Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 năm sau

-" Khánh, anh tỉnh lại đi ". Hoa vừa lay tay hắn vừa hét lên.

Hắn được đưa tới bệnh viện. Do uống nhiều rượu quá lên phải đi rửa ruột.

-" Khánh này, anh phải mạnh mẽ lên mặc dù My nó như vậy nhưng anh phải sống, sống cho phần của nó như vậy nó mới vui về anh chứ. Anh phải làm cho nó tự hào nó có một người bạn trai mạnh mẽ chứ ". Quỳnh Anh hết lên nói với hắn, nghĩ tới nó nước mắt cô cũng rơi.

-" em ra ngoài anh cần nghỉ ngơi ". Nói xong hắn quay mặt đi, để lại Quỳnh Anh đứng đó.

3 tháng sau

Tại lễ đường 2 cặp đôi Hoa và Nam, Quỳnh Anh và Thành đang dắt tay nhau trên thánh đường. Do việc của nó và hắn nên bây giờ họ mới cưới nhau đươc.

Nếu còn nó ở đây thì chắc chắn nó sẽ là cô dâu đẹp nhất rồi. Nhắc đến nó hắn khẽ buồn.

Tại cánh đồng hoa mặt trời giữa cánh đồng có 1 ngôi mộ hơi nhô lên.

Hắn tay cầm bó hoa hướng dương và bên này cầm ít đồ ngọt cho nó. Hắn từ sau khi bị Quỳnh Anh mắng thì như tỉnh lại. Ngày đêm đâm đầu vào công việc. Không công việc thì cũng gái gú vào những cuộc ăn chơi xa đoạ.

-" My anh đến thăm em đây em có vui không ". Hắn đặt hoa lên mộ nhìn ngôi mộ và nói.

-" Anh rất nhớ em, em biết không hôm nay Hoa và Quỳnh Anh đã chính thức lấy Nam và Thành rồi họ hạnh phúc em nhỉ".

-" em ở trên đó nhớ chúc phúc cho họ, nếu em còn sống thì bây giờ chúng ta cũng đã đươc bên nhau".

-" My, quay lại đi anh rất nhớ em. Em nói anh phải làm sao khi không có em đây ".

-" My em phải hành hạ anh như thế này em mới chịu sao".

-" Trước đây anh đối sử với em không tốt sao, đừng trốn nữa anh không tìm được em ".

-" em không trả lời anh, em bỏ anh thật rồi sao".

Hắn sờ lên trên bia mộ một khuôn mặt của người con gái xinh như thiên thần trước mắt hắn. Phải chi hôm đó hắn đi theo nó thì đã không có ngày hôm nay.

Phải chi hắn kèm nó thật chặt phải chi hắn đến sớm tí nữa bây giờ có lẽ hắn không phải đau khổ như thế này. Tât cả là do hắn, lỗi tại hắn.

Tuần nào cũng thế cứ trời về chiều hắn thường đến nói chuyện với nó tới tối và lái xe về rồi đến quán bar của nó giải sầu. Nhiều lúc cũng cặp kè với vài em.

Cuộc sống hắn vẫn thế, từng ngày từng ngày trôi qua. So với 3 năm trước lúc nó rời đi. Hắn không đau khổ nhiều như bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro