Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nó dậy sớm nấu đồ ăn cho 2 đứa trẻ. Thật ra nó biết nấu đó đặc biệt rất ngon nhưng không bao giờ nấu cho hắn. Bởi vì muốn làm nũng ấy.

Nó bước lên phòng nhìn 2 tiểu mỹ nam giống nhau như đúc nó lại cảm thấy hạnh phúc. Khung cảnh gia đình 4 người lại hiện lên trong đầu nó.

-" mẹ, nhìn trộm mỹ nam ngủ là không tốt a ". Đang suy nghĩ thì tiếng nói của ai đó vang lên. Nó liếc xuống thì thấy Nguyên trên người mặc bộ đồ ngủ đô-rê-mon đáng yêu cực.

Đang mắt nhắm mắt mở nhìn nó nói. Nói rồi bước vô nhà vs luôn.

-" Dương bảo bối dậy thôi ". Nó nhìn Dương đang lười biếng cuộn mình trong chăn.

Dương nhàn nhãi mở mắt rồi đi vào làm vs nó thì xuống nhà trước.

2 khuôn mặt baby cute giống nhau như đúc dắt nhau xuống dưới.

-" Anh hai mẹ đâu ". Văn Nguyên không thấy nó hỏi.

-" không biết chắc lại đi đâu đó ". Nói rồi tự tiện ngồi xuống ăn thì thấy bên bàn có mảnh giấy.

" 2 bảo bối mẹ đến công ty gặp mỹ nam của mẹ trước nha. Hai con ăn xong gọi điện cho bác Thất Anh nhờ bác đưa đến trung tâm chờ mẹ và ba ".

----------

Nó đến cong ty vội lấy tài liệu rồi bước đến văn phòng hắn.

Nó chết đứng khi nhìn vào bên trong. Người con trai đó, tại sao, sao ông trời lại đối xử với nó như vậy.

Trong phòng 1 đôi trai gái đang hôn nhau say đắm bỗng có tiếng động.

Nó làm rớt tập tài liệu trên tay rồi nhanh chóng chạy đi nước mắt không kiềm được mà rơi ra.

Khánh bỗng thấy bóng dáng quen thuộc ngẩn người vội đẩy cô ả đang bám lấy mình ra rồi chạy theo. Nhưng chạy mãi không thấy bóng dáng đó đâu.

Hắn ước lúc đó sẽ đẩy cô ta ra sớm chẳng là cô ả là diễn viên nổi tiếng nhất hiện tại do hắn có qua lại 1 vài lần.

Hôm nay không hiểu thế nào mà lại đến tìm hắn rồi tự mình hôn hắn không ngờ cái lúc hắn đang chưa kịp phòng thủ thì nó nhìn thấy.

" thật nếu là cô ấy thì mình khổ lớn rồi, chắc không phải đâu do mình nhớ thương nhiều quá thôi" hắn vỗ đầu cho tỉnh lại rồi quay lại công ty làm việc còn cô ả kia đã được hắn cho nếm mùi ăn đậu hũ của hắn rồi.

Nó lững thững thẫn thờ chạy tới trung tâm. Lúc này chỉ có 2 bảo bối mới có thể giúp nó vui. Nhưng ông trời lần nữa lại lấy đi niềm vui của nó.

Nó đứng trước phòng cấp cứu mà lòng thấp thỏm lo sợ. Nó sợ sẽ mất đi người đó mãi mãi. Thật sự nó không chịu nổi.

Quay lại 1 tiếng trước.

Nó khi đến trước trung tâm thì 2 tiểu mỹ nam của nó cũng đang đứng đợi ở đó.

Do thấy nó Nguyên kích động quá chạy lại ôm nó nhưng nào ngờ trong lúc băng qua đường một chiếc xe hơi tông phải thằng bé.

Thân xác nhỏ bé nằm đó máu chảy ướt đẫm cái áo sơ mi trắng của thằng bé. Nó như chết đứng tại chỗ.

-" Nguyên bảo bối tỉnh lại không cho phép con ngủ. Tỉnh lại cho mẹ". Nó hoàn hồn vội chạy đến ôm thằng bé vào lòng.

-" đừng bỏ mẹ, mẹ sẽ cho con ngủ chung mà tỉnh dậy đi ". Nó gào khóc lên.

-" mẹ bình tĩnh phải đưa em tới bệnh viện ". Dương tỉnh táo hơn nó một chút nói với nó.

-" gọi cấp cứu mau gọi nhanh ". Nó hét lên trong hoảng loạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro