chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái tát mạnh đến hoa mắt choáng váng, phải rồi, vì cậu đang chà đạp lên miền hồi ức đẹp nhất mà chính cậu cũng trân trọng, nâng niu, nghĩ về nó và hạnh phúc đến lịm người.

Gò má trắng mịn bầu bĩnh đỏ rần sưng lên, đau! Nhưng lòng người còn đau hơn gấp bội...

Bible cảm giác lòng bàn tay ê buốt, đầu ngón tay hơi run, hắn bóp chặt nắm đấm! Cái tát mạnh đến sâu trong tim cũng ê ẩm.

Sống trong giàu sang quyền lực, cứ nghĩ trên đời còn có hai chữ chân tình hoá ra tất cả là giả tạo mà thôi, những kẻ nghèo hèn đều cùng một loại làm tất cả vì tiền.

Cái gì gọi là khắc cốt ghi tâm chứ, thật nực cười! Trước mặt hắn giờ chẳng phải Build bằng xương bằng thịt sao?

Đồng thời cũng là kẻ dơ bẩn nhẫn tâm báng bổ tình yêu của cả hai.

"Kí ức rẻ tiền đó đáng để tự hào à? Thì ra cậu dễ dàng chịu lên giường là vì thế. Nghĩ lại khiến tôi buồn nôn, nhìn thân thể dơ bẩn của cậu hiện tại làm người khác nổi gai óc có biết không"

Rầm!

Quẳng lại một câu nói miệt thị nhẫn tâm, phanh một tiếng, Bible đóng cửa rời khỏi. Còn mình Build lặng người trên nệm với bên má sưng húp.

"Build, không được khóc! Mày là người đã làm tổn thương anh ấy, mày đáng bị thế này"

Dù cố cắn môi tự nhủ và đôi tay run bần bật siết chặt ga nệm cậu vẫn không ngăn được nước mắt từng khoả trong suốt thi nhau rơi xuống.

Phòng vệ sinh, Bible vốc nước xối xả vào mặt nhằm lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn kẻ rũ rượi trong gương với đôi mắt ngầu đục, hắn nhếch môi cười lạnh.

"Gặp lại? Đau khổ chỉ mới bắt đầu mà thôi. Từ từ tận hưởng, tôi sẽ trả cậu từng thứ từng thứ một..."

Cả nửa buổi trời Build mới lên phòng giám đốc. Đương nhiên cậu phải đợi vết đỏ trên mặt tan hết. Cửa mở đã thấy Tor và Bible ngồi sẵn, Build cười tươi gật đầu chào hai người như không có chuyện gì.

"Build đây rồi, chúng ta thảo luận về dự án thôi"

"Là tác giả của Kí Ức đồng thời giọng cậu Build rất tốt, tôi quyết định chọn cậu làm ca sĩ độc quyền của VEGAS thể hiện ca khúc cho hoạt động quảng bá kì này. Ý cậu thế nào, BUILD?"

Bible vắt chéo chân nhàn nhã dựa ghế sô pha, ánh mắt âm u nhìn thẳng vào Build ở ghế đối diện.

Đang mơ hồ nghĩ ngợi bỗng nghe tin sét đánh, mở lớn mắt ngẩng lên bắt gặp cái nhìn xoáy sâu vào mình, cậu lúng túng nhìn sang nơi khác rồi cúi đầu xuống.

"Build, công ty quyết định rồi, VEGAS chọn cậu, cậu sẽ về Thái"

"Em..."

"Cậu Build có ý kiến gì sao?" - Bible nhấn giọng.

"Em... A không, tôi... À phải, sao tôi phải từ chối một cơ hội kiếm tiền hiếm có như thế. Trước tiên bàn về giá bản quyền tác phẩm đi, tôi muốn trên 100 triệu"

Ý thức được mình không còn đường lùi, đóng nốt vở kịch thôi. Từ nay về sau, Build chính là loại người này, cậu cười đắc chí đá lông nheo với Bible.

Hắn nghiến răng, trắng trợn đến khốn nạn. Nhưng người bản lĩnh trên thương trường luôn biết che giấu cảm xúc suy nghĩ của mình trong các cuộc giao dịch, hắn đáp lại Build bằng nụ cười tà mị mê hoặc.

"Ca sĩ độc quyền của VEGAS cái giá sẽ xứng đáng. Đừng nói 100 triệu, 1 tỉ cũng không thành vấn đề"

"Chủ tịch Bible quả nhiên phóng khoáng chịu chi, tôi hết lí do từ chối món hời béo bở này rồi" - Build chép môi nhún vai kẻ cả.

"Quyết định thế đi. Trong hai ngày, Tor lo thu xếp hồ sơ, giấy tờ, hợp pháp hoá mọi thứ cho cậu ta về Thái. Cậu! Chuẩn bị thu xếp hành lí, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí"

Hai người này giống đang mua bán nô lệ quá. Build đâu phải loại người ấy, Tor lấy làm lạ nhưng cũng cho qua, anh tiếp.

"Ok! Quản lí của Build sẽ là Pí Gun, anh trai cậu ấy" - Tor hơi buồn khi để Gun rời Luân Đôn, nhưng Gun lạnh lùng như thế Tor sẽ không lo mất anh ta bởi bất kì người đàn ông nào ở Thái.

Hẳn Off sẽ thích thú lắm, Bible kì này mang về cho lão món quà lớn từ Anh.

"Để ăn mừng cho lần hợp tác này, công ty có tổ chức bữa tiệc đồng thời là tiệc đón chủ tịch. Tối nay 7 giờ tại nhà hàng Whisper. Bible nhớ dẫn theo hôn thê xinh đẹp của cậu nhé"

Ầm!

Cảm giác như tảng đá lớn đập vào tim, Build rụng rời. Hắn sang đây cùng vợ chưa cưới. Dù biết cả hai không còn và cũng không thể có gì, tâm trạng vẫn ảo não thê lương. Phải mau chóng thoát khỏi đây trước khi cảm xúc bị lộ, cậu cố nặn nụ cười tự nhiên.

"Tối em sẽ đến, giờ em...mệt quá nên về nhà ngủ đây" - nói đoạn Build ào khỏi phòng.

"Ấy còn khăn áo, trời mưa em lại không có xe, Build~" - Tor gọi với theo nhưng vô ích.

"Chết tiệt!" - Bible bật chửi một tiếng, với khăn áo Build đuổi theo...

Build quên cả cái lạnh cắt da cắt thịt và cơn mưa tầm tã ngoài trời, trong lòng chỉ có thôi thúc mau chóng thoát khỏi đây.

Cậu miệt mài lao qua các lối cầu thang bộ xuống thẳng cửa thoát của tầng hầm, bỗng cổ tay bị nắm chặt giật mạnh về sau, Build ngỡ ngàng hoảng hốt khi thấy Bible mặt xám ngoét giận dữ.

"Chuyện...chuyện gì? Anh lại muốn cái gì?"

"Khốn kiếp! Cậu tính làm gì hả?" - nhìn Build khuôn mặt trắng bệch, môi tái đi thậm chí cơ thể lạnh ngắt, Bible nghiến răng.

"Tôi...tôi có làm gì đâu, tôi muốn về, mau buông tay" - bàn tay thô ráp nóng hổi làm tim cậu run rẩy.

"Bằng cách nào? Muốn dầm mưa giả ốm kiếm sự thương hại à?" - Bible mỉa mai.

"Tôi không có ý đó, sao anh luôn nghĩ xấu cho người khác vậy"

"Chỉ cậu thôi. Biết sao không? Vì bản chất cậu vốn toan tính giả dối như thế"

Hắn nhìn vào mắt Build nói rõ từng chữ một.

Tim quặn lên, hôm nay bất ngờ gặp lại, sau tất cả những gì phải trải qua trong vài giờ đồng hồ, sức chịu đựng tích luỹ cả 4 năm qua đã cạn kiệt.

Build biết mình không thể chịu đựng thêm bất kì ngôn ngữ hay cử chỉ khinh miệt nào nữa. Câu nói của Bible như nhát dao cứa lên những vết thương vốn đã rất sâu trong tim, Build quay ngoắt mặt sang hướng khác cắn môi, mắt long lên mọng nước. Bỗng chiếc áo lông được choàng lên người.

"Mặc vào! Quấn khăn! Lên xe! Câm miệng và làm theo"

Bible buông tay cậu đi thẳng về phía xe. Build biết mình không còn lựa chọn đành thất thểu mặc áo khoác trùm kín mũ kéo khăn kín cổ rồi lên xe, khỏi phải bị ánh mắt lãnh đạm tàn nhẫn đó chiếu vào.

Xe chạy trong làn mưa dày trắng xoá của Luân Đôn. Build nói địa chỉ nhà đúng một lần rồi gục đầu tựa cửa xe nhìn ra ngoài, khoang xe im lặng tuyệt đối đến ngột ngạt.

Thế giới quanh hai kẻ yêu nhau, là mưa hay giọt đắng đang rơi trắng trời, con đường mưa ướt đẫm buồn bã đắm mình giữa bong bóng nước vỡ tan...

Có những cuộc chia tay đơn giản chỉ là lời tạm biệt và kết thúc.

Nhưng cũng có những cuộc chia tay lại mở ra một định mệnh mới cho ta đi tiếp con đường đã dừng lại tại một quãng rẽ nào đó trong quá khứ...

Vào giây cuối cùng khi sự ngột ngạt lên đến đỉnh điểm, chiếc xe dừng lại trước nhà Build. Không để Bible kịp phản ứng gì, cậu mở cửa xe đội mưa chạy ào vào nhà đóng sập cửa.

Ngay lập tức chân nhũn ra, cơ thể trượt dài theo ván cửa ngồi xộp trên nền nhà, lúc này cậu mới có thể mặc sức mà khóc. Co hai chân thu người lại vùi đầu trong tay, Build nức nở...

Trước nhà, chỉ cách nhau một cánh cửa và vài mét sân, chiếc Ford đen vẫn đỗ nơi đó, lặng lẽ đắm mình trong làn mưa dày.

Trong xe, nam nhân thừ người nhìn về phía xa xăm vô định, ngũ quan tuấn mỹ khắc sâu nét thống khổ bất lực. Bible giận bản thân không kiềm chế được mà lo lắng cho cậu, sợ cậu lạnh, sợ cậu ốm. Sao hắn luôn bị cậu chi phối...

Bốn năm không có hắn, cậu vẫn ăn ngon ngủ yên, xinh đẹp rạng rỡ như thế. Cậu đẹp, vẻ đẹp mê đắm mị hoặc người khác, mái tóc bạch kim vàng óng tràn đầy mùi vị của nắng và đôi mắt to tròn ấy... Sẽ thế nào đây nếu cậu dụ hoặc hắn lần nữa?

"Tôi tuyệt đối không rơi vào bẫy của cậu. Cứ giả vờ đáng thương đi" - hắn nhấn ga, chiếc xe lao vút nhanh chóng biến mất trong màn mưa trắng.

Sau khi khóc no nê rồi nặng nề chìm vào giấc ngủ đầy mộng mị, Build thức dậy vào lúc 3 giờ chiều.

Trấn định tinh thần, chuẩn bị mọi thứ cho bữa tiệc tối, cậu phải làm như vẻ một đứa mặt dày lẳng lơ tham tiền.

Build nhìn mình trong gương, hôm nay cậu mặc chiếc áo len sẫm màu rượu chát với những mũi đan thủ công tinh xảo, mái tóc vàng uốn gợn xoăn, làn da trắng và đôi môi hồng đẹp mê mẩn nhưng tâm trạng thê lương đến thảm hại.

Đến đó rồi sao chứ, chứng kiến người mình yêu tay trong tay cùng vị hôn thê kiều diễm như tự xát muối vào lòng. Nhưng Build tự nhủ hi vọng đối diện sự thật tàn nhẫn sẽ làm bản thân tỉnh ra và có thể từ bỏ.

Cậu vừa nói chuyện xong với Gun, sau phút ngỡ ngàng kích động anh cũng thở dài an ủi em trai rồi lo đi sắp xếp hành lí.

Về Thái...nơi có người nam nhân tàn nhẫn mà anh yêu, hẳn anh ta đã quên anh như quên lãng bao người bước qua đời mình...

Build ra cửa gọi với vào phòng tắm.

"Pí Gun, em đi đây, tối nay em ngủ ở phòng tập, đừng đợi"

07:00 PM, nhà hàng Whisper.

Build vừa bước vào hội trường đã thấy gần khu vực lễ đài, Bible nhàn nhã bên thiếu niên thanh thoát diễm lệ.

Khoan đã? Là Gulf? Vị hôn thê của hắn là người đã cứu cậu 4 năm trước.

Cả hai trông thấy cậu.

TIÊU RỒI...

Phải làm gì đây...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro