hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Cự Giải đứng ở trước cửa phòng, hít một hơi sâu, giơ tay nhẹ nhàng gõ cửa, trong phòng không hề có động tĩnh gì, cô quay đầu nhìn Mã Khiêm và Thu Liên đang ở kế bên mình, hai người họ nhận lệnh Liễu Nhan đứng thủ ngoài cửa phòng, nếu có tình huống gì phải chạy nhanh thông báo cho chị Nhan.

Dáng vẻ của Thu Liên đầy khẩn trương, bảo Dương Cự Giải gõ cửa lại lần nữa. Cự Giải biết vị khách bên trong có thân phận tôn quý, Cự Giải xoay người lại gõ thêm ba cái, lúc này trong phòng truyền ra một giọng nam trầm thấp " Mời vào "

Dương Cự Giải quay đầu liếc nhìn Thu Liên, Thu Liên liều mạng hướng Cự Giải vẫy tay, ý bảo cô nhanh đi vào, Dương Cự Giải chỉ có thể đẩy cửa bước vào trong.

Đông Thiên Bình mới từ phòng tắm đi ra đã nghe thấy có người gõ cửa, anh ngầm hiểu, nói một tiếng mời vào, sao đó ngồi ở bên giường dùng khăn lông lau tóc. Lúc này cánh cửa mở, Dương Cự Giải đi vào, cô cũng không quá sợ hãi, bởi vì cô đã sớm đưa ra quyết định, vì bệnh tình của mẹ chuyện gì cô cũng có thể làm. Nhưng khi đứng trong căn phòng xa hoa, nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên giường, cô bắt đầu có chút hoảng, không biết bản thân nên làm cái gì, phải nói gì, chỉ biết im lặng đứng ngay tại chỗ.

Ở trong quan niệm của Cự Giải, quan chức chính phủ đều là ngồi chơi hưởng lợi, bộ dạng bụng bự khệ nệ. Cô nghe nói vị khách mình tiếp cũng là quan chức chính phủ nên đã nghĩ đến cảnh tượng phía trước đang chờ cô, cho nên khi nhìn thấy người đàn ông ngồi trên giường làm cho cô lắp bắp kinh hãi, người đàn ông này không già như mình tưởng, còn rất anh tuấn. Có lẽ anh giống như nam chính cô hay coi trong phim thần tượng lúc tám giờ.

Đông Thiên Bình buông khăn lông, liếc nhìn cô một cái, cô bé này chắc khoảng mười một tuổi, thân mình nhỏ gầy, trên người mặc chiếc áo kiểu thủy thủ đã cũ, phía dưới mặc cái quần jeans ống dài, không biết chân cô bé hình dáng ra sao, chiếc quần jeans kia ống quần vốn nhỏ vậy mà mặc trên người cô vẫn rộng rãi, Đông Thiên Bình không đem cô cùng người phụ nữ bồi mình đêm nay liên hệ với nhau, chỉ cho rằng cô đi nhầm phòng.

" Cô bé, cháu tìm ai? Có phải đi nhầm phòng hay không? "

Nghe người đàn ông hỏi vậy, Cự Giải bỗng chốc đỏ mặt. " Em....em là do chị Nhan kêu tới bồi ngài..."

" Hả? " Đông Thiên Bình ngẩn ra, lại đem cô bé đánh giá một chút, hơi nhíu mi, thấp giọng nói. " Không biết Liễu Nhan làm trò quỷ gì "

Tuy người đàn ông âm thanh rất thấp, nhưng Cự Giải đều nghe được, cô sợ người đàn ông trước mặt không vừa lòng sẽ đem mình đuổi ra ngoài, liền vội vàng nói. " Đông tiên sinh, em sẽ hầu hạ ngài thật tốt, nhất định làm ngài hài lòng, xin ngài đừng đuổi em đi "

Cô bé liên tục nói, âm thanh tràn đầy sợ hãi, ánh mắt trong suốt nhìn về phía anh tràn ngập van xin. Đông Thiên Bình hơi giật mình, cô bé này thật nhỏ, thật mộc mạc, thật thuần khiết, thuần khiết....Từ ngữ này ở trong tư duy của anh rất trừu tượng, hay nói cách khác vốn chưa từng xuất hiện, anh ở trong quan trường lăn lộn nhiều năm, những người xung quanh anh muôn màu muôn vẻ, lại không có ai là thuần khiết, thậm chí những phụ nữ vây quanh anh cũng không ai xứng với. " Thuần khiết "

Nhưng cô bé trước mắt này lại hết sức tự nhiên bước vào cuộc đời anh, thậm chí nửa tỉnh nửa mê nói với anh, sẽ hầu hạ anh thật tốt, hơn nửa nhất định làm anh vừa lòng. Anh không khỏi cúi đầu nở một nụ cười.

" Thật không, vậy em hãy đem tài năng của mình làm anh hài lòng đi? "

Anh thâm ý hỏi, trong giọng nói mang theo một tia khiêu khích ngay cả bản thân cũng chưa nhận ra.

" Em...không biết " Mặt Dương Cự Giải đỏ lên, hoang mang lắc đầu.

" Em tuy rằng không biết, nhưng em rất nghe lời, ngài muốn em làm cái gì em sẽ làm cái đó " Cô nghiêm túc nói

Ánh mắt cô bé nghiêm túc cẩn thận nhìn về phía anh, giống như một hồ nước, trong suốt nhìn thấy tận đáy hồ, nhìn vào ánh mắt như vậy, anh không khỏi động tâm, tựa hồ toàn bộ thể xác và tinh thần đều bị cuốn vào, không cần thiết phải đề phòng, cũng không cần băn khoăn bất cứ cái gì, chỉ cần đem bản thân hòa tan, đắm chìm trong đôi mắt ấy. Anh hướng cô bé vẫy tay, để cô tiến lại chỗ mình. Dương Cự Giải rốt cục buông được tảng đá đè nặng trong lòng, cô e sợ đi tới trước mặt người đàn ông, lập tức bị hương vị đàn ông mãnh liệt xông vào mũi, đó là hỗn hợp hơi thở xen lẫn mùi sữa tắm, thật mê hoặc nhưng cũng rất dễ chịu, Dương Cự Giải thầm hít một hơi thật sâu, cảm thấy như ngửi được hương vị của ba vậy, từ nhỏ cô đã là một đứa trẻ không có ba.

" Em bao nhiêu tuổi? " Người đàn ông hỏi.

" Mười sáu tuổi " Cô lập tức trả lời.

Người đàn ông nhìn cô một cái, ánh mắt dừng lại trên phần ngực nhỏ xíu, rõ ràng còn chưa phát dục hoàn toàn, rồi lại nhẹ nhàng đảo một vòng từ trên xuống dưới.

" Còn không chịu nói thật? " Trong giọng nói cũng không mang vẻ trách cứ, ngược lại mang theo vài phần dịu dàng.

Cô kinh hoàng nâng mắt lên, nhìn đến đôi mắt ẩn giấu tia mỉm cười của anh, cô mới buông mi xuống, nói lời chân thật. " Thật xin lỗi, em năm nay mười bốn tuổi, nhưng việc gì em đều có thể làm, những chuyện các chị mười sáu tuổi làm em cũng làm được "

" Các chị mười sáu tuổi sẽ làm gì? " Anh hỏi, như cũ mỉm cười trêu cô.

Cô ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt có phần hoang mang. Đông Thiên Bình nhìn Cự Giải, đột nhiên đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của cô, thân hình cô bất chợt cứng đờ, nhanh chóng ngước mắt lên, nhìn về phía anh, hai người họ cứ đưa mắt chăm chú nhìn nhau, Dương Cự Giải cảm thấy người đàn ông này thật mạnh mẽ, tay cũng thật lớn, phủ trên đầu cô thật ấm áp. Giống như...tay của ba vậy...

Tay anh để trên mái tóc cô nhẹ nhàng vuốt ve, bàn tay truyền đến cảm xúc mềm mại trơn mượt, tựa như cảm giác mà cô bé mang lại cho anh, đơn thuần mà sạch sẽ. Tâm tư anh lại dao động, nhưng đáy lòng lại dâng lên cảm giác tội lỗi, đúng vậy, cô bé thật sự quá nhỏ, mới mười bốn tuổi thôi, phụ nữ cùng anh rất nhiều nhưng ít nhất cũng trên mười bảy tuổi, anh cho tới bây giờ chưa từng chạm qua ai nhỏ tuổi như vậy

Thả cô đi...anh sớm đã đem ý định này chặt đứt, vì sự tinh khiết trong sáng của cô đã khơi mào dục vọng của anh, thậm chí bộ phận phía dưới có phản ứng từ lúc nào, anh cũng bắt đầu hoài nghi bản thân mình có phải hay không che giấu tính mê luyến trẻ nhỏ.

Nghĩ như vậy, anh hô hấp có chút dồn dập, lại tận lực đè xuống dục vọng trong cơ thể, bảo trì vẻ ngoài bình tĩnh. Mà con cừu nhỏ trước mặt không hề cảm nhận được một chút gì tình cảnh nguy hiểm của mình, vẫn như cũ nâng đôi mắt tinh thuần nhìn anh.

" Em đi tắm một chút đi " Anh mở miệng nói, trong lòng lại thầm mắng bản thân bỉ ổi, cô bé thuần khiết như vậy, anh lại muốn dùng phương pháp thô bạo nhất giữ lấy cô.

" Em đã tắm rồi " Cô bé trả lời, giọng điệu nhè nhẹ, phảng phất cũng không cảm thấy từ tắm rửa có ý nghĩa mẫn cảm cỡ nào.

" Phải không? Vậy lại gần đây để anh ngửi xem đã tắm sạch hay chưa? " Lời nói hết sức tự nhiên từ miệng anh thốt ra, mang theo một loại nguyên thủy khiêu khích.

Cô bé ngoan ngoãn " Dạ " một tiếng, đem thân mình sát lại. Anh liền đem mũi vùi vào hõm vai của cô hít một hơi.

" Em dùng sữa tắm hương hoa lài "

Cô gật gật đầu, ánh mắt cười đến tạo thành hình vòng cung, giống hai vầng trăng non, anh không khỏi giơ tay sờ mặt cô, khuôn mặt tươi trẻ, da thịt non mềm làm anh cả người hưng phấn. Ngoài miệng lại nói. " Mười bốn tuổi, em cùng tuổi con anh ngang nhau "

Đôi mắt mở to, có điểm không tin nói. " Đông tiên sinh có bao nhiêu tuổi? "

Anh bật cười, đã thật lâu chưa từng nghe qua câu nói không lễ phép như vậy, ít nhất trong thành phố B này không ai dám nói anh như vậy.

" Em đoán xem? " Anh nhướn mi, tận sâu trong đáy lòng có gì đó chậm rãi thức tỉnh.

Ninh Cự Giải lại nhìn anh, người đàn ông trước mặt hình dáng khắc sâu, mũi cao thẳng, khuôn mặt mang theo vẻ tang thương cùng thành thục, hình thành một loại nam tính gợi cảm mê hoặc, cô đoán anh năm nay ba mươi mốt hoặc ba mươi hai tuổi.

Anh nở nụ cười. " Anh thoạt nhìn trẻ tuổi vậy sao? "

Anh đã rất lâu chưa từng có cảm giác " Tuổi trẻ " bởi vì thân phận không cho phép, cho dù trước mặt cấp dưới lớn tươi hơn mình, anh cũng phải tỏ ra từng trải già dặn.

" Anh một chút cũng không già " Cô thật thà nói.

Anh hào hứng nói tiếp " Chúng ta hiện tại nên làm cái gì đây? "

Cô nhìn anh " Đông tiên sinh muốn làm cái gì, em liền cùng anh làm cái đó "

" Như vậy, em muốn cùng anh làm tình không? " Giọng nói anh ngày càng trầm xuống, đôi mắt tối đen sâu thẳm.

Cô chăm chú nhìn anh, một lúc sau mới nhẹ nhàng gật đầu. Anh nở nụ cười, ôm chầm lấy cô, cảm thấy cô thật nhẹ giống như một con mèo, muốn ôm chặt vào lòng không bao giờ buông ra.

" Đem quần áo cởi ra " Anh nhẹ giọng phân phó, cô liền ngoan ngoãn đem quần áo thoát ra, chỉ để lại áo ngực và quần lót.

Nhìn cô đem quần áo từng món cởi ra, trong lòng anh vẫn có chút giãy dụa, một cảm giác tội lỗi lại dâng lên, bất quá đã bị dục vọng của nhấn chìm. Cô tựa như đóa hoa lài nở rộ trước mặt anh, e ấp cúi đầu xấu hổ. Dù sao cũng là lần đầu tiên cô ở trước mặt đàn ông cởi đồ chỉ còn mặc đồ lót, mười bốn tuổi, đúng là thời điểm phát dục lần hai.

Anh phát hiện cô cũng không gầy như mình nghĩ, chỉ là khung xương của cô quá nhỏ, làm cho người xem cảm thấy nhỏ bé gầy yếu, thân thể mười bốn tuổi rất đẹp, đẹp làm anh không muốn dời tầm mắt. Anh vươn tay cởi khóa áo ngực, dè dặt cẩn trọng đem áo ngực lấy xuống . Mặt cô đỏ rực, tay theo bản năng che đi, lại bị tay anh ngăn cản. Trước ngực cô bé là hai quả đào non mềm nho nhỏ, lại giống như hai cái bánh bao nhỏ trắng trẻo còn chưa phát triển hoàn toàn, phồng lên căng mọng chọc người cắn mút.

Dương Cự Giải chỉ mặc duy nhất chiếc quần lót đứng trước mặt người đàn ông, tuy rằng người đàn ông này vừa anh tuấn vừa dịu dàng, còn làm cô nhớ đến hương vị của ba. Nhưng ánh mắt người đàn ông trước mặt luôn chăm chú nhìn vào ngực cô, làm cô cảm thấy rất ngượng ngùng, tay chân đều biến thành dư thừa không biết để đâu, ánh mắt cũng chẳng biết hướng về chỗ nào.

" Như thế nào, đổi ý? Nếu không đồng ý hiện tại em có thể đi ra " Anh nói, trong nội tâm lại mắng bản thân dối trá, anh làm sao có thể thả cô chạy, dù gì thức ăn cũng đã đưa tới miệng.

" Không, không, em nguyện ý " Cô rốt cục nhìn thẳng vào anh, kiên định nói.

" Lại đây " Anh đem Cự Giải kéo qua, nắm ở thắt lưng cô " Đem nửa thân trên cong về phía sau " Cô liền đem thân mình ngưỡng về phía sau, để bộ ngực hoàn toàn phơi bày ra trước mặt người đàn ông, hai trái đào căng mọng cứ vậy bày ra trước miệng anh, hơi thở nóng bỏng của anh phả vào ngực cô, Dương Cự Giải khẩn trương đem tay nắm chặt.

Vị trí này cỡ nào thuận tiện, anh chỉ cần đưa lưỡi liền có thể liếm lên ngực cô, anh cũng làm đúng như vậy, đầu lưỡi liếm lên ngực trái non mềm của cô, cảm giác tuyệt vời không sao tả xiết. Dương Cự Giải nhìn không thấy vẻ mặt người đàn ông phía trước, chỉ đến khi đầu lưỡi của anh liếm lên ngực cô, một cảm giác kỳ dị chợt ập tới, giống như có dòng điện chạy vào trong cơ thể cô, nhanh chóng chạy đi tới các dây thần kinh, khi đó cô còn không biết cái gọi là " mất hồn " này, chỉ cảm thấy mơ màng, thật kỳ diệu, thật rung động lại thật thoải mái. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro