Chap 101

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó mới bước chân vào quán nước đã bị một người bất ngờ đụng phải khôg có sự chuẩn bị nên bị ngã xuống đất. Nó đứng dậy phủi phủi vết bẩn vừa bị ngã rồi tiếp tục đi. Mới vừa đi được hai bước, người đụng phải nó nói :
-Đụng người ta mà không xin lỗi sao?__là giọng con gái. Nó dừng bước chân lại, quay lại nhìn người vừ lên tiếng bảo nó xin lỗi. Nó hơi ngạc nhiên người đó lại là nhỏ Jiyeon cơ đấy
-A ha, trùng hợp quá ha Chaeyoung, cậu cũng đến đây__nhỏ Jiyeon nói (bởi lúc này nó vẫn hóa trang như lúc đi học). Nó im lặng quan sát cô ta từ trên xuống dưới. Mắt nó dừng lại đôi giày cao gót mà cô ta đi, nó cao chừng 7 phân màu đỏ. Đấy chẳng phải đôi giày nó phát hiện khi sáng chủ nhân nghe lén bọn hắn nói chuyện hay sao. Vậy chứng tỏ người đó lại là nhỏ. Nó ngước mắt nhìn nhỏ khinh bỉ nói :
-Không biết là trùng hợp hay là có người cố tình đây
-Cậu nói vậy là có ý gì?_nhỏ nhăn mày nói, giọng nói bắt đầu trở nên tức giận
-Ý của tôi hẳn là cô biết rõ nhất chứ nhỉ?__nó hỏi ngược lại cô ta. Cô ta khuôn mặt cười to nói :
-Hahaha cậu biết rồi thì tôi cũng giả bộ nữa. Tôi có chuyện muốn nói với cậu__nó im lặng không nói gì nhưng tai vẫn lắng nghe muốn xem nhỏ sẽ nói gì đây, nhỏ thấy nó không nói gì thì nói tiếp :
-Tôi muốn cậu, RỜI XA ANH CHANYEOL, đây là mệnh lệnh__nhỏ nhấn mạnh bốn chữ "rồi xa anh Chanyeol". Nhưng điều làm nó thấy buồn cười nhất là cô ta nói đây là mệnh lệnh
-Hừ, cô là cái thá gì mà ra lệnh cho tôi?__nó hừ lạnh hỏi, nhỏ cảm thấy rùng mình trước câu hỏi của nó, nhưng rồi nhỏ mạnh miệng nói :
-Nếu cậu không nghe lời tôi, tôi sẽ cho cậu biết hậu quả của việc đó
-Tôi cũng muốm xem xem cô sẽ làm gì__nó nói. Bất chợt nhỏ chạy lại cầm tay nó rồi lại ngã ngửa ra đất khóc nức nở. Nó nhăn mày trước hành động này của nhỏ, nhỏ định làm gì vậy? Định diễn cho người ta xem sao? Nhưng cô ta nên biết trong quán giờ có nó và cô ta, vậy thì cô ta làm vậy cho ai xem?
-Em làm gì vậy?__bất chợt có người lên tiếng quát nó, nó quay lại đứng sau lưng nó thì ra là bọn hắn, và người quát nó lại là hắn. Vậy là nhỏ diễn cho bọn hắn xem sao? Thật nực cười, đứng ở góc độ của bọn hắn thì là nó đẩy nhỏ ngã rồi
Hắn lại đỡ nhỏ dậy, rồi nhìn nó nhăn mày hỏi lại :
-Em làm gì vậy? Tại sao em lại xô cô ấy ngã?_nó không trả lời, mắt chỉ nhìn những gì đang diễn ra trước mắt. Hắn là đang bênh vực nhỏ. Nhỏ thấy hắn bệnh vực mình thì bắt đầu nức nở nói:
-Em...hức....tự dưng bạn ấy nhìn thấy em...hức....bạn ấy bảo em...hức...tránh xa anh ra....hức...bạn ấy còn cảnh cáo....em nữa__nhỏ khóc nấc lên nói. Bọn hắn ai cũng ngạc nhiên khi nhỏ nói, chẳng lẽ nói lại là loại người đó. Riêng Xiumin, Kai và Luhan nghĩ chắc phải có khúc mắc gì đây
-Những gì cô ấy nói là sự thật?__hắn nhìn nó hỏi, câu hỏi của hắn làm cho lòng nó đau. Hắn tin tưởng những gì nhỏ nói mà không tin tưởng nó, tình yêu của hắn giành cho nó không có sự tin tưởng sao? Nó cười khinh bỉ nhưng không để ai thấy nụ cười đó, nó nói :
-Nếu cô ta nói, là đúng__nó nói mà không ai để ý đến từ "nếu" của nó có ý nghĩa gì
-Em...em, tại sao phải làm vậy. Có chuyện gì thì hãy hỏi anh đây này, đừng làm tổn thương cô ấy__hắn nói, mới đầu nói to nhưng về sau giọng nói nhỏ dần. Hắn làm vậy phải chăng vẫn còn yêu cô ta. Nó thật muốn khóc trước câu nói của hắn, nhưng nước mắt như chảy ngược vào tim vậy, nó không chịu rớt ra ngoài. Hắn làm cho nó tổn thương. Nó quay lưng bỏ đi không hề quay lại nhìn, Kai định lên tiếng gọi nó thì Xiumin ngăn cản lại, cậu lắc đầu ý bảo đừng chạy theo nó hãy để cho nó yên tĩnh trong lúc này
-Cậu thật quá đáng đấy__Luhan nhìn hắn nói
-Tớ quá đáng vậy cậu ấy thì không sao? Không dưng đi xô người ta ngã là sao?__hắn tức giận nói, hắn cũng không biết vì sao hắn lại làm thế
-Chanyeol nói đúng đó, anh ấy sao lại làm vậy chứ__D.O nói,Tao, Sehun, Kris và Suho cũng gật đầu đồng tình với D.O
-Các cậu điên hết rồi__Luhan nói rồi kéo Xiumin và Kai bỏ đi, bỏ lại bọn bạn không biết lý lẽ là gì ở đằng sau
-Cô không sao rồi chứ?__hắn nhìn nhỏ hỏi. Nhỏ lắc đầu thay cho câu trả lời
-Vậy tôi đưa cô về nhé?__hắn hỏi nhỏ, nhỏ lại lắc đầu nói :
-Em còn bạn, anh cứ về trước đi__nhỏ nói
-Vậy tôi về trước__nói rồi hắn cùng những người còn lại đi về. Nhỏ nhìn theo bóng hắn cho đến khi không nhìn thấy gì nữa. Nhỏ lau nước mắt trên khuôn mặt mình thay vào đó là một nụ cười mừng chiến thắng. Nhỏ nói chỉ để cho nhỏ nghe :
-Đây mới là bắt đầu thôi Chaeyoung à, rồi anh ấy sẽ lại thuộc về tôi mà thôi __nói rồi nhỏ cũng đi tìm bọn bạn mà mình cố tình mời đến đây chơi vì mục đích "chính nghĩa" của bản thân
Mới đó hắn và nó còn vui vẻ vậy mà giờ giữa hai người toàn là mâu thuẫn, mọi rắc rối gì còn sẽ xảy ra nữa đây, thật là ông trời biết trêu đùa con người
Nó về nhà được một lúc thì bọn hắn cũng về đến nơi
Hắn bỏ về phòng ngủ của mình đóng cửa cái "rầm", Kai cũng chẳng kém hắn là bao. Xiumin thì đi lên lầu. Những người còn lại thì ngồi ở phòng khách trầm mặc không ai nói gì
Hắn vào tới phòng là ngồi phịch ngay xuống giường. Hắn nghĩ lại những gì hắn đã nói với nó lúc ở quán nước. Hắn không biết mình làm vậy là đúng hay là sai nhưng khi "thấy" nó làm vậy với nhỏ thì hắn rất tức giận không biết vì sao. Chẳng lẽ hắn còn yêu nhỏ sao? Câu hỏi này đã lặp đi lặp lại trong đầu hắn đã rất nhiều lần kể từ khi nhỏ xuất hiện. Hắn nằm phịch xuống giường, hiện giờ hắn không muốn nghĩ gì nữa, hắn nhắm mắt lại một lúc rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay
Kai vô tới phòng thì rất tức giận, cậu vứt tung những thứ trên bàn học cuống hết dưới đất kêu "xoảng", cũng may đây là phòng cách âm và đã khóa cửa nên bên ngoài không nghe thấy được gì. Cậu ngồi xuống ghế, mắt cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, tay nắm lại thành nắm đấm, cậu nói :
-Chanyeol, nếu cậu làm cho cậu ấy tổn thương tớ sẽ ko tha cho cậu đâu. Tớ thề đấy__nói rồi cậu đi tắm, cậu muốn tắm bằng nước lạnh để cho tâm mình được yên ổn trở lại
Xiumin lên tới lầu hai thì đi đến phòg nó gõ cửa
"Cốc cốc"
Không thấy nó lên tiếng nhưng cậu biết nó có ở trong phòng, cậu hỏi :
-Anh, anh không sao chứ?__nó vẫn là giữ im lặng không lên tiếng
-Anh, anh không nên bị tổn thương vì chuyện vô bổ đó, anh là người mạnh mẽ mà đúng không?__cậu vẫn kiên trì nói, nó vẫn giữ im lặng. Cậu chỉ biết lắc đầu tự cười nhạo mình, cậu là đang nói một mình rồi. Cậu biết lúc này nó không hề muốn nói chuyện nên thôi, cậu đi về phòng mình, cứ để cho nó suy nghĩ đi
Còn nó, nó ngồi trên bàn học của mình. Mắt nhìn chăm chú vào bình thủy tinh đặt trên bàn. Bên trong đựng toàn là hạc giấy và ngôi sao nhỏ trông rất đẹp mắt. Đúng , cái này là nó gấp để tặng hắn. Nó đã gấp rất nhiều rồi, chỉ thiếu ⅓ bình nữa là đầy bình. Nhưng liệu nó còn có thể tặng cho hắn trong khi tình trạng giữa hai người như thế này. Nhắc đến đây nó lại nghĩ đến việc hắn tin tưởng những lời nhỏ nói còn hơn nó, điều này phải chăng chứng tỏ phần nào đó hắn khôg hề biết rõ về nó. Chẳng lẽ nó lại là loại người như nhỏ nói sao? Hắn tin thật sao? Thật là hắn tin rồi. Hắn không biết gì về nó rồi, nó đâu phải loại người dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy. Nó ngồi như thế một lúc thù cũng đi tắm rửa rồi ngủ. Nó muốn xem xem nhỏ sẽ làm gì tiếp theo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek