hai mươi bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cự Giải lăn qua lộn lại trên giường không cách nào ngủ được, cô không nghĩ tới tính tình Lâm Bạch Dương lại kỳ dị như vậy, đánh trống khua chiêng xông vào phòng Đông Thiên Bình, còn Đông Thiên Bình lại nuông chiều em trai chẳng nỡ trách móc.

Đúng lúc này, điện thoại trên bàn vang lên, Cự Giải bắt máy, âm thanh dịu dàng ấm áp của Đông Thiên Bình truyền tới, cô mỉm cười vui vẻ, nghĩ rằng Đông Thiên Bình gọi mình xuống dưới, ai ngờ Đông Thiên Bình chỉ dặn dò.

" Cự Giải, em mang chút đồ uống cho Dương ở phòng tập trên lầu ba đi, Cổ Oanh đã ngủ không tiện làm phiền "

" Dạ " Cự Giải không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, lại ngượng ngùng hỏi thêm " Con đưa đồ uống xong có thể đi tìm ba nuôi không?"

Đầu dây bên kia im lặng một chút rồi mới lên tiếng " Tự con quyết định đi "

Cự Giải hớn hở dạ một tiếng rõ to xong liền cúp điện thoại, mặc thêm quần áo, rồi đi xuống lầu lấy nước uống. Nhà họ Đông có một phòng tập thể thao với nhiều dụng cụ hiện đại và một hồ bơi trong vắt, nằm trên lầu ba. Cự Giải nhìn dáo dác xung quanh không thấy bóng dáng của Lâm Bạch Dương, nhíu mày nghi hoặc, bỗng nghe được âm thanh rẽ nước, kèm theo đó là một bóng dáng cao lớn tráng kiện từ dưới đáy hồ chui lên, liếc thấy Cự Giải đứng đó huýt sáo vui mừng bơi về phía cô.

" Tôi...ba nuôi bảo tôi bưng nước uống cho anh " Cự Giải đem đồ uống trên tay đưa ra.

" Sao lại ăn mặc chỉnh tề như vậy? Anh tôi chưa nói rõ ràng à? "

" Hả?" Cự Giải ngu ngơ không hiểu lời anh nói.

Lâm Bạch Dương nở nụ cười mờ ám, vươn tay về phía Cự Giải, cô tưởng anh muốn lấy nước uống phối hợp giơ ra, ai ngờ bàn tay to lớn bắt lấy cổ tay gầy yếu của cô kéo xuống hồ. " Ầm " một tiếng, Cự Giải và khay đồ uống cùng rớt xuống nước, hai tay cô ôm lấy Lâm Bạch Dương, tựa như bắt lấy phao cứu hộ.

" Thật xin lỗi...tôi không biết bơi .." Cả người không ngừng chìm xuống, cô cố ôm chặt thân hình cứng rắn của người đàn ông trước mặt, vội nói " Có thể đưa tôi lên không? "

" Em cố ý dụ dỗ tôi sao?"

" Không có "

" Có, em thích tôi, mỗi lần em nhìn tôi, ánh mắt luôn luôn mê đắm " Giọng điệu của Lâm Bạch Dương đầy khẳng định nói.

Cự Giải đỏ mặt giải thích " Tôi không phải cố ý, đúng là tôi có thích anh, nhưng không phải thích mà anh đang nói, tôi luôn xem anh như thần tượng "

" Em thừa nhận mình thích tôi " Lâm Bạch Dương chỉ chọn câu quan trọng lặp lại, nói tiếp " Như vậy tối nay em bồi tôi ngủ cũng không đến nỗi khó khăn gì "

" Anh nói cái gì?" Cự Giải kinh ngạc hỏi.

" Chẳng lẽ anh trai tôi chưa nói, đêm nay anh ấy nhường em cho tôi sao?" Lâm Bạch Dương dùng tay ép chặt cặp mông cô, để cô cảm nhận được vật nam tính đang trướng đau của mình.

" Á, anh buông ra, ba nuôi sẽ không như vậy " Cự Giải bắt đầu giãy dụa, cô không tin lời của Lâm Bạch Dương.

Lúc này, Lâm Bạch Dương nhanh tay đem quần áo trên người cả hai cởi sạch, Cự Giải vùng ra hướng bờ leo lên, cửa phòng thể thao bật mở, bóng dáng Đông Thiên Bình hiện ra, đôi mắt thâm trầm chăm chú nhìn cô. Cự Giải ngẩn người, cúi đầu nhìn thân thể trần trụi của mình, đang muốn lên tiếng giải thích, chợt một bóng dáng nóng bỏng từ phía sau áp sát, côn thịt thô to nóng rực chĩa vào mông cô, cánh tay Lâm Bạch Dương khóa chặt thắt lưng của cô, tay còn lại vuốt ve bộ ngực sữa non mềm, đôi môi lần xuống vùng da cổ mịn màng mút mát.

Đông Thiên Bình đứng yên quan sát cảnh tượng kiều diễm của hai người, đôi mắt tối tăm sâu thẳm, tâm trạng phức tạp rối rắm, khóe môi khẽ mím, cũng không kêu ngừng lại, vì thế động tác Lâm Bạch Dương càng thêm lớn lối.

" Ba nuôi..." Cự Giải lên tiếng cầu cứu về phía Đông Thiên Bình.

Lâm Bạch Dương liền nâng một chân cô lên.

" Không cần...a..." Thân thể Cự Giải trần trụi, khe huyệt bị côn thịt thô to nhét đầy, bộ ngực sữa kịch liệt đong đưa giống như đang mời gọi người đàn ông đứng ở cửa phòng.

Cự Giải đã dần hiểu ra, Lâm Bạch Dương nói không sai, là Đông Thiên Bình đồng ý đem cô cho anh, bất quá cô rất không cam tâm ngẩng đầu nhìn về hướng cửa, nhưng bóng dáng Đông Thiên Bình đã biến mất từ lúc nào, ánh mắt cô mờ lệ, khoang miệng phút chốc trở nên đắng chát.

Lâm Bạch Dương đè cô xuống đệm, rút côn thịt vẫn đang cứng rắn ướt sũng ra khỏi khe huyệt mất hồn, dán lên bụng cô, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt đẫm lệ của cô, nhẹ nhàng đặt xuống từng nụ hôn.

"Tôi sẽ đối tốt với em, cũng giống như anh trai đối với em vậy đó " Lâm Bạch Dương dịu dàng thì thầm bên tai cô, dứt lời đôi môi bắt đầu hôn lên mũi, mắt, môi, lỗ tai, cuối cùng lưu luyến cắn mút ngực cô. Lâm Bạch Dương há miệng ngậm lấy đầu ngực hơi sưng đỏ, gắt gao mút chặt, kéo kéo day day. Bộ ngực mẫn cảm không ngừng bị khiêu khích, hạ thân Cự Giải không ngừng chảy ra mật dịch.

Lâm Bạch Dương ép hai chân Cự Giải dang rộng, để phần khe thịt phấn hồng càng phơi bày rõ nét, ngón tay ma sát miệng huyệt ngoài mật dịch ướt nhẹp cũng không thấy dấu vết vừa bị cự vật đi vào.

" Bảo bối, em thật mềm, vừa rồi rõ ràng anh mới tiến vào, thế nào lại ..."

Lâm Bạch Dương buông lời trêu chọc, Cự Giải đỏ mặt ngắt lời " Anh không nên nhìn "

" Không những nhìn, mà anh còn muốn chọc vào " Lời nói xấu xa của Lâm Bạch Dương vang lên, đem quy đầu chống lên miệng huyệt ẩm ướt. Cự Giải nắm tay đấm đấm lên lồng ngực cường tráng của anh, anh nhanh chóng bắt lấy, cúi đầu cắn lên ngực cô, dưới thân cũng dùng lực thúc mạnh vào trong.

" A..." Trên ngực đau nhói, phía dưới bị căng trướng khó chịu, Cự Giải hét lên một tiếng, nhỏ giọng van xin " Anh ra đi...rất căng..."

" Ừ " Lâm Bạch Dương cười ám muội, cặp mông săn chắc mãnh liệt đâm rút, gậy thịt bị âm đạo bao vây xiết chặt càng phồng lớn, khoái cảm liên tục truyền tới, quả thật giống như dục tiên dục tử nói không nên lời.

Lâm Bạch Dương bắn tinh hai lần liên tiếp mà côn thịt vẫn cứng rắn như cũ, anh tiếp tục lần thứ ba rong ruổi trên cơ thể non nớt của cô. Còn Cự Giải dưới thân anh đã mềm nhũn không chút sức lực, làn da toàn thân đều một mảnh đỏ hồng. Cô bé luôn luôn nhu thuận mặc cho anh đòi lấy, cơ hồ đã chấp nhận số phận của bản thân, Lâm Bạch Dương biết cô bé không chán ghét anh, thậm chí vui thích khi được anh làm, có điều cô không chủ động như ở trước mặt Đông Thiên Bình.

Lâm Bạch Dương đem Cự Giải bế dậy, côn thịt vẫn vùi sâu trong âm đạo chật hẹp, hai chân tinh tế vắt ngang thắt lưng anh, bàn tay rộng lớn nâng cặp mông căng mọng của cô, bước ra ngoài cửa.

" Anh muốn đi đâu?" Cự Giải sợ hãi kêu lên.

" Ôm em về phòng ngủ " Lâm Bạch Dương thản nhiên trả lời.

" Đừng...sẽ bị người khác bắt gặp " Lâm Bạch Dương ôm cô bước đi, côn thịt cứng rắn ma sát lên khe huyệt mịn màng, cảm xúc tê dại truyền tới, đi được một nửa anh nhịn không được đè cô lên góc cầu thang, mạnh mẽ thúc vào.

" A...a...a...Đừng làm ở chỗ này...a...a " Phía sau lưng là cầu thang lạnh lẽo, thân thể trần trụi vì lạnh run rẩy liên hồi, hạ thân mềm mại bị côn thịt cực đại nhồi nhét, không ngừng xâm nhập, âm thanh thân thể va chạm trong đêm tối phá lệ chói tai.

Buối tối Đông Song Ngư mơ màng đi xuống lầu kiếm đồ ăn, chợt nghe tiếng động kỳ quái từ cầu thang vọng xuống, cậu ngước mặt lên nhìn, thấy chú hai trần truồng đang ôm lấy chị nhỏ cả người cũng trần trụi, thân hình hai người dính sát, một cây gậy to dài liên tiếp chọc vào giữa hai chân chị nhỏ, âm thanh phạch phạch mờ ám là từ đây phát ra, bộ ngực chị nhỏ tưng lên vô cùng khoái hoạt, hai đầu ngực đỏ ửng như quả dâu vừa mới chín, thật dụ hoặc.. Đông Song Ngư đứng xem đến đầu óc choáng váng, ngơ ngác nhìn chăm chú vào bộ ngực chín mọng thật lâu thật lâu.

" A...a...đau...dừng lại ....đừng ở chỗ này"

" Được, chúng ta về phòng rồi tiếp tục " Lâm Bạch Dương dừng động tác, ôm cô tiếp túc bước xuống lầu, liền thấy Đông Song Ngư đang há miệng ngơ ngác.

" A..." Cự Giải kinh hoàng kêu lên, dấu mặt vào lồng ngực rộng lớn của Lâm Bạch Dương.

" Chú hai, chị nhỏ, hai người đang làm cái gì?" Đông Song Ngư hỏi trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro