19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H+🥲

_____________________

Hắn ôm cậu thật chặt, tựa vào hõm vai cậu ra sức cọ má vào hõm vai khiến cậu thấy nhột quá nhột, cậu đẩy hắn ra nhưng hắn không chịu, cứ quấn lấy cậu ra sức cọ cọ hít hít, mới xa cậu một ngày trời mà hắn cảm giác như một thế kỷ, nhớ không chịu nổi, cả đêm qua không chợp mắt được tí nào. Giờ cậu chịu làm lành, rồi lại còn được ôm cậu tự nhiên hắn lại thấy buồn ngủ mới chết.

Cậu sau một hồi phản ứng thì cũng đành chịu thua để mặc hắn ôm, xong cũng không kìm được mà đưa tay lên vỗ về hắn, xa hắn một ngày cậu cũng thấy thật nhớ, nhưng vẫn chưa hết giận hắn đâu nha, ai bảo hắn không rõ ràng từ đầu khiến cậu hiểu lầm, lại còn báo hại cậu mất một ngày đau buồn, mệt muốn chết lên được.

"Anh ôm chán chưa, còn không đi làm nhanh lên, muộn lắm rồi kìa."

"Không muốn, muốn ôm nữa cơ, ôm mãi cũng không chán, muốn ôm lâu lâu nữa."

"Anh có thôi đi không, đồ ấu trĩ, trẻ con nhà anh."

"Hứt, em không thương anh, em có biết cả đêm qua anh không hề chợp mắt được một giây một phút nào không, nhìn hai mắt anh nè có khác gì gấu trúc không. Thế mà còn mắng anh."

Anh mắt hắn vô cùng ủy khuất nhìn cậu, mắt còn long lanh như kiểu chớp một cái là giọt nước mắt rơi xuống ấy, từ khi nào hắn lại dám học cả cái bài làm nũng của cậu rồi áp ngược lên cậu thế hả, thật nhìn chịu không nổi mà.

"Rồi rồi, thế giờ anh muốn sao. Còn không phải tại anh làm tôi tức hay sao, lỗi từ anh mà ra trách gì tôi."

"Em xem em kìa, lại anh tôi, không thích, không thích, rất không thích a."

Haizz, cậu thật hết cách với tên người yêu này, lúc làm cậu tức cũng là tức tới bến, giờ hắn làm nũng cậu cũng làm tới bến luôn, cậu đỡ không nổi đâu nha, trái tim cậu rất là íu đúi đó.

"Rồi, thế giờ anh muốn em làm sao nào?"

"Hì hì, về bồi anh ngủ, anh mệt muốn chết nè, em phải bù cho anh."

"Ơ hay, giờ đi làm bồi ngủ kiểu gì, anh có thể nghiêm túc chút được không vậy."

"Chủ tịch ốm, trợ lý đời sống phải đến chăm sóc, đây là vì công việc, không có phải là việc riêng, em sang nhà anh bồi anh ngủ cũng là đi làm đó em có biết không."

Nói rồi hắn không để cậu phản ứng bế bổng cậu về phía xe hắn đặt cậu yên ổn ngồi vào ghế phụ, cài dây an toàn rồi lên xe phi thẳng về biệt thự nhà hắn, giờ hắn chỉ muốn ôm cục cưng đi ngủ thôi, làm ăn công việc gì giờ này, dẹp hết.

Hắn nhanh chóng bế cậu đi vào nhà, còn đọc mật mã nhà và dặn cậu phải nhớ, vì sau này nhà hắn cũng chính là nhà cậu, chủ nhà không biết mật mã sẽ rất kỳ. Kỳ thực hôm qua hắn đã đổi mật mã thành ngày sinh của cậu rồi, cậu nhìn hắn bĩu môi nói cậu mới không thèm, cậu cũng chả thiếu nhà, hắn cười cười cọ nhẽ mũi mình vào mũi cậu rồi bế thẳng cậu lên phòng ngủ.
Hắn đi lấy bộ quần áo ngủ đôi bắt cậu thay, chả biết hắn mua từ lúc nào nữa. Cậu nhìn xong bảo ấu trĩ không chịu mặc, ai dè bị hắn kéo lại lột hết đồ rồi tự thay cho cậu. Cậu nhìn hắn uất ơi là uất mà không làm gì được, người đỏ như tiết, hận không một phát tát hắn lệch mặt cho chừa cái thói cưỡиɠ ɠiαи.

Xong đâu đấy hắn leo lên giường ôm cậu, cọ cọ vào hõm vai hít hà mùi hương cơ thể đặc trưng của cậu rồi mơ màng chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Cậu cũng không khá hơn, vốn là con sâu ngủ, lại còn được hắn ôm, cảm giác dễ chịu miên man khắp cơ thể khiến cậu cũng nhanh chóng say ngủ, hai người một công, một thụ, ôm nhau ngủ không biết trời đất gì luôn.

Đến tận trưa hắn mới tỉnh, nhìn sang thấy em người yêu đang ôm hắn chặt cứng như thể sợ hắn chạy mất ấy, nhìn đáng yêu gì đâu, nhịn không được cúi xuống hôn luôn miếng, chạm một tí xong rồi càng hôn càng hăng, ra sức ngấu nghiến đôi môi mọng đỏ của cậu. Cậu đang say ngủ thấy thiếu dưỡng khí dụi dụi mắt nhìn thì thấy bản mặt đáng ghét của tên người yêu phóng đại ngay trước mặt hết hồn theo phản xạ định đẩy ra mà đâu có được. Lưỡi hắn còn đang không yên phận quấy đảo tung hết cả khoang miệng cậu lên, mút lấy mút để nước bọt cậu tiết ra như thế đang thưởng thức món ăn sơn hào hải vị nào vậy. Cậu cứ ử ử trong miệng muốn nói mà không có thoát ra được chữ nào, rồi lại bị hắn cuốn vào, cũng vụng về mút lưỡi đáp lại nụ hôn của hắn. Như nhận được tín hiệu từ em yêu, không chậm chễ hắn bắt đầu mò tay vào trong áo cậu sờ soạng lung tung, mò đúng hạt đậu nhỏ của cậu hắn cầm tay vo viên mân mê rồi giật mạnh khiến cậu á lên một tiếng. Tự bản thân cậu cũng biết mình đang có cảm giác với các đụng chạm của hắn, bên dưới đã bắt đầu rỉ nước, cảm giác phê không thể tả, cậu tự cho phép mình được cùng hắn phóng túng, cậu cũng không vừa, cho tay xuống ve vuốt côn ŧɦịŧ của hắn, bàn tay của cậu vừa mềm vừa ấm khiến hắn chịu không nổi mà khẽ rùng mình.
Hắn vội vàng cởi hết hàng cúc áo, lột hết sạch đồ trên người cậu, di chuyển đầu lưỡi đế bú ʍúŧ đầu ti, tay cũng ra sức luận động bên dưới cậu bé của cậu, hắn cầm đầu côn ŧɦịŧ của mình cọ lên đầu côn ŧɦịŧ của cậu, cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ dã man khiến cả hai đầu côn ŧɦịŧ đều tiết ra đầy nước nhờn. Hắn lấy tay ve vuốt đầu côn ŧɦịŧ của cậu, sau đó lấy toàn bộ chất nhờn trên đó bôi xuống phía cúc huyệt của cậu, bôi xong hắn thuận theo dòng nước trơn đó trượt một ngón tay vào.

Cậu còn đang mê man vì cơn kɦoáı ƈảʍ hắn mang đến thì bỗng bị chọc vào hoa huyệt nên có chút cứng người lại, mặt có chút nhăn vì đau, ngón tay bị thít lại không di chuyển được. Hắn lại tiếp tục thôi miên cậu bằng nụ hôn nóng bỏng, hút hết sinh lực khiến cậu ưỡn người làm lỗ hoa nở ra, vậy là ngón tay có thể nhẹ nhàng ra vào theo nhịp giãn nở bên dưới, hắn cúi xuống hôn lên yết hầu của cậu, cắn nhẹ vào yết hầu khiến cậu rên lên một tiếng, mặt cậu nhắm chặt mơ màng theo từng cái ve vuốt của hắn, hắn lại tiếp tục cho thêm các ngón tay khác vào để mở rộng lỗ hoa của cậu, hắn không muốn cậu bị đau, dù thèm cậu đến phát điên nhưng hắn vẫn cố gắng làm cho cậu thoải mái để có thể sẵn sàng tiếp nhận cự vật của hắn mà không quá đau đớn.

"Hải, vào đi, ư..... hức... em muốn..... ngứa quá."

Ặc, cái này là cậu quyến rũ hắn nha

"Em làm thế này anh không chịu được đâu, chờ chút cho nó mở rộng đã bé cưng, anh không muốn làm em đau."

"Hứt.... em không chịu được nữa rồi, khó chịu lắm đó, người ta muốn anh mà."

Phựt, xong, mọi nhẫn nại kết thúc, hắn không còn thể kìm nén được nữa, côn ŧɦịŧ đau muốn điên lên được, lại còn nghe tiếng cậu nũng nịu khiến nó không chủ động mà căng thêm một mức nữa.

Hắn vẫn không quên lấy thêm chất bôi trơn, sau khi đeo bao hắn bôi lên côn ŧɦịŧ của mình, sau đó bôi lên cửa mình của cậu, cậu bị gel lạnh bôi vào có chút rùng mình, cảm giác vô cùng, vô cùng khó chịu.

Hắn một phát đâm thẳng vào hậu huyệt của cậu, so với việc nhích từng chút một có thể khiến cơ thể cậu bài xích đẩy côn ŧɦịŧ của hắn ra thì việc một phát đâm sâu này có vẻ thoải mái hơn cho cả hai. Tuy nhiên vì đột nhiên bị đâm khiến cơn đau bên dưới truyền lên khắp cơ thể, cậu co quắp hết cả người lại ngửa cổ lên hét to vì quá đau.

Hắn cúi xuống ôm chặt cơ thể cậu, hoàn toàn không động gì bên dưới, cố nín nhịn cơn đau do sự có bóp ở dưới của cậu tạo thành, hắn kiên nhẫn đặt nụ hôn lên trán, lên mi mắt, lên mũi, lên má rồi lên tai cậu, hắn dùng đầu lưỡi liếm quanh cửa tai khiến cậu rùng mình làm côn ŧɦịŧ của cậu cũng lớn thêm một vòng. Hắn mân mê bằng lưỡi từ dáy tai đến sau gáy, hỗm cổ cậu rồi xuống xương quai xanh, bên dưới tay cũng không quên nhiệm vụ chăm sóc tiểu đệ của cậu khiến cậu rêи ɾỉ không ngừng.

"A, Ngọc Hải, em chịu không nổi mất, hứt.... anh bắt nạt em......"

Bé con của hắn thật là, lúc nào trên giường cũng mang bộ mặt ủy khuất, khiến hắn chịu không nổi mà muốn ăn cậu sạch sẽ. Bắt đầu cảm nhận bên dưới của cậu đã giãn ra và dần quen với cự vật của hắn, hắn bắt đầu di chuyển, lúc đầu là tốc độ chậm sau đó thì chịu không nổi mà tăng tốc. Hắn ôm lấy hai bên eo cậu mà thúc , phát nào cũng lút hết côn ŧɦịŧ là có thể hiểu hắn đã đâm sâu đến đâu. Cậu chịu không nổi hai tay nắm chặt cổ tay hắn mà lắc lư theo từng cú thúc của hắn. Thúc phát nào cậu chết đi sống lại phát đó, côn ŧɦịŧ cùng hai túi dịch hai bên thi nhau lắc lên lắc xuống theo luận động của hắn, cả cơ thể cậu lên cơn co giật, rúm lại mà bắn thẳng lên ngực hắn. Cậu bủn rủn cả hai chân không có lực, bèn đặt hai chân lên hai vai hắn cho hắn thuận tiện ra vào, cậu chống tay vươn dậy tìm đến bờ môi hắn mà bú ʍúŧ, mỗi lần hắn thúc mạnh cậu lại bị răng hắn và vào môi, tuy đau nhưng lại không muốn dừng, cậu dang chân sang hai bên, hai tay ôm lấy cổ hắn, ở tư thế này cậu có thể nhìn thấy rõ ràng sự ra vào của hắn, cậu nhìn hắn mỉm cười, chu mỏ nhìn hắn có chút ủy khuất nha.
Hắn nhìn cậu không tránh khỏi phì cười, cậu là đang dỗi vì hắn mải ra vào bên dưới không thèm quan tâm đến nửa trên của cậu có phải không.

"Bé con à, ở trên giường không nên làm khuôn mặt đó nha, nếu không anh sẽ cho em chết đi sống lại đó."

"Xí, chỉ sợ anh không đủ sức thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro