bình tĩnh đi em, Gun" - Off giấu lo lắng hôn lên trán người yêu an ủi. Tình trạng lúc này ai cũng bối rối, Yin đăm chiêu nhìn Bible, người anh đã dạy cậu đối mặt với cuộc sống đầy dối trá này, dạy cậu cách tồn tại trên thương trường khắc nghiệt, giờ đây đang rơi xuống vực sâu đau đớn, cậu làm gì cho anh đây...

Chỉ riêng War, tố chất của vệ sĩ giúp cậu bình tĩnh suy xét vấn đề, lướt một lượt khắp hiện trường, vị trí xe lật, vết xăng chảy lênh láng, vết máu. War được gia đình Yin đào tạo từ bé để làm vệ sĩ riêng, về mặt "thiện chiến" và tinh nhuệ, Bible đã dạy cậu rất nhiều.

"Chắc hẳn chiếc xe bị húc mạnh vào máng trái ngay khúc ngoặt, va vào dải phân cách rồi lật. Một lúc sau mới nổ, rõ ràng đủ thời gian để thoát..."

Nói đến đây cậu im bặt, hẳn War cũng như mọi người, thắc mắc Build sao lại không cứu ông Korn.

"Tôi biết chúng ta đang cùng nghi vấn, nhưng đừng vội kết luận, Build chắc có lí lẽ riêng của em ấy. Bây giờ mọi người về biệt thự cậu đi Bible, có thể Build về rồi, mọi chuyện sẽ rõ ràng!" - Mew bình tĩnh khuyên, dù lòng anh cũng lo không kém họ.

"Em muốn xem xét thêm hiện trường, biết đâu giúp ích được. Pí Mew đưa Pí Yin về biệt thự trước đi"

"

War, anh..."

"Anh bao nhiêu tuổi rồi! Đừng lo, em tốt nghiệp khoá đặc công mà!" - War trấn an Yin.

Bible vẫn im lặng, lòng rối loạn, đau đớn giằng xé. Còn mẹ nữa, hẳn bà ngất mất khi biết tin này.

"Về biệt thự chính, tôi phải lo cho mẹ! Mẹ đang một mình"

Tất cả lần lượt lên xe, Bible nắm chặt Vũ Lạc trong tay, bước chân ngập ngừng, hắn quay đầu lại, đôi mắt đen u tĩnh mê mông.

"Build, em ở đâu..."


Bóng xe xa dần...

Yin để chiếc Lexus đen lại cho War và chở Bible về, tình trạng này chắc chắn Bible không thể cầm lái rồi.

Qua gương chiếu hậu, Yin đau lòng nhíu mi. Anh cậu ngồi đó, lặng yên nhìn bóng đêm trôi tuột ngoài cửa xe, mấy lọn tóc nâu đỏ phủ loà xoà che đi đôi mắt trĩu nặng. Ánh kim cương cô ngạo loé sáng nơi tai phải, ở giữa trái tim...có giọt mưa buồn quay về cố chủ.

"Vũ Lạc... Tâm Thuỷ"

Cùng lúc đó, tình hình bên xe Off cũng không khá khẩm hơn. Người con trai của anh liên tục khóc từ khi lên xe, nhìn khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn đẫm lệ lòng đã rối càng thêm rối

"Gun à, thằng bé không sao mà. Em cứ khóc như thế, anh giảm thọ mất" - Off rên rỉ than vãn, một tay giữ lái một tay vòng qua vai kéo anh ngả nhẹ vào người. Mái tóc nâu dài trượt phủ trên vai, nước mắt đáng ghét lại trượt trên làn tóc.

"A~ em đang giết dần anh đó Gun à, xờ thử xem, tim anh đang nứt ra đây này~"

"Hức... Ô...ô... Pí Off, Build không phải người như thế, thằng bé đang gặp chuyện gì rồi... Ô...ô..." - được người yêu vỗ về ngược lại Gun càng khóc dữ hơn. Off bó tay rồi, ai bảo anh yêu nam nhân này quá làm chi. Người ghét tiếng khóc lóc nỉ non, chỉ thích những ai ngoan ngoãn nghe lời như Off đại công tử bây giờ bị trừng phạt thật rồi.

Thêm Bible nữa, sao tất cả chuyện không may lại ập đến vào lúc người ta ngỡ mình đang trên đỉnh của hạnh phúc nhỉ...

Cuộc sống công bằng với mỗi người sao, cho ta hạnh phúc đồng thời cũng bắt ta đánh đổi bằng nỗi đau, nhưng sao bạn anh phải chịu quá nhiều đau khổ trên chiếc cân lệch mang tên "định mệnh".

Trở lại hiện trường tai nạn, tử thi của tài xế và ngài Korn đã được chuyển đi, War lại gần xác xe đã nguội, quan sát và cố gắng tái hiện lại những gì diễn ra sau khi xe lật, vết máu khô trên kính vỡ. Build hẳn bị cào xước nhiều khi trườn ra ngoài. Nhưng chỉ cào xước hay chấn thương đầu mà vẫn đi được thì cớ nào lại không kéo ngài Korn ra.

Đương nhiên kính xe vỡ nát đã đánh lừa giả định của War, cậu không hay biết còn hai mảnh gâm sâu ở bụng và vai Build. Thêm nữa Build đã tốn quá nhiều thời gian cố kéo ngài Korn ra mà không thể...

Vết máu trên đường, phải nhìn thật kĩ mới thấy vì xung quanh quá nhiều người, hỗn độn, bóng tối...

War nghi hoặc, theo ánh đèn pin, vệt máu kéo ra xa rồi vòng ngược lại một đoạn, Build đã đi sao còn quay lại?

Thấy tội lỗi sao?

Chỗ này máu nhỏ giọt nhiều hơn, chồng lên nhau. Build đã đứng đây, nhìn đám cháy.

"Chúa ơi, đừng nói với em anh nhẫn tâm như thế..." - War nhìn sang ngang, lá cây dính máu, bề ngoài trông hệt một bụi rậm không thấy gì, thêm bóng tối phụ hoạ, nếu như không phải quá tinh tường, chắc đợi trời sáng cảnh sát mới tìm ra. Chạm tay vào chất màu đỏ dính trên đầu ngọn cỏ, còn hơi ướt.

"Build, anh ở gần đây, lên tiếng đi, sao phải trốn tránh mọi người? Build?"

Cậu cố gọi đồng thời gạt ra đám cây lá hỗn độn. Chuyện gì sẽ xảy ra? War đang đứng đúng nơi Build ngất xỉu,vậy...

Xoạc!!

"Không có gì, thật kì lạ, mình lầm sao?"

Cậu nhíu mày, vết máu đầy trên đám cỏ bị đè dập, trống không, không có ai...

RENG!!!

"Alo! Có chuyện gì vậy anh?"

"..."

"Sao? Bác gái ngất xỉu á?"

"..."

"Được được, em về đó ngay!"

Build không có ở đây, War lao vội lên xe, chiếc Lexus phóng thẳng về biệt thự. Tình trạng ở đó giờ đang vô cùng hỗn độn!

Xe tiến vào khoảng sân rộng, ngoài chiếc BMW, Ferrari đỏ và Fork bạc còn thêm vài chiếc Inova đỗ cạnh.
Yin đứng trước bậc thềm đón War.

"Vào đi em, mọi người đang lo"

"Chuyện gì? Bác gái thế nào rồi anh?" - War vừa bước nhanh vừa hỏi.

"Bác gái đột ngột tăng huyết áp, may được cấp cứu kịp thời. Giờ thì ổn rồi, bác đang ngủ! Em tìm thấy gì không?"

"Em sẽ nói sau! Sao? Sao có vẻ căng thẳng quá vậy?"

Mew bóp trán, mày mắt nhăn nhíu mệt mỏi. Off và Gun giống đang xung đột, Gun không ngừng lắc đầu hất tay Off khỏi vai mình.

"Để em yên! Anh không tin em, hu...hu..."

"Pí Bible...." - tiếng "đâu" chưa thoát khỏi miệng đã nghe tiếng rầm rầm đổ vỡ trên lầu.

"Em bỏ lỡ chuyện gì?"

"Build chưa về nhà. Bible gọi thư kí của bác trai đến hỏi vài thứ... Chiều nay Bible đã giấu cậu ấy đi gặp bác trai và nhận vào tài khoản mình 100 triệu won. Sau khi nghe chuyện này, Bible không nói không rằng nhốt mình trong phòng, đập phá đến tận giờ, không ai khuyên được" - Mew bất lực ngồi xụp xuống ghế.
War sửng sốt, Yin thở dài.

Mọi thứ sao lại thế này....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro