bốn mươi tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa tiếng sau, Triệu Sư Tử run rẩy phun thẳng tinh dịch vào bên trong cô, lúc này anh cảm thấy hồn phách đã thoát ly thể xác, tựa như bồng bềnh trên mây, thích muốn chết. Bắn tinh xong, anh cũng không vội rút ra, âm đạo của cô thật thoải mái vừa ấm áp vừa khoái hoạt, anh muốn đắm chiềm vào trong, căn bản luyến tiếc rút ra ngoài.

Đột nhiên đầu anh nảy ra chủ ý khác, đưa tay kéo áo cô lên, Cự Giải túm lấy tay Triệu Sư Tử, không để anh thực hiện mưu đồ, Triệu Sư Tử nhướng mày.

" Giả bộ cái gì, làm cũng làm rồi, còn sợ tôi sờ à?"

" Đồ lưu manh!"

" Cứ việc mắng chửi, bị đồ lưu manh như tôi cưỡi lên là cảm giác gì?"

Dương Cự Giải bị chọc tức đến bật khóc, Triệu Sư Tử chẳng thèm để ý, tiếp tục động tác đẩy áo lót cô lên trên, hai luồng thịt trắng nõn lập tức nhảy ra, đỉnh ngực hồng nhuận dựng đứng, so với tưởng tượng của anh còn lớn hơn, đúng là niềm vui bất ngờ.

Triệu Sư Tử dùng bàn tay to xoa ngực Cự Giải, cảm xúc mềm mại kia khiến anh si mê. Dương Cự Giải nhẹ nhàng ưm một tiếng.

" Anh, anh đi xuống..."

" Tôi vì sao phải xuống?" Triệu Sư Tử tiếp lời, ngón tay lướt qua hạt chân trâu đỏ hồng, anh cảm giác được thân thể cô bắt đầu run rẩy.

" Thực mềm, thực trắng, cảm xúc khi chạm vào rất tốt."

" Hạ lưu, ti bỉ..."

Triệu Sư Tử cười nhìn cô " Em gặp được người đàn ông nào không hạ lưu chưa? Nếu không hạ lưu có thể cùng em làm chuyện này sao?" Anh há miệng ngậm lấy nụ hoa cô hút vào.

" Ahhh... thật ngon, giống dâu tây pudding." Miệng không ngừng mút mát nhũ hoa hạ thể lại bắt đầu rục rịch đứng lên.

Dương Cự Giải sức cùng lực kiệt trở lại nhà, Dương Diệu Huyền đang ngủ, cô lặng lẽ cùng tiểu bảo mẫu chào hỏi chuẩn bị rời đi, nhưng Dương Diệu Huyền vẫn bị cô đánh thức.

" Mẹ, con phải đi rồi."

" Tiểu Triệu đâu?"

" Anh ấy..." Dương Cự Giải mất tự nhiên nói " Anh ấy có việc đi trước."

Dương Diệu Huyền đầy ý vị nhìn con gái, khóe miệng thoáng qua vẻ tươi cười, bà đuổi khéo tiểu bảo mẫu đi, cùng Dương Cự Giải nói " Có phải Tiểu Triệu đã "khi dễ" con?"

" Mẹ đang nói gì vậy? Mẹ, không có..." Dương Cự Giải thẹn quá hóa giận, thề thốt phủ nhận.

Dương Diệu Huyền lại cười nói " Không có sao? Con đừng nghĩ giấu giếm mẹ, mẹ cũng đã từng này tuổi, hôm nay hai đứa khẳng định có chuyện. Xem ra việc con cùng Tiểu Triệu đã nắm chắc rồi."

" Mẹ, mẹ đừng đoán, Tiểu Triệu là người thành thật, căn bản không thể nào." Dương Cự Giải nói xong liền mở cửa chạy đi.

Vừa ra khỏi cửa cô liền khóc, đây là chuyện gì, rõ ràng Triệu Sư Tử đã cường bạo cô, cô lại còn ở trước mặt mẹ mình nói tốt cho hắn. Dương Cự Giải vừa đi thì Triệu Sư Tử đến. Dương Diệu Huyền nửa điểm cũng không tức giận mặt mày hớn hở, khi nhìn thấy Triệu Sư Tử hai mắt lại càng sáng hơn, bà vội vàng tiếp đón Triệu Sư Tử. Triệu Sư Tử cùng Dương Diệu Huyền tán gẫu rất vui vẻ. Anh biết phụ nữ trung niên thích loại hình mẫu con rể như nào.

Hàn huyên một lát, Dương Diệu Huyền dò xét nói " Tiểu Triệu, lần này gì cần phải trách con, con đối với Tiểu Giải nhà ta đã làm cái gì?"

" Ai nha, dì à." Triệu Sư Tử gãi tóc " Con thực không nghĩ đến, nhưng con rất thích Tiểu Giải để, nhất thời xúc động liền... Con..con rất thích cô ấy, muốn kết hôn với cô ấy, con sẽ phụ trách."

Dương Diệu Huyền thay vì giận dữ lại rất vui vẻ " Dì nhìn người quả không sai, vừa thấy con đã biết con là đứa nhỏ thành thực, hai đứa còn trẻ không cầm lòng được chuyện này gì hiểu, lại nói, con cùng Cự Giải tranh thủ tình cảm cũng tốt, nghe nói nhà họ Đông có hai đứa nhỏ xấp xỉ tuổi nhau, ta chỉ sợ bên kia tiếp xúc nhiều sẽ xảy ra chuyện."

" Dì à, ngài đối với con thật tốt..." Triệu Sư Tử bày ra bộ dạng siêu cấp cảm động.

Dương Diệu Huyền nói tiếp " Ta chuẩn bị để Tiểu Giải kết hôn sớm một chút, tuy rằng theo pháp luật còn chưa đủ tuổi, bất quá con làm trong chính phủ chuyện này không cần tính tới, con xem tuổi con cũng không còn nhỏ, đã nghĩ tới chuyện này chưa?"

Khóe môi Triệu Sư Tử câu lên một chút, ngẩng mặt ánh mắt chỉ lại sự chân thành " Con đều nghe gì."

Dương Diệu Huyền vừa lòng gật gật đầu.

Trên bàn cơm nhà họ Đông, tâm tình Dương Cự Giải có chút không yên, buổi chiều hôm nay Đông Song Ngư dẫn Cố Vân Nhã về nhà, giới thiệu cho mọi người trong gia đình nhận thức. Cổ Oanh cũng rất thích Cố Vân Nhã, Đông Song Ngư cảm thấy mát mặt, nói nhiều hơn so với bình thường.

Đông Thiên Bình cố ý đùa cậu " Chị bhỏ của con cùng Vân Nhã ai xinh đẹp hơn?"

Đông Song Ngư nhìn nhìn Cố Vân Nhã lại nhìn nhìn Dương Cự Giải " Con cảm thấy đều đẹp mắt."

Cổ Oanh xuy một tiếng nở nụ cười " Tiểu Ngư thấy vậy sao, bất quá nói như vậy không sợ bạn gái mình tức giận?"

" Vì sao tức giận nha, con nói đều đẹp mắt, có phải không Nhã Nhã?"

Cố Vân Nhã đỏ mặt gật đầu " Tớ không tức giận nha."

Xem biểu cảm này của hai đứa mọi người đều nở nụ cười. Đông Thiên Bình nói " Về sau cháu cứ coi nơi này là gia đình mình, thường xuyên đến đây nhiều hơn."

Cố Vân Nhã gật gật đầu " Không ngờ chú Đông lại là người phóng khoáng đến vậy, so với suy nghĩ lúc đầu của cháu khác nhau hoàn toàn."

" Khác nhau thế nào?" Đông Thiên Bình cười hỏi.

" Cháu nghe nói chú là quan lớn, còn tưởng rằng chú sẽ vô cùng nghiêm khắc nha " Nghe Cố Vân Nhã trả lời, Đông Thiên Bình bật cười sang sảng.

Cố Vân Nhã cam đảm lên không ít, nói tiếp " Hơn nữa chú Đông còn đặc biệt trẻ, so với chú của cháu còn trẻ hơn."

" Lời này chú rất thích." Đông Thiên Bình cười, dùng khóe mắt lườm Dương Cự Giải một chút, Cự Giải lại xuất thần.

" Đúng rồi, chú Đông, Song Ngư có một bạn học rất tốt kêu Lục Nhân Mã, ngài hẳn là cũng biết cậu ấy, cậu ấy muốn đuổi theo Cự Giải, ngài sẽ đồng ý sao?"

Đông Thiên Bình sửng sốt, ứng phó với trường hợp này chỉ ha ha cười hai tiếng " Cái này còn xem ý tứ của Giải Giải."

Đông Thiên Yết quay đầu lại nói với Đông Song Ngư " Quản tốt cái miệng của bạn gái mình."

" Vì sao?" Đông Song Ngư không rõ chân tướng " Nhân Mã rất thích chị nhỏ."

Dương Cự Giải hiện tại mới có phản ứng, phát hiện Đông Thiên Bình cùng Cố Vân Nhã đều nhìn mình, Cố Vân Nhã nói

" Cự Giải, chú Đông nói nếu Lục Nhân Mã muốn theo đuổi cậu chỉ cần cậu đồng ý là có thể, Lục Nhân Mã rất ưu tú nha, nếu hai người yêu nhau, chúng ta đây bốn người có thể cùng nhau chơi."

" Xôn xao." một tiếng Đông Thiên Yết đứng lên " Con ăn no, về phòng trước."

Mà trên bàn cơm chén cơm của anh còn chưa động qua. Cố Vân Nhã nhỏ giọng hỏi Đông Song Ngư " Tớ nói sai gì sao? Anh hai cậu anh ấy..."

" Anh ấy là vậy đó, cậu cũng không phải không biết."

Ánh mắt Đông Song Ngư sáng lấp lánh nhìn về phía Dương Cự Giải " Chị nhỏ, Nhân Mã theo đuổi chị, chị có đồng ý không?"

Dương Cự Giải biến sắc, nhìn Đông Thiên Yết rời đi, lại nhìn về phía Đông Thiên Bình, Đông Thiên Bình vẫn như cũ cười cười, nhưng đôi mắt đã có điểm thâm trầm.

" Hai người nói gì vậy, cậu ấy là lão sư của tớ, làm sao có thể theo đuổi tớ chứ?"

" Nhân Mã nói thích chị, muốn theo đuổi chị. Còn nói muốn viết thay em một phần bút ký nha." Đông Song Ngư khoa trương nói.

" Làm sao có thể." Dương Cự Giải đỏ mặt đứng lên " Con cũng no rồi, con đi lên lầu trước" Nói xong, bỏ chạy lên lầu.

" Chị nhỏ sao thế?" Đông Song Ngư khó hiểu hỏi.

Đông Thiên Bình nói " Chị nhỏ của con tuy rằng lớn hơn con, bất quá về phương diện này còn chưa hiểu lắm, loại tình cảm này cứ thuận theo tự nhiên, hai người các con trước hết lo cho bản thân mình trước đi, đừng thay người khác bắc cầu hỉ thước."

Anh nói cực kỳ uyển chuyển, hai cái tiểu gia hỏa cũng cảm thấy trưởng bối nói rất có đạo lý, đều gật đầu.

Dương Cự Giải vừa lên lầu đã bị Đông Thiên Yết kéo vào phòng ngủ, cửa vừa đóng, anh liền bỏ Cự Giải một bên, bản thân nằm xuống giường, bày ra khuôn mặt lạnh như băng.

" Anh tức giận?" Dương Cự Giải cẩn thận hỏi.

Đông Thiên Yết di chuyển bả vai không để ý tới cô.

" Tôi cùng Lục Nhân Mã một điểm quan hệ đều không có, thật sự, tôi chỉ coi cậu ấy là lão sư, hơn nữa chúng tôi cũng không phải rất quen thuộc..."

" Ai muốn nghe cái này." Đông Thiên Yết lạnh lùng nói.

Dương Cự Giải trầm mặc, một lát sau mới nói " Kia... Anh kéo tôi vào đây làm gì?"

Đông Thiên Yết xoay người, tay chỉ về phía cửa " Đi, tránh xa tôi ra."

Dương Cự Giải khe khẽ thở dài, xoay người rời đi, nhưng mấy giây sau cô cũng không biết tại sao lại thế này, cô bị Đông Thiên Yết áp ở phía dưới thân, đôi mắt lạnh băng giống như sói nhỏ của Đông Thiên Yết nhìn chằm chằm vào cô, không khí giữa hai người giảm xuống cực thấp.

Đông Thiên Yết cúi đầu hôn môi cô, trừng phạt cắn cắn bờ môi căng mọng, nhiệt liệt lại tàn bạo, thật lâu anh mới buông cô ra, hạ giọng nói " Tôi sẽ không cho cậu ta dạy em nữa."

Dương Cự Giải mở to mắt nhìn anh, khẽ lên tiếng " Được."

Đông Thiên Bình lo lắng cho Dương Cự Giải, liền đi lên lầu hai tìm cô, Cự Giải cũng không ở trong phòng, anh lại mở phòng Đông Song Ngư ra, bên trong cũng không có người. Anh đứng trước cửa phòng đứa con lớn nhất Đông Thiên Yết, hồ nghi nhìn cánh cửa khép chặt, đúng lúc này, cửa vừa mở, Dương Cự Giải từ bên trong đi ra, hai người va phải nhau. Cự Giải sợ hãi kêu một tiếng, khi nhìn thấy đó là Đông Thiên Bình, mặt cô đều đỏ lên.

" Vâng, cha nuôi."

Ánh mắt Đông Thiên Bình sâu sắc nhẹ nhàng xẹt qua gương mặt cô cùng với đôi môi hơi hơi đỏ tươi, bất quá anh cũng không nói gì, chỉ hỏi " Không có việc gì chứ?"

" Không có chuyện gì." Biểu cảm của Dương Cự Giải có điểm mất tự nhiên, hơi cúi đầu " Vừa nãy Thiên Yết nói có quyển sách tìm không thấy, con giúp anh ấy tìm một chút."

" À." Đông Thiên Bình gật đầu, bọn họ tựa hồ có một đoạn thời gian không ở cùng nhau, anh thật sự bận quá, có chút rảnh rỗi, Cự Giải lại luôn bị hai đứa nhỏ chiếm dụng, anh cũng không nói gì.

" Trở về phòng nghỉ ngơi một lát đi" Anh đưa mắt nhìn đồng hồ " Hiện tại cha nuôi phải đi họp."

" Dạ." Cự Giải ngoan ngoãn lên tiếng, trong lòng có chút mất mát lại có chút thoải mái.

Đông Song Ngư đưa Cố Vân Nhã về phòng của mình, hai người ở trong một không gian nhỏ tán gẫu, xem phim tình cảm ngọt ngào. Thời đểm nam nữ chính trong phim diễn đến đoạn hôn môi, Cố Vân Nhã quay đầu nhìn về phía Đông Song Ngư, Đông Song Ngư tựa hồ cảm nhận được, cũng quay đầu nhìn cô.

" Sao vậy?"

" Không có gì." Mặt Cố Vân Nhã hơi hơi phiếm hồng, nhưng vẫn như trước mở to mắt nhìn Đông Song Ngư.

" Vậy xem tiếp đi." Đông Song Ngư nói xong bả vai khẽ chuyển về hướng màn hình.

" Song Ngư." Cố Vân Nhã kêu một tiếng.

" Hả?" Đông Song Ngư lại quay sang, bỗng nhiên bờ môi cậu bị hai cánh hoa mềm mại ướt át hôn, hơn nửa ngày, Đông Song Ngư cơ hồ sững sờ tại chỗ, chỉ có Cố Vân Nhã chủ động hôn cậu.

Cố Vân Nhã rời đi bờ môi của cậu, gò má đỏ ửng một mảnh " Tớ... Tớ cũng không có kinh nghiệm về phương diện này..."

Đông Song Ngư giống như vẫn còn chìm trong mộng, cậu dùng đầu ngón tay chạm lên môi mình, thì thào nói " Như thế nào ăn không ngon giống môi chị nhỏ đây?"

Sắc mặt Cố Vân Nhã bỗng chốc thay đổi, cô ôm mặt khóc chạy ra ngoài. Mãi sau Đông Song Ngư mới có phản ứng liền đuổi theo, nhưng đã chậm.

Cuối tuần, tại nhà họ Trương, Mỹ Duyên bưng cốc nước trái cây lên phòng cho Lục Nhân Mã, cô kinh ngạc phát hiện trên giường Lục Nhân Mã bày đầy quần áo, mà chủ nhân của nó đang cầm một chiếc áo sơ mi đứng ở trước gương khoa tay múa chân, khóe miệng còn gợi lên ý cười.

Mỹ Duyên còn chưa nói, Lục Nhân Mã liền bảo cô đặt nước trái cây ở trên bàn là tốt rồi. Mỹ Duyên chạy vào phòng khách, một mặt bị dọa sợ.

" Như thế nào?" Triệu Sư Tử bắt chéo chân hỏi, nâng mi nhìn về phía Trương Song Tử " Không hiểu được Mã Mã lại nói gì đó kinh thiên động địa đây."

Trương Song Tử cười, lực chú ý cũng từ màn hình TV chuyển tới trên người Mỹ Duyên.

Mỹ Duyên vi thở gấp nói " Hai người đoán tiểu thiếu gia đang làm gì?"

" Làm gì?" Triệu Sư Tử hỏi " Xem phim A?" Vừa nói xong, trên đầu liền bị Trương Song Tử ném tới một chiếc nệm cứng, không khỏi "Ôi" một tiếng.

Mỹ Duyên lắc đầu " Cậu ấy thử quần áo, quần áo ném bừa bãi trên giường, còn giống như không hài lòng. Trước kia cho tới bây giờ cậu ấy đều không như vậy, tùy tiện lấy một kiện quần áo sẽ không để ý bộ dáng ra sao. Này tuyệt không giống với cậu ấy a, giống như có cô gái nào bám vào trên người cậu ấy."

Triệu Sư Tử phốc một tiếng nở nụ cười " Anh, xem ra anh phải mời bà đồng tới nhìn Mã Mã một chút."

Trương Song Tử khẽ nhướng mày " Em nói Mã Mã chọn quần áo?"

" Đúng vậy, em nói đều thật." Mỹ Duyên khoa trương nói " Thật giống như bộ dáng phụ nữ khi đi hẹn hò.."

" Hẹn hò?" Triệu Sư Tử nghiền ngẫm, xoay mặt nhìn Trương Song Tử " Em nghe nói gần đây Mã Mã tới nhà họ Đông, giống như làm giáo sư cho gia đình đó, sẽ không là lão sư cho Dương Cự Giải chứ? Chẳng lẽ cậu ấy coi trọng cô bé?"

" Nói bậy." Trương Song Tử tiếp lời " Làm sao có thể, Mã Mã đối với phụ nữ không có hứng thú, nhưng ngày nào đó nó sẽ có hứng thú với phụ nữ, họ Trương chúng ta đều phải vui mừng, chị gái tôi sắp u sầu tới hỏng rồi."

Rốt cục Lục Nhân Mã rốt cục cũng chọn được bộ quần áo vừa ý, đứng ở trước gương vuốt tóc, trong đầu tưởng tượng sẽ mau chóng được nhìn thấy Dương Cự Giải, khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên ý cười. Đúng lúc này, di động kêu, cậu ấn nút nghe, không nghĩ tới đó lại là Dương Cự Giải.

" Thế nào lại là cậu?" Trong giọng nói của Lục Nhân Mã mang theo sự kinh hỉ không khắc chế được.

" Ừm... Cái kia... Tớ có chút không thoải mái, cho nên hôm nay không thể lên lớp..." Dương Cự Giải đứt quãng nói.

Tâm tình Lục Nhân Mã giống như từ trên đỉnh núi cao rớt xuống đáy cốc, bất quá cậu lại bắt đầu lo lắng " Sao không thoải mái? Gặp bác sĩ chưa?"

" Không có việc gì không có việc gì, tớ gặp rồi, tớ chỉ muốn nói với cậu một tiếng, miễn cho cậu đi một chuyến vô ích, thực xin lỗi, tớ tắt máy đây."

" Này.." Lục Nhân Mã nhìn nhìn di động, sau đó ném điện thoại lên trên giường, kéo rèm cửa sổ ra, cúi đầu theo kính viễn vọng hướng phía đối diện, trong phòng cũng không có bóng dáng của cô, cậu tỉ mỉ tìm tòi vài lần, cô đích xác không có ở đó. Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, thân thể ngã ngửa xuống giường, hiện tại cậu thật muốn chạy tới nhà họ Đông, lập tức có thể nhìn thấy cô, nhưng cậu lại không tìm ra lý do nào để tới.

Vài ngày nay Dương Cự Giải thấy Đông Song Ngư có chút không tốt, vừa hỏi Đông Song Ngư liền ấp úng nói " Em cũng không biết tại sao, Cố Vân Nhã đột nhiên không để ý tới em. Gọi điện thoại cô ấy không nghe, em đi tìm, cô ấy lại trốn tránh em."

" Hai người đã xảy ra chuyện gì, có phải cậu đã làm chuyện gì khiến cho cô ấy không vui?"

" Hôm bữa xem phim, cái gì em cũng không có làm nha, chỉ là thời điểm xem phim, cô ấy hôn em một cái..."

" Sau đó thì sao?" Cự Giải vừa bực mình vừa buồn cười hỏi.

" Sau đó... Em nói không ăn ngon bằng môi chị nhỏ..."

" Cái gì?" Cự Giải mở to mắt " Cậu..."

Đông Song Ngư đáng thương nhìn cô " Thực xin lỗi, có một ngày khi chị nhỏ ngủ, em nhìn môi chị nhỏ giống như dâu tây, liền ăn một ngụm..."

" Cậu nha." Cự Giải vỗ cậu một cái, một điểm cô cũng không để trong lòng, bởi vì Đông Song Ngư thuần khiết khiến cô không thể sinh ra loại ý nghĩ không sạch sẽ.

" Sao cậu lại có thể nói mấy lời này, như vậy cô gái nào cũng sẽ tức giận, hơn nữa nó lại đặc biệt nghiêm trọng."

" Vậy phải làm sao bây giờ? Chị nhỏ, chị giúp em với, em thật sự rất thích Cố Vân Nhã, em không muốn cùng cô ấy chia tay." Đông Song Ngư tội nghiệp nói.

Dương Cự Giải trừng mắt nhìn cậu một cái " Về sau cậu không thể như vậy muốn nói cái gì liền nói cái đó, hơn nữa phải giải thích cho Nhã Nhã hiểu, hướng cô ấy xin lỗi."

" Em biết, nhưng hiện tại cô ấy căn bản không cho em cơ hội."

Dương Cự Giải lấy di động của chính mình gọi cho Cố Vân Nhã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro