Dead - Chết ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4

"Ca ca, em không ngủ được."

Suy nghĩ của Minh Trí bị một câu nói của sư tử nhỏ kéo ngược về.

Anh lập tức từ trong máu tươi của người Anh hồi thần, lại nhìn về giếng trời, ôm chặt người vào lòng, "Sao lại không ngủ được, bảo bối?"

"Nhớ ca ca."

"Ca ca không phải đang ôm em sao?"

"Nhưng vẫn nhớ ca ca."

Trong lòng Minh Trí lại sinh ra tình thương không hề bảo lưu chút gì.

Cảm xúc như vậy khiến anh bị giam cầm trong biển lửa máu chảy, cho phép Cao Bá Sương có thể dễ như trở lòng bàn tay xé xác anh, cho dù anh trong mắt người ngoài trông rất vững chắc và kiên cố.

Anh muốn hỏi cậu, em làm sao biết anh có dao.

Nhưng anh chỉ ôm sư tử nhỏ chặt và sâu hơn, nói, "Bá Sương , em lạnh sao, ca ca sưởi ấm cho em."

Cậu ngoan ngoãn để anh ôm, giống như một con sư tử thật thụ, toả ra sự ấm áp cực đại.

Minh Trí không sợ chết, nhưng sợ lạnh.

Anh trong lòng mắng mình thật giả dối, là cầm thú, rõ ràng chính bản thân cần hơi ấm, còn lợi dụng ngôn từ chiếm tiện nghi của sư tử nhỏ, dường như không hề nhớ Cao Bá Sương đã từng chút từng chút tiến vào anh, chiếm hữu anh như thế nào.

Minh Trí từ từ rũ bỏ từng tấc bóng tối trong mối quan hệ của anh và Cao Bá Sương, giống như một người sống có máu thịt, có nộ ý thật sự, có yêu thương hết lòng hết ý.

Trở nên càng dũng cảm hơn.

"Bảo bối, đã không ngủ được, vậy chúng ta chơi đi." Anh nhẹ nhàng buông cậu ra, xuống khỏi giường, bước đến dưới giếng trời, cầm cốc nước kim loại ở trên bàn lên, nện mạnh về tấm kính mỏng manh.

Âm thanh sắc bén chém vỡ bầu trời đêm, ngoài phòng lập tức vang lên tiếng ồn ào.

"Bá Sương , lại đây." Minh Trí nhặt một mảnh thuỷ tinh vỡ sắc nhọn trên mặt đất, dùng khăn quấn lấy nó cầm trong tay, ra hiệu cho Cao Bá Sương cùng nhau ra đến cửa.

Người đầu tiên phá cửa xông vào bị anh hạ gục.

Người thứ hai và người thứ ba đều choáng váng tại chỗ, giống như tất cả những người vô năng giương súng lần đầu tiên, chỉ như vậy mới có thể thêm can đảm.

Minh Trí đột nhiên kéo cậu vào lòng, mảnh kính nhọn nhắm vào hầu kết của Cao Bá Sương , gầm lên, "Bỏ súng xuống!"

Hai người kia lập tức bỏ súng xuống, nhưng từ xa có thêm nhiều người lao đến.

"Đuổi bọn họ đi, nếu không tôi sẽ giết hắn!" Anh túm lấy cậu về sâu hơn, từ góc độ của hai người mà nói, mũi kính ngay tức khắc sắp đâm thủng hầu kết của số 30, nhưng thực tế vẫn còn cách một đoạn kha khá.

"Được được được, ngươi đừng động!" Một người trong số đó vội vàng gật đầu.

Người kia quay đầu về phía hành lang hét lên "Không sao rồi, chúng tôi đã ổn", còn cố ý cất súng vào bao, một bộ dáng rất thoải mái.

Tiếp đó, thực sự đến lượt bọn họ thả lỏng.

Rốt cuộc, bị trói ở trong phòng không cần trực đêm vẫn có thể ngủ một giấc, hơn nữa có thể trước khi ngủ thưởng thức một chút khung cảnh tuyệt mỹ của đồng phạm nằm trên mặt đất sau khi khô máu chết dần chết mòn, quả là perfect.

Người trói là Cao Bá Sương.

Minh Trí chú ý đến việc cậu sử dụng thắt nút ghế đơn.

Chỉ có hai loại người biết sử dụng thành thạo loại nút thắt này.

Một loại là người yêu thích hoạt động ngoài trời.

Một loại là quân nhân.




=============================

#20231013

Ngô của các cô biết iu rùi <333

Minh họa thắt nút ghế đơn :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro