Chap 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó ra tới phòng khách ngồi xuống, cầm tớ báo buổi sáng đọc xem có tin tức gì hay không, bọn hắn và Xiumin thì ngồi nói chuyện vui với nhau, tầm 5 phút sau có tiếng người phát ra từ cửa chính đồng thời cánh cửa cũng mở ra :
-Trời ơi, khuôn viên gì mà rộng vậy làm em mệt muốn chết luôn_bọn hắn cùng nhìn ra cửa chính, là L. Bọn hắn lại quay sang nhìn nó thì vẫn thấy nó chăm chú đọc báo. Bọn hắn nghi ngờ người nó vừa nói chuyện qua điện thoại là L sao?
L lúc này chưa để ý đến phía ghế sofa còn ai ngoài nó không mà vẫn cứ vừa đóng cửa vừa nói :
-Anh khi nào cũng vậy, quy tắc vẫn là quy tắc, bắt người khác phải có mặt trong 5 phút, anh biết hôm nay em đi bằng taxi đến đây không, thế mà bắt em chạy bộ từ ngoài cổng vào đây, lần đầu tiên trong đời em chạy bộ nhiều như thế này đấy_L nói, đóng cửa xong cậu quay đi vào sofa, lúc này cậu trố mắt nhìn bọn hắn :
-Mọi người cũng ở đây sao.
-Ừ, buổi sáng tốt lành_Suho thay mặt bọn hắn nói. Lúc này nó mới dời mắt khỏi tờ báo, nó đặt tờ báo xuống nhìn L nói :
-Chào hỏi vậy là đủ rồi .
-Haha...em biết rồi, của anh đây__L cười cười rồi đưa chiếc điện thoại cho nó .
-Chiếc điện thoại này của em mất hôm qua đây sao? nó có gì quan trọng vậy?_hắn nhìn nó hỏi
-Ko thể nói__nó chỉ nói vỏn vẹn 3 từ rồi nhận điện thoại từ L nói :
-Chưa ai cầm nó xem chứ.
-Tất nhiên là chưa rồi, hôm qua em cùng với những người khác phải thức cả đêm để bới tung bãi rác lên mới tìm thấy, mắt em thâm rồi đây này_L ngồi xuống sofa kể lể. Bọn hắn nghe L kể vậy với nó thì ngạc nhiên, bởi bọn hắn chưa từng thấy một L "nói nhiều" bao giờ, đối với bọn hắn hay kể cả là Suho được L xem trọng nhất trong nhóm cũng chỉ nhận lại từ L một sự nghiêm túc, ít nói, ít cười, một thiếu gia lạnh lùng đúng hãng chả kém hắn trước kia là bao .
-Tôi thấy cậu nói "hơi" nhiều rồi đấy_ nó lườm L nói .
-Haha...chỉ đối với anh thằng em này mới như vậy thôi_L lại cười cười nói .
-Vậy sao anh không đối sử như vậy với tụi em chứ_Kris bĩu môi nói .
-Đó là chuyện của tôi, tôi không thích _L quay trở lại vẻ lạnh lùng nói .
-Vậy thì cũng gọi chúng tôi là anh đi, dù sao tôi với cậu cũng có khác gì cậu với cậu ta đâu chứ_Tao nói, L không bao giờ gọi câu và D.O bằng anh cả .
-Khác chứ, cậu biết như vậy mà không gọi anh ấy bằng anh nữa nói gì tôi gọi cậu, mà chưa chắc cậu đã được gọi tiếng anh từ anh ấy đâu__L lạnh lùng nhìn Tao nói .
-Trước sau gì cũng gọi, D.O và Tao phải gọi Baekhyun là anh đi_Suho nói.
-Nhưng tụi em chưa quen được, việc này đến quá đột ngột mà_D.O nói .
Lúc này nó lại lên tiếng :
-Không cần gọi, tôi không thích, tôi ko thiết nghe từ "anh" từ các cậu_nó nhìn Tao và D.O, thật sự thì nó ko muốn và vĩnh viễn hai người kia đừng gọi nó là anh.
-Sao thế được tớ...a lộn em sẽ gọi anh bằng anh từ bây giờ và Tao cũng sẽ vậy đúng không Tao_D.O nói, rồi nhìn Tao. Tao cười rồi gật đầu, mọi người cũng có vẻ vui khi Tao và D.O có thể chấp nhận nhanh chóng như vậy .
-Tùy thôi, các cậu cứ gọi, còn việc tôi có nghe không thì tôi không đảm bảo _nó nói, đứng dậy khỏi sofa định rời đi thì :
-Anh, anh không đi bệnh viện sao???_Xiumin nhìn nó, ý của câu nói mang tính nhắc nhở nhiều hơn là một câu hỏi bình thường .
-Anh cậu nhớ, không cần nhắc nhiều đâu, giờ anh đi là được chứ gì, L đi với anh chứ__Nó nói.
-Tất nhiên rồi_L cười đáp.
-Bọn anh cùng đi được chứ?_hắn hỏi .
-Đừng, em không muốn_nó nói rồi đi lên lầu.
Được một lúc sau, nó xuống lại với một cái áo khoác dài đến đầu gối kèm theo một cái khăn choàng cổ, vẫn chưa hết mùa đông mà với tình trạng này thì trời một ngày càng lạnh thêm còn phần lớn khác đó cũng là phong cách bình thường của nó với một thân phận hiện tại hay là gì đi chăng nữa trừ cái thân phận Chaeyoung trước đây - một cậu trai quê mùa, thì lúc nào cũng có cái khăn choàng lên cổ một cách hờ hững chứ không có vẻ làm cho ấm. Nó trước khi cùng L đi thì còn nói :
-Đừng đặt chân lên lầu_nó nói, trên đó có rất nhiều thứ quan trọng, lỡ như bọn hắn lên mà không biết cứ đụng chạm vào phá hỏng của nó sẽ chết chắc, mọi thứ chỉ có một không có hai, hỏng không thể sửa .
-Em biết_Xiumin đáp, cậu biết trên lầu hai có những gì, anh cậu ko nhắc thì cậu cũng biết làm thế nào , cậu nói tiếp :
-Nhớ có kết quả thì đưa em liền nha.
-Biết rồi, nói nhiều__nó nói rồi cùng L bắt một chiếc xe rời đi .
Ở biệt thự còn lại mỗi bọn hắn và Xiumin :
-Ê, lầu hai có gì mà không cho tụi tớ lên được vậy?__Sehun hỏi.
-Không có gì cả__Xiumin đút tay vào túi quần đáp, cậu bước đi vào nhà, mọi người vào theo .
-Không có gì thì cho tụi tớ lên tham quan đi__Kris nói .
-Không được đâu, anh ấy không thích _Xiumin đang đi nghe Kris nói vậy thì dừng bước quay lại nhìn nói .
-Cho lên đi mà, tớ xem phòng của thằnh bé một lúc thôi, cậu không nói, bọn tớ không khai Baekhyun sao biết được chứ__Suho nói, Suho vẫn xưng hô bình thường với Xiumin, bởi quan hệ anh em của nó và Xiumin không liên quan đến ai cả.
-Cậu quên rồi sao? Ở đây chỗ nào cũg có camera, trừ phòng tắm thôi .
-Ừk ha, vậy chúng ta tắt hết camera đi không thì tìm nó rồi phá hỏng_Suho nói .
-Sao giờ cậu dốt vậy chứ, nếu mà biết tắt hoặc biết camera đó đặt đâu thì nói làm gì nữa, anh ấy mà ra tay thì không ai phá hỏng được đâu__Xiumin làm điệu bộ khinh bỉ nói .
-Ừ nhỉ_Suho buồn rầu nói .
-Thôi thì cậu xin anh ấy tới đây sống đi__Xiuminđưa ra ý kiến .
-Có được không đây_Suho nói, anh ko chắc nó sẽ đồng ý .
-Cứ thử đi, chuyện gì chứ chuyện này anh ấy sẽ dễ dàng đồng ý thôi mà_ Xiumin cười nói .
-Ừk, chuyện này được đó, ở đây cũng nhiều phòng mà. Bây giờ chúng ta ra vườn chơi đi, tớ chưa đi tham quan hết biệt thự này__Hắn cười nói .
-Cậu tưởng tớ ở đây là đi hết rồi chắc_
Xiumim bĩu môi nói .
-Nếu chưa đi hết thì chúng ta đi cùng luôn, chắc sẽ vui lắm đây__Lay nói, khuôn mặt của tất cả hiện lên sự háo hức mong chờ. Tất cả cùng nhau kéo đi bắt đầu chuyến hành trình "tham quan" tại đây .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek