Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó thật sự rơi nước mắt, phút cuối nó đã cố tha thứ cho ông nhưng không chính ông đã phá. Được vậy thì nó sẽ đối tốt với ông thêm chút xíu.

-" hơ..... Ông đã bao giờ coi tôi là con chưa. 5-6tuổi luôn bị ba đánh đòn la mắng vì những điều vô cớ, luôn bị ba đem ra làm cái cớ tức giận. Không biết được thế nào là tình thương yêu của cha. 7tuổi chứng kiến cảnh cha đánh mẹ, hất hủi mẹ. Luôn trốn trong góc tối khóc, nhiều lần muốn chạy ra can ba giúp mẹ nhưng đều không làm được. 8tuổi chứng kiến ba giết chết mẹ đau xé tâm can. Dù cho ông có đánh tôi, mẹ tôi nhưng lúc đó tôi luôn yêu thương ông. 10 năm sống của tôi lẽ ra chỉ để báo thù ông nhưng nhờ có người đó trái tim tôi đã sống lại. Tôi đã cho ông con đường cuối. Nhưng chính ông đã phá bỏ nó ông đừng trách tôi". Nó lạnh lùng nói.

-" My cẩn thận ". Hoa hét lên, lúc này thì cô và Quỳnh Anh đã tỉnh rồi. Trong lúc nó đang nói chuyện với ông ta thì Tuyết ở đằng sau đánh lén nó.

Nó là 1 sát thủ rất nhạy bén nên nó đã thoát được và ra tay hạ hết những tên thuộc hạ. Sau đó cởi trói cho Hoa và Quỳnh Anh.

-" hai người đi trước, sau 1 tiếng không thấy tôi quay lại thì hãy chạy lại ". Nó cởi trói xong đuổi Hoa và Quỳnh Anh đi luôn.

2 cô cố gắng chạy, chạy thật nhanh để về báo cho hắn đến cứu nó. Vừa ra tới đầu bìa rừng thì gặp hắn, Nam, Thành.

Nam, Thành thấy người yêu mình thì chạy lại ôm rồi hỏi. Hắn cố tìm 1 hình bóng quen thuộc nhưng không thấy nó đâu.

Lúc này Hoa và Quỳnh Anh mới quay sang giục mọi người đi vô cứu nó.

Nó sau khi cởi trói cho 2 đứa bạn mình thì cũng rời đi. Hiện tại trong người nó đang rất khó chịu. Nếu ở đây thêm e rằng nó sẽ chết.

Nó bước đi mà mắt nhắm mắt mở thế nào mà đi tới vực thẳm gần đó. Rồi nó khuỵ xuống nôn.

Tuyết thấy nó ở đó đúng là cơ hội, không chần chừ chạy đến đủn nó. Nó thả mình tự do rơi xuống khẽ nhắm mắt " Khánh em xin lỗi, em không thể giữ lời hứa bên anh trọn đời. Có kiếp sau em nhất định sẽ lấy anh ".

-" KHÔNG, MY ". Hắn vừa tới kịp lúc thì bắt gặp cảnh tượng Tuyết đẩy nó xuống.

Hắn như chết đi khuỵ người xuống tại chỗ.

----------

Sau ngày hôm biết nó chết hắn như người điên lúc nào cũng chỉ có uống rượu, không thì đến các quán bar tìm gái để giải sầu.

Còn Tuyết thì sau đó bị hắn bắt về giam trong ngục chịu mọi cực hình đến ngày thứ 3 do kiệt sức mà chết. Ba nó như phát điên và đươc đưa vào bệnh viện. Còn bà Hường không biết trốn đi nơi nào và biệt tăm biệt tích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro