Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*giờ ra về*

"Nè nè, Seungho, em muốn ăn bánh đậu đỏ hôm truớc! Cho em đi ăn nha nha!!"- không hiểu từ khi nào mà Seunghee ngây thơ, nhút nhát đã biết làm nũng với Hội truởng rồi.

" Được thôi! Bảo bối của anh bảo gì anh nghe tất!"- anh cười rất tươi với cậu, gật đầu đồng ý.

Đến chiều tối, hai người mới về được nhà.

"Baii! Seungho!"- Seunghee cười nhe răng, vẫy chữ haii chào anh.

" Ừ! Tạm biệt!"

Seunghee bước vào nhà, cậu vui vẻ đến mức muốn kể hết cho mẹ nghe về Yang Seungho.

"Mẹ! Mẹ ơii! Con về rồi!"

Người đàn bà ấy chạy ngay ra cửa, ôm chầm đứa con của mình.

"Con đã làm gì suốt ngày hôm qua mà không về!?"- bà lo lắng hỏi hang, vuốt ve mái tóc Seunghee.

" Con ngủ ở nhà bạn, mẹ không cần lo! Mẹ à! Con kể cho mẹ chuyện này nhé!"- cậu nhanh nhẹn lôi mẹ vào trong, kể hết sự việc ra.

"Anh ấy rất tốt mẹ ạ!"

"Anh ấy rất tốt mẹ ạ!"

"Mẹ rất mừng khi con gặp được người bạn tốt như thế!"

"Không ạ! Anh ấy là bạn tr-"

Seunghee chợt nhớ ra là không được tiết lộ là Seungho và cậu đã chính thức hẹn hò với nhau, cậu sợ mẹ mình lo lắng.

"Anh ấy sao con?"

"Yang Seungho là người bạn thân nhất của con đó mẹ!"

"Haha! Con mẹ giỏi quá!"

Cả hai nói chuyện với nhau rất vui vẻ, đây chính là gia đình mà Seunghee mong ước.

*Sáng hôm sau*

"Seungho!!"- Seunghee hớn hở chạy ngay ra khỏi nhà, chạy về phía anh.

" Chúng ta đi thôi!"

"Vâng ạ!"

Hai người như một cặp tình nhân, Seunghee không ngại nắm tay Seungho lúc đi, còn anh thì cũng không có phản kháng gì.

Còn cẩu huyết hơn, trong giờ học, cả hai cứ liếc mắt đưa tình làm không khí trong lớp tràn ngập tình iu!

*giờ nghỉ trưa*

"Nè, Seungho em đi rửa tay một chút! Anh chờ ở đây nhé!?"

"Ừ!"

Đến trước cửa nhà vệ sinh, cậu có một đám nữ sinh bu lại Seunghee. Chưa kịp nói gì thì bị cô gái kia tán vào má cậu. Seunghee ngã người xuống, ôm mặt trái của mình, chảy nước mắt.

"T... Tại sao lại đánh tôi! Hức..."

"Haha!! Con hồ ly giả tạo kia! Mày đừng có lại gần Hội trưởng được không!? Quyến rũ anh ấy à! Mày biết là gay kinh khủng lắm không!"- vừa nói cô vừa nắm áo Seunghee lôi vào phòng vệ sinh nữ.

Vì lần rất nhiều người nên Seunghee không có lực để phản kháng lại. Cô gái đó dùng đồ xịt nước xịt vào người cậu, rồi lại tán vài cái vào mặt Seunghee.

Cậu vừa lạnh vừa sợ, run rẩy khóc hết nước mắt.

Bên ngòai, Seungho thấy cậu đi hơi lâu, rửa tay đâu cần lâu thế, đành phải tìm bảo bối nhỏ của mình.
Anh nhìn vào nhà vệ sinh nam: không có. Nhìn vào vệ sinh nữ, nghe thấy tiếng khóc của Seunghee thì đạp cửa xông vào.

Đám nữ sinh kia dừng lại, tóat mồ hôi khi thấy gương mặt Hội trưởng bây giờ. Phải, vô cùng tức giận.

"Các cô cũng to gan khi dám bắt nạt Seunghee của tôi đấy! Cút hết mau!!"- Seungho liếc từng người.

Cả đám nữ sinh ấy chạy mất, chỉ còn anh với Seunghee tội nghiệp đang khóc thút thít, tòan thân ướt sũng.
Seungho ẵm Seunghee vào phòng y tế, mời tất cả mọi người ra ngòai.

Khi chỉ có hai người, cậu ôm chặt Seungho, khóc thật to.

" Huhu... Em lạnh... em sợ, tại sao? Tại sao em... Huhu... em lại bị như vậy? Seungho! Huhu.."

Seungho đau lòng ôm chặt Seunghee, hôn vào trán cậu.

"Không sao! Em còn có anh! Anh phải bắt những kẻ làm hại em phải chịu tội!"

_Yeonie_
______________________________________
Cảm thấy mình ăn bơ hơi bị nhiều 🙂😑
Ủng hộ truyện nha mọi người ❤😘

안녕하세요😊








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro