2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"5555, chú em đừng lo, anh sẽ không bạc đãi chú, chiều anh tốt thì có thưởng."

Mẹ kiếp, đời hắn thật muốn dồn hết câu chửi thề cả cuộc đời vào một ngày hôm nay. Những lời tên con trai trước mặt kia đang thốt ra mà để người ngoài nghe thấy thử hỏi danh dự của Quế Ngọc Hải hắn biết để vào đâu, có phải là sẽ bị vứt đi cho chó gặm không. Được lắm, không trả thù thì hắn không phải Quế Ngọc Hải chủ tịch tập đoàn Quế Gia

Còn đang hừng hực lửa giận thì hắn thấy cậu trai trước mặt vô tư cởi luôn cái quần dài đang mặc, trên người còn đúng cái quần boxer, mà cũng chả chắc còn khi cậu ta còn đang tính tụt nốt nó ra cho đỡ vướng víu.

Đúng lúc này thì Giám đốc cùng mọi người đã kéo lên, đang hừng hực khí thế chạy lên bắt trộm thì há hốc mồm khi nhìn thấy người mà Chủ tịch gọi là trộm, trời ơi, không phải là chủ của căn Penhouse còn lại hay sao, thế nào lại trở thành trộm thế này. Rồi thì lột hết còn mỗi cái boxer trên người là làm sao. Tình hình thật quá hỗn loạn, ông cố gắng điều hòa lại hơi thở, kéo cái hàm như đang muốn rớt xuống của mình lên, khẽ nuốt nước bọt tính mở lời hòa giải. Hai người trước mặt, đắc tội với ai cũng chết không có đất chôn nha.

"Tất cả quay mặt hết ra đằng sau, ai cho các người lên đây, các người đang nhìn cái gì thế hả."

Còn chưa kịp mở miệng đã nghe tiếng quát của Chủ tịch khiến ông vẫy tay hẩy vội đoàn người quay lưng lại. Ông nội tôi ơi, tôi thật là oan quá mà, còn không phải là ông nội gọi tôi lên thì sao tôi dám lên đây hả trời. Ông Giám đốc thật hận không thể băm vằm cái tên Chủ tịch trời đánh, nếu không phải vì lương cao, đãi ngộ tốt thì ông đây đã nghỉ, nghỉ từ lâu rồi nhé tên ôn dịch. Lòng chửi vậy thôi, miệng đố dám phát ra tiếng, giờ này mà không yên phận đảm bảo sau này sống không toàn thây.

"Tất cả cút hết cho tôi, còn dám liếc mắt nhìn thì xác định mù từ ngày hôm nay."

Không ai nói ai câu gì, líu ríu nhắm hết cả mắt lại ra sức chạy về phía cầu thang, ồn ào náo nhiệt một lúc xong thì cũng trả lại sự yên tĩnh vốn có cho nơi này.

Hắn nhìn tên con trai trước mặt, thay vì chán ghét lại thấy bực tức, tên chết bầm, hắn còn chưa xơi đã đi phơi hết hàng họ cho thiên hạ nó nhìn, muốn để ông đây ăn giấm chua hả, thật muốn chết.

Hắn phi đến mở cửa, hai tay nhấc bổng luôn người con trai trước mặt bế một mạch vào giường ngủ, quăng thẳng lên giường không thương tiếc.

Coi ông đây là trai bao, phá khóa cửa nhà ông, đột nhập nhà ông, còn làm loạn lên, rồi show hết hàng họ ra cho bao nhiêu người nhìn, từng đấy lỗi ông đây sẽ trả hết một lần cho sạch sẽ.

Nói rồi hắn cũng không kiềm chế mà cởi phăng hết các thứ quần áo vướng víu trên người mình ra, lao đến lột luôn cái quần boxer với cái quần chíp còn sót lại trên người cậu. Cậu thấy có chút rùng mình vội cong người lại như con tôm, nhưng mà thuốc trong người đang phát tác khiến cậu khó chịu không thôi, ra sức trà sát người để bớt ngứa, tiếng rên ư ử phát ra như tiếng động vật gọi tình trong những ngày động dục khiến bản thân hắn nghe xong cũng muốn ngứa ngáy theo.
Con mẹ nó, body em cũng không tệ nha, nếu không muốn nói thuộc hàng cực phẩm, bảo sao có người muốn chuốc thuốc hất lên giường. Tự nhiên ông đây ngư ông đắc lợi, không ăn có phải có lỗi với thằng chuốc thuốc em lắm không em giai. Được anh thượng là cũng coi như em có được hồng ân, đêm nay nên biết cách làm anh suиɠ sướиɠ, nếu không ngày mai tỉnh dậy e rằng em sẽ không nhìn thấy được mặt trời nữa đâu.

Hắn lao đến ngậm lấy tôi môi trái tim đang run rẩy rêи ɾỉ của cậu, mút chặt đến nỗi cậu không phát được ra tiếng nữa, thở cũng phải thở nhanh thở gấp bằng mũi để hít không khí. Chài, cậu trai nhỏ, môi em làm gì bằng gì mà ngọt vậy, là rượu ngọt hay là em. Không đúng, hắn thì có rượu gì mà chưa thử qua, toàn loại thượng đặng nhưng chưa bao giờ hắn cảm thấy rượu ngon, ngoài vị chát và đắng đến khó chịu, hắn uống cũng chỉ là xã giao còn bảo thấy ngon thì quên đi. Thế nhưng sao hôm nay lại thấy rượu ngọt thế nhỉ, mai dậy phải hỏi cậu tên rượu rồi bảo gã thư ký mua một xe về để trong hầm rượu ở biệt thự nhà hắn uống dần mới được. Mùi vị thật không tệ.

Cậu như được gãi ngứa, cũng điên cuồng đáp lại nụ hôn của hắn, tuy nhiên cũng không tránh khỏi sự vụng về, đôi lúc thay vì hôn lại thành cắn khiến hắn đau giật cả mình, ấy vậy mà một tên lãnh khốc như hắn lại không hề thấy bực mình nha, chỉ cảm thấy pé con này có chút ngây ngô, có vẻ là lần đầu. Nghĩ thế khiến hắn lại càng cảm thấy hứng thú, là người đầu tiên của một ai đó thật là cho người ta cái tư vị đặc biệt, tự nhiên hắn lại muốn nhẹ nhàng nâng niu một chút, thật không muốn làm cậu đau.

Tuy nhiên hắn càng kiềm chế bao nhiêu thì cậu lại càng nhặng bấy nhiêu, cứ ra sức mút môi rồi sờ soạng lung tung khiến hắn cả người nóng phừng phừng chịu không nổi. Bản chất của hắn là người cao cao tại thượng, vị trí của hắn nhiều người mong với đến nên kẻ muốn hại hắn cũng đầy như lá rơi mùa thu, hắn đã tự rèn luyện đến bị chuốc thuốc cũng vẫn có thể kiềm chề được bản thân không phát dục lung tung thế mà giờ đây người hắn như kiến bò, chịu không nổi với mấy cái xoa nắn ngô nghê ngờ nghệch đến đáng thương của cậu.
Một người luôn đề phòng trước sau, được mất, ghê tởm những kẻ bất chấp muốn leo lên giường với mình, và quan trọng hơn là sợ bẩn hơn tất cả mọi thứ giờ đây đang vô tư lăn giường với cậu – một kẻ mới gặp lần đầu, đến tên còn không biết, lai lịch càng không, hắn bị sao vậy trời.

Hắn trườn xuống mân mê hai đầu hạt đậu, mút đến mê man khiến cậu rên ư ử như mê sảng, cả người nảy lên uốn éo không sao chịu nổi cái kɦoáı ƈảʍ này, cậu càng muốn nhiều hơn nữa, cậu ôm chặt lấy người đàn ông bên trên, cả 10 ngón tay bấu víu cấu gặm vào da thịt hắn đến đỏ, thay vì thấy đau hắn lại thấy hưng phấn phát điên, hắn chồm lên cắn thật mạnh lên cổ cậu khiến nó rớm máu, hắn muốn đánh dấu cậu, biến cậu trở thành vật sở hữu của mình. Cậu bị cắn đau hét á lên xong vỗ mạnh vào mông hắn cái đét.
Đang say mê bú liếm bị cậu tét mông khiến hắn đứng hình khựng lại nhìn cậu trai trước mặt không thốt được lời nào. Mẹ kiếp, cậu còn dám cả đánh mông hắn.

"Chú em hư nha, phục vụ anh mà dám cắn anh, không muốn nhận tiền tip có phải không?"

Ôi, con mẹ nó, cậu thật sự nghĩ hắn là trai bao đang phục vụ cậu, em được lắm, tôi sẽ thao chết em.

Không nói không rằng, không mân mê kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hắn một phát nhấc mông cậu lên đâm thẳng vào hậu huyệt còn đang khô khan của cậu, lỗ huyệt thít chặt như muốn đánh gãy cả côn ŧɦịŧ của hắn. Cậu chỉ biết hét áaaaaaaaaaaa lên rồi nằm bất động. Khốn nạn, đứa nào nói làʍ ŧìиɦ là sướng lôi ra đây cho ông đập chết. Con mẹ nó, đau chết cậu rồi. Hai mắt nước mắt thi nhau chảy, ở bên dưới thì co bóp liên hồi nhưng càng lúc càng thít chặt khiến hắn đau muốn chết.

"Oa oa...oa đau chết tôi rồi, lần đầu tiên của tôi, tại sao, tại sao bạn tôi đứa nào cũng bảo làʍ ŧìиɦ sướng mà tôi, con mẹ nó đau muốn liệt luôn thế này. Có phải chú em không có kỹ năng không hả, tại sao tôi lại đau chứ không phải sướng. Chú em cũng là lần đầu đi khách phải không?"

Nhìn người con trai trước mắt mà hắn không khỏi dở khóc dở cười, còn dám trên giường chê kỹ năng làʍ ŧìиɦ của một thằng đàn ông, cậu thật muốn chết. Bình thường ai nói với hắn những lời như thế phỏng ngày mai sẽ mất tích mãi mãi, chỉ duy có cậu là cho hắn cảm giác kỳ lạ, không những không thấy chán ghét lại muốn nhẹ nhàng yêu thương. Hắn không phải cũng bị cậu làm cho điên theo rồi đấy chứ, sao tự nhiên lại thấy não như kiểu bị hỏng chỗ nào rồi ấy, mọi thứ đều thấy rất sai sai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro