CHỈ LÀ MỘNG TƯỞNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TIÊU CHIẾN

Thằng Dương đã chặn tôi ngay bãi đậu xe, kéo tôi sang bên nó rồi đứng quan sát từ trên xuống dưới, thằng Thành cũng vậy, nó đi một vòng quanh tôi.

"Mày khỏe chưa mà đi học vậy?" Nó hỏi.

"Sao tao gọi không được?" Thằng Dương vừa liếc anh, vừa nhìn tôi chằm chằm.

"Điện thoại rớt nên hư rồi, chiều tao mua cái khác. Đi thôi, nhìn cái gì vậy."

Tôi kéo 2 đứa nó ra khỏi bãi xe, cũng không quay đầu nhìn anh cái nào. Sáng nay khi ngủ dậy trong vòng tay rắn chắc của anh, tôi đã hốt hoảng thế nào chứ. Càng né tránh thì anh lại càng đến gần, cứ như vậy làm sao tôi từ bỏ được.

"Tiêu Chiến , hôm qua có chuyện gì nữa không?"

"Không có."

"Thật không? Có giấu tao không, sao thấy mày hôm nay tươi tỉnh quá vậy."

"Không, điên à."

Má, bộ tôi biểu hiện lộ vậy à, có chút vui thật, nhưng là chút xíu thôi. Hôm nay không có thí nghiệm nên chúng tôi không phải đụng mặt nhau, còn chuyện học xong thì tôi sẽ kêu Tiểu Dương chở về, tôi không muốn làm phiền anh.

Mối quan hệ giữa tôi và anh vẫn sẽ không thay đổi, chúng tôi có ràng buộc bởi quan hệ anh em trên giấy tờ, những chuyện tổn thương nhau trong quá khứ, không thể nào thay đổi được. Chuyện xa hơn tôi thậm chí chưa từng nghĩ trong đầu, đêm đó cứ cho là một lần buông thả đi. Chỉ trong khoảnh khắc đó thôi tôi muốn sống trong thứ tình yêu do chính tôi ảo tưởng ra, tôi thực sự nghĩ anh cũng có cảm giác giống mình, chỉ là mộng tưởng thôi. Anh sẽ không thể nào có tình cảm với tôi, không thể được khi mà anh vẫn không...

" Tiêu Chiến , Tiêu Chiến ." Thằng Thành vỗ vai khiến tôi thoát ra khỏi những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu.

"Chuyện gì?"

"Hết tiết rồi, không dọn đồ đi, nghĩ mẹ gì vậy." 

Tiểu Dương vừa ngủ dậy, mấy môn lý thuyết dễ gì nó tỉnh táo học hành, vừa ngáp vừa gom đống sách trên bàn vào balo. Tôi cũng thu dọn rồi đi ăn với bọn nó, do chiều có tiết nên định sẽ ăn ở nhà ăn của khoa luôn, tôi gặp được Nhất Bác và bạn của anh, thế là Đạt ca kéo chúng tôi nhập bàn.

"Tiêu Chiến, đến đây, ngồi chung đi."

Kêu thẳng tên tôi thì làm sao tôi từ chối được, anh ấy gọi to đến mức hầu như người trong nhà ăn đều quay đầu nhìn. Hết cách, đám tôi liền đến ngồi, tôi ngồi cạnh Hùng ca, vừa hay đối diện anh. Anh vẫn chưa hề rời mắt khỏi tôi từ khi tôi bước vào nhà ăn, dù không nhìn lại, nhưng tôi có thể cảm nhận được đôi mắt sắc bén đó nhìn chằm chằm mình.

"Chiến , muốn ăn tôm không?" Hùng ca mỉm cười hỏi tôi, gắp con tôm vừa lột muốn để sang đĩa tôi, tôi rất cảm kích, nhưng mà..

"Nó không ăn hải sản được, mày mau tập trung ăn đi." Câu đầu anh nói với Hùng ca, còn câu cuối là cho tôi khi mà anh liếc thẳng sang.

"Em dị ứng hải sản, cảm ơn anh nhé , nhưng em ăn không được."

Tôi đẩy con tôm về phía anh, nhìn anh có vẻ bối rối, nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười với tôi.

"Anh không biết, xin lỗi em, lần sau anh chú ý hơn."

Tôi lắc đầu tỏ vẻ không sao, tôi nhớ là từ lúc ngồi xuống chưa hề gây chuyện gì, nhưng Bác ca vẫn nhìn tôi bằng đôi mắt khó chịu, tôi cũng không quan tâm, cúi đầu ăn. Tôi không có thói quen vừa ăn vừa nói chuyện, nhưng tụi thằng Dương , Thành với Đạt ca thì có, 3 người chụp lại nói đủ thứ chuyện, cười rôm rả, Hùng ca lâu lâu sẽ chen vào một câu, còn anh tuyệt nhiên không mở miệng.

"Ngày mai học gì hả Hùng ?" Đạt ca hỏi.

"Ngày tổng kết thí nghiệm, bữa cuối học chung với tụi thằng Chiến nè." Hùng ca cầm điện thoại xem thời gian biểu rồi nói, tôi cũng không nhớ ra mai là ngày cuối.

"Thế mai học xong đi uống đi, dù gì cũng là thứ 6 mà, tụi mày đi luôn đi." 

"Được, mai em rảnh."

Cuộc vui nào mà thiếu thằng Dương, nó dĩ nhiên đồng ý với Đạt ca, thằng Thành thì nhìn tôi xem tôi có đi không, đi thì đi, thế là tôi gật đầu nhìn nó, nó cũng gật đầu theo, kèo chốt nhanh gọn. Trước khi vào học tôi muốn đi mua điện thoại mới, cái cũ không biết anh quăng đâu mất rồi, với lực đó thì không vỡ cũng hỏng thôi.

"Em đi trước đây, đi mua đồ chút."

Tôi đứng dậy cùng tụi nó, nhưng Bác ca lại kéo tay tôi lần nữa.

"Đi theo tao chút."

Chuyện gì nữa? Tôi với anh bình thường có chuyện gì mà nói, nhất là ở trường, nếu không vì chung nhóm, còn lâu mới đụng mặt nhau. Thằng Dương đã đứng dậy muốn lao đến rồi, tôi cũng không muốn nó gây rối tại đây.

"Tao đi chút, ngồi đó đợi tao."

Tôi đi sau anh ra khỏi nhà ăn, một mạch đến xe, anh lên xe lấy đưa tôi một cái hộp điện thoại mới tinh.

"Đền cho mày, hôm qua tao làm hỏng."

Anh nói rồi đi thẳng, bỏ tôi đứng ngơ ngác với cái điện thoại trên tay, chuyện quái gì vậy? Đâu phải lần đầu anh làm hỏng đồ tôi? Sao giờ tự nhiên lại tốt vậy, câu hỏi của tôi vẫn không có đáp án vì anh đã nhanh chân đi khỏi bãi xe mất rồi.

Điều đầu tiên khi về nhà tôi phải dọn phòng, nó chỉ bị lộn xộn một chút, tôi dọn được, nên không cần phiền phức gọi giúp việc, lí do nữa là đã mấy ngày trời tôi ngủ ở phòng anh vì anh quên gọi giúp việc đến. Quần áo bị ném linh tinh tôi xếp lại vào tủ, chăn ga thay mới vậy là xong, tối nay tôi có thể ngủ trên giường thân yêu rồi. Dọn dẹp dù ít nhưng cũng mệt lắm, tôi vừa nằm xuống liền lim dim buồn ngủ, cảm nhận phía bên kia giường có người nằm liền mở mắt.

( Ngô : anh Bác cơ hội , cố tình không gọi giúp việc để ngủ cùng em ny )

"Lộn phòng rồi."

Bác ca nằm bên kia, như không nghe thấy kéo chăn của tôi qua rồi thản nhiên chiếm nửa giường.

"Điều hòa hỏng, tao nóng, ngủ tạm bữa."

Tôi dĩ nhiên không tin, trèo xuống giường đi qua kiểm tra, đm hỏng thật, vậy là mất công dọn phòng cả buổi cuối cùng vẫn phải ngủ chung. Đm! Tôi không muốn, thôi thì nhường giường cho anh ta, ôm gối ra phòng khách ngủ, lần nữa anh ta lại kéo tay tôi thật mạnh, tôi không đề phòng liền ngã ngồi kế bên.

"Đi đâu?"

"Ra ngoài ngủ."

"Mày bị đéo gì vậy? Ngủ chung thì mày chết à?"

"Không thích, chật chội lắm."

Tôi nói dối đó, anh có thói quen ôm khi ngủ, mấy ngày liền bị ôm, tôi không thể ngủ được, không phải vì khó chịu mà là vì tim tôi không thể bình tĩnh được.

"Chật mẹ gì, ngủ đi, lộn xộn thử tao xem."

Lại nữa rồi đó, lần này thì kẹp tôi như gối ôm luôn, đm mày tim ơi, đập từ từ thôi con. Đêm nay không biết ngủ được không nữa.




---------------------------

#20230823

Kí tên

Ngô đang dỗi con bạn thân vì nó không để ảnh cặp VKook cùng 

Bức ảnh ấy đây =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro