chương 2: H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Động tác thuần thục của Xán Liệt khiến Bạch Hiền không kịp nhận biết, khi biết thì cũng đã quá muộn. Hắn hôn từ xương quai xanh của cậu sau đó lại dùng lưỡi liếm xuống bộ ngực trắng sữa, một tay nghịch ngợm khoáy đảo lưỡi của cậu, tay kia không yên phận lần mò xuống nơi tư mật của người con trai .

"Aaaa. . . .ưm. . . . "

Ngón tay hắn vuốt ve cúc hoa của Bạch Hiền, ánh mắt đầy dục vọng nhìn lên gương mặt đỏ bừng thở gấp của ai đó khiến hắn càng thêm thích thú.

Bạch Hiền sau khi bị hắn đụng vào cả người như có một dòng điện chạy qua không đau nhưng ngược lại còn . . . . Cảm giác thỏa mãn nữa. Không biết bản thân bị làm sao, lại thêm uất ức thế là Bạch Hiền rơi nước mắt.

Bàn tay phí trên cảm thấy một sợi nóng ấm trào ra bỗng động tác khựng lại, tiểu bạch thỏ này là đang khóc sao?

"Tại sao khóc?"

Nghe xong, Bạch Hiền sửng sốt, hắn là đang quan tâm mình sao? Bỗng một khắc nào đo Bạch Hiền cảm thấy ấm áp nhưng cậu lại không hề nhận ra điều đó. Lại đang phải hỏi bản thân xem nên trả lời thế nào.

"Anh . . .anh vô liêm. . .sỉ. . .hức .. . Đường đường là Phác tổng thế nhưng . . .lại ăn hiếp tôi . . . .làm rồi khổ sở như vậy . . .lần đầu của tôi chỉ trao cho người tôi yêu. . .. hức!"

Không khí trong phòng đột nhiên trầm xuống, người cậu yêu? Thật không biết người đó là ai? Tiểu bạch thỏ này dự là sẽ ở bên cạnh hắn dài dài nên không thể nào trong tâm lại có người khác được.

" Người yêu em là ai?"

Lần này tới Bạch Hiền đứng hình,chẳng phải ai cũng nói lần đầu là phải trao cho người mình yêu sao? Cậu chỉ nói như vậy nhưng thực sự từ trước tới giờ chưa từng yêu ai, thậm chí hôm nay là lần đầu tiên có người đàn ông ôm cậu.

"Tôi. . . .tôi chưa có"

Xán liệt lúc này bật cười thành tiếng,đúng là thật quá đáng yêu đi! Trong phòng tối om nên hắn không thể thấy rõ được mặt của thư ký mới này nhưng giọng nói và tính cách đều đáng yêu như vậy chắc gương mặt cũng rất khả ái động lòng người đi?

"Vậy thì em sẽ phải yêu tôi"

Nói rồi hắn hả môi mỏng xuống cùng Bạch Hiền dây dưa tiếp mà không biết cậu trai kia đã đỏ mặt tía tai, vậy thì mình sẽ phải yêy hắn sao? Đây là lần đầu tiên có người nói như vậy với cậu, cũng là lần đầu tiên cậu có cảm giác đối với một người cùng giới.

Lúc này phía dưới cậu đã tràn đầy dịch ấm, hắn kéo mảnh quần lót nhỏ nhắn sang một bên, đưa tay chạm trực tiếp vào. Cơ thể Bạch Hiền giật mấy cái, hắn thật thích phản ứng của cậu nha!

"Thật là tiểu dâm mỹ, em xem ướt hết tay tôi rồi này!"

Bạch Hiền cong môi, nhanh chóng vặn vẹo thân mình lên tiếng phủ nhận.

"Không. . . .không có"

Xán Liệt cảm thấy trêu ghẹo người con trai này rất thú vị, cậu quá mức ngây thơ có khi bị hắn bán đi còn ngồi đếm tiền hộ hắn.

" Thế em còn nói không có,thế hai ngọn núi trước mặt tôi là gì đây ?"

Bạch Hiền ngước mặt xuống xem, cuối cùng mặt lại đỏ lựng như trái cà chua, phía dưới của mình như hai đỉnh ngọn núi dựng thẳng vậy. Hắn nói mình là tiểu dâm đãng xem ra không hề sai mà, càng nghĩ Bạch Hiền càng ngượng hơn.

"Em không cần ngại, sau này chúng ta còn làm việc này dài dài!"

Nói rồi, hắn cúi đầu mút lấy cúc hoa của cậu, đầu lưỡi không yên phận mà khuấy đảo vài cái. Bạch Hiền nhạy cảm ưỡn bụng lên, hai bên đùi kẹp chặt đầu của Xán Liệt. Mặc kệ cậu rên rỉ van xin, hắn vẫn không ngừng mút lấy khiến nơi đó sưng đỏ cả lên.

Lúc Xán Liệt bắt đầu cởi bỏ sơ mi của mình xuống, sau đó lại tới quần, cuối cùng cái cây gậy thịt ấy lại xuất hiện, 'ngẩng đầu cao' là ba từ duy để miêu tả về vật đó của hắn.

Hắn bắt lấy đôi tay của cậu, bắt cậu chạm vào nó. Bạch Hiền chạm vào nó liền cảm thấy thật nóng lại còn cứng nữa, cậu thật sự không biết nếu như thứ đó tiến vào cơ thể mình thì sẽ như thế nào? Có khi cơ thể bị nó xé rách không?

Nhưng mà Bạch Hiền thật sự không chịu được nữa, phía dưới của cậu cần được lấp đầy ngay bây giờ, không nghi ngờ vật kia chính là thứ mà Bạch Hiền muốn bây giờ.

Xán Liệt biết tiểu yêu tinh dưới thân muốn gì nhưng muốn chính miệng cậu phải cầu xin hắn. Vì vậy hắn lấy dương vật của mình cọ xát vào cúc hoa của cậu. Lần đầu tiếp xúc khiến cả hạ thân của cậu và hắn đều khí huyết tuôn trào.

Bạch Hiền chờ giây phút hắn tiến vào nhưng xán liệt vẫn cứ như vậy, vẫn dùng cậu bé của mình cọ xát vào cúc hoa. Việc này khiến cơ thể Bạch Hiền càng thêm khó chịu giống như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang gặm lấy thân thể. Mà thứ kia của Xán Liệt đã sưng tím, sợ nếu không giải quyết ngay sẽ khiến thứ kia nổ tung mất.

"Ưm. . . .Liệt. . . ."

Bạch Hiền nũng nịu gọi tên hắn khiến hắn càng không thể chịu nổi nhưng hắn nhất định phải thực hiện được điều hắn muốn.

"Em cần gì?, công tử"

Nói rồi hắn đặt cậu bé của mình trước cúc hoa của cậu, tiến vào 1cm nhưng không nhúc nhích thêm.

"Hức. . . Liệt. . . Liệt tôi khó chịu quá. . .ưm Liệt!"

Bạch Hiền vặn vẹo cơ thể, mồ hôi không ngừng tuôn ra, cậu thật sự khó chịu quá!

"Em có thể nói cho tôi nghe về điều em muốn?"

Xán Liệt nhếch môi cười, giọng nói trầm đục càng thêm hấp dẫn người nghe.

" tôi muốn. . . . Cái kia. . . Cái kia của anh . . . .ưm"

Thấy Bạch Hiền đã khó chịu đến mức không thở nổi, bên này hắn cũng vậy. Côn thịt của hắn đau đến căng cứng rồi, nghĩ đến khi tiến vào bên trong càng khiến hắn không thể chờ đợi thêm nữa.

"Em chính là muốn cái nào. . . .hừm .. . .sờ nó tôi sẽ cho em"

Lúc này Xán Liệt cũng không thể giữ được bình tĩnh, Bạch Hiền gấp đến nỗi rơi nước mắt, tay chân quơ lung tung. Cuối cùng cũng chạm vào vật kia. Xán Liệt mất hết lí trí liền đâm sâu vào Bạch Hiền.

Hai người cùng rên lên thành tiếng, hắn không ngờ tiểu yêu tinh này lại chặt đến vậy, hạ thân của hắn bị cậu mút muốn gãy rồi . Nhưng phải thừa nhận cảm giác này khiến hắn cảm thấy như đang lạc vào chốn hoang lạc.

Hai dòng tơ máu chảy ra từ hai bắp đùi trắng nõn của Bạch Hiền, càng thêm hấp dẫn tổng tài ác ma hơn.

Xán Liệt ôm cơ thể nhỏ bé đang run rẩy của Bạch Hiền vào vòm ngực. Hạ thân bắt đầu hoạt động, Bạch Hiền lần đầu tiên nên đau đớn vô cùng nhưng sau đó dần thích nghi được lại cảm thấy cảm giác này không tồi.

" ân. . . .ưm. . . "

Bạch Hiền vô thức rên rỉ, nhận thấy âm thanh dâm đãng mình vừa phát ra khiến cậu tự bụm miệng mình lại.

Mái tóc của Xán Liệt vì mồ hôi mà đã sớm ướt, hắn cười bằng chất giọng trầm đục khiến người nghe muốn trầm luân trong đó mãi mãi. Xán Liệt gục đầu vào hõm sâu trên cổ cậu, sau đó lại cắn lỗ tai cậu một cái.

Một tay giữ lấy lưng cậu, tay kia lại xoa hai hạt đậu săn chắc hồng hào. Bạch Hiền lúc này không còn quan tâm nữa, cảm giác này quá sung sướng khiến cậu không chịu được mà rên rỉ. Lúc đầu còn sợ có người nghe nhưng sau đó lại không chịu nổi mà rên to hơn như đang hét lên .

" Nói, yêu tôi"
Bạch Hiền lúc này như chìm vào khoái lạc của lửa dục, hai tay đặt trên cơ ngực rắn chắc của Xán Liệt. Quyến rũ ngửa cổ thở dốc, lại không ngừng rên rỉ.

" ân.. . ..ân . . . . Liệt . . . . Liệt nhanh nữa!"

Xán Liệt cười lớn, đúng là một tiểu dâm đãng, thế nhưng lại kêu hắn nhanh lên? Uổng công nãy giờ hắn sợ cậu đau nên mới kiềm hãm lại .

" Nói yêu tôi, yêu tôi"

Bạch Hiền sau khi cảm thấy tốc độ của đối phương thay đổi, nở nụ cười sung sướng. Lúc lên đến cao trào, Bạch Hiền hét lên.

" Liệt, Em yêu anh . . . . .aaaaa!"

Sau đó liền bất tỉnh. . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro