Chap 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến khi ra về hắn và nó mới quay trở lại lớp. Đám bạn thấy nó và hắn thì bu lại hỏi :
-Hai người đi đâu giờ mới về lớp hả?_Lay hỏi
-Hai người làm bọn tôi lo lắng lắm đấy_Tao nói
-Đúng đó, khai mau các người đi đâu về__Sehun làm vẻ mặt tra khảo nói
-Chuyện riêng tư phải nói sao?__nó giọng lạnh hỏi rồi lại bàn lấy cặp. Bọn bạn chỉ biết im lặng trước câu hỏi của nó, nhưng rồi :
-Hai người đi đâu giấu bọn tôi, phải bị phạt__Kai nói, nó chỉ im lặng còn hắn thì hỏi :
-Giờ muốn sao?
-Buổi chiều tối đẫn cả nhóm đi ăn và đi chơi, ok_Kris nói
-Tớ cũng nghĩ vậy_Suho, Lay và D.O khônh hẹn mà cùng nói một câu .
-Được , các người muốn, vậy 6h tối sẽ đi__nó đồng ý nói, rồi đi ra khỏi lớp trước. Bọn hắn ngạc nhiên trước sự đồng ý của nó, hôm nay có giông bão hay sao mà nó lại chấp nhận nhỉ . Nhưng cả bọn cũng mặc kệ tối nay được đi chơi và ăn miễn phí rồi (ý là hắn và nó sẽ phải mời ấy). Thế rồi cả bọn cùng ra về , tối nay chắc sẽ vui lắm đây .
------Vạch ngăn cách thời gian-----
Tối 6h :
Cả đám bọn hắn đang ngồi ở ghế sofa phòng khách.
-Này, chúng ta đi thôi 6h rồi, tớ thật háo hức_D.O nói, cậu thật mong chờ mà nó bao thế này. Có thể nhân cơ hội này mà cậu có thể gần nó hơn .
-Đợi anh ấy (nó) xuống đã_Xiumim nói, bọn hắn gật đầu. Một lúc sau nó đi từ trên lầu xuống, bọn hắn cười nhìn nó. Khi đến gần bọn hắn, nó nhíu mày hói :
-Các người định mặc như thế này đi với tôi ?__nó nhìn bọn họ mà không biết nói gì hơn, muốn đi chơi với nó mà mang váy với áo quần hàng hiệu trị giá mấy chục triệu , họ muốn khoe của sao .
-Chứ mang thế nào, mà chị mang đồ như thế đi chơi sao???_Tao hỏi, nó mang một áo sơ mi trắng cổ đứng phối hợp với cái khăn choàng cổ thả lỏng màu trắng nốt, bên ngoài khoác một cái áo dạ màu đen sắn ống tay lên gần khuỷu tay,cuối cùng là chiếc quần Jean mài rách từ nửa đùi trở xuống, trông nó giờ thật bụi .
-Đúng, các người muốn mặc vậy cũng được, giờ đi thôi, sẽ đi bộ, bây giờ đi ăn trước__nó nói tay lại cầm chiếc mũ lưỡi trai màu đen đội lên đầu úp xuống che mất nửa khuôn mặt .
-Ách sao lại đi bộ chứ__cả đám rên lên, họ đi bộ không quen sẽ mỏi chân lắm
-Nếu không muốn cứ việc đi riêng_nó nói, nghe vậy bọn hắn liền chạy theo để đi bằng nó vừa nói "không", dù sao thì nó bao mà , mấy khi được như vậy nên phải biết quý trọng chứ .
Nó dẫn bọn hắn đến nột nơi mà có lẽ bọn hắn chưa ai từng đến, riêng hắn thì :
-Là chỗ này lần trước chúng ta đến ăn sao?__hắn hỏi, đúng, là nơi mà nó với hắn đã từng ăn trước đây, đó là lần đầu tiên hắn ăn đồ ăn ven đường nhưng lại cảm thấy ngon miệng hơn những món ở nhà hàng, quán cơm trộn cũ
-Đúng, nếu không muốn vào thì thôi __nó nói rồi là người đi vào trước hắn cũng theo sau, riêng bọn người kia thì đứng bất động vài giây thì liền đuổi theo nó .
Tìm được chỗ quen thuộc nó liền ngồi xuống, bọn hắn cũng ngồi xuống cạnh nó
-Sao lại ăn ở những nơi thế này chứ, vệ sinh thực phẩm có tốt không?_Tao nhăn mày vừa nói vừa nhìn xung quanh. Không biết quán ăn này bán như thế nào nhưng theo như quan sát cậu thấy có rất đông người, bàn nào cũng chật kín nhưng hình như riêng cái bán cậu đang ngồi là ko ai ngồi nói đúng hơn là chủ quán không cho ai ngồi. Nhưng sao nó lại chọn chỗ này chứ ???
-Không muốn có thể đi__nó nói, vào quán rồi nó vẫn đội chiếc mũ lưỡi trai trên đầu. Lúc này có người phục vụ nữ chạy lại bàn bọn hắn và nó .
-Xin lỗi quý khách, bàn này ngồi khôg được__người phục vụ vừa nói vừa quan sát những vị khách trước mắt này. Rõ ràng họ ăn mang có vẻ rất giàu có, toàn là đồ hàng hiệu cô thường thấy trên báo chí thời trang thì tại sao lại phải vào một quán ăn nhỏ bé như này để ăn chứ.
-Sao chứ? Chúng tôi là khách mà, dù sao bàn này vẫn trống_D.O nói. Người phục vụ đánh giá D.O qua cách ăn nói, cậu quá kiêu ngạo chăng? Nên nhớ đây là quán ăn nhỏ chứ không phải nhà hàng có đặt chỗ trước chứ .
-Xin lỗi, nhưng vị trí ngồi này là khôg thể, nếu không hợp ý quý vị có thể đi quán khác__cô phục vụ nói, cô thật ko có cảm tình với những người này, đặc biết cậu trai vừa lên tiếng, cậu ta thật ngạo mạn. Nhìn kỹ lại một lượt cô lại thấy có một người mang áo quần ko phải hàng hiệu nhưng rất biết phối làm cho đồ rẻ trở nên đẹp mắt, nhưng có điều người đó đội mũ che mất nửa khuôn mặt nên cô không thấy được người đó có đẹp giống mấy người còn lại không. Nhưng đẹp mà kiêu ngạo giống những người kia thì vô ích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek